Ngày tiếp theo, Ân Thập Cửu thanh tẩy người trong nội bộ của mình, những ai giúp đỡ Huyết Thần Điện cùng Ma Thần Điện đều bị đánh gần chết sau ném ra biển.

Những người như thế hoặc bị cá ăn, hoặc bị mất máu chết. Dù là đường nào cũng không sống được quá một ngày thời gian.

Còn về người thấy mà không can thiệp, cấp bậc càng thấp đánh càng nặng, cấp bậc càng cao không đánh mà đem nén vào Ngục Môn Giới vài tuần để suy nghĩ.

Ngay cả Tư Nhược với Bạch Dạ cũng bị ném vào Ngục Môn Giới ở hai ngày.

Lôi Ảnh vừa mới làm nhiệm vụ đi về, mà nhiệm vụ này là do đích thân Ân Thập Cửu giao, nên hắn thoát một nạn.

Thoát thì thoát, nhưng chính hắn cũng phải chạy đi phong bế tin tức với nhiễu loạn thông tin cùng bốn người kia.

Phong bế thông tin của Ân Thập Cửu vô cùng dễ dàng, lấy lí do hắn là ngốc tử nên chạy loạn khắp nơi, ai đâu rãnh hơi quan tâm hắn, với lại, muội muội hắn thường xuyên bên cạnh bảo vệ hắn.

Nhiễu loạn thông tin của Ân Cửu U mới là vấn đề lớn, Lôi Ảnh cùng bốn người phải dùng thuật thôi miên thôi miên một vài người, sau khi có ai nhắc đến Ân Cửu U đều nói là nam hài tử.

Còn có suy luận gì mà, song bào thai chỉ có thể là nam nam hoặc nữ nữ chứ không có cái gì là nam nữ hay nữ nam.

Vì thêu dệt lên câu chuyện hai người Ân Tà Minh và Khương Nhược Thù thích con gái nhưng không đẻ được nữa mới lấy đứa con sau cho mặc nữ y hóa thành nữ nhi.

Rồi còn gì mà, Ân Cửu U là đứa điên không phân biệt được đâu là đồ nam đâu là đồ nữ... Vô số lí do nói Ân Cửu U là nam giả nữ.

Những cái lí do bị lọt vài tai Ân Thập Cửu khiến hắn rất muốn giết người, nhưng vì muội muội, không còn đường nào khác nên hắn đành phải yên hơi lặng tiếng.

Cùng lúc đó bên Ân Cửu U, nàng đã thành công kết tinh kinh mạch thành dòng suối nhỏ, nhưng như thường lệ, vẫn khiến người khác không nhìn thấy linh lực ba động.

Vẫn xem nàng như một phế nhân không tu luyện được hay là kinh mạch bị phá hủy không có khả năng tu luyện...

Chỉ mới bốn ngày đã có thành quả, tiếp tục thời gian tiếp theo nàng ở cùng với Tiểu Hắc chơi đùa.

Trước khi đến Ô Diễm thành, Ân Cửu U đã mua hai khối ngọc thạch vẽ lên trận pháp làm cái Thú Giới để chứa đựng ma thú, thú sủng bên trong.

Thú Giới có một yếu điểm là không thể để ma thú trong đó quá lâu, vì ma thú vẫn cần thức ăn và linh khí để tu luyện, trong Thú Giới không có những thứ này, nên phải đưa chúng ra ngoài trong một khoảng thời gian ngắn.

Nàng làm hai cái, một cái nàng giữ để mang theo Tiểu Hắc cho thuận tiện, cái còn lại đương nhiên quy thuộc về ca ca để mang theo Tiểu Bạch.

Tiểu Hắc bị bỏ đói hai ngày vì trong tĩnh thất hết dược thảo dự trữ, mà Ân Cửu U thì đang tu luyện không tiện làm phiền, nó đành nằm ngủ tránh đói.

Ân Cửu U biết điều đó nên khi rời khỏi tu luyện đầu tiên là đi luyện vài viên dược cho Tiểu Hắc làm thức ăn, rãnh rỗi đi củng cố tu vi.

Đến ngày thứ bảy, ngày quyết chiến giữa nàng và Ngọc Cương.

Ngắm nhìn lại Tiểu Hắc, ân, đã đến Võ Linh sơ kỳ, không bao lâu là có thể đột phá trở thành Võ Linh trung kỳ rồi.

Bên kia Lôi Ảnh vừa mới đi về, nhìn thấy Tiểu Bạch sủng vật của Tà thiếu đang đi loạn trong dược viên, nhanh tay kéo nó về.

Bất chợt nhận ra, con thú sủng này có thể tu luyện, hơn nữa, còn nhỏ đã đạt đến Võ Linh sơ kỳ.

"Thú sủng Tà thiếu đúng là không bình thường..." Một con chó có thể tu luyện như ma thú thì đúng là không bình thường.

Đáng thương cho Âm Dương Song Hùng bị xem là chó suốt ngày.

Âm Dương Song Hùng có một đặc tính hiếm có ở ma thú, là khi người anh chị em sinh đôi của mình đột phá, nó cũng sẽ đột phá theo, dù chúng có cách xa thế nào đi nữa vẫn sẽ luôn ở cùng cấp bậc không hơn không kém ai.

Chỉ khi một trong hai con chết đi mới không có vụ cả hai cùng tiến. Vì chết thì không thể tu luyện.

"Tiểu Bạch!" Ân Thập Cửu đi đến chỗ Lôi Ảnh lấy Tiểu Bạch ôm trong lòng ngực.

Lôi Ảnh mặt không cảm xúc, "!!!" Có lộn không vậy? Con cẩu này có màu đen lại lấy tên là "Bạch"?

"Ta đi ra ngoài một chút." Ân Thập Cửu đưa Tiểu Bạch cùng rời đi, không để cho Lôi Ảnh kịp nói mọt câu nào cả.

Muội muội tham gia thi, hắn phải đến xem chứ.

Cuối con đường trong khe núi, hai phe Ngọc Cương cùng công hội Trận Pháp Sư xuất hiện đầy đủ.

Ân Cửu U là người bị khiêu chiến nên phải lên trước đặt ra luật lệ.

"Mỗi người có một lần thử phá giải cấm chế trên cửa đá, dùng bất kỳ thủ đoạn kể cả gian lận, nhờ người hỗ trợ. Trong lúc đối thủ đang phá giả cấm chế bên còn lại không được động thủ hay dùng thủ đoạn làm nhiễu loạn tinh thần đối phương. Nghe hiểu thì bên Ngọc Cương lên trước." Nàng nói dứt khoát nhanh chóng song quay về vị trí của mình, ngồi xem diễn.

Hai gã Trận Pháp Sư bên Ngọc Cương đi lên, nhìn về phía cửa đá, lấy ra một đám tài liệu trận pháp, bắt đầu lập trận.

"Ta muốn hỏi tiểu oa nhi ngươi một chút." Lão nhân râu tóc trắng dài đến chỗ Ân Cửu U hỏi.

"Xin mời." Ân Cửu U nhếch miệng.

"Nếu như chúng ta giải thành công thì thế nào?" Lão nhân hỏi.

"Các ngươi thắng ta thua." Ân Cửu U tự tin nói.

"Vậy nếu như chúng ta trong quá trình phá giải người nhìn được rồi dựa theo bọn ta rồi lập lại giống vậy thì thế nào?" Lão nhân tiếp tục hỏi.

"Không trừ bất kỳ thủ đoạn, kể cả gian lận, xin mời." Ân Cửu U đưa tay làm động tác mời hắn quay về tiếp tục giải trận.

Lão nhân quay lại cùng với nam trung niên tiếp tục lập trận pháp.

Ân Cửu U quét nhìn tài liệu rồi động tác, với vị trí đặt trận, nàng nhếch miệng cười mang nặng ý mỉa mai, "Các ngươi có thể nhờ ta giúp đỡ đó nha, bất kể các loại gian lận mà, dĩ nhiên nhờ đối phương hỗ trợ cũng là gian lận được chấp nhận."