Trong lúc đó, bên trong gian thạch thất ở trên một tòa ngọn núi lớn nguy nga thuộc Tử Vong thần vực, có một kẻ đang đắm chìm trong nguyên tố hải dương bỗng nhiên tỉnh lại, nhìn về phương hướng của Hàn Hạo, thấp giọng nói:
- Có thể là ai chứ?
Khi hắn nói chuyện, Tử Vong nguyên tố đậm đặc như một loại chất lỏng từ trong miệng tràn ra, hội tụ ở bên trong thạch thất.
Nếu là người khác tu luyện Tử Vong lực lượng, đều cần phải hấp thu nguyên tố lực lượng liên tục để cường đại hắn, mà hắn dường như đã phá vỡ những ràng buộc này. Không cần phải tu luyện ở nơi có nguyên tố đậm đặc, hơn nữa mỗi một lời hắn nói ra, lại có tử vong nguyên tố từ trong cơ thể tràn ra ngoài.
Giống như, hắn chính là một nguồn suối lực lượng không ngừng phóng ra Tử Vong nguyên tố, giống như tất cả những người tu luyện Tử Vong lực lượng ở khắp các vị diện có được Tử Vong nguyên tố đều là nhận được từ người hắn!
- Xem ra, ta phải đi Thời Không thần vực một chuyến rồi. - Người nọ thì thào lẩm bẩm, cả người dung nhập vào bên trong căn phòng đang tràn ngập Tử Vong nguyên tố, từ từ biến mất.
......
Tại trung tâm thần điện của Vận Mệnh thần vực, Adelina tâm tình buồn chán nhìn vẻ mặt không biểu cảm của Vận Mệnh nữ thần, làm nũng nói:
- Mẫu thân, con muốn đi ra ngoài dạo chơi, đi tìm Bryan. Con biết hắn đang ở Vùng Đất Hỗn Loạn, nơi này rất gần đó mà!
Vận Mệnh nữ thần nhắm mắt, không giống lúc trước mang theo thần uy và khí tức khủng bố phủ xuống Hắc Ám thần vực, chỉ giống như một người mẹ hiền từ, rất đỗi bình thường, ôn nhu nói với Adelina:
- Đoạn thời gian này không được, chờ một thời gian nữa, đến lúc đó ta sẽ an bài cho con và hắn gặp mặt.
- Vì sao? - Adelina gặm miếng năng lượng tinh thạch, giống như là ăn đồ vặt, cong cái miệng nhỏ nhắn, nhẹ giọng hỏi lại.
Vận Mệnh nữ thần đưa tay xoa nhẹ mái tóc dài mềm mại của Adelina, cười khẽ nói:
- Có một số việc con tạm thời không thể biết, nhưng mà tên Bryan kia là nhân vật quan trọng. Ha ha, hắn vốn không thuộc về nơi này, nhưng việc hắn tồn tại, sẽ làm thay đổi vận mệnh của rất nhiều người!
- Hắn đâu có gì khác lạ. Vì sao mẫu thân lại nói hắn không thuộc về nơi này chứ? Csia đại lục mặc dù chỉ là một vị diện cấp thấp nhưng số người từ vị diện cấp thấp đến đây cũng không ít! - Adelina có chút nghi hoặc.
Nhẹ giọng nở nụ cười. Vận Mệnh nữ thần thản nhiên nói:
- Hắn cũng không phải đến từ Csia đại lục. Tên thật cũng không phải là Bryan. Những cái này về sau con sẽ biết. Sự tồn tại của hắn đối với tất cả mọi người chúng ta là một cái cơ hội. Hắn chính là một chiếc chìa khóa. Sau này có lẽ mẫu thân cũng phải đi cầu hắn đó.
Adelina ngạc nhiên. Khó hiểu nói:
- Chúng ta? Mười hai đại chủ thần?
Cười cười gật đầu, Vận Mệnh nữ thần nói:
- Đừng hỏi nhiều như vậy. Ta đáp ứng con, chờ thời cơ chín muồi ta sẽ nói cho con biết rõ sự tình.
Nhưng vào lúc này. Vận Mệnh nữ thần hình như cảm ứng được gì đó. Đôi mắt giống như bầu trời mênh mông đang có rất nhiều ngôi sao chuyển động. Nhìn vể phương hướng của Hàn Hạo cùng Dagmar giao chiến. Nàng giật mình. Lẩm bẩm nói:
- Làm sao lại xuất hiện một khối thần cách. Hừ! Là Tử Vong hệ. Tên kia nhất định cũng đã cảm ứng được. Không chừng phải đi đến đó một chuyến...
- Làm sao vậy, mẫu thân? - Adelina thấy mẫu thân đột nhiên trở lên khác lạ liền tò mò hỏi.
- Không có chuyện gì. - Vận Mệnh nữ thần cười đứng dậy, nói với Adelina:
- Mẫu thân phải ra ngoài một chuyến, chắc là rất nhanh sẽ trở về. Con phải nghe lời mẫu thân, trong khoảng thời gian này không được bướng bỉnh nữa, ngoan ngoãn ở trong này được không?
- Đương nhiên, con sẽ không rời đi nơi này. - Adelina vẻ mặt tinh ranh, lập tức cam đoan.
Gật đầu, Vận Mệnh nữ thần đến sát Adelina, hôn nhẹ lên mặt nàng, chợt giống như không khí biến mất vô tung.
......
Hàn Hạo trong nháy mắt biến mất vô tung, Dagmar nhìn khu vực này đang dần dần khôi phục nguyên trạng. Thất thần một lúc rồi cũng rời đi.
Ba ngày sau, Dagmar xuất hiện ở cạnh một miệng núi lửa gần Vùng Đất Hỗn Loạn. Hắc Ám, Hủy Diệt hai thần vực liệp thần giả Hai thống lĩnh Dalca và Athelstan của hai thần vực Hắc Ám, Hủy Diệt dựa theo ước định đã chờ ở đây.
Mắt thấy bạch cốt vương tọa của Dagmar ở miệng núi lửa hiện ra, tu luyện Hủy Diệt lực lượng Dalca chân mày hơi nhíu, hỏi:
- Dagmar, thế nào rồi? Nhìn bộ dáng của ngươi hình như không thoải mái. Chẳng lẽ ngươi tự thân xuất mã, cũng không thể thu thập được tên tiểu tử quấy rối khắp nơi kia sao?
Athelstan cũng vô cùng khó hiểu, trầm giọng nói:
- Dagmar, tiểu tử kia là từ Tử Vong thần vực của ngươi đi ra, ngươi không đành lòng xuống tay sao? Hắn cho dù tư chất dù tốt cỡ nào, nhưng bây giờ chính là địch nhân của chúng ta. Tại nơi tiếp giáp mấy thần vực hắn làm ra nhiều chuyện như vậy, đến khi lực lượng của chúng ta tập hợp ở đây, nhất định sẽ chịu sự đuổi giết của mấy đại thần vực kia. Đến lúc đó hành động sẽ phải dừng lại giữa chừng!
- Dagmar, nếu ngươi không hạ thủ được, ta giúp ngươi giải quyết hắn! Không thể chỉ vì một tên tiểu tử của Tử Vong thần vực, mà chậm trễ đại sự chúng ta sắp đặt lâu nay! - Dalca hừ lạnh một tiếng, vả mặt không vui.
Dagmar lúc này đang mang mặt nạ, nhìn quét qua hai người, nói:
- Ta đã động thủ, nhưng mà không thể giết chết hắn. Chẳng những không thể giết chết hắn, thần lực của ta còn chịu thiệt không ít. Tiểu tử này, vô cùng tà môn, thần khí trong tay không biết là loại gì, hình như có chút khắc chế đối với ta!
Này, Dalca cùng Athelstan biến sắc, vẻ mặt không tin tưởng, Dalca nói:
- Dagmar, ngươi nói nhầm đấy chứ? Tiểu tử kia rõ ràng không tới cảnh giới chủ thần. Trong tay cho dù nắm giữ thần khí lợi hại, cũng tuyệt không phải đối thủ của ngươi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Athelstan cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn Dagmar đầy khó hiểu.
- Đó là một cái mộ bia, mặt trên có văn tự phức tạp thâm ảo. Trong mộ bia có một cỗ Tử Vong lực lượng vô cùng thần kỳ... - Dagmar nhớ lại cảnh tượng ba ngày trước, kể lại tường tận tỉ mỉ tình huống đã phát sinh ở trên người hắn cho hai người nghe. Ngay cả cảm ngộ của hắn đối với Vong Hồn bia cũng kể lại cẩn thận.
Sau khi hắn nói xong, Athelstan vẻ mặt hoảng sợ, còn Dalca lại có chút đăm chiêu.
Trầm mặc hồi lâu, Dalca bỗng nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, đột nhiên ngẩng đầu, kinh hãi kêu to:
- Là một mảnh thần cách!
Dagmar cùng Athelstan thân thể chấn động, trong mắt tràn đầy kinh ngạc không thể tin được, thanh âm Dagmar có chút run rẩy, lẩm bẩm nói:
- Đúng rồi... Đúng rồi, ta phải sớm nghĩ đến mới đúng. Cũng chỉ có loại vật này, mới có thể phóng ra lực lượng như thế, ngay cả ta cũng không thể kháng cự!
Đột nhiên, trong đôi mắt Dagmar lộ ra vẻ tham lam, hắn thất thố bắt lấy Dalca, Athelstan hai người, thét to:
- Giúp ta cướp lấy thần cách mảnh nhỏ kia, tất cả mọi thứ của ta tùy ý các ngươi lấy, mặc kệ các ngươi đưa ra điều kiện gì, ta đều đáp ứng hết!
Dalca cùng Athelstan liếc mắt khinh thường, đồng thời đẩy tay Dagmar ra, Dalca vẻ mặt ngưng trọng, nói:
- Thần cách trong truyền thuyết chỉ tồn tại ở Thiên Không thành, mà Thiên Không thành nghe nói ở thời điểm Sáng Thế thần biến mất lần trước liền phong bế, sao lại có có thần cách lưu lạc ở bên ngoài chứ?
Thanh âm Athelstan dần trở nên nặng nề:
- Mảnh thần cách kia tuy rằng không phải thần cách chân chính, bên trong không có bổn nguyên lực lượng, nhưng cũng đã từng dùng để làm chứa thần cách cho nên có được lực lượng áo nghĩa thuần túy nhất của một hệ. Nếu vị chủ thần có thần cách của một hệ nào đó ngã xuống, người nắm giữ mảnh thần cách này chỉ cần có thể đạt tới cảnh giới chủ thần đương nhiên sẽ trở thành tân chủ nhân của thần cách! Một khi thứ này đã xuất hiện, những chủ thần có được thần cách đều sẽ bất chấp tất cả để thu hồi nói! Cho nên những chủ thần có được mảnh thần cách chưa bao giờ dám xuát hiện, không biết đang ẩn núp ở trong vị diện xa xôi đến mức nào. Tên kia, tên kia sao lại có được mảnh thần cách chứ?
Dagmar sau khi nghe sự giải thích của hai người từ từ bình tĩnh lại, vẻ mặt cười khổ, nói:
- Ta làm sao biết chứ? Nếu không phải hắn dùng vật đó trấn áp ta thì ba ngày trước đã bị giết chết rồi! Trong tay hắn nắm giữ thần khí như vậy, khó trách thực lực tiến bộ thần tốc. Nếu sớm biết hắn có vật như thế, năm đó ở Tử Vong thần vực ta đã giết chết rồi. Ài, hiện tại ngoại trừ chủ nhân chân chính của Tử Vong thần vực, không còn người nào tu luyện Tử Vong lực lượng có thể giết được hắn!
Dừng một chút, Dagmar tiếp tục nói:
- Cho nên, ta khẩn cầu hai vị giúp ta, vật này đối với ta có tác dụng vô cùng lớn. Một khi ta chiếm được, tương lai sẽ cùng đi tìm hai mảnh thần cách Hắc Ám, Hủy Diệt, được không?
- Chúng ta là minh hữu mà, đương nhiên phải giúp đỡ cho nhau. - Dalca nghĩ một đằng nói một nẻo mà đáp ứng, cười nói:
- Chỉ cần ngươi có thể xác định được vị trí của tên kia, ta và Athelstan tự nhiên sẽ toàn lực hỗ trợ.
Bên kia, Athelstan im lặng gật đầu, nhưng là thật hay giả cũng chỉ có chính hắn biết. Dagmar tung hoành ở Tử Vong thần vực nhiều năm, loại người nào cũng đều gặp qua, hiển nhiên cũng từ trong lời nói của hai người biết bọn họ đương nhiên sẽ không thật tâm giúp mình. Nhưng là sự dụ hoặc của mảnh thần cách thật sự quá lớn, trước mắt Dagmar cũng chỉ có khẩn cầu hai người này trợ giúp mới có khả năng đạt được. Trong lòng không ngừng cân nhắc, rốt cuộc nên cái gì để đả động hai người.
- Tốt tốt lắm, Dagmar, chúng ta vẫn nên thương nghị cho tốt nên về việc tấn công Vùng Đất Hỗn Loạn. Tiểu tử kia khẳng định sẽ ở đó, cho nên chỉ cần Vùng Đất Hỗn Loạn bị tấn công, hắn chắc chắn sẽ xuất hiện! - Dalca thấy bộ dạng mất hồn của Dagmar, mảnh thần cách đang ám ảnh hắn, cho nên sẽ dồn hết sức vào lần tấn công này.
- Ta biết, ta sẽ triệu tập tất cả lực lượng trong tay mình lại. Ở trong Vùng Đất Hỗn Loạn, khi tiểu tử kia xuất hiện, ta sẽ không tiếc tất cả để cưới lấy mảnh thần cách! - Dagmar hít sâu một hơi, bắt đầu suy nghĩ đến việc tập hợp những thủ hạ không tu luyện Tử Vong lực lượng lại, như vậy sẽ có khả năng tiêu diệt Hàn Hạo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thậm chí, Dagmar còn nghĩ tới Salas, không biết nên đưa ra điều kiện gì để Salas trợ giúp mình.
Một mảnh thần cách đã làm xáo trộn toàn bộ suy nghĩ của Dagmar !
Đại Ma Vương