Đại Ma Vương

Chương 870: Không kẻ nào được rời khỏi!

Logue vừa đến đã khiến cho rất nhiều người thầm cảm thấy sợ hãi. Từng người đều tránh né ra phía xa, chỉ sợ không cẩn thận sẽ có hành động chọc giận cái gã Logue trở mặt như trở bàn tay này.

Do cùng có cảnh giới Chủ thần, lại thêm Logue cũng không tận lực che dấu lực lượng cường đại nên hắn vừa đến là hai Chủ thần đang giao chiến lập tức cảm ứng được. Salas, Orthos đều ngầm kinh hãi, ra tay cũng lộ vẻ cẩn thận, đề phòng bị cái gã Logue nham hiểm xảo trá này tập kích giữa chừng.

Sau khi Logue tới được khoảng nửa ngày, Vassis cũng đã đến nơi. Hắn vừa đến đã làm cho Ma Ẩn cốc gió lạnh nổi lên vù vù, nhiệt độ của cả khu vực đột ngột hạ thấp xuống.

Logue, Vassis, hai đại Quân chủ xuất hiện ở Ma Ẩn cốc làm cho một số tiểu thế lực ở quanh đó e sợ bị vạ lây, nhao nhao tránh ra xa. Từng người ẩn thân vào những khe núi, vách đá âm thầm quan sát tình thế, cẩn thận cảm thụ từng đợt nguyên tố ba động mãnh liệt từ phương xa truyền đến.

- Ha ha, thực không ngờ rằng vì một tiểu nhân vật không đáng nhắc tới mà hai người các ngươi lại lao vào đánh nhau loạn thế này! Xem ra, Vùng Đất Hỗn Loạn đích thật đã thái bình quá lâu rồi. Mỗi người đều muốn tìm chuyện để phát tác đây! - Logue nhìn Salas và Orthos đang giao chiến, mỉm cười nói.

Vassis vẻ mặt lạnh lùng, hai mắt như tên băng bắn lên người Logue ở cách đó không xa, thản nhiên nói:

- Orthos không hiểu đại cuộc, lại đi trợ giúp một tên phá rối không biết nhảy ra từ nơi nào!

Logue cười híp mắt, nhìn Vassis nói:

- Theo ta thấy giúp tiểu tử kia chỉ là cái cớ. Orthos định đem Salas ngươi ra lập uy mới là mục đích chân chính!

Lời vừa nói ra, Vassis hừ lạnh một tiếng khinh thường nói:

- Suy tính của Orthos không tồi, tuy nhiên hắn nếu thật sự muốn đánh bại Salas, ngươi chẳng lẽ lại không nhân cơ hội này xuất thủ chiến với hắn một trận?

Logue ngạc nhiên, lắc đầu nói:

- Ta cũng không nhàn rỗi như vậy. Nếu có hứng thú, ngươi lên là được rồi!

- Không nhàn rỗi, vậy ngươi từ nghìn dặm xa xôi tới nơi này để làm gì?

Vassis cười lạnh:

- Ta động thủ rồi, ngươi bàng quan đứng xem. Cuối cùng thừa dịp ta và Orthos chiến đấu bị thương, ngươi lại sẽ quay lại đối phó ta? Hắc hắc, Logue, ngươi tính cũng tốt đấy!

- Ai! Vassis à Vassis, ngươi quá đa nghi rồi! - Logue lắc đầu than nhẹ, bộ dạng như có nỗi oan không thể giãi bày.

Hừ một tiếng, Vassis cũng không nói thêm gì. Năm đại Quân chủ đều hiểu quá rõ nhau, đều đại khái nắm được thực lực và tác phong làm việc của nhau. Logue chính là loại người "miệng nam mô, bụng một bồ dao găm", âm hiểm ác độc.

Nếu như hôm nay Logue không tới, nói không chừng Vassis sẽ xuống tay với kẻ thắng trong hai người Salas và Orthos. Nhưng Logue đã đến, Vassis cũng không dám manh động. Hắn sợ rằng mình cũng sẽ trở thành đối tượng tập kích của Logue!

Trong khi Logue, Vassis đang nói chuyện, cuộc chiến giữa Salas và Orthos vẫn tiếp tục. Vốn thực lực của hai người sàn sàn nhau, nhưng bởi vì Salas lần trước khi giao chiến với Hàn Thạc đã "mổ gà lấy trứng", tiêu hao hết tín đồ lực lượng ở vài vị diện. Sau đó lại mất quá nhiều thần lực bên trong Ma Ẩn cốc.

Bởi vậy, trận chiến kéo dài cho đến bây giờ, Salas dần dần lộ rõ dáng vẻ mệt mỏi. Hơn nữa Orthos ngay từ đầu đã áp dụng chiến thuật phòng ngự, lợi dụng lực phòng ngự siêu cường của Đại Địa ngăn cản Lôi Điện công kích của Salas. Chiến đấu đến lúc này, thần lực của Salas rõ ràng bắt đầu có bị thiếu hụt, mà Orthos cuối cùng cũng bắt đầu chuyển dần từ phòng ngự đổi sang thế công.

Một phương khí thế như cầu vồng, một phương thể lực suy kiệt. Đến lúc này, Salas cuối cùng mới ý thức được có điểm không ổn. Đối mặt với công kích càng ngày càng trở nên hung dữ mạnh mẽ của Orthos, Salas đối phó lại có vẻ đỡ trái hở phải, dần dần lâm vào thế yếu.

Trong cuộc chiến này giữa hai Chủ thần, rất nhiều người không thể thấy rõ được cảnh tượng thật sự. Tuy nhiên, từ độ đậm đặc của thiên địa nguyên tố đầy trời cũng có thể đại khái đoán được phương nào đang chiếm lợi thế.

Lúc mới bắt đầu đại chiến, Lôi Điện lực lượng tràn ngập trong trời đất, liếc mắt qua chỉ thấy chớp giật bao phủ toàn bộ không gian còn Đại Địa nguyên tố của Orthos lại hơi có vẻ yếu thế. Nhưng theo thời gian dần trôi, mọi người phát hiện Lôi Điện lực lượng trên đỉnh đầu đã dần dần suy giảm, ngược lại, lực lượng của Đại Địa đang từ từ trở nên mạnh hơn.

Mọi người thầm hiểu rõ, Salas đã rơi xuống hạ phong rồi. Tuy nhiên, họ cũng không biết được trước khi giao chiến Salas và Orthos đã trải qua việc gì. Chỉ từ tình thế trước mắt mà xem, dường như thực lực của Orthos mạnh hơn một chút so với Salas.

Có loại nhận biết này là đã đủ rồi. Trong tương lai hung thần ác sát từ mười hai đại thần vực tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn, nếu như phải lựa chọn phe nào giữa Salas hoặc Orthos để nương nhờ thì không hề nghi ngờ, bọn họ sẽ lựa chọn kẻ có thực lực cường đại hơn một chút!

Logue, Vassis vẫn cứ bàng quan theo dõi, còn Salas và Orthos vẫn giao chiến với nhau. Năm đại Quân của Vùng Đất Hỗn Loạn đã đến bốn người, chỉ còn lại vị Quân chủ cường đại nhất trong lời đồn là Thiel vẫn chưa tới.

Chiến đấu kéo dài tới đêm khuya, dáng vẻ mệt mỏi của Salas dần hiện rõ. Đối mặt với công kích của Orthos hắn càng ngày càng phải cố sức. Chỉ có điều Salas dù sao cũng là một trong năm đại Quân chủ, với lại tính tình nóng giận ra mặt chứ không hề âm trầm. Chiến đấu cho tới bây giờ, Salas đã đỏ cả hai con mắt, nhìn bộ dạng kia của hắn thì cho dù là chết trận, cũng muốn đem Orthos bồi tiếp hắn xuống địa ngục. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://Janet

Orthos mặc dù chiếm lợi thế, nhưng không hề có chút đắc ý.

Hắn cũng biết tính cách của Salas thuộc về cái loại ai động đến hắn, hắn cũng liều mạng. Nếu hiện tại không có Logue, Vassis ở đây, nói không chừng Orthos thực sự dám chiến đấu tiếp với Salas đến khi một bên tử vong mới thôi.

Nhưng Orthos biết hai người Logue và Vassis cũng không phải là nhân vật quang minh chính đại gì. Một khi hắn và Salas giao chiến đến cuối cùng, tất sẽ phân sinh tử! Đến lúc đó, dù hắn thắng, chỉ sợ cũng sẽ phải đối mặt với công kích của hai tên kia. Lúc đó hắn tuyệt đối lâm vào trạng thái suy yếu nhất, có thể chạy thoát khỏi bàn tay của Logue và Vassis hay không cũng rất khó nói.

Cho dù là may mắn rời đi được, hai tên kia biết hắn thụ thương, cũng sẽ không chút do dự tấn công Địa Cung, dùng hết mọi lực lượng để phá hủy thế lực trong tay hắn. Đây tuyệt không phải là điều mà Orthos mong muốn xảy ra!

Bởi vậy mặc dù chiếm lợi thế nhưng Orthos lại bắt đầu do dự, so với Salas còn nhạy cảm hơn.

- Salas, ta nghĩ chúng ta không cần thiết phải chiến đấu tiếp nữa!

Orthos đột nhiên rời ra, nhìn Salas đang thở hồng hộc ở xa xa, cười khổ nói:

- Logue, Vassis đã đến rồi. Nếu chiến đấu đến lúc cuối cùng, hai chúng ta đều sẽ rơi vào hoàn cảnh không tốt!

- Orthos, ngươi dám ném đá xuống giếng, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi! - Salas nổi giận gầm lên một tiếng.

Orthos sững ra, còn tưởng rằng hắn định bất chấp tất cả liều mạng với mình.

- Có điều hôm nay thế là đủ rồi, chờ thần lực của ta khôi phục lại, ta sẽ đến Địa Cung tìm ngươi! - Salas lạnh lùng liếc mắt nhìn Logue, Vassis đang ở chỗ xa tọa sơn quan hổ đấu, sau đó mới quát lạnh với Orthos.

Salas mặc dù hấp tấp kích động, nhưng cũng biết tình thế hôm nay cực kỳ bất lợi đối với bản thân. Nhất là hai người Logue, Vassis này còn đang ở trạng thái cao nhất. Lúc này nếu như thật sự tiếp tục dây dưa không buông với Orthos, cuối cùng kẻ xui xẻo nhất định sẽ là hắn, sau đó mới tới Orthos.

- Ơ, hai vị sao không đánh nữa?

Logue kinh ngạc hô lên:

- Chiến đấu còn chưa chấm dứt! Salas, cái này cũng không phải là tác phong của ngươi nhỉ!

- Logue, ngươi đã đáp ứng ta thế nào?

Salas hung dữ trừng mắt hỏi Logue:

- Chúng ta không phải đã đạt được hiệp nghị rồi sao? Ngươi không phải nói sẽ ra tay trợ giúp ta sao?

Ha ha cười, Logue gật đầu nói:

- Đúng vậy, ta đích thực từng nói sẽ trợ giúp ngươi! Nhưng ta chỉ đáp ứng với ngươi đối phó với những kẻ đến từ bên ngoài Bryan kia, còn chưa từng nói sẽ giúp ngươi đối phó với Orthos! Ha ha, ta và Orthos giao tình nhiều năm như vậy, quan hệ không thể kém hơn so với ngươi. Làm sao lại để xảy ra việc mất tình bằng hữu như vậy chứ!

Orthos ngoài mặt cười nhưng lòng không cười, chỉ nghe Logue nói luyên thuyên một hồi, đến khi xong, hắn mới cười nói:

- Ừm, ta thấy cũng đến lúc nên kết thúc rồi!

Đến bây giờ, đám Salas nào còn có tâm tư lưu lại phá huỷ Ma Ẩn cốc nữa, lúc này chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt.

- Orthos, ngươi hãy đợi đấy, ta nhất định sẽ đi Địa Cung tìm ngươi!

Salas lạnh lùng liếc xéo Orthos rồi vung tay quát:

- Tất cả quay về đỉnh Thiên Thần cho ta!

Đám thủ hạ của Salas ai nấy đều cúi đầu tiu nghỉu, cảm thấy khoảng thời gian gần đây như bị hành hạ, lòng thầm suy nghĩ sau này phải đối mặt với người khác ở Vùng Đất Hỗn Loạn như thế nào. Người chết nhiều như vậy, hôm nay Salas trong trận chiến với Orthos lại còn có vẻ thực lực không bằng người, rất hiển nhiên lực uy hiếp của Salas ở Vùng Đất Hỗn Loạn đã không còn lớn như lúc trước nữa.

Là thủ hạ của Salas, lợi ích của bọn họ cũng bị ảnh hưởng trực tiếp. Hiện tại tất cả đều bắt đầu lo lắng ở Thâm Cốc liệu còn có thể được mọi người kính sợ giống như trước kia hay không.

- Ta chưa cho rời đi, đừng hòng ai rời đi được! - Đột nhiên, một tiếng hét lớn từ nơi xa truyền đến, một bóng dáng hùng vĩ ngay lập tức lao đến, ngạo nghễ ngừng lại trên không trung của Ma Ẩn cốc.

- Là ngươi, ngươi cuối cùng cũng xuất hiện rồi! - Salas đang chuẩn bị bỏ đi giận tím mặt, hai mắt đầy thù hận găm vào người Hàn Thạc, xem ra chuẩn bị lao trở lại ngay lập tức.

- Các ngươi cũng không được đi! - Hàn Thạc quát lạnh, mười bảy thanh phi kiếm sắc bén rít lên bay ra. Đám người tụ tập tới từ bốn phương tám hướng, muốn xem rốt cuộc Ma Ẩn cốc xảy ra chuyện gì, có mấy kẻ vừa mới chạy đi đều bị mười bảy thanh phi kiếm chém thành hai đoạn. Trong số những người chết đó còn có ba tên Thượng vị thần!

Những kẻ đó vốn định phớt lờ Hàn Thạc, mau chóng rời khỏi nơi đây. Vừa thấy Hàn Thạc mới đến mà đã dám không thèm đếm xỉa đến năm đại Quân chủ tiến hành chém giết. Hơn nữa vừa ra tay đã chém mười mấy cao thủ làm mấy đoạn, sau đó thần thể còn bị hoà tan hóa thành máu loãng, tất cả đều hiện lên vẻ kinh hãi, rốt cuộc không còn ai dám lộn xộn nữa.

Đứng ngạo nghễ trên hư không, hai mắt Hàn Thạc rạng rỡ sắc bén, đảo xung quanh một vòng, thu hết cảnh quan mỗi một người, mỗi một nơi vào trong đáy lòng. Mắt thấy Ma Ẩn cốc chưa bị hủy đi, khẽ thở phào một hơi, thần thức triển khai, hắn dần dần phát hiện Ngũ Hành Giáp Thi đang ẩn nấp ở sâu dưới lòng đất. Bởi vậy Hàn Thạc mới an lòng lại một chút.

- Logue, Vassis, các ngươi từng nói sẽ giúp ta tiêu diệt cái gã đến từ bên ngoài này đúng không! - Salas rống lên một tiếng dữ dội.

Hai người Logue, Vassis đầy vẻ kinh ngạc, nhìn về phía gã cường giả thanh niên đã bộc lộ tài năng trong thời gian gần đây tại Vùng Đất Hỗn Loạn, cảm thụ được trên người hắn có một luồng lực lượng tà ác điên cuồng, trên mặt lại hiện lên đôi nét do dự.

Đại Ma Vương