Sau một thời gian chuẩn bị lâu dài, Thiên Cơ dược tề rốt cục chính thức khai trương.

Đương thiên, ngũ đại gia tộc Ám Ảnh thành đều phái người đến chúc mừng. Gia tộc Sainter phái Andrey và Hắc Thiên đến. Gia tộc Kinson phái Cơ Nhã và đường thúc nàng, Groucy đến. Gia tộc Keysan tự nhiên không thể thiếu được. Toucy là người thay thế địa vị Tyas ở gia tộc Brielle cũng tặng một kiện lễ vật. Đến cả gia tộc Lavers vốn không hòa hảo với Hàn Thạc lắm, cũng phái Deville đến tặng một lá cờ gấm.

Thiên Cơ dược tề những ngày này quả nhiên là danh lưu hội tụ, các đại gia tộc vì muốn lập quan hệ tốt với Hàn Thạc mà không ngớt phái người đến tận nơi, làm cho lễ khai trương của Thiên Cơ dược tề rất hoành tráng.

Những dược tề sư đi theo Hàn Thạc, trong khoảng thời gian này cũng chế xuất ra vài thứ thuốc thường dùng ở Chúng Thần đại lục, các quầy trước đây trống rỗng bây giờ bày đầy những bình thuốc.

Hàn Thạc cả ngày bận rộn, chiêu đãi chào hỏi chỗ này chỗ kia, mãi cho tới khi trời tối đen mới tiễn chân mọi người ra về.

Vì Hàn Thạc không tự mình luyện chế thuốc mới, do đó ngày hôm nay Thiên Cơ dược tề chỉ bán các loại thuốc thường dùng. Người của các đại gia tộc tới đây mặc dù tiếc nuối, nhưng cũng vì nể mặt Hàn Thạc mà mua hơn bốn trăm bình, nên Thiên Cơ dược tề thu được hơn hai vạn hắc tinh tệ lợi nhuận.

Khai trương thuận lợi, Hàn Thạc tin rằng bằng vào danh vọng về luyện dược của chính mình ở Ám Ảnh thành, sau này Thiên Cơ dược tề chắc chắn sẽ tài nguyên quảng tiến (Wm: tài nguyên quảng tiến - Câu này các bạn thấy rất nhiều trong những bức trướng treo tết, ngay cả ở VN cũng có bán. Dịch nôm là tiền tài như nước.)

Tất cả mọi việc ở Thiên Cơ dược tề đi vào quỹ đạo, những vấn đề về thuốc men Hàn Thạc giao toàn quyền cho Cổ Lệ quản lý. Cổ Lệ từng rất khó chịu với hắn, bây giờ lại trở nên vô cùng bội phục Hàn Thạc, rất trung thành với hắn.

Chính vì thế, Hàn Thạc có thêm nhiều thời gian tu luyện. Có kinh nghiệm lần trước mượn lực Đỉnh Linh, thời gian sau này hắn một mạch ở trong tu luyện tràng, thử không ngừng vận dụng lực của Đỉnh Linh.

Sức mạnh ma đầu mà Đỉnh Linh quán chú vào trong cơ thể Hàn Thạc có thể làm cho hắn nháy mắt có được sức mạnh cường đại, làm cho khả năng phát lực của hắn tăng lên rất nhiều. Thậm chí có thể chính diện ngạnh kháng với Thượng vị thần. Nhưng ma thể Hàn Thạc mặc dù cứng rắn, vẫn không thể chịu được thời gian quá dài. Liên tục thử hơn mười lần, hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì khoảng chừng ba phút một lần, vượt qua thời gian này là Ma Anh sẽ không chịu nổi.

Chẳng mấy chốc Hàn Thạc biết được việc mượn lực Đỉnh Linh cũng không phải tu luyện chính đạo, chỉ có tu luyện ma thể tới mức cứng rắn hơn nữa, tâm cảnh một lần nữa đột phá mới gọi là thực sự cường đại.

Lúc này cảnh giới Thiên Ma vẫn chậm chạp không hề có dấu hiệu đột phá. Mặc dù Hàn Thạc trước giờ chưa từng đình chỉ việc lĩnh ngộ và tu luyện cảnh giới Thiên Ma, song thời gian vẫn còn rất ngắn ngủi, nếu không có vài chục đến cả trăm năm tiềm tu, muốn tiến thêm một bước là vô cùng khó khăn.

Cảnh giới Thiên Ma không phải là chung cực cảnh giới của Ma Công. Sau nó còn có ba cảnh giới nữa là Thiên Diệt, Ma Chủ, Ma Tôn. Trong đó Ma Tôn mới là cảnh giới đỉnh. Lúc trước Cổ Thiên Tà cũng đã đạt tới cảnh giới dùng thân thể mạnh mẽ xuyên phá vết nứt vũ trụ đi tới nơi này, bằng vào một vài miêu tả của Đỉnh Linh, Hàn Thạc có thể tưởng tượng được cảnh giới Ma Tôn cường đại đến như thế nào.

Những bước tiến về sau đều cần một thời gian tu luyện dài đằng đẵng, hơn nữa trên con đường tu luyện còn có vô số nguy hiểm. Trong khi đột phá từ cảnh giới Thiên Ma tới cảnh giới Thiên Diệt, còn có thể gặp phải ma kiếp. Đây là một quá trình tất yếu phải xảy ra, đến lúc đó nếu không độ được ma kiếp chẳng những thực lực khó tiến thêm nữa, thậm chí có thể hình thần câu diệt. Việc này làm Hàn Thạc hiểu được mỗi cảnh giới sau này đều hung hiểm vạn phần.

Bất tri bất giác thời gian trôi nhanh, Hàn Thạc ở trong tu luyện tràng bế quan không ra ngoài, nháy mắt đã mười năm trôi qua rồi.

Ở Chúng Thần đại lục, trải qua một phen tao ngộ, thực lực của hắn đã được đề cao trên mọi phương diện. Mười năm tĩnh tu thể ngộ làm tâm cảnh hắn càng ngày càng vững vàng, cảnh giới Thiên Ma cũng dần dần ổn định.

Ở Chúng Thần đại lục, thời gian mười năm trôi nhanh như tên bắn. Đối với những vị Thần sống lâu ngàn vạn tuổi mà nói, mười năm quả thực là quá ngắn.

Sau khi Hàn Thạc ra khỏi tu luyện tràng, thông qua bọn người Cổ Lệ hắn đã hiểu được tình huống trước mắt. Trong khoảng thời gian hắn tu luyện, Thiên Cơ dược tề đã sinh lời cho Hàn Thạc một trăm vạn hắc tinh tệ, trong số mười sáu chi nhánh cũ cũng đã khai nghiệp được năm cái. Không ngoài dự đoán, Thiên Cơ dược tề đã trở thành nhà thuốc to nhất Ám Ảnh thành.

Trong khoảng thời gian này, người của gia tộc Lavers lợi dụng đủ loại lý do, lần lượt triệt ly khỏi Ám Ảnh thành. Những người của gia tộc Sainter cũng coi như mắt nhắm mắt mở. Gia tộc Lavers quả cũng có chút công lao với Ám Ảnh thành, mặc dù Wallace nghi ngờ gia tộc Lavers, nhưng dưới tình huống họ không phản bội thì hắn cũng không thể quá tuyệt tình.

Fielder hiển nhiên cũng hiểu được tâm tư của Wallace. Hắn tự mình luôn luôn tọa trấn gia tộc Lavers, chỉ cho đám Diana Deville lấy cớ du lịch tu luyện mà rời khỏi đây. Dưới sự bảo bọc của Fielder, gia tộc Lavers mất đi sự tín nhiệm của gia tộc Sainter, rất nhanh đã suy yếu. Thời gian mười năm ngắn ngủi, Lavers đã mất đi sự uy nghiêm và thanh vọng của một trong ngũ đại gia tộc Ám Ảnh thành, một vài người của các tiểu gia tộc thậm chí dám xâm phạm vào gia tộc Lavers.

Fielder cũng không thèm để ý tới việc này, vô cùng nhẫn nại lặng lẽ chịu đựng tất cả, lợi dụng đủ loại phương pháp rút người của gia tộc Lavers ra ngoài dần dần.

Tựa hồ cách làm của Fielder phù hợp với tâm ý của Wallace. Hắn chẳng những chưa từng ngăn cản, còn chấp nhận hành vi của Fielder. Giữa các đại gia tộc chỉ cần tồn tại vết nứt nho nhỏ, đã có thể hủy đi tình hữu nghị đã được khổ cực tích lũy trước đây, nhất là khi Avery thiếu chút nữa giết chết Carmelita, việc này càng làm cho Wallace không thể tha thứ được.

Việc Avery mất tích, đội năm Thần Vệ một mạch không có người quản lý. Ngoại trừ gia tộc Lavers ra, ba đại gia tộc còn lại xem ra rất hứng thú với chức Thần Vệ trưởng này, đến cả một vài tiểu gia tộc cũng nhòm ngó chức đó, chỉ mong có được cơ hội một bước lên trời, dùng đủ loại phương pháp cố gắng đoạt được vị trí này.

Nhưng để duy trì sự cân bằng giữa các đại gia tộc, Wallace chỉ hạ lệnh: nếu muốn ngồi trên vị trí này, đem đầu của Avery về mà lấy!

Avery đã mất tích nhiều năm, không ai biết hắn đi đâu, Wallace ra lệnh như vậy, các đại gia tộc ở Ám Ảnh thành mặc dù khổ tâm truy tìm tung tích Avery, nhưng thủy chung vẫn không có tiến triển gì. Chính vì thế, chức Thần Vệ trưởng đội năm Thần Vệ mặc dù làm các đại gia tộc đỏ mắt thèm muốn, nhưng vẫn để trống cho tới hôm nay.

Sau khi hiểu được những tin tức gần đây ở Ám Ảnh thành, Hàn Thạc thấy Thiên Cơ dược tề đã đi vào quỹ đạo, mình coi như đã có căn cơ ở đây, thêm nữa thời gian cũng đã lâu rồi, do đó quyết định trước hết về lại Csia đại lục, đưa những người mà mình không dứt bỏ được đến Chúng Thần đại lục.

Tại Ám Ảnh thành, Hàn Thạc tạm thời không có địch nhân nữa. Dựa vào tài lực của Thiên Cơ dược tề và sự giúp đỡ của gia tộc Sainter, hắn tin rằng sau khi nhóm Phoebe tới đây, họ sẽ không gặp phải vấn đề gì về phương diện an toàn. Chúng Thần đại lục có lực lượng nguyên tố đậm đặc, lại có rất nhiều tài liệu tham khảo trên con đường thành Thần, thậm chí còn có thể mua được Thần Hồn của những Hạ vị thần cấp thấp. So với Csia đại lục, hoàn cảnh tu luyện ở đây không nghi ngờ gì có thể đề cao hơn mười lần.

Các nàng Emily, Phoebe ai nấy đều có thực lực bất phàm. Hàn Thạc tin rằng họ mà tới Ám Ảnh thành, trong loại hoàn cảnh ưu việt như thế này sẽ có tiến bộ rất nhanh, nếu so với việc để cho họ ở chỗ khác trong Chúng Thần đại lục thì việc tu luyện ở đây sẽ nhanh hơn rất nhiều. Hạ quyết tâm, Hàn Thạc chuẩn bị đi về vị diện truyền tống trận mà mình đã đi qua, trở lại Csia đại lục một chuyến.

Trước khi ly khai, Hàn Thạc đi tới gia tộc Sainter. Vì thương thế Carmelita đã hoàn toàn khôi phục. Khi gặp lại nàng, Hàn Thạc cũng phải giật mình kinh hãi. Thời gian mười năm qua rất nhanh, da thịt trên mặt Carmelita trở nên trắng lên nhiều, mặc dù còn có vài vết mụn, nhưng thoạt nhìn cũng rất ít. Vốn Carmelita rất xấu xí, bây giờ mặc dù cũng chẳng xinh đẹp gì, nhưng thoạt trông đã dễ nhìn hơn, rốt cuộc không còn vẻ dữ tợn dọa người nữa.

Hàn Thạc vừa đến làm Carmelita rất cao hứng. Nàng hưng phấn vỗ vỗ vai hắn, rồi nói oang oang:

- Xú tiểu tử, ta tới Thiên Cơ dược tề tìm ngươi vài lần rồi, không ngờ ngươi vẫn một mạch tu luyện. Ngươi xem ta này, thấy có gì bất đồng không?

- Ngươi đẹp hơn trước! - Hàn Thạc nói thật. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://Janet

- Ha ha, tất cả mọi người đều nói như vậy. Bryan, cám ơn ngươi, ngươi chẳng những đã cứu ta hai lần, còn nghĩ tới việc thay đổi hình dáng quái dị của ta, ta không biết phải làm sao để báo đáp được ơn ngươi nữa. - Carmelita cười ha ha nói.

- Chúng ta là bằng hữu mà...

Hàn Thạc cười nói, rồi nói chuyện với Carmelita về một vài tình huống, hai người cảm khái một phen, Hàn Thạc tiếp:

- Ta cần rời Chúng Thần đại lục một chuyến. Có thể mất một thời gian mới có thể trở lại.

- A!

Carmelita kêu khẽ, kinh ngạc hỏi:

- Ngươi đi đâu?

- Về cố hương, đưa một vài người tới đây! Ha ha, Chúng Thần đại lục là nơi thích hợp tu luyện nhất. Ta ở đây ăn sung mặc sướng, không thể quên những bằng hữu trước đây được! Trước kia ta tự thân khó bảo toàn ở Chúng Thần đại lục, bây giờ cuối cùng đã yên ổn rồi, ta cũng nên làm gì đó cho những bằng hữu này!

Hàn Thạc vừa nghĩ tới nhóm Emily Phoebe, trong lòng không kìm được nỗi nhớ nhung.

- Tiểu tử ngươi thật sự rất tình cảm. Ừm, gần đây ta cũng bị phụ thân buộc tu luyện, bằng không sẽ đi chơi với ngươi một chuyến. Nhưng ta biết tiểu cô nương kia có thực lực rất lợi hại, có nàng đi theo ngươi hẳn là không có vấn đề gì. Ngươi cẩn thận một chút là được. - Carmelita cười nói.

- Được rồi, tại sao vị diện truyền tống trận của Ám Ảnh thành lại được kiến tạo xa như vậy? - Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi hỏi.

- Đối với chúng ta thì những người ở đại lục khác chỉ là những tín nô để cung cấp tín ngưỡng lực thôi. Bình thường thì chúng ta rất ít đi vị diện khác, do đó vị diện truyền tống trận ít dùng lắm. Mặt khác, đối với chúng ta thì những người có thể tiến vào Chúng Thần đại lục phải đi từng bước một từ những địa phương xa nhất, những người bằng vào sự cố gắng của mình mà tới được những đại thành thị mới có thể coi là có năng lực, do đó bình thường thì vị diện truyền tống trận đều thiết kế trong những sơn cốc xa xôi. - Carmelita giải thích.

Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Hàn Thạc chỉ biết cười khổ, hắn hiểu được là đối với người ở Chúng Thần đại lục, mọi người ở đại lục cấp thấp khác chỉ là người để họ sử dụng, họ vẫn có cảm giác mình là ưu việt hơn hẳn.

Bình thường, khi họ ly khai Chúng Thần đại lục, toàn bộ đều là muốn chinh phục những đại lục này, thu được tín ngưỡng lực. Mặt khác địa vực của Chúng Thần đại lục mặc dù rộng lớn, nhưng tất cả mọi người đều không muốn lãng phí thời gian, nên biến những nơi này trở thành nơi ma luyện. Do đó vị diện truyền tống trận thường thường cách chủ thành rất xa, cũng để cho những ngoại nhân đến Chúng Thần đại lục hiểu được Chúng Thần đại lục không giống với vị diện cũ của họ.

Sau khi nói chuyện với Carmelita một phen, Hàn Thạc rời gia tộc Sainter, quay lại Thiên Cơ dược tề chuẩn bị hai ngày sau sẽ dẫn Adelina ly khai.

Adelina có thực lực cường đại, chỉ cần có nàng, Hàn Thạc tin rằng lộ trình sẽ không gặp phải vấn đề gì quá lớn. Cho dù có đụng phải loại Liệp Thần giả như Broster, Adelina cũng có thể dẫn Hàn Thạc thong dong tránh thoát.

Lần này khác với trước kia, hắn phải dẫn theo tất cả bằng hữu ở Csia đại lục đến Ám Ảnh thành, trên đường phải trải qua rất nhiều nơi, có Adelina đi theo hiển nhiên an toàn hơn nhiều.

Rời Ám Ảnh thành, Hàn Thạc và Adelina một mạch đi về phía sơn cốc truyền tống. Trên đường đi Adelina rất tò mò, không ngừng truy vấn Hàn Thạc về một vài tình huống ở Csia đại lục, khiến cho hắn cảm thấy rất phiền phức.

Trên đường đi qua vài quả núi, thật ra cũng đụng phải vài Liệp Thần giả rải rác. Nhưng dưới thủ đoạn lôi đình của Adelina, những Liệp Thần giả này không có lấy một ai có thể chạy thoát, toàn bộ chết trong tay nàng.

- Ngươi tựa hồ không hề lưu tình khi hạ thủ Liệp Thần giả, ngươi có huyết hải thâm cừu gì với chúng thế? - Sau khi xuyên qua một quả núi, Hàn Thạc hỏi Adelina vẻ nghi hoặc.

Ở lâu với nàng, Hàn Thạc trước giờ chưa từng thấy Adelina hạ độc thủ với bất kỳ ai. Đến cả khi hắn dùng tinh tệ để hấp dẫn nàng, nàng cũng không giết người cho Hàn Thạc. Nhưng lúc Hàn Thạc vừa biết Adelina, thấy nàng giết chóc Liệp Thần giả bên trong đầm Thanh Hỏa, cuối cùng trọng thương cũng vì bị vài thủ lĩnh Liệp Thần giả vây công. Từ đó có thể thấy, Adelina có gì rất lạ với Liệp Thần giả, nhất là những biểu hiện trên đường đi gần đây. Hàn Thạc thấy rõ Adelina quả là cừu hận Liệp Thần giả.

- Chúng là lũ khốn khiếp! - Adelina vừa nghe Hàn Thạc nhắc tới Liệp Thần giả, sắc mặt lập tức băng giá.

- Ngươi và chúng có thù oán à? - Hàn Thạc truy vấn.

Adelina khẽ gật đầu, mắt thấy Hàn Thạc lại muốn tiếp tục truy vấn, nàng vội nói:

- Không liên quan tới ngươi, ngươi đừng hỏi nhiều vậy!

Dừng một chút, Adelina thấp giọng nói:

- Trên người ngươi cũng có rất nhiều bí mật, ta cũng không hề hỏi qua mà!

Nghe nàng nói như vậy, Hàn Thạc cũng chỉ biết cười khổ khẽ gật đầu, không tiếp tục hỏi tiếp nữa.

Hai người đi tiếp, với thực lực Adelina và Hàn Thạc, tốc độ phi hành rất nhanh. Mất hơn hai tháng, hai người rốt cục tới sơn cốc có vị diện truyền tống trận nơi Hàn Thạc từng tới lúc trước.

Chỗ này khác với lúc mới tới. Nếu muốn dùng vị diện truyền tống trận, phải nộp đủ tinh tệ.

Vừa tới sơn cốc, Hàn Thạc chẳng mấy chốc đã nhìn thấy tên Jeff lần trước từng làm thần bài cho hắn. So với thái độ nhiệt tình trước kia, thái độ Jeff lần này rõ ràng lãnh đạm hơn rất nhiều.

Nghe nói Hàn Thạc muốn dùng vị diện truyền tống trận, Jeff nói dấm dẳng:

- Hử, nghe nói ngươi gần đây rất đắc ý ở Ám Ảnh thành mà. Nhưng ngươi hình như quên mất khi ngươi vừa đến nơi này, ai đã giúp ngươi làm mọi việc. Rất nhiều lời đồn đã tới chỗ chúng ta, nên ta cũng biết một chút. Đối với cách làm của những người vong ân phụ nghĩa ta thấy cần rất chú ý...

Dừng một chút, Jeff cười hắc hắc nói:

- Xin lỗi, hôm nay vị diện truyền tống trận chỉ có vào không có ra, ngươi đợi đi.

Hàn Thạc sắc mặt lạnh lùng, nói:

- Vậy khi nào thì ra?

- Việc này nói không chính xác được, vậy phải chờ ý của Dolores đại nhân! - Jeff vênh vênh nói.

Dolores chính là ca ca của Hughes. Hàn Thạc vừa tới gia tộc Lavers ngày đầu tiên, thiếu chút nữa giết chết Hughes rồi. Rất hiển nhiên những việc xảy ra ở Ám Ảnh thành thì người ở bên này cũng đều biết. Đáng tiếc họ chỉ nhìn tới một mặt của Hàn Thạc, căn bản không biết sự hèn hạ của Hughes, cũng không biết Avery từng hai lần ra tay muốn giết hắn.

Trong mắt những người này, gia tộc Lavers một mạch chiếu cố hắn, khi hắn chưa tới Chúng Thần đại lục đã lo lắng cho hắn rồi. Ai ngờ Hàn Thạc sau khi tới Ám Ảnh thành, chẳng những không cống hiến gì cho gia tộc Lavers, ngược lại còn đối địch với họ nữa, do đó họ cho rằng Hàn Thạc là người vong ân phụ nghĩa.

- Đưa ta đi gặp Dolores, ta sẽ nói chuyện với hắn! - Hàn Thạc cố đè tức giận trong lòng, quát lạnh.

- Hắc hắc, đại nhân Dolores bận rồi, không rảnh đi gặp ngươi đâu. Mặt khác, ta cũng có chuyện phải làm, không có thời gian đưa ngươi đi, ngươi đi chỗ khác đi. - Jeff rõ ràng muốn làm khó dễ Hàn Thạc, nói với vẻ trào phúng.

Lần trước Hàn Thạc đã bị Jeff làm khó dễ, nhưng nhờ có Dolores, hắn đã phân biệt rõ tình thế rất nhanh. Hàn Thạc cũng không hề so đo gì với hắn, không ngờ khi phản hồi Csia đại lục lại gặp phải hắn gây trở ngại. Việc này làm Hàn Thạc nổi giận.

"Chát!"

Hàn Thạc vung tay tát mạnh. Theo tiếng chát, khóe miệng Jeff rỉ ra một dòng máu, thân thể cũng lảo đảo.

- Ngươi, ngươi dám đánh tay?

Jeff thét lên, lập tức lao ra ngoài gào lên:

- Giết người, người đâu!

Hàn Thạc cười lạnh theo đi ra ngoài, lạnh lùng nhìn Jeff đang gào thét. Vừa ra lập tức tung một cước đạp hắn bay bổng lên. Khi Jeff rơi xuống đất thì đã gãy vài chiếc xương rồi.

Chẳng mấy chốc, một đám Thần Vệ xung quanh ùa nhau bu tới, trong đó có thủ lĩnh Dolores. Gặp lại Hàn Thạc, Dolores có vẻ rất lạnh lẽo, đằng đằng sát khí nói:

- Ta mặc kệ ngươi làm gì ở Ám Ảnh thành, tới địa phương của ta mà còn dám diệu võ dương oai, ta có quyền bắt ngươi lại!

Sau khi xảy ra sự tình với gia tộc Lavers, Dolores cũng không hữu hảo với Hàn Thạc như lúc trước, điểm này thì trong lòng Hàn Thạc hiểu rất rõ. Hắn biết Jeff dám lớn mật kiêu ngạo với hắn như vậy, nhất định là vì sự tồn tại của Dolores.

- Ta muốn dùng vị diện truyền tống trận, hắn cố ý ngăn trở, rõ ràng tự mình tìm đau khổ.

Hàn Thạc cười lạnh lấy từ trong không gian giới chỉ ra huy chương của gia tộc Sainter, lắc lắc trước mặt rất nhiều Thần Vệ, nói:

- Đây là huy chương của gia tộc Sainter, ta nghĩ các ngươi đã biết, yêu cầu mở vị diện truyền tống trận để ta ly khai, bằng không, các ngươi chính là đã phản bội gia tộc Sainter, hậu quả thì các ngươi tự mình hiểu rõ.

Dolores nhất định không muốn hảo hữu với hắn, rõ ràng dung túng cho Jeff làm như vậy, Hàn Thạc cũng không khách khí nữa.

Dolores trừng mắt âm lãnh nhìn Hàn Thạc, nhìn nhìn một chút rồi hít một hơi, ngăn dị động của đám thủ hạ, quát trầm:

- Mở ra!

Dưới cái nhìn chăm chú của nhiều Thần Vệ, Hàn Thạc nghênh ngang dùng vị diện truyền tống trận bỏ đi. Đợi khi Hàn Thạc biến mất, Dolores mới cười lạnh:

- Jeff, đưa mấy tên tử tù gần đây bị bắt giam đến đây. Căn cứ vào tọa tiêu truyền tống mà tống chúng vào, xảy ra việc gì cũng chẳng liên quan tới chúng ta!

- Đại nhân anh minh! - Jeff nghe vậy vô cùng mừng rỡ, nhảy chồm lên dẫn người vội vàng đi tới chỗ những tên tử tù cùng hung cực ác này.

Đại Ma Vương

Quyển 5