Vùng phụ cận phía nam của tử vong mộ địa chính là U Ám sâm lâm mênh mông vô tận.
Một thác nước khí thế hùng vĩ chảy thẳng xuống một cái đầm sâu rộng lớn ở dưới, bên rìa bờ đầm có một dòng suối nhỏ chảy thông ra ba hướng. Cây cối xung quanh cao lớn rậm rạp tốt tươi cùng đủ các loại tảng đá hình thù quái dị có thể thấy khắp nơi, trong đầm từng đàn cá bơi lội.
Thác nước trắng xóa như một dải ngân hà chảy xuống, hội tụ tại mặt đầm phía dưới tạo ra âm thanh dữ dội vang ra bốn phía, dòng nước rơi xuống mãnh liệt đánh vào loạn thạch ở dưới làm những tia nước bắn văng ra khắp mọi hướng.
Tại một góc dưới chân thác nước, có một người đang ngồi trên một khối đá hình tròn cứng rắn, người đó toàn thân để trần, cơ nhục cân xứng toát lên vẻ rắn chắc, hai đầu gối khép lại xếp bằng trên đó, dùng thân thể đón nhận dòng nước từ trên cao ập xuống ầm ầm.
Dòng thác đổ xuống người hắn làm phát ra những tiếng bồm bộp. Thân hình hắn có hơi dao động nhưng vẻ mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng, gân mạch trên người đập thình thịch, lớp da loé lên ánh sáng giống như có màu đen xanh nhàn nhạt.
Người này dĩ nhiên chính là Hàn Thạc, từ khi hắn đi vào tử vong mộ địa việc muốn làm đầu tiên chính là đem đấu khí của sát thủ Tàn Ảnh còn tồn tại trong cơ thể tiêu hóa.
Từ sau khi ma công từ giai đoạn Cố Thể tiến vào giai đoạn Thác Mạch thì thân thể Hàn Thạc đã thoát thai hoán cốt, ngay cả luồng đấu khí kia đi vào cơ thể hắn cũng đã xảy ra dị biến. Lần trước tại thương hội Boust, đấu khí của sát thủ xâm nhập cơ thể hắn đã bị Ma Nguyên lực chậm rãi dung hợp.
Nhưng sự thực lúc này đã chứng minh phán đoán của hắn là sai lầm. Luồng đấu khí kia không những không bị Ma Nguyên lực dung hợp mà trái lại dường như nó còn từ từ buông lỏng để cho luồng đấu khí này chạy tán loạn trong kinh mạch của hắn, gây ra những thương tổn liên tiếp, thậm chí xương cốt một vài chỗ không chịu nổi đã bắt đầu rạn nứt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Theo lẽ thường mà nói đây là một chuyện vô cùng thống khổ, bất quá khi Hàn Thạc tu luyện ma công lại ngạc nhiên phát hiện kinh mạch cùng xương cốt hắn sau khi bị đấu khí công phá, được Ma Nguyên lực cải tạo lại thì một lần nữa lại phát sinh dị biến, càng được mở rộng vững chắc hơn. Ma Nguyên lực lưu chuyển tới những kinh mạch này thì tốc độ bỗng nhanh hơn những chỗ khác mấy lần, xương cốt cũng trở nên cứng rắn hơn nhiều.
Khi minh bạch rồi, Hàn Thạc mừng rỡ phát hiện, nếu cứ giữ nguyên tốc độ tu luyện này, dựa theo nguyên tắc tu luyện ma công trước phá sau lập, thì tốc độ tu luyện tầng ma công Thác Mạch này sẽ nhanh hơn vài lần so với thông thường.
Đang lúc cảm khái tu luyện ma công quả nhiên là việc tìm chết tự ngược đãi mình thì Hàn Thạc ngẫu nhiên đi tới thác nước này, căn cứ vào sự lĩnh ngộ điểm cốt yếu trong tu luyện ma công, hắn đột nhiên nảy ra ý nghĩ muốn lợi dụng lực xung kích của thác nước để tu luyện, sự thật chứng minh ý tưởng đột phát này của Hàn Thạc là hoàn toàn chánh xác.
Cho nên lúc này đây hắn đang ở dưới thác nước, một mặt dùng thân thể tiếp nhận lực đạo mãnh liệt của dòng nước, mặt khác cảm thụ sự thống khổ của việc đấu khí bên trong cơ thể tùy ý công phá kinh mạch. Tốc độ tiến cảnh tu luyện ma công lúc này được đề cao phi thường, những kinh mạch bị luồng đấu khí công phá gây thương tổn đều trở nên cứng rắn vô cùng.
Tuy nhiên khi hắn ở giữa thác nước, là nơi có lực xung kích mạnh nhất chỉ chống đỡ được tầm ba giây là cảm thấy đầu váng mắt hoa, suýt chút nữa thì ngất đi, thân thể cũng không cách nào ngồi ổn định trên khối đá. Bất đắc dĩ chỉ có thể tạm thời dịch ra phía ngoài nơi có lực xung kích không quá mạnh để tu luyện, hy vọng thân thể từ đó sẽ cường tráng hơn rồi sẽ lại vào chỗ trung tâm đó.
Cứ như vậy đói bụng thì bắt cá nướng ăn, thời gian còn lại toàn bộ dùng để tu luyện ma công. Không biết đã trải qua bao lâu, Hàn Thạc cuối cùng cũng cảm giác được đấu khí của thích khách kia lưu lại trong cơ thể đã hoàn toàn biến mất đồng thời phát hiện tốc độ tu luyện giai đoạn Thác Mạch cũng đã giảm dần xuống.
"Xem ra nếu muốn nhanh chóng đột pháp qua cảnh giới thác mạch ta phải tìm biện pháp. Cứ tu luyện chậm như vậy cũng không phải là hay." Hàn Thạc lẩm bẩm, thân thể tựa như một con cá lớn linh hoạt bay thẳng vào đầm nước.
Hai tay hắn nhanh như chớp đã bắt lấy hai con quái ngư trong đầm rồi bơi vào bờ lấy quần áo mặc vào. Hàn Thạc lấy công cụ đánh lửa ra bắt đầu nướng cá ăn, xong đang định trở về tử vong mộ địa thì tai hắn chợt nghe được những tiếng bước chân rất nhẹ.
Cảm giác của Hàn Thạc đã ngày càng trở nên thính nhạy, hắn ngưng thần phân biệt một chút, xác định nơi phát ra thanh âm bay vụt tới. Trong U Ám sâm lâm này, mỗi chỗ đều là nơi hung hiểm.
Chẳng những có ma thú cấp cao mà còn đủ các chủng tộc kỳ lạ lui tới, còn có đủ kiểu mạo hiểm giả. Thậm chí có một ngày Hàn Thạc đã từng thấy một con ngân sắc trường long (rồng dài màu bạc), bay từ trên trời xuống sâu phía nam của U Ám sâm lâm.
Rồng vốn là một loại tồn tại cường đại nhất trong thế giới này, trong truyền thuyết chúng chẳng những có thân thể cường ngạnh như sắt đá, mà còn nắm giữ ma pháp uy lực cường đại vô cùng, so với ma thú cấp một còn cao hơn một bậc, cũng là siêu cấp ma thú lợi hại nhất. Mỗi một con rồng đều cường đại vô cùng, thường thường địa phương rồng lui tới còn biểu thị nơi đó xuất hiện một bảo tàng, mỗi một dũng sĩ đồ long đều có thể nhận được sự kính ngưỡng của mọi người.
Đương nhiên, với thực lực của Hàn Thạc bây giờ, tự nhiên sẽ không ngu ngốc đi làm cái gì mà Đồ Long dũng sĩ. Bất quá sự xuất hiện của ngân sắc trường long cũng làm cho hắn hiểu sâu trong U Ám sâm lâm chắc chắn còn kinh khủng hơn nhiều.
Một lát sau, Hàn Thạc căn cứ vào phương hướng phát ra thanh âm cuối cùng đã đến hiện trường. Đảo mắt nhìn toàn bộ hiện trường, hắn không khỏi lộ ra một nụ cười mỉm, không nghĩ tới còn có thể gặp lại người quen tại chỗ này.
Mười ải nhân thân hình tráng kiện, bộ râu rất dài tết thành bím, nhưng người chỉ cao có một mét trong tay cầm thiết chùy, búa cùng một ít xẻng khai thác khoáng thạch đang giao chiến cùng ba mươi Cự Ma sâm lâm. Trên mặt đất có hai ải nhân đã bị trường mâu đâm chết, những ải nhân còn lại sắc mặt đỏ ngầu, cho dù biết rõ không địch lại, cũng không bỏ trốn, ở lại đó chiến đấu với đám Cự Ma sâm lâm tới cùng.
Hàn Thạc bây giờ cũng xem như có chút hiểu biết với một số chủng tộc kỳ lạ trên Csia đại lục. Ải nhân có kỹ thuật nấu rượu siêu phàm, lại thêm am hiểu rèn binh khí, cá tính bọn họ bảo thủ yêu rượu như mạng, tính khí nóng nảy ngoan cố, bất quá một khi có được tình bằng hữu với bọn họ thì bọn họ lại trở nên vô cùng khẳng khái.
Nhìn những ải nhân này biết rõ không địch lại nhưng từng người vẫn can đảm giơ cao thiết chùy, búa chiến đấu với Cự Ma sâm lâm, Hàn Thạc đối với bọn họ đã phát sinh chút hảo cảm.
Mặt khác Hàn Thạc nghĩ đến hai lĩnh vực ải nhân vốn am hiểu, có lẽ đối với mình sẽ có phần hữu dụng. Suy nghĩ một lát, hắn đột nhiên lao ra, chủy thủ trong tay nhoáng lên phạt một cái, một tên cự ma đã nằm quay lơ ra.
Sau đó Hàn Thạc đứng ở trước mặt các ải nhân cùng lũ Cự Ma sâm lâm niệm ma pháp chú ngữ triệu hoán Tiểu Khô Lâu. Gương mặt màu xanh lục của thủ lĩnh Cự Ma sâm lâm chợt trở nên vô cùng khó coi, sợ hãi kêu lớn:
- Nhân loại tà ác kia đã đem ác ma tới rồi, lui lại, đều lui lại!
Đám Cự Ma sâm lâm này đối với Tiểu Khô Lâu sau lưng có bảy thanh cốt thứ, rõ ràng vô cùng e ngại, vừa thấy Tiểu Khô Lâu cầm theo cốt đao xuất hiện, thủ lĩnh của bọn chúng đã hô rút lui ngay lập tức.
- Dũng sĩ cường đại, Ban Nại Đặc ta đặc biệt cảm tạ sự trợ giúp của người.
Bầy Cự Ma sâm lâm vừa rời đi, một ải nhân cường tráng nhất trong đám liền nâng thiết chùy dùng lễ tiết của bọn họ bày tỏ sự cảm tạ với Hàn Thạc.
- Đừng khách khí, tinh thần chiến đấu kiên cường của mọi người đã làm cho ta cảm thấy vô cùng bội phục. Được rồi, đám Cự Ma sâm lâm này sao lại công kích mọi người? - Hàn Thạc khoát khoát tay, khiêm tốn thủ lễ nói.
- Hừ, bọn ác ôn cường đạo tham lam này, tự mình không chịu lao động, vĩnh viễn chỉ muốn cướp bóc người khác. Bọn chúng muốn chúng ta rèn vũ khí không công cho để càng dễ bề cướp bóc, chúng ta cự tuyệt yêu cầu đó liền bị bọn cường đạo ghê tởm đó gây hấn, tàn sát thân nhân chúng ta.
Ban Nại Đặc râu mép dựng ngược tức giận nói.
Hàn Thạc gật đầu phụ họa:
- Nguyên lai là như vậy, lần trước bọn chúng cũng từng muốn cướp bóc thương đội chúng ta, cái đám ác ôn quỷ tha ma bắt này thật đáng ghê tởm!
- Dũng sĩ tôn quý, người đã cứu chúng ta, chúng ta muốn đem rượu ngon báo đáp, mời người cùng chúng ta về thôn! - Ban Nại Đặc thành tâm nhìn Hàn Thạc, đưa ra lời mời thiện ý.
Đại Ma Vương