Hàn Thạc ngứa cả đầu, vẻ mặt đau khổ đi theo Rosie tới một ngọn núi nhỏ trong Ma Ẩn cốc. Ngọn núi này chính là một địa thế tạo ra Cửu Địa Huyền Âm tụ linh trận, bình thường ít có người qua lại, địa thế hoang vu.
Hàn Thạc nhìn thấy Rosie nhíu mày do dự, không dứt khoát đành cười khổ không ngừng trong lòng, chẳng biết phải nói thế nào cho phải.
- Bryan, khế ước chủ tớ của chúng ta dường như vẫn còn chưa giải trừ à? - Rosie trầm mặc một hồi rồi nhìn thẳng vào Hàn Thạc, thản nhiên nói.
Hàn Thạc thở phào một hơi, thầm nghĩ... thì ra là chuyện này.
- Có thể giải trừ bất cứ lúc nào. À, bằng không ta sẽ để ý giải trừ giúp nàng nhé? - Hàn Thạc vội cười nói.
- Ừm. - Rosie khẽ gật đầu.
Bản thể của hắn đang ở Ma Ẩn cốc, chỉ cần huy động thần thức là sẽ trực tiếp cắt đứt sợi dây trói buộc linh hồn giữa hai người. Cái gọi là linh hồn khế ước đối với Hàn Thạc hiện giờ mà nói thì không còn là vấn đề nữa.
Linh hồn khế ước kỳ thực là một thứ lực lượng vận mạng. Khi hai người ký kết linh hồn khế ước, Vận Mệnh nữ thần có thể thông qua linh hồn khế ước để thu được một phần lực lượng, sử dụng Vận Mệnh kính để quyện quỹ tích vận mạng hai người với nhau. Nhưng khi Hàn Thạc tiến vào cảnh giới Ma Chủ thì quỹ tích vận mạng của hắn đã không còn do Vận Mệnh nữ thần Athea quản lý nữa. Nên sở dĩ linh hồn khế ước giữa hắn và Rosie vẫn còn tồn tại đều là do Hàn Thạc lưu lại mà thôi.
Vì thế thần thức Hàn Thạc vừa huy động là đã tự giải trừ ngay khế ước.
- Vậy bọn ta coi như là bình đẳng.
Rosie lẩm bẩm một câu rồi lập tức lấy hết can đảm nghiêm chỉnh nhìn Hàn Thạc nói:
- Ta không muốn làm nô lệ của chàng, mà muốn được như Emily, Phoebe vậy! Bryan, chàng biết ý của ta rồi chứ!
Hàn Thạc vừa mới thở phào một hơi, vừa nghe Rosie nói vậy liền ngẩn người ra, miệng cười khổ ngập ngừng nói:
- Rosie, nàng nói gì vậy?
Thần thức hiện giờ của hắn mạnh mẽ như vậy, trước đây lại có linh hồn khế ước, hắn làm gì không biết tâm ý của Rosie.
- Trong lòng chàng biết rõ mà, đừng giả vờ không biết!
Rosie lạnh lùng hừ một tiếng rồi nhìn trừng trừng Hàn Thạc nói thẳng:
- Có thể tương thông với linh hồn của ta, đương nhiên biết ta hiện giờ đang nghĩ gì, giả vờ gì chứ!
- Ta mặc kệ!
Rosie nhìn chằm chằm lấy Hàn Thạc rồi nói từng chữ một:
- Cho dù là khổ hải vô tận, cũng là do ta tự chọn lấy!
Bộ ngực cao vút của Rosie run rẩy không ngừng, dường như có chút không dám nhận lấy kết quả, cúi đầu nói tiếp:
- Chàng cứ nói là được hay không đi!
Nghĩ tới năm xưa khi còn ở Hắc Ám thần vực, Rosie một mực theo hắn, cho dù là đại chiến ở Ám Ảnh thành hay U Mạc thành, cũng chính là nàng kiên trì đứng chung với hắn! Khi đến Vùng đất hỗn loạn, cũng là Rosie giúp hắn thu thập bọn Romont, Zoch, giúp đỡ hắn hết mực.
Hàn Thạc vốn là người đa tình. Bao nhiêu năm nay hắn đều thiếu nghị lực từ chối đối với các nữ nhân chung quanh. Giờ đây Rosie lại chính thức tự kéo tới, còn muốn hắn phải cho đáp án, hắn phải làm sao đây?
Hàn Thạc trầm ngâm một chút rồi cười khổ nói:
- Đã nhiều năm như vậy, có thêm một mình nàng, cũng đành thôi. Nhưng thời gian của ta càng ngày càng ít, cơ hồi bồi tiếp các nàng cũng không nhiều lắm, việc này là nàng tự tìm con đường đau khổ thôi!
Cặp mắt Rosie sáng ngời, cái nàng ta cần chính là đáp án này, kết quả này, chứ không phải làm bạn bè cả đời.
Hàn Thạc cũng chẳng có cơ hội để tận hưởng diễm phúc trái ôm phải ấp. Bọn Emily, Rosie đều như nhau, nữ nhân trong cốc mặc dù nhiều, nhưng lại không muốn thân ngoại hóa thân của hắn chạm vào họ. Cảm giác thuần tinh thần mặc dù không tệ, nhưng tóm lại cũng thiếu sót gì đó.
Người tại Ma Ẩn cốc, nhưng Hàn Thạc lại không được nhàn hạ, ngày nào cũng phải nhận tin tức từ Nestor, Ám Mông, Gurrado. Đám người Boland, Huyết Linh trước giờ đều không sợ quấy rầy hắn, cứ thông qua không gian kính mà báo cáo cho hắn mọi tiến triển của chiến trận.
Liên quân lấy Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt, Vùng đất hỗn loạn làm chủ tung hoành ngang dọc trong Đại Địa thần vực, khiến rất nhiều thần linh trong Đại Địa thần vực chết thảm, khiến cho liên quân bốn đại thần vực Phong, Hỏa, Lôi điện, Đại Địa không thể không rút quân. Hàn Thạc cũng di chuyển Vạn Ma đỉnh từ Quang Minh thần vực tới Đại Địa thần vực.
Chiến tranh tại Vận Mệnh thần vực tạm thời bình lặng trở lại. Vận Mệnh nữ thần Athea cũng theo tin tức đại chiến ở Đại Địa thần vực mà kéo tới. Lần này đây Hàn Thạc không thể tránh khỏi việc đụng chạm tới Athea trong lúc tranh đoạt thần hồn bị giết, xém chút cũng có xung đột nho nhỏ.
Cũng may cả hai đều hoàn toàn tự giác. Vừa thấy đối phương ở khu vực nào thu thập thần hồn thì người kia chuyển vị trí, không trực tiếp xung đột với đối phương. Vận Mệnh kính cùng Vạn Ma đỉnh dưới sự thao túng của cả hai nhịp nhàng phân chia vơ vét thần hồn tại Đại Địa thần vực.
Cuối cùng thì đám cao thủ của tứ đại thần vực Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa đang thâm nhập Quang Minh thần vực cũng hợp lại được với đám thần linh của Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa được lưu giữ lại, cùng nhau hành quân về phía Đại Địa thần vực. Hai thực lực cường đại cuối cùng cũng chính thức đụng trận với nhau.
Phong, Hỏa, Lôi điện, Đại Địa làm một phe. Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, Vùng đất hỗn loạn làm một phe, hai thế lực này cùng nhau dấy lên một cuộc đại chiến ở Đại Địa thần vực.
Đại Địa thần vực... Xích Thổ thành.
Đám thần linh của Phong, Hỏa, Lôi điện, Đại Địa đứng chen chúc trên đầu thành... từng luồng tinh thạch pháo chất chứa năng lượng mãnh liệt bắn ra mang theo tinh thạch quang mang nhằm phía ngoài thành mà phóng tới... Bên ngoài Xích Thổ thành, đám thần linh của Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, Vùng đất hỗn loạn do mấy người Janus, Boland, Huyết Linh dẫn đầu hăng hái xông thẳng tới Xích Thổ thành, ý đồ muốn tiêu diệt toàn bộ thần linh tại Xích Thổ thành.
Trong đó có cả một ngàn ma vệ của Hàn gia vẫn nhàn nhã đẹp mắt, sắp hàng theo phương vị chỉnh tề. Một ngàn ma vệ này của Hàn gia phối hợp chặt chẽ, lấy mấy người Janus, Boland, Huyết Linh làm thủ lãnh, cứ như là một lưỡi đao nhọn đâm tới Xích Thổ thành. Mặc cho năng lượng của tinh thạch pháo bắn xuống, đám Hàn gia ma vệ vẫn giữ được vẻ ung dung nhàn nhã để tránh né, tốc độ vẫn giữ được ổn định để xông tới Xích Thổ thành.
- Bryan trong thời gian ngắn ngủi có thể làm chủ của Ma Ẩn cốc, lại còn được sự công nhận của Thần cách Chủ thần quả nhiên không phải là may mắn! - Janus từ một bên xông tới, nhìn thấy đám Hàn gia ma vệ ở xa xa đang dũng mãnh tiến quân cũng phải thầm cảm phục.
- Sau này sợ rằng không thể cứ gọi tên tục của hắn rồi.
Thành chủ Hắc Thủy thành bĩu môi rồi nhẹ giọng nói:
- Xem ra năm đó bọn ta thua vào tay hắn cũng thật không oan uổng!
- Ta cũng coi việc được đứng chung với hắn ta làm vinh dự mà! - Hắc Thạch thành chủ quát lên, ánh mắt loé sáng thần quang.
- Không sai, có thể có cơ hội giao hảo với một nhân vật như vậy, cho dù là bại cũng vinh quang cả đời rồi!
Janus gật đầu rồi vừa thản nhiên cười nói vừa giục ngựa đi trước:
- Mau lên, người của Vùng đất hỗn loạn đã đoạt lấy danh tiếng rồi, đừng để Chủ thần trách phạt chúng ta hành động bất lực!
Janus vừa xông lên một mình thì cao thủ của Hắc Ám thần vực đang đột kích liền nhào tới ào ào toàn lực xung kích. Từng đạo nhân ảnh điên cuồng xông tới Xích Thổ thành.
- Phá! Ha ha! - Cả người Huyết Linh mang đầy huyết quang ngập trời, hắn gầm lên một tiếng mãnh liệt, thanh khoát kiếm mang theo huyết khí kinh người vừa vung ra, đã có máu của rất nhiều thần linh trên Xích Thổ thành chịu không nổi bắn vọt ra ngoài, lập tức máu trào khỏi thất khiếu mà chết. Thừa cơ hội đó, ba người Huyết Linh cùng Gilbert, Boland đã phóng trước lên Xích Thổ thành giết sạch đám thần linh đang phóng năng lượng tinh thạch pháo.
Mất đi sự yểm trợ của năng lượng tinh thạch pháo, Xích Thổ thành chỉ còn lại lực lượng phòng ngự của kết giới. Nhưng lực lượng phòng ngự kết giới của mỗi thành trì đều có hạn. Dưới sự oanh tạc hung bạo hiện giờ, chỉ trong phút chốc là lực phòng ngực của Xích Thổ thành đã tới mức cực hạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Giết!
Một tiếng nổ thật lớn phát ra, kết giới của Xích Thổ thành bùng nổ, để lộ ra hoàn toàn cả thành.
- Giết! - Đám thần linh Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt, Vùng đất hỗn loạn gầm lên điên cuồng xông vào thành, thấy người là giết, lập tức giao chiến ngay với đám thần vệ trong thành.
Cả Xích Thổ thành đều bị mây đen bao phủ, trên trời sấm sét sáng loè, Đại Địa tê liệt, cuồng phong gầm rú, đại hỏa bùng cháy khắp nơi...
- Đại nhân, Xích Thổ thành có tin báo! Cửa thành đã phá, cho dù không thể đại thắng cũng đủ khiến nguyên khí bốn đại thần vực tổn thương! - Ngay lúc đó tại Ma Ẩn cốc, Zoch đã đến bẩm báo bên cạnh Hàn Thạc.
Hàn Thạc đang khổ công đứng giữa đám mỹ nữ giảng giải lực lượng Áo Nghĩa, nghe vậy liền gật đầu hỏi:
- Việc Xích Thổ thành bị phá cũng không ngoài dự liệu của ta. Còn có tin tức gì đặc biệt khác không?
- Cao thủ ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy sau khi trở về Quang Minh thành không bao lâu đã kéo đi! - Zoch do dự một chút rồi mới nhíu mày nói.
- Đi về phía nào? - Hàn Thạc sửng sốt rồi lập tức cười hỏi.
- Ài, đi về phía này của chúng ta. Nếu như không nằm ngoài dự liệu thì mục tiêu của bọn chúng chính là Vùng đất hỗn loạn! - Zoch cười khổ nói.
- Hả!
Hàn Thạc hô lớn rồi lập tức cười nói:
- Hà hà, xem ra bọn Astins xem chúng ta như hồng chưa chín mà tới dòm ngó rồi!
- Theo ta thấy, bọn họ sợ một ngàn ma vệ của Hàn gia, thừa cơ cao thủ Vùng đất hỗn loạn không có ở đây, diệt sạch chúng ta! - Zoch lạnh lẽo hừ một tiếng, dường như rất khinh bỉ hành động của Quang Minh thần vực.
- Cơ hội chọn lựa kỹ như vậy quả là không tệ!
Hàn Thạc cười nói:
- Hiện giờ đám thần linh đều đang hỗn chiến với nhau. Cho dù có sự tồn tại của không gian ma pháp trận thì chúng ta cũng không thể nào chiếu cố được cả hai chiến trường. Ài, Astins quả thật là nhìn nhận rất chính xác a!
- Đại nhân, chúng ta phải làm sao đây?
Zoch khá lo lắng nói:
- Trong cốc thật sự không có bao nhiêu cao thủ. Một khi liên quân ba phe bọn chúng tiến vào Vùng đất hỗn loạn, bọn ta thật sự là chống không nổi!
- Đừng lo, cái gì tới thì sẽ tới!
Hàn Thạc an ủi Zoch một câu rồi cười lạnh lẽo nói:
- Ha ha, chỉ cần năm đứa bọn tiểu Kim ở Hỗn loạn ma đô là đủ rồi. Cứ để bọn chúng tới đi!
Đại Ma Vương