Trong nghị sự đường của ngoại công sở Nội vệ, Lý Trân và tám Giáo Úy cùng với Trưởng sử Dương Tín và tân chủ Bạc Trương Trị cùng thảo luận về hành động đêm nay, trên thực tế màn đêm đã lặng yên buông xuống, chậm nhất một lúc lâu sau bọn họ nhất định phải hành động.
]Bởi vì sự tình trọng đại, Lý Trân e sợ để lộ tin tức, vẫn kéo dài thời gian bắt đầu hành động trước mới bắt đầu bố trí.
- Hành động đêm nay là Thánh Thượng tự mình an bài, thuộc loại hành động tuyệt mật, hy vọng mọi người đang ngồi đây kín miệng một chút, không thể được tiết lộ dù chỉ một chút.
Lý Trân ánh mắt nghiêm khắc nhìn thoáng qua Tửu Chí, lại tiếp tục nói:
- Đêm nay vẫn là do Thiên kỵ doanh hiệp trợ bọn ta, chúng ta chia hai đường, một đường cùng với Thiên kỵ doanh lao thẳng tới Minh Lộc sơn trang, từ tình báo tin cậy, hiện tại Lai Tuấn Thần và mấy trăm tên Hắc Lại đều ở nơi đó, nơi đó đêm nay sẽ có một phen ác chiến, võ sĩ Nội vệ để ta tự mình suất lĩnh.
Ánh mắt Lý Trân lại rời đến Triệu Thu Nương:
- Còn phủ đệ của Lai Tuấn Thần ở kinh thành cũng không có bao nhiêu người, do hai người Triệu Giáo Úy và Tửu Chí phụ trách bắt giữ.
Triệu Thu Nương bỗng đứng lên, Tửu Chí thấy thế, cũng sợ hãi vội vàng đứng lên theo. Lý Trân dặn dò hai người:
- Đêm nay Đại Lý Tự cùng các ngươi phá án, chủ yếu là đào thi thể, khống chế nhân chứng, phải nhớ kỹ lời ta nói, đào thi thể là chuyện do Đại Lý Tự làm, bọn họ có chuyên môn khám nghiệm tử thi, chúng ta không cần nhúng tay, chúng ta chỉ phụ trách khống chế nhân chứng cùng với bảo vệ an toàn của Đại Lý Tự.
Triệu Thu Nương yên lặng gật đầu:
- Ty chức vâng lệnh.
Lý Trân lại nói với Tửu Chí:
- Ngươi còn có một nhiệm vụ, bắt đầu từ ngày mai, cần đem án mạng thê tử Kiều Tri Chi loan truyền ra ngoài, nhất định phải để toàn thành đều biết việc Lai Tuấn Thần giết người, chi phí cần thiết đến xin Dương trưởng sử đi.
Tất cả mọi người biết đêm nay chính là một kích cuối cùng với Lai Tuấn Thần, đều khẩn trương, nóng lòng muốn hành động. Lý Trân thấy gần tới giờ, lập tức hạ lệnh:
- Mọi người đi chuẩn bị đi, đúng một khắc sau xuất phát, Triệu Giáo Úy và Tửu Chí nhất định phải đợi tới giờ Hợi mới có thể động thủ.
Lý Trân nhất nhất an bài thỏa đáng, mọi người đều đi tìm đội ngũ của mình, chuẩn bị hành động.
Đúng một khắc sau, Lý Trân suất lĩnh bốn trăm người võ sĩ Nội vệ cưỡi ngựa rời khỏi thành Lạc Dương, ở ngoài Đông thành hội hợp cùng hai ngàn kỵ binh Thiên kỵ doanh, đại đội nhân mã còn lại đi vòng qua quan đạo phía Bắc hướng Lộc Minh sơn trang Lai Tuấn Thần mà đi, từ thời gian tính trước, bọn họ tới giờ Hợi là đến sơn trang.
Thời gian từng chút trôi qua, đã sắp đến giờ Hợi, ở xung quanh phủ đệ Lai Tuấn Thần xuất hiện nhóm lớn võ sĩ áo đen, ngoại trừ Triệu Thu Nương và Tửu Chí suất lĩnh trăm tên võ sĩ Nội vệ tinh nhuệ, còn có Tôn Lễ và Cao Tiễn suất lĩnh năm mươi người nha dịch tinh thông của Đại Lý Tự, thậm chí ngay cả Hữu ti lang trung Kiều Tri Chi cũng ở trong đó.
Kiều Tri Chi đã dựa theo lời Lý Trân dặn, chính thức trình đơn kiện với Đại Lý Tự, Tôn Lễ cũng đem chuyện vợ y mất tích lập án, đêm nay chính là cần phải tìm chứng cớ và nhân chứng.
Cao Tiễn thấy Kiều Tri Chi thần tình ảm đạm, biết trong lòng của y rất đau khổ, liền vỗ vỗ bả vai y, thấp giọng an ủi:
- Người chết không thể sống lại, chúng ta chỉ cần báo thù cho đệ muội, nàng ở dưới cửu tuyền cũng có thể nhắm mắt.
Kiều Tri Chi thở dài:
- Chỉ sợ Thánh Thượng không chịu xử tử gã, triều hội hôm nay đủ loại quan lại nguyện ý giết chết Lai Tuấn Thần, bà cũng không để ý, ta thật sự rất lo lắng.
Cao Tiễn khẽ mỉm cười:
- Ngươi cứ yên tâm đi, Lý Thống lĩnh chính là đang thi hành mệnh lệnh của Thánh Thượng, nếu không bọn họ làm sao có thể hành động?
Kiều Tri Chi lập tức tỉnh ngộ, Nội vệ trực thuộc dưới quyền Thánh Thượng, nếu như không có Thánh Thượng đồng ý, Nội vệ làm sao có thể xuất động bắt giữ Lai Tuấn Thần. Trong lòng của y lại dấy lên một tia hy vọng, chỉ mong đại thù của thê tử được báo.
Lúc này, một tên võ sĩ Nội vệ chạy tới, thấp giọng nói:
- Canh giờ đã đến, Đại Lý Tự có thể từ cửa sau đột nhập vào phủ.
Tôn Lễ lập tức ra lệnh:
- Đi theo ta.
Năm mươi nha dịch của Đại Lý Tự theo sau Tôn Lễ hướng về phủ trạch của Lai Tuấn Thần chạy đi, lúc này, trăm tên võ sĩ Nội vệ theo bốn phương tám hướng vòng vào phủ đệ của Lai Tuấn Thần, trong phủ truyền đến một tiếng thét chói tai, Lai Tuấn Thần không ở trong phủ, trong phủ chỉ có hơn mười tên võ sĩ hộ vệ Hắc Lại. phụ thân cùng vợ con của gã.
Võ sĩ Nội vệ đầu tiên đã khống chế hậu hoa viên, lập tức tiến vào nội trạch và tiền viện, vài tên võ sĩ ra sức chống cự, nhưng rất nhanh đã bị nhóm lớn võ sĩ Nội vệ chém chết, phơi thây đầy đất. Chỉ trong chốc lát, phụ thân của Lai Tuấn Thần và thê tử Vương thị đều bị các võ sĩ Nội vệ bắt giữ, kéo vào trong viện trói lại.
Trong hậu viện, Tôn Lễ suất lĩnh mấy chục nha dịch Đại Lý Tự thật cẩn thận đào thi thể, quản sự phòng bếp và vài tên gia nhân tham dự chôn thi thể chỉ cho bọn hắn địa điểm, vài tên khám nghiệm tử thi kinh nghiệm phong phú, bọn họ rất nhanh tìm được thi thể, tính cả xung quanh cùng nhau đào ra.
Kiều Tri Chi không dám tiến đến đối mặt với thi thể của thê tử, làm Tôn Lễ phải đem chiếc trâm Kim Phượng đặt ở trong chậu đồng để y phân biệt, y lập tức gào khóc lên, đó chính là
trang sức y mua cho thê tử.
Một gã khám nghiệm tử thi tiến lên nói với Tôn Lễ:
- Khởi bẩm Tự thừa, người chết là nữ tử tuổi chừng hai mươi, phục sức bảo tồn cơ bản hoàn hảo, có thể xác định được thân phận.
Tôn Lễ gật đầu:
- Đem thi thể và mọi vật chứng chứng nhận mang hết về Đại Lý Tự.