Lúc gần sáng, Phật Quang các bỗng nhiên bốc cháy, đại hoả bắt đầu từ lầu một, ngọn lửa lan tràn nhanh chóng, rất nhanh liền nuốt trọn lầu các, trong cung Thái Sơ khói đặc cuồn cuộn, cung nữ, hoạn quan bị doạ đến mức run lẩy bẩy, thị vệ đang trực chạy từ các nơi đến.

Hơn nghìn thị vệ gào thét, ra sức cứu hoả, từng thùng từng thùng nước tạt vào lầu các đang cháy, Phật Quang các xây trên mấy mẫu đất bị đốt trụi, ánh lửa đỏ rực bầu trời đêm.

Trong phòng nghỉ ngơi của thị vệ cách Phật Quang các khoảng hai dặm, Lý Trân đứng ở trước cửa sổ nhìn chăm chú vào biển lửa phía đằng xa, trên mặt hắn xuất hiện một tia cười lạnh khó có thể phát hiện, Tiết Hoài Nghĩa chắc sẽ đổ tội cho đám thợ thủ công không xem xét cẩn thận đây.

Trời dần dần sáng, lửa cháy ở Phật Quang các rốt cục được thị vệ dập tắt, nhưng bốn tầng lầu cao đã bị đốt sụp một nửa, toàn bộ lầu các chỉ còn lại cái khung không bị đốt trọi, những đồ đạc và vật phẩm bên trong bị thiêu huỷ hầu như không còn gì.

Mãi cho đến khi trời sáng hẳn, Võ Tắc Thiên mới cùng với hơn trăm cung nữ đi đến Phật Quang các bị thiêu huỷ, Phật Quang các là một toà các bị vứt bỏ, loại công trình như này bị thiêu huỷ, bình thường Võ Tắc Thiên sẽ không để trong lòng, chỉ giao trách nhiệm để người khác điều tra nguyên nhân vụ cháy, sau đó trừng phạt người có trách nhiệm là xong.

Nhưng hôm nay Võ Tắc Thiên sắc mặt lại âm trầm như nước, bà nhìn lầu các bị thiêu huỷ rất lâu, khoé mắt lạnh lùng liếc nhìn Tiết Hoài Nghĩa ở phía sau.

- Võ tướng quân, vì sao cháy, đã tra được nguyên nhân chưa?

Võ Tắc Thiên cực kì mất hứng hỏi tướng quân Thiên Ngưu vệ Võ Du Tự.

Võ Du Tự nơm nớp lo sợ đáp:

- Khởi bẩm bệ hạ, nguyên nhân cháy vẫn đang điều tra, chưa có kết luận.

Võ Tắc Thiên hừ lạnh một tiếng, quay đầu hỏi Thượng Quan Uyển Nhi ở phía sau:

- Phật Quang các đã bị thiêu huỷ, những việc đã sắp xếp hôm nay có muốn tiếp tục không?

Thượng Quan Uyển Nhi bất động thanh sắc nói:

- Bẩm bệ hạ, chuyện này cần hỏi Lý thị vệ, Uyển Nhi cũng không biết rõ.

- Truyền Lý Trân tới gặp trẫm.

Võ Tắc Thiên hạ chỉ, sớm đã có thị vệ chạy như bay đi, lúc này, Thái Bình công chúa cùng mấy cung nữ vội vàng đi tới.

Thái Bình công chúa tên là Lý Lệnh Nguyệt, là con gái ít tuổi nhất của Võ Tắc Thiên, năm nay khoảng ba mươi tuổi, thân hình cao lớn to béo, trán rộng, cằm dài, mũi cao thẳng, đôi mắt phượng hẹp dài, rất giống mẫu thân Võ Tắc Thiên, cũng được Võ Tắc Thiên rất sủng ái.

Chồng trước của Thái Bình công chúa Tiết Thiệu Nhân bị đứa con cả của Việt Vương do làm phản liên luỵ đến mà chết ở trong ngục Đại Lý, nàng lập tức gả cho tướng quân Hữu Vệ Võ Du Kỵ, chính thức trở thành con dâu Võ gia.

Thái Bình công chúa vô cùng coi trọng quyền lực, thường xuyên vào hoàng cung, nhiều lần đề nghị mẫu thân cho một vài quan viên nhậm chức, đề nghị của nàng cơ bản đều được Võ Tắc Thiên đồng ý, khiến cho nàng dần dần có nền tảng quyền lực của mình.

Rạng sáng Phật Quang các cháy, Thái Bình công chúa nhận được tin đầu tiên, trời vừa sáng nàng liền vội vàng vào trong cung.

Lý Lệnh Nguyệt tiến lên thi lễ với mẫu thân:

- Nữ nhi nghe nói tối hôm qua trong cung xảy ra hoả hoạn, đặc biệt đến hỏi thăm mẫu thân.

Võ Tắc Thiên thấy nữ nhi mới sáng sớm đã đến, trong lòng vô cùng vui mừng, lôi kéo tay nàng cười tủm tỉm hỏi:

- Lệnh Nguyệt, Phò mã tốt chứ?

- Bẩm mẫu thân, Phò mã rất tốt, chàng nhờ con thay chàng thỉnh an mẫu thân.

- Hai người các con có hiếu như vậy, trẫm cảm thấy rất vui, nhưng Phật Quang các cháy, không phải vấn đề lớn, xây dựng lại một toà các mới là được, các con không cần lo lắng.

Thái Bình công chúa kéo tay của mẫu thân, nhìn toà lầu các bị thiêu huỷ nhướn mày nói:

- Mẫu thân, đây là do ai gây nên?

- Tạm thời vẫn chưa biết, Võ tướng quân đang điều tra.

Võ Tắc Thiên quay đầu nhìn thoáng qua Võ Du Tự.

- Mẫu thân thật sự quá khoan dung, mới khiến cho thuộc hạ tuỳ ý làm bậy, mẫu thân có thể để việc này cho nữ nhi điều tra hay không, đến giữa trưa nữ nhi sẽ tìm ra hung thủ.

- Chuyện này...

Võ Tắc Thiên do dự một chút, quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Uyển Nhi, Thượng Quan Uyển Nhi đương nhiên biết ý đồ của Thái Bình công chúa, nàng tất nhiên sẽ khiến hoàng cung huyên náo đến mức long trời lở đất.

Quan trọng hơn là, một khi tay của nàng ta vươn được vào hoàng cung, muốn để cho nàng rụt về cũng rất khó khăn.

Nghĩ vậy, Thượng Quan Uyển Nhi thản nhiên cười nói:

- Võ tướng quân đang điều tra vụ án này, nếu Võ tướng quân không tra ra được, thì để Công chúa điều tra cũng không muộn, bệ hạ nghĩ sao?

Võ Tắc Thiên cũng hiểu được ý trong lời nói của Thượng Quan Uyển Nhi, liền vỗ vỗ tay của nữ nhi cười nói:

- Uyển Nhi nói rất đúng, đợi Võ tướng quân không điều tra ra được nguyên nhân cháy, trẫm sẽ cho Lệnh Nguyệt đến điều tra, không cần phải lo lắng.

Trong lòng Thái Bình công chúa vô cùng bực bội, không nhịn được hung tợn trừng mắt với Thượng Quan Uyển Nhi, giống như Vi Đoàn Nhi, Thượng Quan Uyển Nhi nắm trong tay quyền chế cáo khiến cho Thái Bình công chúa vô cùng ghen tị.

Nàng vẫn cho rằng, hẳn là nên do nàng thay mẫu thân xử lý chính vụ, chứ không phải là do người ngoài như Thượng Quan Uyển Nhi cầm quyền.

Dưới góc độ của Thái Bình công chúa, Thượng Quan Uyển Nhi đang cướp mất quyền lực vốn thuộc về nàng, nàng sao có thể không hận Thượng Quan Uyển Nhi thấu xương.

Trước khi Vi Đoàn Nhi bị giết, Thái Bình công chúa cũng có xích mích lớn với Vi Đoàn Nhi, cũng bởi vậy mà vẫn duy trì khoảng cách nhất định với Tiết Hoài Nghĩa.

Nhưng từ khi Vi Đoàn Nhi bị giết, giữa nàng và Tiết Hoài Nghĩa đã không còn chướng ngại, nhưng lại có cùng kẻ địch, hai người nhanh chóng thân thiết.

Cho dù lúc này nàng vẫn chưa thiết lập liên minh với Tiết Hoài Nghĩa, nhưng thực tế hai người đã cùng một giuộc, Tiết Hoài Nghĩa ở cạnh Võ Tắc Thiên luôn nói tốt cho Thái Bình công chúa, mà Thái Bình công chúa ở ngoài cung luôn âm thầm trợ giúp Tiết Hoài Nghĩa đối phó với Thượng Quan Uyển Nhi.

Nhìn thấy tiên thuật của Vi Thập Phương bị vùi lấp, Tiết Hoài Nghĩa gặp phải nguy cơ không còn được tín nhiệm nữa, Thái Bình công chúa sao có thể không quan tâm?

Lúc này, Lý Trân dưới sự chỉ dẫn của thị vệ vội vàng đi tới, Lý Trân tiến lên quỳ gối, hành lễ với Võ Tắc Thiên:

- Ty chức tham kiến Hoàng Đế Bệ Hạ.

- Lý thị vệ, Phật Quang các không may bị cháy, hôm nay ngươi còn có thể thi triển dắt hồn thuật của ngươi với trẫm không?

- Hồi bẩm bệ hạ, ty chức đã dự liệu trước loại chuyện ngoài ý muốn này, cho nên trước đó chuẩn bị hai phương án, tuy rằng Phật Quang các bị thiêu huỷ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến kế hoạch hôm nay, nếu bệ hạ đồng ý, bây giờ ty chức có thể thi triển dắt hồn thuật trước bệ hạ.

Những lời này của Lý Trân khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, không chỉ Tiết Hoài Nghĩa giật mình trợn mắt há mồm, mà ngay cả Thái Bình công chúa cũng vô cùng bất mãn trừng mắt nhìn Tiết Hoài Nghĩa.

Ban đầu Thái Bình công chúa vốn phản cảm với sự ngu xuẩn của Tiết Hoài Nghĩa, y cho rằng tất cả mọi người đều là người mù, không nhìn ra Phật Quang các là do ai đốt sao?

Đốt Phật Quang các, nhiều nhất cũng chỉ trì hoãn được mấy ngày, Thượng Quan Uyển Nhi vẫn có thể tìm chỗ khác để thi triển dắt hồn thuật, nhưng thiêu huỷ các, chuyện cả gan làm loạn này sẽ khiến Thánh Thượng tức giận, khiến cho bọn họ uổng công toi, cho nên khi Lý Lệnh Nguyệt nghe tin Phật Quang các cháy, trong lòng nàng vô cùng tức giận sự ngu xuẩn của Tiết Hoài Nghĩa.

Bây giờ đối phương có chuẩn bị khác, hơn nữa còn ám chỉ việc đã đoán trước được Phật Quang các sẽ bị thiêu huỷ, điều này không thể nghi ngờ chính là đang đặt Tiết Hoài Nghĩa lên kệ nướng.

Thái Bình công chúa bỗng nhiên nghĩ đến việc đối phương đã có chuẩn bị trước, nàng nếu còn nhiều lời, rất có thể sẽ rơi vào cạm bẫy của đối phương, nàng lập tức ngậm miệng lại, không phát biểu bất cứ điều gì nữa.

Võ Tắc Thiên cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, quay đầu nhìn thoáng qua Thượng Qaun Uyển Nhi, nhìn thấy trong mắt Thượng Quan Uyển Nhi cũng có tia hoang mang, hiển nhiên là Thượng Quan Uyển Nhi cũng không biết việc này, trong lòng Võ Tắc Thiên đã hiểu, bà khen ngợi gật gật đầu với Lý Trân:

- Lý thị vệ suy xét chu đáo, khiến trẫm cảm thấy được an ủi, không biết ngươi chuẩn bị thi triển dắt hồn thuật ở đâu?

Lý Trân chỉ vào Cảnh Vân các ở cách đó không xa:

- Ty chức nguyện ý thi triển dắt hồn thuật ở Cảnh Vân các cho bệ hạ xem.

Trong lòng Võ Tắc Thiên càng hứng thú, bà lập tức nói:

- Được, trẫm bây giờ đang rảnh, Lý thị vệ cứ việc mạnh tay mà làm.

- Tuân lệnh bệ hạ.

Lý Trân đứng dậy bước nhanh vào Cảnh Vân các, Võ Tắc Thiên cùng đám người cũng chậm rãi đi về phía Cảnh Vân các, lúc này, trong lòng Tiết Hoài Nghĩa vô cùng bất an, y hiểu được bản thân thiêu huỷ Phật Quang các đã chữa lợn lành thành lợn què rồi, chẳng những không ngăn được Lý Trân, lại khiến chính mình rơi vào miệng người ta.

Tuy nhiên y nhận ra Võ Tắc Thiên dường như cũng không muốn tìm hiểu sâu nguyên nhân Phật Quang các cháy, chứng tỏ trong lòng bà tha thứ cho mình, điều này khiến cho Tiết Hoài Nghĩa đang vô cùng bất an, lại thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Thượng Quan Uyển Nhi thân thiết theo sau Võ Tắc Thiên, trong lòng nàng cũng có chút kinh ngạc, nàng không ngờ Lý Trân sẽ có sự chuẩn bị khác, hắn hiển nhiên biết được buổi tối sẽ có người tới phá, nhưng hắn vẫn tương kế tựu kế, bày ra cạm bẫy, khiến cho Tiết Hoài Nghĩa không những không ăn trộm được gà mà lại còn mất nắm gạo.

Cho dù chuyện này cũng không tạo thành tổn thương gì lớn với Tiết Hoài Nghĩa ( Thượng Quan Uyển Nhi cũng nhìn ra Võ Tắc Thiên không muốn truy cứu việc phóng hoả), nhưng lại có lợi rất lớn đối với Lý Trân, khiến Thánh Thượng tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của Lý Trân, tạo nền tảng rất tốt cho bước tiếp theo của Thượng Quan Uyển Nhi.

Bỏ đi rất nhiều chỗ tốt không nhắc đến, chỉ tát cho Tiết Hoài Nghĩa một cái bạt tai cũng khiến Thượng Quan Uyển Nhi vô cùng sảng khoái.

Tuy nhiên trong lòng Thượng Quan Uyển Nhi có chút không thoải mái, chính là do Lý Trân trước đó không báo cáo việc này với nàng, khiến cho nàng cũng nghĩ không còn cách nào để thi triển dắt hồn thuật vào hôm nay, không ngờ Lý Trân lại tương kế tựu kế, khiến cho nàng cũng chẳng hay biết gì.

Cho dù là do người của mình làm, nhưng Thượng Quan Uyển Nhi vẫn từ chuyện nhỏ này nhìn ra Lý Trân có một mặt bướng bỉnh khó thuần, cũng khiến Thượng Quan Uyển Nhi ý thức được, nàng nếu muốn khống chế Lý Trân, nhất định phải bỏ ra nhiều sức lực hơn nữa.

Đoàn người mỗi người một tâm tư đi theo Võ Tắc Thiên vào Cảnh Vân các, cửa các đã mở ra, hơn mười thị vệ dưới sự chỉ huy của Lý Trân, khẩn trương sắp xếp, so sánh với ở Phật Quang các sắp xếp rườm rà, thì ở Cảnh Vân các lại sắp xếp rất đơn giản.

Lý Trân lúc thử nghiệm ở huyện Đăng Phong cũng sắp xếp rất đơn giản, hắn hiểu được nguyên lí của dắt hồn thuật, trên thực tế chính là một loại thuật khống chế tinh thần.

Dùng tranh vẽ, khẩu kĩ ám chỉ cho người được thi pháp, lại dùng thuốc khiến cho người được thi pháp sinh ra ảo giác, người được thi pháp tất nhiên sẽ cho là mình đang ở cõi tiên, được gặp lại linh hồn của người thân đã qua đời.

Không đến một khắc đồng hồ, Lý Trân đã chuẩn bị xong, hắn tiến lên thi lễ với Võ Tắc Thiên:

- Khởi bẩm bệ hạ, ty chức đã chuẩn bị xong.

Lý Trân vừa dứt lời, Thái Binh công chúa liền bước lên phía trước nói:

- Mẫu thân đường đường là Thiên tử, sao có thể tự mình thử nghiệm tiên thuật, nếu có sơ suất gì không ai chịu nổi trách nhiệm, nữ nhi nguyện ý thay mẫu thân thử một lần.

Võ Tắc Thiên cũng có chút do dự, lúc trước khi Vi Thập Phương thi triển dắt hồn thuật với bà, loại cảm giác ấy rất kì diệu, nhưng sau đó bà mất ngủ mấy ngày, khiến thể xác và tinh thần vô cùng mỏi mệt, mà Lý Trân dường như không có kinh nghiệm gì, chẳng phải khiến cho bản thân chịu thương tổn hơn hay sao?

May mà nữ nhi đồng ý thay mình thử, Võ Tắc Thiên đang định đồng ý, Thượng Quan Uyển Nhi cười nói:

- Thân thể công chúa cũng đáng giá nghìn vàng, sao có thể lấy thân thử? Không bằng chúng ta đổi người khác, Uyển Nhi đề nghị cho Võ tướng quân tới thử nghiệm.

Võ Du Tự vội vàng bước ra khỏi hàng thi lễ:

- Ty chức nguyện ý thử một lần.