Diệp Tri Thanh lạnh lùng nhìn chị ta:

"Trạm Kình vẫn đang nghe đấy thôi."

Ý tứ chính là, Trạm Kình không mở miệng, chính là tán đồng với cách làm của cô, không cần chị ta lo lắng. Đồng thời cũng gián tiếp nói cho Dương Phái Y biết, tất cả những chuyện vừa phát sinh, Trạm Kình đều biết hết, bao gồm chị ta là loại người gì.

Nghe vậy, một lần nữa sắc mặt Dương Phái Y khẽ biến. Khi nãy động tĩnh lớn như vậy mà không thấy Trạm Kình có phản ứng gì, chị ta còn cho rằng Trạm Kình vừa làm phẫu thuật xong, thuốc mê còn chưa tan hết, vì thế hắn ngủ rất sâu. Hóa ra, hắn ngầm cho phép Diệp Tri Thanh giáo huấn mẹ ruột của mình?

Đây là loại tình huống gì?

Lẽ nào giống như dì Như nói, hắn đối với Diệp Tri Thanh khác với tất cả mọi người?

Sao lại có chuyện như thế được? Diệp Tri Thanh như thế nào lại khác với tất cả mọi người rồi hả?

Dương Phái Y khó hiểu nhìn Diệp Tri Thanh. Diệp Tri Thanh cùng Diệp Tri Vận ngũ quan giống nhau như đúc, hai người là chị em ruột. Chỉ có điều, Diệp Tri Vận rực rỡ như ánh sáng, còn Diệp Tri Thanh lại lộ ra một cỗ lạnh lùng.

Chẳng lẽ đàn ông đều thích con gái lạnh lùng sao?

Diệp Tri Thanh tùy ý để Dương Phái Y đánh giá mình, cùng là con gái, nhưng sao Diệp Tri Thanh chỉ tùy tiện chớp mắt cũng rung động lòng người hơn so với chị ta?

Dương Phái Y là chị gái của Dương Phái Mạn, Diệp Tri Thanh không hề xa lạ với người này một chút nào.

Mặc dù sau 19 năm cô mới gặp lại Dương Phái Y, nhưng cô thường nghe chuyện về chị ta từ miệng Dương Phái Mạn, cho nên có thể nói cô đối với chị ta tương đối quen thuộc.

Chị ta cùng Diệp Tri Vận quan hệ rất tốt, giống như hai chị em ruột, so với Dương Phái Mạn càng giống chị em ruột hơn. Dương Phái Mạn không ít lần nhổ nước bọt nói, ông trời nên để bọn họ làm chị em ruột thực sự mới đúng chứ. Không biết có phải hay không năm đó ở bệnh viện bị ôm sai rồi?

Tất nhiên đó cũng chỉ là lời nói khi tức giận mà thôi.

Dương Phái Y lớn hơn Diệp Tri Vận ba tuổi thì làm sao có thể ôm sai cơ chứ?

Có điều, chị gái này và Diệp Tri Vận quan hệ thực sự rất tốt, cực kì bảo vệ Diệp Tri Vận. Chị ta cùng Mạc Thược Bình có quan hệ tốt như thế cũng là vì Diệp Tri Vận, khi Diệp Tri Vận rời nhà đi bốn năm, vẫn tận lực bảo vệ vị trí vợ của Trạm Kình thay cô ta, không cho những người phụ nữ khác bén mảng dù chỉ một chút, cũng cố hết sức duy trì dáng vẻ hoàn mĩ của Diệp Tri Vận trong suy nghĩ của Mạc Thược Bình.

Trầm mặc một lúc, Dương Phái Y cho rằng Diệp Tri Thanh lớn lên tâm tư đơn thuần, bày ra vẻ mặt cũng là muốn tốt cho cô:

"Tri Thanh, làm người phải có lòng khoan dung, em vừa trở về Hải thị đã đắc tội Trạm phu nhân, chuyện này đối với em cũng không phải là chuyện tốt. Hơn nữa, Trạm Kình với mẹ hắn có một chút hiểu lầm, việc chúng ta cần làm là hóa giải chúng, chứ không phải khiến hiểu lầm ngày càng sâu."

Lão Cổ cười gằn ở đáy lòng, những người này không phải coi boss nhà anh là hổ giấy đó chứ, một chút tính tình cũng không có? Thực sự cho rằng có ràng buộc máu mủ là muốn làm gì thì làm?

Những việc trước kia từng cái từng cái đều là hiểu lầm?

Gián tiếp giết người cũng là hiểu lầm?

Ha ha ha ha..

Kì thật anh đối với cụm từ "gián tiếp giết người" của Diệp Tri Thanh có chút không tán thành. Này sao có thể gọi là gián tiếp, rõ ràng đã có dự mưu từ trước.

Hừ, nếu boss anh chết rồi, người phụ nữ kia cùng đứa con của cô ta tất nhiên có thể chiếm hết tài sản của boss anh.

Mười năm qua đi, tài sản của Trạm Kình không biết đã tăng lên bao nhiêu, chỉ tính riêng tập đoàn Kình Thiên ít nhất cũng phải 100 tỉ, chưa nói tới những gia sản khác của Trạm Kình.

Có thể nói, tài sản cá nhân của Trạm Kình so với Trạm gia sa sút còn nhiều hơn.

"Xin lỗi, những lời này quá cao siêu, tôi không hiểu."

Diệp Tri Thanh lạnh lùng mở miệng, trực tiếp khiến cho Dương Phái Y nghẹn không nói ra lời. Chị ta nhìn chằm chằm Diệp Tri Thanh một hồi, sau đó bỏ lại một câu:

"Chính cô tự cẩn thận."

Rồi quay người đuổi theo Lí Tùng Khánh và Mạc Thược Bình.

Lão Cổ lần thứ hai bĩu môi, nguyên bản anh còn có chút lo lắng boss của mình bị thương, Diệp Tri Thanh nói không chừng trong khoảng thời gian này sẽ phải chịu rất nhiều khó khăn. Nhưng hôm nay nhìn thấy sức chiến đấu của Diệp Tri Thanh, anh liền không cần lo lắng nữa rồi.

"Cảm ơn đã nhắc nhở."

Diệp Tri Thanh nhàn nhạt nói một câu, lại cùng lão Cổ gật đầu một cái, sau đó quay đầu đi thẳng vào phòng bệnh, nhìn cũng không nhìn ba người Diệp gia đứng một góc.

Khi ba người Diệp gia cùng Lý Tùng Khánh xuất hiện, cô liền biết. Đối với bọn họ lần thứ hai hành xử lạnh nhạt, cô biểu thị bản thân đã quen, không có bất kì phản ứng nào.

Lão Cổ cũng phát hiện một nhà Diệp gia ngay từ đầu, anh là cận vệ bên cạnh Trạm Kình, ở bên cạnh bảo vệ 24/7, ăn ở luôn bên trong biệt thự của Trạm Kình, nên đối với tình huống của Diệp gia và Diệp Tri Thanh vẫn biết một chút. Khi bọn họ vừa đến, thực ra anh vẫn có một chút xíu chờ mong, chờ mong bọn họ có thể đứng ra bảo về Diệp Tri Thanh.

Bất kể Diệp Tri Thanh có cần không, bọn họ đứng ra bảo vệ Diệp Tri Thanh ít nhất không để cho cô một mình đơn phương chiến đấu. Ít nhất có thể cho cô biết, cô không chỉ có một mình mà còn có một hậu phương cường đại, thế nên cứ dũng cảm tiến về phía trước đi.

Thế nhưng biểu hiện của ba người Diệp gia để anh cực kì cực kì thất vọng. Đây mà là người nhà sao? Cô Tri Thanh không tiếp xúc với bọn họ là đúng.

Lạnh lùng lườm bọn họ một cái, anh tài xế lại tiếp tục giống như một người khổng lồ chặn giữa phòng bệnh, không cho bất kì ai tiến vào.

Một nhà Diệp gia nhìn bóng lưng của Diệp Tri Thanh biến mất thì tâm tình phức tạp, nhất là Diệp Chí Tư, anh ta không nghĩ tới sức chiến đấu của Diệp Tri Thanh mạnh như thế, mạnh mẽ như thế.

Tuy rằng trong báo cáo điều tra nói rằng Diệp Tri Thanh không có một chức vụ chính thức nào trong bệnh viện, nhưng điều kiện kinh tế của cô cũng không tệ. Chỉ là anh không cách nào nghĩ ra, sao cô có thể kiếm tiền một cách ung dung như thế.

Dễ dàng đã có thể cùng Trạm Kình kí một hiệp ước ba trăm triệu?

Anh cùng Trạm Kình lớn lên, hai người cũng coi như bạn tốt, anh khá hiểu rõ Trạm Kình, người đàn ông kia sẽ không để việc công xen lẫn việc tư.

Có thể ở một phương diện nào đó, hắn sẽ cho bạn một chút thuận lợi, nhưng khi chân chính dính dáng đến công việc, hắn sẽ dùng tư thế giải quyết việc chung, sẽ không quan tâm bạn là ai.

Cái này cũng là nguyên nhân tập đoàn Kình Thiên trong thời gian ngắn trở thành một trong ba tập đoàn đứng đầu Hải thị, cũng là một trong những nguyên nhân cán bộ cấp cao của tập đoàn đối với hắn tâm phục khẩu phục.

Ở trên công việc, hắn chỉ nhìn kĩ năng của anh, những thứ khác, không cần bàn nữa.

Diệp Tri Thanh có thể dễ dàng cùng hắn kí hợp đồng ba trăm triệu, bản lãnh của cô có thể nói cực kì xuất sắc.

Tuy biết rằng, danh tiếng của Diệp Tri Thanh trong giới y học không nhỏ, nhưng Diệp Chí Tư cũng không để vào mắt, giỏi thì như thế nào, còn không phải trở thành cấp dưới của hào môn thế gia sao?

Nguyên bản anh ta cho rằng lần này có thể làm cho Diệp Tri Thanh nhìn rõ thế giới này tàn khốc ra sao, làm cho cô biết không có sự che chở của Diệp gia, cô ở Hải thị nửa bước cũng khó đi.

Anh đã nghĩ xong, ở thời điểm cô cùng Mạc Thược Bình đối đầu, ra mặt vào lúc thích hợp, sẽ khiến cô biết chỗ tốt của việc có Diệp gia che chở.

Nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, cô không cần bọn họ, một mình cô cũng có thể xử lí tất cả.

Dù cho không có bọn họ, cô cũng có thể sống một mình, hơn nữa sống rất tốt là đằng khác.