Cô chậm rãi kể lại những chuyện khiến cô bất an:

- Trước khi em đến khách sạn tìm Vĩnh Ân em đã ghé vào quán để mua đồ ăn trưa, khi em bước ra xe thì có một người đàn ông xuất hiện từ một chiếc ôtô rất sang trọng, ông ta nhờ em chỉ đường...Nhưng có vẻ...

- Có vẻ gì em? _ Anh nóng lòng hỏi cô.

- Có phải ông ta có hành vi khả nghi không em? _ Kỳ cũng sốt ruột không kém.

- Ông ta không chỉ hỏi đường đến trung tâm thành phố mà còn hỏi rất dong dài, từ hỏi đường ông ta chuyển sang hỏi về địa điểm du lịch.

Ông ta nói mình từ nước ngoài mới về nên không biết rõ đường xá ở đây.

Có lẽ hai anh thấy thấy như vậy cũng không có gì là bất thường nhưng xâu chuỗi sự việc với nhau em lại có linh cảm không ổn chút nào...

- Không lẽ người đàn ông đó có liên quan đến Y Loan? _ Anh nhận thấy sự bất thường.

- Ông ta đang kéo dài thời gian để Y Loan đến khách sạn trước Thục Tâm? _ Kỳ phân tích sự việc.

- Anh nói rất có lý, nhưng nếu nói như vậy thì chẳng phải Thục Tâm đã bị ông ta theo dõi! Chỉ có như vậy ông ta mới biết được Thục Tâm sẽ đến khách sạn tìm tôi!

- Tại sao ông ta lại tiếp tay cho Y Loan chứ? Mối quan hệ của họ là gì? _ Kỳ tựa đầu vào ghế sofa.

- Em không hiểu vì sao nhưng...khi em nhìn thấy người đàn ông đó...em có một cảm giác gần gũi, gương mặt của ông ta có thể nói là rất tuấn tú, đường nét đó trong rất quen thuộc, thật sự rất quen thuộc...

- Anh từng nghe nói khi ta gặp người thân ruột thịt thì sẽ có cảm rất thân thuộc dù trước đó chưa từng nhận ra nhau! _ Anh dịu dàng nhìn cô.

- Mọi chuyện bắt đầu không đơn giản rồi...phức tạp đến đau đầu! _ Kỳ xoa xoa trán.

Sau khi cùng nhau bàn luận về sự việc thì cô và anh trở về nhà.

Họ chờ xem mọi chuyện tiếp theo diễn biến như thế nào, những gì họ suy nghĩ rốt cuộc chỉ là những điều lo lắng sâu xa hay là hiện thực nguy hiểm trước mắt?

Thật đúng là một thực tại đầy âm mưu khi 3 ngày sau Y Loan lại một lần nữa đến khách sạn tìm anh, để biết được ả ta đang muốn gì và để điều tra được mọi việc anh đành phải giả vờ diễn một màn kịch chiều theo ý ả.

Bây giờ ả trong tối còn anh và cô lại ở ngoài sáng nên không thể làm gì khác để tiếp cận âm mưu...Cô chấp nhận để anh diễn vở kịch cho ả xem vì chỉ có anh mới có thể tiếp cận được ả, vì người ả muốn chiếm đoạt là anh...Cô tin vào tình yêu anh dành cho cô và để bảo vệ cô anh không thể không mạo hiểm...

❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇

- ---Trở lại hiện tại-----

Anh đưa cô lên phòng nghỉ ngơi, chỉ còn ba tháng nữa là thiên thần nhỏ của hai người sẽ chào đời, tuy đã mang thai tháng thứ sáu nhưng bác sĩ bảo do cơ thể cô vốn ốm yếu nên bụng cô chỉ nhô cao hơn người mang thai bốn tháng một chút...

Nằm trong vòng tay của anh, cô chỉ ao ước cho những sóng gió đang trực chờ ùa đến sẽ tan biến để cô mãi được hạnh phúc bên anh, được anh yêu thương như bây giờ.

- Thục Tâm! Anh yêu em! _ Anh ôm chặt lấy cô.

- Sao tự nhiên hôm nay anh sến vậy? _ Cô ngước mặt cười tươi nhìn anh.

- Em cứ thích chọc anh! _ Anh xoa đầu cô.

- Chứ em chọc ai! _ Cô cười hạnh phúc.

- Em có tin anh không?

- Sao anh hỏi vậy?

- Vì anh phải tiếp cận Y Loan...

- Là chuyện đó sao? Nếu em không tin anh thì em đã không đồng ý để làm như vậy rồi.

- Anh xin lỗi vì lúc nào cũng làm em lo lắng...

- Sao anh lại xin lỗi em, chuyện này đâu phải lỗi của anh.

Em thấy mọi biến cố như phép thử tình yêu, nếu tình yêu đích thực, nếu chúng ta có thể vì nhau mà cố gắng thì mọi chuyện khó khăn cũng sẽ vượt qua được...

- Thục Tâm! Anh thật sự rất may mắn khi cưới được em.

Hôn nhân với em là do ba mẹ anh ép buộc nhưng yêu em là do...anh tự nguyện!_ Anh hôn lên tóc cô.

........