Chúc mừng Thuyền Kiều Quang bước đi trên con đường đồng tính luyến ái trải đầy hoa hồng.

Băng rôn thật to được treo giữa không trung, câu lạc bộ thể thao lớn tiếng sói tru hoặc là reo hò vang dậy. Thuyền Kiều Quang vừa buồn cười vừa tức giận. Có tất yếu phải làm như vậy không? Thật là có chút mất mặt, tổ chức tiệc chúc mừng kiểu này rõ ràng chỉ là muốn trêu chọc hắn mà thôi.

“Pháo bông!”

Đội trưởng đội bóng đá la to, lập tức có người dùng pháo mừng chuyên dụng trong sinh nhật bắn về phía Thuyền Kiều Quang. Thuyền Kiều Quang một tay ôm Vũ Điền Khải Thái cẩn thận không cho pháo bông bắn tới nó. Vũ Điền xấu hổ giật mình, giống như không thể thích ứng với cảm giác như thế. Thuyền Kiều Quang ghé vào tai nó nhỏ giọng nói: “Bọn họ luôn thích làm loạn như vậy, đừng để ý!”

“Mở nhạc!” Đội trưởng đội tennis cũng hô to.

Nhạc hôn lễ mở ra, Vũ Điền Khải Thái xấu hổ quay mặt đi, dựa vào ngực Thuyền Kiều Quang, trái tim của hắn lập tức đập thật khẩn trương – quả nhiên Khải Thái như chim nhỏ nép vào người mình đáng yêu vô cùng a! Hắn cảm thấy bản thân bị nó mê hoặc có chút vựng huyễn.

Phòng của câu lạc bộ gia chánh lúc trước Vũ Điền Khải Thái tìm Tỉnh Lý Xuân Nhật gây phiền toái hiện tại biến thành nơi câu lạc bộ thể thao mở Party chúc mừng.

“Chúc mừng Thuyền Kiều Quang cùng Vũ Điền Khải Thái chính thức trở thành cặp xứng đôi nhất học viện, câu lạc bộ thể thao đối Thuyền Kiều Quang vô cùng cảm kích, nói cách khác – Thuyền Kiều Quang, nữ nhân rốt cuộc không dành cho cậu đâu, ngoan ngoãn đi lén lút với nam nhân của cậu đi, rời khỏi quỹ đạo này đi, nam tử hán dũng cảm!”

Đội trưởng đội bóng đá thay mọi người điều khiển chương trình, bắt đầu hoa tay múa chân vui sướng, đại khái là đang ảo tưởng không có Thuyền Kiều Quang, nhân khí của hắn có thể thăng thiên, rồi một đám nữ sinh chạy đến tỏ tình, mới có thể vui vẻ như vậy.

Thuyền Kiều Quang cười mắng: “Cái đám người kia, trong đầu chỉ nghĩ đến tán gái thôi sao? Khải Thái rất hay ngại ngùng, các cậu muốn tuyên truyền cái gì là chuyện của các cậu, không được lôi Khải Thái vào.”

Thành viên câu lạc bộ quyền anh tru lên: “Ai nha nha! Người ta gọi “Khải Thái” đa, kia Vũ Điền nhất định gọi người ta là “Quang”, thật ngọt ngào nha, ngọt chết người!”

Một đám người náo loạn một hồi, còn ngạnh bức Thuyền Kiều Quang ở trước mặt bọn họ hôn môi, Thuyền Kiều Quang chết cũng không muốn – không phải hắn thẹn thùng, mà là hắn không muốn cho đám “Độc nam” tịch mịch khát khao vận động này phát hiện Khải Thái có bao nhiêu mê người.

“Hôn môi đi, không hôn, không cho về.”

“Không ai bắt các cậu làm tình! Chỉ kêu cậu hôn môi cậu còn kéo dài thời gian? Thuyền Kiều Quang, cậu không phải là nam tử hán a!”

Đại khái là uống vào đồ uống có cồn để chúc mừng, mấy con ma men bắt đầu lớn tiếng kêu gào, hơn nữa càng nói càng không nhân phẩm.

“Cậu mà không hôn, chúng tôi sẽ cùng Vũ Điền cáo trạng, nói tình sử luyến ái trước kia của cậu – Thuyền Kiều Quang, hồi quốc trung, thích ngực bự…”

Nghe tới ngực bự, Vũ Điền Khải Thái cả người cứng ngắc. Thuyền Kiều Quang trong lòng cả kinh. Để cho đám “độc nam” đó nói ra, chuyện tốt cũng sẽ biến thành chuyện xấu, đến lúc đó phiền toái lớn!

“Được, chỉ hôn một lần, sau đó, chúng tôi phải về nhà.” Thuyền Kiều Quang trấn an bọn họ, cũng ngăn cản bọn họ nói tiếp.

“Anh thích ngực bự? Cho nên lúc trước thường chê em siêu cấp ngực phẳng?” Vũ Điền Khải Thái khoé mắt dẫn theo ít tức giận, thấp giọng hỏi.

Thuyền Kiều Quang trong đầu oanh một tiếng. Đám người hại bạn này, nói năng lộn xộn, đơn giản là muốn hãm hại hắn! Hắn còn chưa kịp bày ra biểu tình thành khẩn, càng không kịp giải thích, Vũ Điền Khải Thái đã vòng tay qua cổ hắn. Tiếng sói tru bên cạnh đạt đến đỉnh điểm, Vũ Điền hung ác cắn môi hắn, hơn nữa còn nói.

“Em sẽ không cho anh có thời gian đi thích đám ngực bự như bò sữa đó…”

“Cái gì?”

Đầu lưỡi mềm mại liếm lên vành môi hắn, hương thơm bốn phía đều là hương khí của Khải Thái trực tiếp công kích chóp mũi hắn, đầu lưỡi mềm nhũn mà ương ngạnh khiêu mở bờ môi của hắn, lướt qua môi trên, liếm qua hàm răng của hắn, còn quấn lấy đầu lưỡi của hắn.

Thuyền Kiều Quang mê mang, thần trí của hắn thật sự sắp hôn mê, nam nhân bị nhiệt tình hôn như vậy, không mê mẩn mới là lạ!

Hắn nâng đầu Khải Thái lên, đầu hơi nghiêng, bắt đầu tranh đoạt quyền chủ động.

Hắn liếm đôi môi thơm mềm của nó, tiếng reo hò đánh trống càng lúc càng lớn, nhưng Thuyền Kiều Quang hoàn toàn không nghe thấy, toàn bộ thế giới chỉ còn lại một mình Vũ Điền Khải Thái mặc hắn yêu thương.

Hắn truy đuổi đầu lưỡi của Khải Thái, hút, trạc thứ. Vũ Điền Khải Thái cả người mềm nhũn, Thuyền Kiều Quang toàn bộ tay đã muốn ở trên lưng nó trượt lên xuống, thậm chí còn vuốt ve xuống dưới, tìm được cặp mông xinh đẹp đầy đặn, kéo nó về phía mình, làm cho Khải Thái cảm thụ được nhiệt lực giữa hai chân hắn.

Vũ Điền Khải Thái phát ra một tiếng rên nhẹ, tiếng sói tru bên cạnh càng ngày càng nhỏ, chính là tiếng nuốt nước miếng trở nên càng lúc càng lớn.

Thuyền Kiều Quang mê mẩn, hai tay đều phát run. Hắn hận không thể lập tức đem Khải Thái lãm tiến vào trong cơ thể, dục vọng mãnh liệt như vậy, đến nỗi khi buông Khải Thái ra, ngay cả ánh mắt cũng nhìn không rời.

“Này so với xem AV còn a a…” đội trưởng đội bóng đá vẻ mặt khiếp sợ.

“Ân a, đồng tính luyến ái dường như cũng không có gì không tốt, Vũ Điền thật đáng yêu…” Nhóc mập của câu lạc bộ đô vật nhìn chằm chằm Vũ Điền thần tình ửng đỏ.

Đội trưởng câu lạc bộ tennis hầu kết trượt lên xuống. Hắn cũng sống chết nhìn chằm chằm Vũ Điền, nhưng là hắn nhìn đôi môi đỏ mọng diễm lệ bị duyện sưng đỏ kia. Hương diễm kích thích căn bản không đủ hình dung Vũ Điền vừa rồi!

Người này điều chỉnh tư thế chính mình, để tránh bị phát hiện tiểu đệ đệ có phản ứng. Người kia ấp a ấp úng nói: “Tôi muốn đi WC một chút…”

“Tôi, tôi bỗng nhiên cũng muốn đi toilet…”

Câu lạc bộ thể thao đi không còn một ai, Thuyền Kiều Quang kéo Vũ Điền rời đi. Hắn đã hoàn toàn chịu không nổi, vừa rồi Vũ Điền cường thế hôn,  làm cho hắn toàn bộ đầu muốn phát hỏa – không, nên nói nửa người dưới cũng giống như muốn phát hỏa.

Cái gì ngực bự? Trong đầu hắn chỉ có hương vị của Vũ Điền!

“Khải Thái, thật đáng yêu…”

Cuối cùng rời xa được đám người câu lạc bộ chuyên hại bạn. Thuyền Kiều Quang kéo Vũ Điền Khải Thái vào phòng nghỉ của câu lạc bộ bóng rổ, mở đèn. Vũ Điền Khải Thái từ phía sau ôm hắn, vươn tay ra phía trước, mở ra khoá kéo, trực tiếp cầm nơi đang muốn phát hỏa của hắn, sau đó mới cho hắn quay lại đối mặt mình.

“Anh thích ngực bự cỡ nào?”

Vũ Điền Khải Thái ngoan độc chất vấn, làm cho Thuyền Kiều Quang tâm muốn bay lên. Khi ghen trông nó siêu cấp đáng yêu! Mình sao lại may mắn như vậy, có được người yêu đáng yêu cỡ này?

Vũ Điền Khải Thái tự cởi áo mình, làm cho hai quả hồng nhạt đỏ ửng đập vào mắt Thuyền Kiều Quang, lập tức khoá chặt ánh mắt Thuyền Kiều Quang.

“Bộ ngực của Vũ Điền Khải Thái này so với ngực bự kia còn mê người hơn, anh có muốn thân không?”

Vũ Điền Khải Thái chạm vào một viên hồng nhạt, lấy tay xoa nắn, kia hồng nhạt lập tức biến thành đỏ ửng, hơn nữa còn đứng thẳng lên.

Thuyền Kiều Quang mồ hôi nóng bắt đầu chảy xuống. Mà Vũ Điền Khải Thái tay cầm nửa người dưới của hắn, bắt đầu di chuyển bộ lộng, hắn lập tức trướng lớn đến cực điểm.

“Anh còn thích ngực bự sao?”

Thuyền Kiều Quang nhìn bộ ngực của nó. Cái gì ngực bự? Cái loại như cây đu đủ đó hắn mới không có hứng thú, hắn thầm nghĩ muốn cắn đầu nhũ hồng nhuận đáng yêu của Khải Thái.

“Khải Thái, thật mê người, thật đáng yêu…”

Thuyền Kiều Quang hạ môi, lập tức tìm được nhũ tiêm vừa rồi bị Khải Thái nhu, dùng sức hút, răng nanh cạ nhẹ, lập tức nghe thanh âm Khải Thái thở dồn.Tay hắn lập tức nhu thượng bên còn lại, thanh âm rên nhẹ của Khải Thái làm cho hạ bộ của hắn đau quá.

Vũ Điền Khải Thái thân mình dần dần đi xuống, đến giữa hai chân Thuyền Kiều Quang, để cho hắn ngồi trên ghế dựa, sau đó cởi quần dài của hắn, rồi quần lót; nó ngừng tay lại, vươn đầu lưỡi nho nhỏ, liếm tinh thuỷ trên đỉnh.

Thuyền Kiều Quang nắm chặt tay, cắn chặt môi, nếu không thật sự sẽ lập tức đạt cao trào, bắn ra! Hắn thật không dám tin Khải Thái vì hắn mà làm loại chuyện này! Hắn dù đã từng xem qua AV cũng không dám nằm mơ thấy tiểu nộn đậu hủ kiêu ngạo sẽ làm chuyện này cho hắn.

“Thoải mái sao? Quang?”

Thuyền Kiều Quang ngưỡng đầu ra sau. Này thật sự là thoải mái đến không thể hình dung. Khải Thái ngay cả chóp mũi cũng bị dính dịch thể của hắn, thật muốn đòi mệnh người mà!

“Khải Thái, thoải mái, rất thoải mái…”

Vũ Điền Khải Thái liếm qua trụ thể, dùng ngón tay nhu lộng hai viên cầu. Thuyền Kiều Quang phát ra tiếng rên, nó cười khẽ hút chung quanh viên cầu của hắn.

“Quang, anh còn muốn nữa không?”

Thuyền Kiều Quang trên mặt phủ đầy mồ hôi. Muốn không? Đương nhiên muốn! Câu hỏi này căn bản là vô nghĩa a.

“Khải Thái, hút phía trước được không?” Hắn run giọng đưa ra yêu cầu.

“Được!”

Khải Thái nhu ngọt trả lời, sau đó nuốt vào phía trước của hắn. Khoang miệng nóng như lửa, hơn nữa Khải Thái dùng sức phun ra nuốt vào, thậm chí còn dùng đầu lưỡi liếm phần đỉnh, Thuyền Kiều Quang hai chân run rẩy.

“Khải Thái, anh có thể bắn trước không? Anh sắp nhịn không được, em khiến anh rất thoải mái…”

Vũ Điền Khải Thái nhả ra bộ vị đang cực kì kích động kia, sau đó mỉm cười lộ ra hàm răng trắng bóng: “Anh lần sau còn dám xem thần tượng ngôi sao có ngực bự, phim AV về ngực bự, sách A về ngực bự, thậm chí nhìn chằm chằm bò sữa, xem cây đu đủ lâu một chút, em sẽ đem một khối này cắn đứt, anh hiểu chưa?”

Hàm răng trắng xinh đẹp của nó âm trầm loé sáng, Thuyền Kiều Quang thoáng chốc lạnh từ đầu tới chân.

Tiểu nộn đậu hủ cũng không phải thích nói giỡn, hắn hiểu rõ! Chỉ cần hắn nhìn chằm chằm ngực bự, Khải Thái nhất định sẽ không nói hai lời, đem bộ vị của hắn cắn xuống, thậm chí còn có thể làm cho hắn muốn lên cũng không lên nổi.

Thuyền Kiều Quang sau lưng một thân mồ hôi lạnh, bỗng nhiên nhớ đến Vũ Điền Khải Thái từng đặt ở trong tủ đồ của hắn một khối phân thân giả gì đó, xem ra đó chính là kết cục của kẻ bất trung. Sự khủng bố và đáng sợ của Khải Thái làm cho cái kia của hắn lập tức có chút nhuyễn xuống.

Uy hiếp xong, Vũ Điền Khải Thái lộ ra tươi cười ngọt lịm, lại liếm qua bộ vị có chút nhuyễn của Thuyền Kiều Quang, ra sức hút, nũng nịu hỏi: “Quang, anh là đang mong muốn được như trong phim AV, bắn ở trên mặt em sao?”

Thuyền Kiều Quang một cây phía dưới vốn có chút mềm nhũn, hiện tại lập tức so lúc trước còn cứng rắn hơn. Nam diễn viên giống Khải Thái rất nổi tiếng, phải đóng những cảnh đó là không thể tránh khỏi, nhưng là hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng dám nghĩ có thể làm vậy với một người kiêu ngạo tự đại như Khải Thái, nếu làm như vậy, nó nhất định sẽ rất tức giận!

“Không cần, Khải Thái, như vậy em sẽ không thoải mái.” Thuyền Kiều Quang nói dối có điểm thống khổ.

“Vậy là muốn em nuốt vào?” Vũ Điền Khải Thái chớp lông mi, nũng nịu hỏi lại.

Thuyền Kiều Quang đầu óc trống trơn tưởng tượng dịch thể của mình trượt xuống yết hầu của Khải Thái, hạ bộ liền co rút lại co rút. Nếu không nhờ vào sự tự chủ siêu cường, hắn đã muốn giống như hoả tiễn phun ra.

“Nghe nói hương vị kia không tốt, em sẽ không thoải mái, Khải Thái…” Thuyền Kiều Quang nhẫn nại lại càng nhẫn nại. Hắn sao lại cảm thấy dưới sự hấp dẫn của Khải Thái, hắn càng ngày càng giống siêu cấp vô địch đại dã lang?

Vũ Điền Khải Thái mỉm cười, nụ cười kia của nó giống như đoá hoa nở rộ xinh đẹp nhất trên thế giới này, Thuyền Kiều Quang lại bị mê hoặc. Vũ Điền Khải Thái ở trước mặt Thuyền Kiều Quang cởi quần áo, ngồi ở trên bàn, giơ cao hai chân, lộ ra nơi tối tư mật giữa hai chân, ngón tay còn cố ý lay động trước lối vào.

“Anh muốn em chủ động làm cho anh xem sao?”

Thuyền Kiều Quang trong óc lại oanh một tiếng. Bây giờ là sao thế này? Là hắn lúc trước xem AV nhiều quá nên tự nhiên đem tình tiết trong AV biến thành sự thật, hay là bản thân đã chết thăng thiên?

Khải Thái cười ngọt dùng ngón tay tuyết trắng lướt qua phía trước hồng nhuận của chính mình, lại lấy một ít dịch Thuyền Kiều Quang vừa chảy ra, đưa đến lối vào của chính mình.

Thuyền Kiều Quang thật sự muốn phun – không chỉ có phía trước, mà ngay cả máu mũi của hắn cũng muốn phun.

“Quang, chỉ cần anh yêu cầu, em có thể cho anh làm bất cứ chuyện gì.” Khi nói đến “bất cứ chuyện gì”, Vũ Điền Khải Thái cười ngọt làm cho Thuyền Kiều Quang hoang mang. “Nhưng nhược bằng để em phát hiện anh đối với em không chung thuỷ, ngược lại, em cũng sẽ vì trả thù mà làm bất cứ chuyện gì, anh đã hiểu chưa?”

“Đã… đã hiểu!”

Ngón tay dính dịch thể của Vũ Điền Khải Thái mềm nhẹ tiến vào huyệt động, mới rút ra một cái đã làm cho Thuyền Kiều Quang khí huyết dâng trào.

Vũ Điền Khải Thái oán giận nói: “Quang, đã hiểu còn không lại đây!”

Thuyền Kiều Quang lao tới bằng vận tốc ánh sáng! Sáp nhập vào huyệt khẩu mềm mại của Khải Thái. Bên trong còn chưa làm trơn nhiều lắm, chặt đến nỗi hắn điên cuồng hét lên một tiếng, Vũ Điền Khải Thái cũng cả người vô lực gục xuống bàn, mặc hắn an bài.

Ngay cả hiểu được vừa rồi Khải Thái uy hiếp thập phần khủng bố, nhưng Thuyền Kiều Quang đã bị mê hoặc quá sâu rồi. Nếu hắn nổi lên dị tâm, nhất định sẽ bị Khải Thái khai tử; nhưng có Khải Thái đáng yêu như vậy, hắn làm sao có thể đi yêu thương người khác? Hơn nữa Khải Thái nói, chỉ cần hắn yêu cầu, nó có thể làm… Một đống tình sắc vọng tưởng xông lên não.

Thuyền Kiều Quang nhận thức, đời này, hắn chính là yêu tiểu nộn đậu hủ xấu tính này! Mặc kệ nó xấu tính đáng ghét, ở bên cạnh hắn, Khải Thái vẫn luôn ngọt ngào làm cho hắn muốn một hơi nuốt chửng.

Luyến ái, đại khái chính là như vậy đi!

—xXx—

Vũ Điền Khải Thái “danh thảo có chủ”, chuyện này ở Anh Hoa học viện lan truyền ai ai cũng biết, kết giao không phải là quý công tử Anh Hoa học viện, phú hào thiếu gia, mà là tên nhà giàu mới nổi duy nhất được trở thành thành viên hội học sinh Thuyền Kiều Quang.

Giống như thường nói người trong cuộc là người cuối cùng biết chuyện, khi Thuyền Kiều Quang biết chuyện tình cảm của mình bại lộ, đại khái là toàn bộ Anh Hoa học viện đều đã biết.

Trái tim trong lòng thẳng thắn nhảy loạn, Thuyền Kiều Quang tức sùi bọt mép, kích động chạy tới chất vấn câu lạc bộ thể thao. Hắn đã từng nói Khải Thái không muốn ai biết chuyện này, tin tức bọn họ kết giao, tốt nhất chỉ vài tên bạn thân biết là được rồi!

Chuyện này nếu để Khải Thái biết, nhất định sẽ tức giận vô cùng! Nó từ trước đến nay luôn để ý thân phận nhà giàu mới nổi, mặc kệ bọn họ ở trên giường, tình yêu cuồng nhiệt cỡ nào, hắn tin tưởng Khải Thái nhất định sẽ không hy vọng chuyện bọn họ kết giao bị lan truyền cho mọi người biết.

“Tôi không biết, đừng tức giận, Thuyền Kiều Quang! Tôi thật sự không biết ai nói!”

Người thứ nhất Thuyền Kiều Quang tìm tới chính là tên đội trưởng đội bóng đá miệng rộng. Đội trưởng đội bóng đá nhìn thấy hắn sẽ đấm mình, vội vàng chạy trối chết. Hôm nay Thuyền Kiều Quang nhìn giống như muốn giết người, mấy người khác cũng bị dọa bỏ chạy.

Thuyền Kiều Quang một đường đuổi giết, hắn nhất định phải lôi tên miệng rộng kia ra đấm một chút!

Bắc Đại Lộ Đông Ti giữa đường chặn hắn lại, giải khai nghi vấn của hắn.

“Là tôi nói đó.”

Thuyền Kiều Quang một quyền đấm qua, mặc kệ y là hội trưởng hay không, ăn trước một đấm của hắn rồi nói sau!

Nhưng là Sâm Viên Chính Nhân đã che ở trước mặt Bắc Đại Lộ Đông Ti. Hắn thân hình tài trí đều hơn người, giờ phút này tiếp được nắm tay Thuyền Kiều Quang, trầm giọng nói: “Dừng tay.”

Sâm Viên Chính Nhân người này thật sự thần bí, Thuyền Kiều Quang đoán hắn thế lực không tồi, nhưng không nghĩ tới tên đó có thể đỡ được một quyền của hắn. Bắc Đại Lộ Đông Ti từ sau lưng Sâm Viên Chính Nhân cười hì hì ló đầu ra, làm cho hắn nổi gân xanh.

“Quang Tử, đừng tức giận như vậy, kỳ thật nữ sinh trong trường, ngoài trường tìm cậu ngỏ lời nhiều quá, Vũ Điền Khải Thái hai ngày trước ở lớp học nhìn ra sân trường lại thấy có người tìm cậu ngỏ lời, cậu ấy tức giận đến sắc mặt trắng bệch. Tôi e sợ cậu ấy giận quá… mới mời cậu ấy đến văn phòng hội học sinh hàn huyên một chút, cuối cùng tôi hướng cậu ấy đề nghị phương pháp tốt nhất, chính là để mọi người biết cậu đã có đối tượng kết giao, như vậy người khác sẽ không đến tỏ tình nữa.”

Thuyền Kiều Quang rống giận: “Vậy cũng không cần chỉ rõ tên họ là Vũ Điền Khải Thái!”

“Tôi vốn cũng nghĩ như vậy, muốn nói thì nói đại một người, nói tôi cũng được, vì bằng hữu không tiếc sinh mạng, chuyện này thì đáng kể gì? Nhưng là… Chính Nhân sẽ không cao hứng.”

Sâm Viên Chính Nhân trên mặt một mảnh âm trầm. Thuyền Kiều Quang nghiến răng nghiến lợi, Bắc Đại Lộ Đông Ti chết tiệt! Bọn họ lúc trước chơi trò ghen qua ghen lại liên quan gì tới hắn, mắc mớ gì mỗi lần đều phải lôi hắn vào! Gần đây Sâm Viên Chính Nhân mỗi ngày đều đến văn phòng hội giám sát hắn, hoài nghi hắn cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti có cái gì mờ ám. Phi, hắn cũng không phải bị mù, lần trước hôn một lần, hại hắn súc miệng không biết bao lâu.

“Bắc Đại Lộ Đông Ti, cậu thôi trò đó đi, Sâm Viên Chính Nhân yêu cậu muốn chết, sao lại còn muốn theo tôi truyền chuyện xấu! Nhất định là cậu ta làm cái gì không hợp ý cậu, cậu muốn chọc cậu ta tức giận mà thôi.”

Bắc Đại Lộ Đông Ti hì hì nở nụ cười, Sâm Viên Chính Nhân biểu tình càng trở nên nghiêm túc. Thuyền Kiều Quang phỏng đoán quả nhiên chính xác, người này nếu có kẻ không thuận ý y, y sẽ đem kẻ đó tâm tình phá hỏng.

Thuyền Kiều Quang bỏ tay Sâm Viên Chính Nhân ra. Hắn chịu đủ hai người kia rồi, giận dữ hét: “Sâm Viên Chính Nhân! Muốn tôi nói bao nhiêu lần? Khi đó tôi bị tiểu nộn đậu hủ làm cho phiền lòng, hoài nghi chính mình có phải hay không với nam nhân cũng có thể, cho nên mới yêu cầu Bắc Đại Lộ Đông Ti cho tôi hôn một chút để thí nghiệm, còn chưa hôn xong, tôi đã buồn nôn muốn chết, sau lần hôn đó, tôi phải súc miệng một tiếng đồng hồ, cậu rốt cuộc còn muốn để ý chuyện đó bao lâu?”

Vũ Điền Khải Thái từ phía sau đi ra mặt đỏ bừng – không phải do xấu hổ đến đỏ bừng, mà tức giận đến đỏ bừng gương mặt xinh đẹp. Thuyền Kiều Quang chỉ vào Bắc Đại Lộ Đông Ti, người này e sợ thiên hạ bất loạn, thế nhưng kêu Khải Thái đứng ở sau lưng hắn để nghe! Căn bản là muốn hại chết hắn.

Bắc Đại Lộ Đông Ti vẫn cười đến thực khoái trá: “Quang Tử, Chính Nhân không đồng ý cho tôi nói tôi là tình nhân của cậu, còn ở trước mặt Vũ Điền nói cậu từng cùng tôi hôn môi, Vũ Điền đã nói cứ việc công bố chính cậu ấy là người kết giao với cậu. Tôi muốn giúp người khác hoàn thành tâm nguyện, cho nên liền công bố.” Còn e sợ thiên hạ không đủ loạn, Bắc Đại Lộ Đông Ti nói thêm: “Đúng rồi, tôi đã quên nói với Vũ Điền, lúc chúng ta hôn môi còn có thân đầu lưỡi nha.”

“Cậu, cậu…” Thuyền Kiều Quang chỉ vào Bắc Đại Lộ Đông Ti, tức giận đến sắp chết bất đắc kỳ tử.

Sâm Viên Chính Nhân cũng hé ra gương mặt âm hàn. Ngày đó hắn có thấy, nhưng hắn không biết hôn đến cái tình trạng gì.

“Hai người có hôn lưỡi?”

Vũ Điền Khải Thái cũng xanh mặt, “Anh cùng một nam nhân hôn lưỡi?”

Bắc Đại Lộ Đông Ti hai tay nâng lên gò má, một bộ dạng thiếu nữ thẹn thùng, căn bản là muốn cho Thuyền Kiều Quang chết không có chỗ chôn.

“Quang Tử  can đảm kinh người, cậu ấy còn vói vào miệng tôi, lại giảo không ngừng, kỹ xảo của cậu ấy tốt vô cùng.”

Thuyền Kiều Quang trong lòng phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Sâm Viên Chính Nhân sắc mặt rất khó coi, lập tức tha đi Bắc Đại Lộ Đông Ti đang giả vờ làm thiếu nữ. Mà Khải Thái vẻ mặt xơ xác tiêu điều nhìn hắn.

Vũ Điền Khải Thái đích xác tự phụ mỹ mạo, nhưng không thể phủ nhận, Bắc Đại Lộ Đông Ti thật sự cũng là mỹ nam tử hiếm thấy, y lại còn mang vẻ nam tử khí khái. Nhưng mỹ nam tử chính là mỹ nam tử, ai biết Thuyền Kiều Quang có thể hay không bị hấp dẫn? Huống chi bọn họ suốt ngày ở văn phòng hội học sinh dính cùng một chỗ.

Thuyền Kiều Quang vội vã giải thích: “Khải Thái, nghe anh nói, ngày đó anh hôn đến một nửa đã muốn nôn, chính là còn muốn thử xem xem, thử xem xem có phải hay không anh chỉ yêu mỗi em, hay là nam sinh nào cũng có thể…”

Vũ Điền Khải Thái vẫn đi phía trước, Thuyền Kiều Quang chạy theo đằng sau. Cuối cùng vào phòng nghỉ của câu lạc bộ bóng rổ, Vũ Điền Khải Thái khoá cửa lại, lập tức đẩy ngã Thuyền Kiều Quang, sau đó đem từng kiện y phục xả xuống. Thuyền Kiều Quang không dám lên tiếng, cho dù động tác của Khải Thái thô lỗ, hắn cũng không dám kêu đau.

“Anh đã cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti làm chưa?”

Đáp án này căn bản nghĩ cũng không muốn nghĩ đi!

“Làm sao có thể!” Thuyền Kiều Quang thống thiết kêu to: “Anh đâu phải bị mù!”

Vũ Điền Khải Thái cầm lấy cà-vạt đồng phục, dùng sức buộc chặt hai tay của hắn.

“Học muội tỏ tình buổi sáng hôm nay có bộ ngực rất lớn đó, cỡ F phải không a?”

Trả lời loại vấn đề này nhất định sẽ chết, nửa người dưới nhất định sẽ bị tách rời. Thuyền Kiều Quang liều mạng lắc đầu nói: “Anh không nhớ rõ, anh chỉ nhớ là đã cự tuyệt.”

“Vậy nữ sinh ngoài trường ngày hôm qua thì sao? Mặc dù ngực nhỏ, nhưng bộ dáng thật đáng yêu!”

“Ngày hôm qua có người ngỏ lời với anh sao? Anh trí nhớ không tốt, đã quên!” Thuyền Kiều Quang giả ngu ngốc.

Vũ Điền Khải Thái trên mặt không có nụ cười, nhưng bàn tay ở trên người Thuyền Kiều Quang loạn phủ, sau đó dùng lực nhéo đầu nhũ của hắn, Thuyền Kiều Quang đau đến thiếu chút nữa hét lên.

“Anh làm gì phải sợ người khác biết anh kết giao với em? Anh không phải có ý nghĩ, chỉ cần chúng ta bí mật quan hệ, anh có thể cùng rất nhiều nữ sinh ái mộ anh tả ủng hữu ôm?”

Thuyền Kiều Quang mãnh liệt thở, đầu nhũ của hắn đau quá a! Hắn thở dốc thành thật trả lời: “Đương nhiên không phải như vậy! Anh sợ em không thích bị nói em theo anh cùng một chỗ, dù sao em là quý công tử, anh là nhà giàu mới nổi.”

“Cái kia không sao cả! Để cho một đống người thẳng thắn tỏ tình như vậy, em tình nguyện thẳng thắn nói em là người mà anh kết giao! Em chán ghét đám bò sữa đó, anh là của em, ai dám mơ tưởng , sẽ không tha thứ!”

Thuyền Kiều Quang cả kinh, “Thật sự có thể chứ? Khải Thái?”

“Vô nghĩa!” Vũ Điền Khải Thái dùng song mông chạm nhẹ vào giữa hai chân Thuyền Kiều Quang, Thuyền Kiều Quang nửa người dưới lập tức đứng thắng. Vũ Điền Khải Thái ôn nhu hỏi: “Anh có cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti hút đầu lưỡi sao?”

Có cũng không dám nói a! Hắn còn chưa có dốt nát như vậy!

Thuyền Kiều Quang vội vàng lắc đầu, Vũ Điền Khải Thái vừa ý cúi đầu liếm đầu nhũ của hắn, mông tiếp tục ma sát.

Thuyền Kiều Quang hai tay bị trói ở trên đầu, khi Khải Thái cởi quần, ngồi trên người hắn,  thần trí của hắn đều nhanh chóng bay đi.  

Ghen!

Khải Thái ghen thật sự rất đáng yêu!

Mẹ nó, hắn lúc này đây lại có chút nho nhỏ cảm tạ Bắc Đại Lộ Đông Ti, người này là một tên ác tâm bại hoại, cũng là tên gian trá kiêu ngạo, nhưng khi Khải Thái ở trên người hắn, từ từ ngồi xuống, Bắc Đại Lộ Đông Ti chính là một người hoàn toàn tốt a!

Cũng vậy, yêu phải Bắc Đại Lộ Đông Ti chính là sự kiện bi thảm nhất trong đời người, tựa như hắn yêu thượng tiểu nộn đậu hủ xấu tính, hay ghen này.

“Quang, ân a… Sâu quá… A a…”

Thuyền Kiều Quang thẳng lưng đỉnh nhập nơi sâu nhất. Vũ Điền Khải Thái phía trước từng giọt tinh thuỷ rơi ở trên bụng Thuyền Kiều Quang, hai tay chống đỡ không để mình ngã xuống. Thuyền Kiều Quang đỉnh càng nhanh, Vũ Điền Khải Thái mị thái khi cao trào càng thêm mê người.

Đối người khác mà nói, vào thời khắc này, ngọt giống như  chocolate sắp tan chảy, làm cho Thuyền Kiều Quang cả trái tim cũng nóng lên.

Hắn yêu Khải Thái, cực kì yêu luôn rồi! Mặc kệ nó tính xấu, hay ghen lại cao ngạo, tóm lại nó chính là tiểu nộn đậu hủ đáng yêu nhất của hắn!

—xXx—

 Hoàn.