Ánh nắng hắt xuống qua tấm rèm, len lỏi qua khung cửa sổ mà hắt vào căn phòng màu kem thân quen của hắn. Âu Dương Phong cựa mình tỉnh giấc, mang đến một nỗi buồn chưa thể nguôi ngoai. Hắn buộc bản thân phải đến văn phòng thu xếp đống tài liệu cần ký duyệt.

- Chào Âu Dương Tổng.

Hàng loạt nhân viên kính cẩn cúi chào con người uy nghiêm đang bước vào kia. Bản thân đứng trên cả vạn người vậy mà không thể giữ ngườu mình yêu bên cạnh. Thầm nghĩ là vậy nhưng ngoài mặt hắn vẫn lạnh lùng như không có chuyện gì xảy ra.

Kết thúc một ngày làm việc hẳn cũng không thôi nhung nhớ cậu, kêu người tìm kiếm mà cũng không thấy, Tử Duy em đang ở đâu vậy. Hôm nay....hắn có một cuộc hẹn làm ăn, lại là tên chủ tịch của PCY.

****************

- Vào vấn đề chính đi, tìm tôi có việc gì.

Thanh âm sắc bén vang lên, mặt không mang vẻ sợ hãi mà vang lên, còn ông ta - chủ tịch của cả tập đoàn lớn nhất nhì Thượng Hải lại mang trong mình thứ thú tính đáng ghê tởm, không ngần ngại mà nói lại:

- Cống phẩm của tập đoàn cậu lần trước quả thật là cực hảo, xem ra cũng rất biết ý, hôm nay có thể cho cậu ta đến nữa không, tôi cần người làm ấm giường.

Cái gì??? Đầu não của hắn đang nổ tung?? Tập đoàn của hắn lại đem người tới làm loại chuyện này sao??? Lúc PCY buông tha cho tập đoàn, hắn cứ nghĩ là trùng hợp, đâu ai ngờ lại có người từ công ty hắn đến làm ấm giường cho tên cáo già kia.

- Ấm giường sao???

- Phải....phải...người đó tên là gì nhỉ...à..à Tử Duy hay sao đó???

Câu nói của ông ta như cú tát, tát thẳng vào mặt hắn, vào tâm can của hắn. Đêm đó, hắn đi tìm cậu, bắt được cậu qua đêm ở khách sạn, thì ra hắn lại sai lầm rồi. Là vì cứu cả tập đoàn của hắn mà chịu nhục như vậy, ngược lại Âu Dương Phong - hắn không những không biết ơn mà ra sức hành hạ, lặp lại những cử chỉ và hành động bẩn thỉu trên người cậu.

Tôi biết em bị bạo dâm rất nhiều lần, trong đó có lần vì tôi, vậy mà tôi lại chính tay đẩy em vào thứ dâm loạn kinh tởm ấy một lần nữa, tôi thực xin lỗi.

Lý trí khiến hắn không tự chủ mà vung một quyền vào thẳng người ông ta.

- Aaaaaa...mày điên rồi

Lão ta ôm bụng thống khổ, gầm rú lên hệt như một con tinh tinh xổng chuồng, lao nhanh vào người hắn đánh vật.

Hắn liên tiếp thụi vào người lão ta, tiếng thống khổ ngày một rõ ràng. Ông ta cũng không vừa đánh chẳng lại liền kêu đàn em lôi Âu Dương Phong đi.

*************

Trong một gian phòng đầy mùi ẩm mốc, Âu Dương Phong bị trói bằng dây thừng quỳ xõng xoài trên nền đất. Cảnh tượng kinh hoàng hệt như cậu trói Tử Duy ngày trước, bất ngờ nhớ tới con người nhỏ bé kia lòng chợt nhói lên đau đớn.

Bị hành hạ một chút như này tôi đã thấy không thoải mái, vậy mà nỡ lòng đánh đập, hành hạ em đau đơn đến như vậy. Tôi ích kỷ như vậy, liệu em có thể tha thứ không. Xin em, trở về đi, tôi thực sự rất cần em...thực sự.

"Ào ào" ngoài trời đổ cơn mưa, trong này hắn đang bị 2 tên bặm trợn ra sức nện xuống làn da màu đồng rắn chắc. Hắn cam tâm chịu đựng, hắn muốn xem xem khi vung tay đánh cậu không biết bao nhiêu lần, cảm giác như thế nào.

Được một lúc thì chúng ngừng tay, đem cả thùng nước dội thẳng vào người hắn. Mùi máu pha với nước trông thập phần kinh hách. Hắn đột nhiên cười lớn, khóe môi ứa ra chút máu, hắn không thấy đau với mấy thứ này, hắn là đau trong thâm tâm hắn. Tại sao hắn lại có thể ra tay tàn độc với cậu như vậy????

Tất cả là tại tôi, tại tôi nên em mới phải chịu nhiều đau khổ như vậy. Dù đã muộn tôi vẫn muốn xin em tha lỗi. Tử Duy, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi em, rất xin lỗi....

Đột nhiên cánh cửa bên ngoài bị mở tung ra, một đội cảnh sát bao vây bên ngoài. Hình ảnh một chàng trai với dáng người nhỏ nhắn cùng gương mặt mỹ lệ lao nhanh về phía hắn. Hắn vẫn đang thao thao nói xin lỗi không ngừng, người đang choáng váng ngất lịm đi.

Chút ý thức cuối cùng ngước lên nhìn người cảnh sát đang ân cần chạy tới, hắn bất giác xoa nhẹ lên gương mặt kia, âm trầm nói một câu:

- Là em sao?? Cuối cùng em cũng đã trở lại

****Hihi các cậu sẽ bất ngờ về thụ ở chap sau nga ~~~ bắt đầu từ chap sau Công baby bị ngược tâm lẫn ngược thân, đáng đời nhà bé chưa 😂😂****