Hai người đang nói chuyện thì Trương Cung Tịch nói

"Nếu vậy thì bắt đầu từ tuần sau,tôi sẽ bắt đầu tiến hành trị liệu cho cậu"hai tay Trương Cung Tịch cầm xấp tài liệu xếp cho ngăn nắp đặt vào kệ sách.

"Không cần phải tuần sau đâu,bắt đầu từ ngày mai luôn đi"hai bàn tay của Lục Chi Cảnh đan chặt vào nhau mắt liền nhắm chặt tỏ ra mệt mỏi.

Trương Cung Tịch liền ngạc nhiên

"Cậu gấp đến vậy sao?"

"Rất gấp,ngày nào cũng phải chịu sự giày vò,sự mất mát vì cô ấy.Đau nhưng không thể làm gì được cảm thấy mình rất bất lực..."cậu nói trong nỗi tuyệt vọng

Ánh mắt cậu dường như đang cầu mong một người nào đó cứu mình khỏi địa ngục.Khoé mắt cậu mệt mỏi đến tột độ.