Loại biến hóa vận chuyển dị thường huyền diệu này, đối với một người chưa từng tu luyện qua bao giờ như Tần Thiên, căn bản không hiểu rõ ảo diệu bên trong đó.

Nhưng, ở trong quá trình này, Tần Thiên lại có cảm giác đau tận xương cốt, khắc cốt minh tâm.

Đây hết thảy có liên quan đến trái tim mà ngày đó hắn thay, bởi vì ấn ký cuối cùng dung hợp vào một vị trí bên trong trái tim của Tần Thiên, tất cả điều ẩn giấu bí mật.

Có ba mươi sáu đường chồng chéo thêm vào, tạo thành một trận pháp siêu cấp, cực kỳ nghiêm mật, cực kỳ tinh xảo, hồn nhiên thiên thành, hòa tan vào bên trong thân thể Tần Thiên, mang đến cho thân thế hắn một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Một khắc kia, trái tim Tần Thiên xuất hiện dấu hiệu nhịp đập gia tốc hơn, tiên tuyền thạch nhũ trong huyết mạch lưu động nhanh hơn, trải rộng qua từng tế bào trên toàn thân.

Đến lúc này, tia sáng quang hoa vạn trượng trên thái cổ Thần thụ nhanh chóng lui dần, từ từ dung nhập vào Tần Thiên, khiến toàn thân hắn từ từ sáng lên.

Cái loại cảm giác này rất kỳ diệu, thật giống như quang hoa trên Thần thụ chuyển dời đến trên người Tần Thiên vậy, làm cho người ta có một loại cảm giác ngoài ý muốn, hoang đường không tự giải thích được.

Tình thế như thế khiến cho song phương đang chiến đấu tập trung cao độ hơn, Cổ Liệt cùng Hỏa Vân Mân Côi cũng dị thường mê hoặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đa Mục thiên vương, Hắc Thủy Huyền Xà trao đổi nhau ánh mắt, trong ánh mắt lẫn nhau đều toát ra tia sáng hưng phấn.

Trên cành cây, thân thể Tần Thiên càng ngày càng sáng, giống như quang hoa bay lên, khi đạt đến cực hạn thì cường quang chói mắt kia làm cho người ta không dám ngắm nhìn.

Sau cường quang, vẻ dị thường trên thân thể Tần Thiên biến mất, cả người rơi từ trên cành cây xuống, còn chưa rơi xuống đất mà người đã ngất đi rồi.

Cổ Liệt, Hỏa Vân Mân Coi trao đổi nhau ánh mắt, song song ra chiêu cực mạnh, làm cho Đa Mục thiên vương cùng Hắc Thủy Huyền Xà liên tiếp lui về sau, nhưng thủy chung giữ vững phòng tuyến, không để cho hai người bước một bước nào.

Ầm ầm rơi xuống đất, thân thể Tần Thiên hiện lên quán tính bắn ngược trở lại, tựa như trái bóng da, cũng không có xuất hiện tình huống huyết nhục văng tứ tung.

Đa Mục thiên vương gào to một tiếng, một đầu kim mao viên hầu phá không mà đến, hiện ra ngay bên cạnh Tần Thiên.

Con kim mao viên hầu kia cũng không lớn, so với hai quái vật như Đa Mục thiên vương cùng Hắc Thủy Huyền Xà mà nói, quả thực chính là chín trâu mất sợi lông.

Song, kim mao viên hầu này cũng có đặc điểm của nó, có đến ba cánh tay lận, một trong số đó được sinh trưởng ở trên lưng.

Tam Thủ Viên Hầu ở trong Tuyệt Thiên lĩnh hết sức tầm thường, nhưng nó được Đa Mục thiên vương triệu hồi đến, chứng minh rằng cũng không nên xem nhẹ nó.

Nhìn Đa Mục thiên vương một cái, Tam Thủ Viên Hầu nhấc Tần Thiên đang hôn mê lên bay thẳng lên trời, nương theo thân cây khổng lồ vọt lên trên, lên tới độ cao năm ngàn trượng, đột nhiên chuyển hướng, hướng một cành cây Thần thụ thái cổ bay đi.

Hỏa Vân Mân Côi cùng Cổ Liệt thấy thế liền tức giận gầm thét lên, lúc này chỉ muốn thoát khỏi dây dưa của Đa Mục thiên vương cùng Hắc Thủy Huyền Xà, nhưng lần lượt vẫn bị ngăn lại.

Ở trên cành cây to nhất nhì của thái cổ Thần thụ là một cánh cửa phong cách cổ xưa, cách cửa này cách mặt đất khoảng năm ngàn trượng, trừ huyền linh dị thú ra, sự tồn tại của cánh cửa này đối người ngoài không một ai biết được.

Giờ phút này, Tam Thủ Viên Hầu mang Tần Thiên hướng cánh cửa cổ xưa kia chạy tới, nháy mắt đã tới nơi.

Nhìn kỹ lại, cánh cửa cổ xưa kia điều có bốn phương tám hướng, như một cái thông đạo nối thông ra một thế giới khác.

Tần Thiên vẫn còn hôn mê, hoàn toàn không biết tình hình bây giờ.

Tam Thủ Viên Hầu hiển nhiên là hết sức quen thuộc nơi này, đưa tay ôm lấy thân thể gầy yếu Tần Thiên, đi vào bên trong cánh cửa, tiến vào một cái thông đạo huyền diệu mà thâm thúy.

Cánh cửa này thông hướng bên dưới lòng đất, từ bên trong thân thái cổ Thần thụ di chuyển dần xuống địa tâm của Tuyệt Thiên lĩnh, đây là lối đi duy nhất tiến vào nội bộ Tuyệt Thiên lĩnh.

Tam Thủ Viên Hầu hao phí một thời gian, mang Tần Thiên xuyên qua nhiều lối đi, sau tiến vào một cái thế giới vô cùng khổng lồ bên dưới lòng đất, nơi này thế giới bên trong Tuyệt Thiên lĩnh, là nơi sống của rất nhiều huyền linh dị thú, một huyền linh dị giới.

Thế giới dưới lòng đất này cực kỳ rộng lớn, dõi mắt nhìn lại, vô biên vô hạn, các loài hoa dị thảo có khắp nơi, quang hoa lóe ra nhiều màu, một quang cầu tựa như mặt trời treo bên trên thạch bích, khiến cho thế giới dưới lòng đất hết sức sáng ngời.

Thế giới dưới lòng đất Tuyệt Thiên lĩnh được chia thành hai phần trên dưới, phần thượng gồm bảy tầng, phía hạ thì có chín tầng, mỗi một tầng là một khu vực khác nhau, có cảnh trí khác nhau, có màu sắc khác nhau.

Tam Thủ Viên Hầu mang theo Tần Thiên sau khi xuyên qua lối đi liền tiến vào tầng một trong bảy tầng ở phần trên.

Diện tích nơi này mênh mông bát ngát, có núi có sông giống như thế ngoại tiên cảnh, vô số huyền linh dị thú thiên tính ôn hòa đều sống ở đây, ví như: Thiên mã, Phi lộc, Tuyết ngưu…

Sau khi Tam Thủ Viên Hầu mang Tần Thiên tới nơi này thì di chuyển nhanh hơn, nhấp nhô vài cái đã qua mấy dặm, chỉ chốc lát đến một cái hồ nước nóng, thuận tay ném Tần Thiên vào bên trong hồ.

Hồ nước nóng này bất đồng với những nơi khác, nước trong hồ hiện lên màu vàng nhạt, trên mặt nước treo lơ lửng những lục quả trong suốt tỏa ngát hương thơm.

Một ít lục quả cộng nước hồ màu vàng nhạt trong hồ tạo nên trong suốt, hiện ra một loại vằn nước đặc thù, tùy thời chuyển động.

Sau khi Tần Thiên bị ném vào hồ nước nóng rất nhanh liền tỉnh lại, cả người chìm trong hồ, quanh thân lỗ chân lông tự động mở ra, một đại lượng chất bẩn theo đó bài xuất ra bên ngoài cơ thể, cảm giác thần thanh khí sảng, sức sống mười phần.

Trồi lên mặt nước, Tần Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt mà ngây ngẩn cả người.

Bên cạnh hồ con Tam Thủ Viên Hầu cười hắc hắc, phát ra tiếng vang chói tai, làm Tần Thiên càng thêm cảnh giác.

“Ngươi là ai, tại sao ta lại ở chỗ này?”

Tam Thủ Viên Hầu nhếch miệng cười, nói: “Ta là huyền linh dị thú tại Tuyệt Thiên lĩnh, ngươi có thể kêu ta là Tam Thủ. Ta phụng mệnh đưa ngươi tới đây, trước hảo hảo thanh tẩy một chút, sau đó dẫn ngươi đi chỗ khác”

Tần Thiên cảnh giác nói: “Là địa phương nào vậy?”

Tam Thủ cười quái dị, nói: “Điều này ngươi không cần hỏi nhiều, lục quả trong hồ này có tên là Thúy Ngọc quả, ngàn năm mới thành thục, ngươi không ngại thì ăn nhiều vô, đối với ngươi có rất nhiều chỗ tốt đó”

Tần Thiên nhìn thoáng qua lục quả trên mặt nước, đếm đếm chừng vài chục quả, tỏa ra ánh sáng trong suốt pha chút màu xanh.

Tần Thiên lựa chọn mấy lục quả trong suốt nếm thử một chút, khi đưa tới miệng liền cảm giác hương thơm ngát.

Một khắc kia, Tần Thiên đột nhiên cảm thấy rất đói bụng, liền tù tì một hơi ăn hết 24 lục quả, lúc này mới hài lòng.

Đi ra hồ nước nóng, Tần Thiên liền hoạt động thân thể, cảm giác được sức lực đầy mình, tựa hồ so với dĩ vãng có điểm bất đồng thật lớn.

“Đi thôi, ta dẫn ngươi đi nhìn chung quanh một cái”

Bắt lấy cánh tay Tần Thiên, Tam Thủ Viên Hầu di chuyển thật nhanh, xuyên qua vô số núi cao khe sâu, sông lớn, đi tới trên đỉnh một ngọn cô phong.

Tần Thiên hiếu kỳ nói: “Đây là chỗ này, cảnh sắc thật mê người a”

Tam Thủ Viên Hầu cười nói: “Đây là thế giới bên dưới lòng đất Tuyệt Thiên lĩnh, được chia thành hai phần, phần trên có 7 tầng, phần dưới 9 tầng. Hiện tại chúng ta đang ở tầng một phần trên, sau đó ta muốn dẫn ngươi đi đến một chỗ ở tầng năm phần dưới.

Tần Thiên lại hỏi: “Đi đến đó để làm chi vậy?”

Tam Thủ Viên Hầu nói: “Ngươi đi sẽ biết, đi thôi”