Còn chuyện hai chân, từ trước khi nàng xuất hiện đã không thể thay đổi được rồi.

Mà hắn cũng không muốn thấy nàng tiếp tục buồn rầu.

Việc này không biết nàng có làm được không? Nhưng rồi Trần Thu quyết định tin tưởng nàng, tin nàng nhất định sẽ làm được.

Hắn lúc đầu vốn định dùng phương pháp thảm thiết nhất để kiếm được thuốc giải.

Nhưng lại nhận được quá nhiều quà tặng từ nàng, quyển sách trong tay hắn bỗng nóng lên, hắn không biết bản thân có đáng để nàng đối xử như vậy hay không?Nhưng đây là lần đầu tiên sau tám năm hắn không muốn lấy mạng ra để đánh cược.

Bây giờ hắn thực sự muốn sống lâu hơn, thực sự muốn sống thật lâu!.

Không mất quá nhiều thời gian, rất nhanh thiếu niên đã hiểu vì sao lại có được cuốn《 Tư Trị Thông Giám 》.

Mà quá trình này thực ra khiến hắn không biết nên khóc hay nên cười.

Hắn vốn muốn biết mấy ngày nay nàng bận việc gì, luôn chạy đi đâu, thì ra là chạy tới An Tâm đường cách vách.

Thiếu niên nhớ tính cách của Tĩnh thái phi ở An Tâm đường bên cạnh khá cao lãnh, tuổi thật ra không lớn lắm, sống giống như một các thái phi khác ở trong cung, khá yên lặng.

Nhưng thực ra lại là một người rất có nhàn tình nhã trí, nhìn thỉ có vẻ là một người ôn hòa nhưng thực tế lại là người xa cách với mọi người.

Mà tiểu yêu quái kia, vậy mà lại chăm chỉ ngày ngày tặng mấy cục đá xinh đẹp, người ta còn nghĩ nàng thành con mèo nhỏ thích ăn cá khô, vậy mà lại dễ dàng mượn được sách, còn có được giao dịch lâu dài.

Phần dụng tâm đáng yêu này, thêm cả quá trình đáng yêu đã khiến thiếu niên bật cười, rồi lại đưa mắt nhìn quyển sách trên tay, trong lòng càng thêm trân quý phần tình cảm này.

Năm đó khi bị phế hắn mới tám tuổi, còn chưa được đọc 《 Tư Trị Thông Giám 》.

Mà tính huống mấy năm trước không được tốt, tuy rằng hắn được phép đi đến Tàng Thư Các trong cung đọc sách, lão thái giám thủ thư ở nói đó đối với hắn nhắm một con mắt, cũng không ngăn cản hắn.

Nhưng thời gian dần trôi, hắn cũng lớn dần.

Lòng kiêng kị của Dung phi đối với hắn ngày càng tăng, tình cảnh của thiếu niên ở trong cung cũng càng gian nan hơn trước, cơ hội đi Tàng Thư Các cũng không còn.

Các hoàng tử cùng tuổi đã học xong Ngũ kinh, cũng đã bắt đầu học 《 Tư Trị Thông Giám 》, 《 Sử Ký 》, thiếu niên không muốn lạc hậu với người khác, đáng tiếc hắn lại không có cơ hội.

Trong tay chỉ có hai quyển binh thư kia, hai quyển sách đó đã bị thiếu niên lăn lội đến mức sắp bung sợi chỉ được khâu ở mép sách, nhưng hắn vẫn luyến tiếc ném đi.

Tiểu gia hỏa quả thực là một tiểu yêu quái tri kỉ của hắn, không thể không nói, phần quà này đưa thật sự đúng lúc.

Tâm tình vui vẻ của thiếu niên đã cảm nhiễm sang cho Tiểu Viên tử đang khóc khóc thút thít kia, nàng vốn dĩ tâm đại, nên rất nhanh đã điều chỉnh cảm xúc xong xuôi.

Cẩn thận nghĩ lại, bản thân nàng vẫn còn bàn tay vàng cơ mà, thương thành của hệ thống vẫn còn đó, mọi chuyện đều có thể xảy ra.

Mỗi lần hệ thống thăng cấp đều mở ra một tân bản, hiện tại tuy tích phân của Khương Tiểu Viên không nhiều, nhưng bây giờ nàng đã có hai nhiệm vụ thu tích phân vào đều đều, nàng tin rằng chỉ cần tích phân nhiều, nhất định có cơ hội chữa khỏi chân cho thiếu niên.

Khương Tiểu Viên nhìn vào số điểm tích phân ít đến đáng thương, bỗng có chút ưu sầu.

Hiện tại nàng đang có hai nhiệm vụ trường kì đó là 【 trữ lương 】 cùng 【 Sách dành cho minh quân 】.

Nhiệm vụ【 trữ lương 】 yêu cầu phải trữ đủ cho 356 ngày tới, Khương Tiểu Viên mới miễn cưỡng tích góp được 50 ngày, dẫn đến tích phân khen thưởng mới có 25 điểm đứng trơ trọi một góc.

Nhưng chỉ cần chờ đến mùa xuân, sau khi rau dưa ở phòng ấm có thể ăn được, nhiệm vụ này sẽ dễ thực hiện hơn.

Trước đi giá trị khỏe mạnh của thiếu niên đã đi tới 5, nên hệ thống khen thưởng cho nàng 20 tích phân; nhiệm vụ hàng ngày thực hiện xong, có thể thu thêm được 3 tích phân.

.