Tiến Minh không đuổi theo mà vẫn nói tiếp:“ không phải mọi chuyện lúc nào cũng theo ý ngươi đâu Phượng hoàng Quang Dư! Này giờ đến lược ngươi đấy ra đi!”

Từ trên cao một con nhện to bằng con người phóng xuống dùng tám chân kẹp chặc Quang dư.

chíu Chíu....

Hai tia sáng nữa từ sau phóng xuyên bụng Cậu khiến Quang Dư gục xuống, vì tiên lực không đủ nên lửa của cậu không khôi phục kiệp thương thế. Quang Dư chính thức bị loại, Tiến Minh chu miệng nói: “ ố ồ trông đau đấy! xong nhiệm vụ của ngươi rồi vào túi trữ vật nào linh thú của ta”

Tiến Minh thu hồi linh thú lại xoay người nhắm đến mục tiêu tiếp theo phóng đi.

UỲNH.....

Đại Trí bị dính một cú đấm đầy máu của Vô Tình vào mặt. Đại Trí lui lui về sau sắp ngã gục xuống, lúc này mọi người để ý kỹ sẽ thấy một con rít to đang cắm sâu vào bụng Đại Trí. Mọi người cùng phe la lên:“ Sư Huynh”

Mọi người xông đến muốn phụ nhưng Đại Trí la lên:“ Đứng lại”

Mọi người đứng lại rồi Đại Trí nói tiếp:“ đây là cuộc chiến tay đôi mọi người đừng nhúng tay. Hắn nghĩ có thể hạ được ta nhưng ta không phải vô duyên đứng hạng nhất đâu.”

Đại Trí gồng lên uốn một viên đan dược, luồn tiên khí tăng mạnh. Cậu vung tay một chém, một lốc xoáy cực mạnh cuốn bay tất cả người hai phe đứng gần văng ra xa.

Cậu La to lên không khí như muốn nứt ra, kết giới xuất hiện vết rạn. Cậu vẫn la mạnh âm thanh chấn động những ai ở trong cuộc thi đều bị chảy máu. Tất cả thí sinh đều gục xuống, Vô Tình đứng gần nhất nên máu từ miệng, tai chảy ra hắn gục xuống bị loại.

Trên sân lúc này tất cả đều bất tỉnh loại hết chỉ còn đúng năm người. Đại Trí, Linh Đan- Tiến Minh-Phan Vũ cùng người thanh niên cát.

Tửu cũng bị loại bởi âm ba của Đại Trí.

Lúc này Linh Đan cười vỗ tay nói:“ sư huynh lại sắp đột phá rồi chúc mừng.”

Đại Trí lắc đầu nói:“ Vẫn không hạ hết được tất cả!”

Nói rồi cậu ngã gục xuống bất tỉnh. Chính thức bị loại, Linh Đan nói với tên thanh niên cát:“ chỉ còn mười phút, cậu nghĩ có thể thắng ba chúng tôi sao?”

Thanh niên lác đầu nói:“ Đánh thắng thì không dám nói, nhiên ta tin các ngươi chắc cũng đã bị thương. Ta chỉ cần bấy nhiêu đó thôi!”

Nói rồi cậu nói:“ xin lỗi chúng ta thắng”

Ba người Linh Đan ngớ ra thì thấy cây cờ đã cắm ở vùng đất phe địch từ lúc nào!. Linh Đan hỏi:“ Từ Lúc nào?”

Thanh niên nói:“ Chính là lúc Đại Trí vận âm ba công, ta đã biến cát thành một bàn tay trong khoản khắc đó cướp được cây cờ. Các ngươi nghĩ kế hoach chúng ta vạch ra từ đầu trận đến bây giờ thế nào”

Linh Đan mặt đỏ lên nói:“ Xông lên chúng ta vẫn còn cơ hội mau cướp lại cây cờ, chỉ còn mười phút”

Linh Đan cùng Phan Vũ xông đến ngăn cản thanh niên còn Tiến Minh như tia chớp vàng phóng đi đến cây cờ.

Thanh niên biến cát thành hai tay nắm chặt chân Tiến Minh, sau đó cậu biến cát bao phủ cơ thể thành người khổng lồ vung hai đấm xuống hai người Linh Đan. Phan Vũ vung một chém người khổng lồ đứt làm đôi. Người khổng lồ tan biến nhưng không thấy người thanh niên cát đâu. Linh Đan kết ấn hô lên:

“ Tan “

Bỗng từ mặt đất thanh niên trồi lên mặt đất, mặt trắng mét. Cậu thều thào nói:“ thì ra hệ của ngươi là....khụ khụ”

Tiến Minh Phóng về trong tay cầm cây cờ cười nói:“ đã lấy trở về”

Congggggggg

Tiếng chuông ngân lên, cuộc chiến kết thúc. Phần Đông Sỹ đứng lên cao nói:“ Cuộc chiến kết thúc ta tuyên bố phe chiến thắng là....

Là....Phe cướp cờ.

Cả toàn trường đứng bật cả dậy bởi vì bất ngờ truocs lời tuyên bố của trưởng môn. Đại Trí ngồi khoay tay nói với Quang Dư:“ cuối cùng hắn cũng thành công! hoàn hảo như kế hoạch- sư muội a sư muội dù sao hai ngươi cũng là sư đệ sư muội của ta a!”

Lúc này cây cờ trong tay Tiến Minh biến thành cát tan chảy đi. Phan Vũ nói:“ Cờ giả”

Thanh niên lúc này lấy trong áo ra cây cờ cười cười. Linh Đan lúc này đứng hình trong giây lát rồi cũng cười lắc đầu nói:“ Đã là lần thứ năm trăm hai mươi rồi. ta chưa lần nào thắng huynh ấy, tuy nhiên tại sao huynh ấy không dùng nó. nếu dùng nó thì cuộc chiến sẽ khác, không lẽ huynh ấy sợ lão ấy sẽ thấy sao?”

Cuộc chiến kết thúc Tửu hạng sáu mươi hai. Tịnh Lâm an ủi nói:“ trò đã cố hết sức rồi, có lẽ mạng ta đã tận. Vì sao ngươi không dùng hắc chuột tinh?”

Tửu nói:“ đệ tử định dùng chuộc tinh phút chót cướp cờ nhưng không ngờ âm ba của Đại Trí quá mạnh khiến đệ tử bị loại”

Tịnh Lâm nói:“ ta e Đại Trí vẫn chưa tung hết sức, Cả tên Liễu Hà nữa bọn chúng không chỉ có bấy nhiêu đó đâu. Mấy tháng sau vào bí cảnh đừng thân cận hai người đó quá. Họ không đơn giản đâu”

Tửu hỏi:“ Sư phụ dặn đệ tử sẽ chú ý, nhưng sư phụ hệ của Linh Đan sư tỷ là gì?”

Tịnh Lâm nói:“ Dù ta là trúc cơ đỉnh nhưng cô ta là trúc cơ trung kỳ ta vẫn sẽ tránh xa ba bước không muốn đấu với con bé đó đâu”

Tửu nghi hoặc hỏi:“ Vì Sao?”

Tịnh Lâm:“ vì con bé đó có một hệ mà đến cả lão tổ cũng khao khát, hệ này thuộc về thần thánh hệ đó chính là Linh Hồn”

“ Linh Hồn” Tửu sửng sốt

Tịnh Lâm nói tiếp:“ dù có thủ như thế nào nhưng con cũng không có cách nào phòng thủ được linh hồn, nó là thứ vô hình vô sắc.”

Tịnh Lâm dặn thêm:“ Sau khi ngươi đi bí cảnh hãy tìm cách thoát li khỏi Yêu Thú Sơn, dù sao ta cũng sắp chết cũng không muốn giấu bí mật nữa, tuy nhiên với khả năng của con bây giờ biết nhiêu đó là được rồi, biết thêm ngược lại ta sẽ làm hại con.”

Tửu nghi hoặc tuy nhiên cậu cảm giác một âm mưu to lớn. có lẽ mọi thứ không đơn giản như cậu nghĩ.

Khi cậu hết thất thần thì không thấy Tịnh Lâm đâu. Cậu đi lãnh thưởng được hai viên trúc cơ đan. Cậu bỏ một viên vào túi trữ vật định sẽ tặng cho thập tam.