Thân hình Khải Nhạc trần trụi ửng hồng không tự chủ được mà run rẩy, đôi mắt của Oropesa Seth bị sương mù che chắn tràn ngập lấy dục vọng. Phút chốc, hỏa diễm không khống chế được mà lần nữa dấy lên, nhiệt lưu toàn bộ lưu xuyến đến dục vọng giữa hai chân đứng thẳng.

Phát giác được chính mình phản ứng quá trung thực, Khải Nhạc quẫn bách nghĩ muốn lũng nhanh hai chân, cảm thấy khó xử với dục vọng của chính mình, lại bị Oropesa Seth nhìn thấu ý đồ của cậu kịp thời mà ngăn cản.

“Khải! Đừng thẹn thùng, ta thích phản ứng của em, điều này nói rõ em muốn ta…”

Những nụ hôn giống như mưa phùn, rậm rạp chằng chịt mà rơi xuống khuôn mặt Khải Nhạc, Oropesa Seth dùng thế kháng cường bắt lấy bàn tay thon dài của Khải Nhạc, dời về phía giữa hai chân sớm đã bừng bừng phấn chấn lửa nóng của mình, muốn Khải Nhạc cảm nhận được dục vọng nóng bỏng cùng mình.

“Khải! Cho ta tiến vào cơ thể của em…”

Hô hấp Oropesa Seth dày đặc phả lên mặt Khải Nhạc, tiếng lẩm bẩm khàn khàn không thể che dấu trong đó cuồng nhiệt dục vọng, Khải Nhạc không hề phòng bị rơi vào tình huống này, đột nhiên hậu nguyệt bị ngón tay đâm vào bên trong.

“Ưm… Bội…”

Dị vật đột nhiên đâm vào khiến cho Khải Nhạc dưới thân vô thức mà có chút căng cứng, cho dù không có bao nhiêu cảm nhận sâu sắc, mẫn cảm lại nhịn không được một hồi co rút nhanh.

“Đừng hoảng hốt! Khải Nhạc… Không ai nhìn thấy đâu, đem bộ mặt xinh đẹp nhất của em bày ra cho ta xem…”

Thân thể Oropesa Seth cưỡng chế cuồng loạn, dùng âm thanh thấp thẩm ám ách dụ dỗ cậu, nhất cử nhất động như muốn lấy được tâm hồn mê loạn Khải Nhạc.

“Aa..aaa…”

Khải Nhạc nhẹ ngẩng đầu lên, đêm đầy hoài vui thân thể toàn bộ giao cho người trước mắt, người cướp lấy linh hồn cậu.

Ngón tay nhanh chóng cắm sâu bên trong chậm rãi bắt đầu chuyển động, giữa hai đùi bí cảnh dần dần ướt át, Oropesa Seth không kiêng nể gì mà gia tăng, thẳng đến cả bốn ngón tay đều đưa vào khiến cho bên trong không ngừng co rút.

Mồ hôi chảy ròng ròng như mưa xuống, da thịt Khải Nhạc óng ánh long lanh, phía trên là Oropesa Seth cường tráng ướt át. Hai cơ thể điên cuồng không ngừng va chạm, Khải Nhạc bị tình dục điều khiển đến mê người, hai gò má say hồng làm cho người khác si mê.

“Khải… Em thật đẹp!”

Cuối xuống bên tai Khải Nhạc vang thấp giọng nói, thừa dịp phân thần cập tế, Oropesa Seth đem ngón tay mình rút ra, một tay chế trụ eo của cậu, tay kia câu dẫn ra bắp đùi của cậu, đem vật bừng bừng phấn chấn kiên quyết chống đỡ tại hắn giữa hai đùi, lập tức xâm nhập mềm mại lửa nóng trong cơ thể cậu.

“A…”

Đột nhiên bị dục vọng cực đại xâm nhập làm cho Khải Nhạc thở gấp, hai tay nhanh bám lấy người đối diện, mười ngón chăm chú bám chặt vai Oropesa Seth.

Nhếch đôi môi, hơi liễm hai con ngươi, Khải Nhạc vô ý thức mặc cho phần eo vặn vẹo, dục vọng Oropesa Seth bị trêu đùa, cũng vô pháp nhẫn nại, Oropesa Seth gầm nhẹ một tiếng, hoàn toàn bất đồng với động tác ôn nhu vừa rồi, đem toàn bộ lửa nóng dâng trào của mình mãnh liệt đâm vào.

“Ưm… Không! Đừng… Bội! Chậm một chút…”

Đột nhiên mãnh liệt luật động, khiến cho Khải Nhạc thở gấp liên tục, miệng lẩm bẩm không ngừng cầu xin.

“Khải! Thực xin lỗi, ta không thể.”

Oropesa Seth cuồng liệt cố chấp khao khát, lửa nóng cứng rắn to lớn càng cắm sâu vào, tiếp tục ở bên trong nơi mềm mại nóng ướt ra vào.

Không ngừng làm sâu sắc giao hợp cùng tận tình, khiến cho trong cơ thể hai người hiện lên một luồng sóng dã tính. Bỏ thân thể cùng gánh nặng tâm lý, bản năng Khải Nhạc hưởng ứng nam nhân cường tráng áp trên người mình, chịu đựng sự xuyên xỏ của Oropesa Seth, cảm giác cậu càng lúc càng mê muội, đồng thời cũng hưởng thụ thỏa mãn thân thể giao hợp lúc bị lấp đầy.

Một lần lại một lần, tại nơi hoa mỹ yên lặng trong cung điện, xuyên thấu qua thân thể chặt chẽ kết hợp, Khải Nhạc dung túng chính mình chìm đắm ở sinh mệnh khát vọng đã lâu, cuối cùng cũng tìm được một tình yêu thật sự…