Đôi môi nóng bỏng của Oropesa Seth tham lam cuốn lấy cánh môi mềm mại của Khải Nhạc, nụ hôn tràn ngập trìu mến cùng nhu tình.

Dùng kỹ thuật tinh xảo cạy mở đôi môi đang đóng chặt của Khải Nhạc, uy thế thần tốc không để cho cậu kháng cự, dùng hết khả năng ngấu nghiến bừa bãi trong khoang miệng, không ngừng cướp lấy mật dịch trong miệng cậu.

Cảm giác ẩm ướt và ấm nóng tràn ngập ở trong miệng khiến Khải Nhạc có chút buồn nôn, nhưng vì không muốn Oropesa Seth hoài nghi, cậu không kháng cự, thậm chí còn đáp trả nụ hôn của hắn.

Không biết đã qua bao lâu, cho đến khi Khải Nhạc cảm thấy dưỡng khí cơ hồ đều bị rút sạch, Oropesa Seth cuối cùng cũng chịu rời môi cậu, hắn đem hai tay cậu chống hai bên đỉnh đầu, đôi mắt tràn ngập dục vọng nhìn khuôn mặt đang ửng hồng thở hổn hển không ngừng của Khải Nhạc.

“Khải! Ta muốn em, có thể chứ?” Oropesa Seth ghé vào tai Khải Nhạc, giọng nói cũng khàn đi.

Mặc dù cậu đã sớm biết chuyện này sẽ xảy ra, nhưng khi nghe Oropesa Seth đề cập đến, thân thể không nhịn được mà run rẩy.

Cậu mơ hồ nhớ đến lần thống khổ đó, cảm giác đau đớn kia, cảm giác thân thể như bị xé rách… Đến bây giờ cậu vẫn chưa thể quên được lần đó. Hiện tại cậu lại sắp chịu sự đau đớn đó lần nữa ư?

Không nghe được câu trả lời của Khải Nhạc, Oropesa Seth ôn nhu an ủi: “Khải! Đừng sợ, ta nhất định sẽ nhẹ nhàng, tuyệt đối sẽ không làm em đau, đem cơ thể em giao cho ta được không?”

Có lẽ lời an ủi của Oropesa Seth có tác dụng, Khải Nhạc đưa mắt nhìn hắn, hai tay chậm rãi nâng lên, choàng lên cổ của hắn, ung dung mở miệng: “Được!”

Kỳ thật trong lòng Khải Nhạc đã có suy tính, vì không để cho kế hoạch của mình thất bại, cũng vì không muốn làm cho Oropesa Seth nghi ngờ, cho nên cậu từ bị động thành chủ động, cậu biết rõ phản kháng cũng vô dụng, chi bằng không phản kháng còn hơn.

Đã nhận được sự cho phép, Oropesa Seth mừng như điên, hắn chưa từng có cảm giác hạnh phúc nào như hiện tại, người hắn yêu nói yêu hắn còn đồng ý cho phép hắn làm, giờ khắc này, cho dù có người dùng toàn bộ thế giới cùng hắn trao đổi, hắn cũng sẽ không đáp ứng.

Oropesa Seth lần nữa hôn lên môi Khải Nhạc, hôn thế nào cũng không đủ, hắn cởi bỏ quần áo trên người Khải Nhạc, cẩn thận hôn lên ngực trơn bóng của Khải Nhạc, ở phía trên không ngừng lưu lại dấu hôn.

Đột nhiên, đôi môi Oropesa Seth nóng bỏng đặt lên miệng vết thương Khải Nhạc, đưa lưỡi khẽ liếm lấy trên vết thương, yêu thương mà khiêu khích, lưu luyến không muốn dời đi.

“Ưm a..aaa…” Bởi vì vết thương chỉ mới lành nên có hơi mẫn cảm, Oropesa Seth lần nữa hôn xuống, Khải Nhạc không nhịn được mà kêu lên thành tiếng.

Không để cho cậu có cơ hội thở, Oropesa Seth lại chuyển môi đến điểm nhô trước ngực Khải Nhạc, đem nó ngậm vào trong miệng.

“Ưm…” Mặc dù cậu nghĩ có thể khống chế được khoái cảm của mình, nhưng bản năng thân thể không lừa được người, cậu là quá xem nhẹ kĩ năng của hắn rồi, cảm giác được Oropesa Seth không ngừng liếm láp, gặm cắn nơi nhô lên trước ngực, Khải Nhạc không cách nào khống chế được tiếng rên từ trong cổ bật ra…