Ánh hồng dương chiếu ánh sáng lên con đường mòn nhỏ hướng về phía tiểu trúc. Lúc này trời đã sáng rõ. Ngoài tiếng chim ríu rít gọi nhau dường như chẳng còn âm thanh nào khác.
Trên lối mòn nhỏ đó, một bóng người lững thững bước đi một cách từ tốn. Khuôn mặt chàng ta có vẻ không vui. Thần thái hết sức buồn bã.
Chàng trai này không ai khác chính là La Linh. Hôm nay, La Linh phải tới thực hiện nhiệm vụ truyền giống của chàng đối với nữ nhân trong cốc. Chàng thấy chuyện này thật là nhục nhã và chẳng có chút gì hứng thú. Đối với La Linh. Việc chàng có đến 5 thê tử đã là quá đủ. Chàng không thích đèo bồng và cũng không thích gần gũi với người mà mình không có tình cảm.
Ngoài lý do đó, bản thân chàng cũng cảm thấy có lỗi đối với những nương tử vắng mặt của chàng. Làm sao chàng có thể giải thích với họ về chuyện kỳ cục này.
La Linh vừa đi vừa nghĩ vẩn vơ. Chàng nhớ lại lời nói của Bạch Ngọc Tiên Tử và Mạn Sương Sương dặn chàng phải hết sức bình tĩnh và không được nóng giận. Họ không cần biết chàng làm cách nào, nhưng cả hai đều không muốn thấy chàng bị thảm tử vì chống lại lệnh của Cung chủ. Dù sao, thấy chàng còn sống là họ mừng rồi, bất kể chàng có trở thành kẻ truyền giống hay không cũng vậy.
La Linh đi một lúc thì vượt ra khỏi phạm vi của rừng trúc. Chàng thấy một con đường rải đá rộng lớn đã hiện ra trước mặt.
La Linh đưa mắt nhìn ra phía xa thì thấy có một đám nữ nhân đang tụ tập cùng nhau ca hát, nhảy múa.
Chàng thấy trong đám người đó có một kẻ nam nhân cụt tay thân hình vạm vỡ đang bị các nữ nhân vây lại chọc ghẹo thì hết sức ngạc nhiên.
Chàng biết rõ trong sơn cốc làm gì có nam nhân trú ngụ nên bước lại gần để xem cho rõ.
Nam nhân cụt tay lúc này đang bị bọn nữ nhân quay cuồng cho đến chóng hết mặt mũi. Lão bị các nàng xô đẩy tới lui thì chịu không nổi liền ngã lăn ra dưới đất. Con c*c cứng ngắt chổng thẳng lên trời. Bọn nữ nhân thấy thế thì đều cười ồ cả lên.
Đột nhiên, có kẻ phát hiện ra La Linh từ đằng xa. Thế là đám đông thiếu nữ liền nhốn nháo lùi lại quay mặt nhìn.
La Linh thấy các nàng ai nấy đều vận y phục mong manh vô cùng khêu gợi. Hiện lên trước mắt chàng lúc này chỉ toàn là da thịt trắng trẻo, mịn màng và những khuôn ngực nữ nhân to nhỏ đủ cỡ đang được che đậy hết sức hớ hênh.
Khi chàng nhìn lại nam nhân cụt tay bị ngã lăn dưới đất thì ngớ ra vì khuôn mặt gã khá quen thuộc. Gã chính là kẻ bại tướng Vô địch thần quyền không còn nghi ngờ gì nữa.
Trong đám mỹ nhân này có cả Tiểu Quyên và Tiểu Phụng. Hai nàng thấy chàng đến gần thì hết sức vui mừng liền bước lại chào.
Theo lời Tiểu Phụng thì gã nam nhân cụt tay này bị bắt hơn chục ngày rồi. Gã đã bị mất hết công lực và được đem ra làm trò chơi cho các nàng tiêu khiển.
La Linh nhìn gã thấy toàn thân đều loã thể. Quân tử kiếm cứng ngắt dựng cờ và rỉ đầy chất dâm ra đầu khấu bóng nhẫy.
Miệng gã luôn rên siết kêu gọi cầu khẩn các mỹ nhân nhưng các nàng thiếu nữ chỉ đứng xung quanh mà cười khúc khích.
Tiểu Phụng nheo mày nhìn gã cười khẽ:
- Tướng công! Gã này bị kích thích dục tình quá rồi mà không làm gì ai được nên *** c*c lên như thế đó. Hừ, mà con c*c của gã có *** hơn nữa cũng chẳng có ai mang l. ra cho gã ** đâu.
La Linh lúc này đã hiểu ra bọn nữ nhân kia đang chọc c*c cho nam nhân nọ *** lên rồi cười chơi cho sướng.
Chàng thấy bọn họ khinh rẻ nam nhân như vậy thì không khỏi tức giận vô cùng.
Chàng biết đối với bọn họ chàng cũng không thể làm gì được. Vì thật ra võ công của chàng cũng mất hết có khác gì kẻ kia đâu.
La Linh chợt nhận thấy trong đám nữ nhân có một thiếu nữ thân hình rất đẹp có vẻ thích thú nhất cười như *** nẻ.
Khuôn mặt nàng ta vô cùng xinh xắn và hết sức tinh ranh. Rõ ràng chuyện đầu têu này là do cô ả mà ra.
La Linh quyết định trừng phạt ả một phen. Chàng bước nhanh lại phía nữ nhân.
Thiếu nữ Tiểu Phượng Tiên thấy chàng đến gần thì không khỏi ngạc nhiên. Nàng chưa gặp chàng bao giờ nhưng do các tỷ muội nói chuyện cũng biết chàng là người được Cung chủ tuyển chọn làm tướng công ở nơi đây.
La Linh bấy giờ đã đứng đối mặt với thiếu nữ. Hành động kỳ quặc của chàng khiến cho đám nữ nhân hết sức tò mò đều sán lại gần quây vào thành một vòng tròn.
La Linh nhớ lại lời nói của Bạch Ngọc Tiên Tử và hai cô nàng Tiểu Quyên Tiểu Phụng. Chàng quyết định mạo hiểm thử dùng uy quyền được chọn làm tướng công của mình xem sao.
Chàng trợn mắt cố làm mặt giận quát vào mặt Tiểu Phượng Tiên đang ngớ người đứng đó:
- Mau lột bỏ y phục cho ta!
Tiểu Phượng Tiên kinh hãi sững sờ. Nàng ta không ngờ chàng thanh niên tuấn tú này mới gặp nàng đã ra lệnh như vậy.
Nhưng mà Tiểu Phượng Tiên cũng rất tinh ranh. Nàng thoáng qua một chút sợ hãi thì liền lấy lại bình tĩnh.
Tiểu Phượng Tiên nghênh mặt lên nhìn trả lại La Linh nói giọng ngang tàng:
- Ta không cởi đó. Mi làm gì được ta!
La Linh thấy nàng nọ cứng cỏi như vậy thì cũng bắt đầu hơi có vẻ lo lắng. Chàng xem chừng ả ta cũng không phải hạng vừa nên khuôn mặt chàng vội dựng lên quay sang ra lệnh cho Tiểu Phụng và Tiểu Quyên:
- Hai vị cô nương mau bắt ả này cho ta.
Tiểu Quyên, Tiểu Phụng vốn rất có cảm tình với La Linh. Hơn nữa đối với địa vị của chàng trong Vạn Hoa Cung bọn chúng hiểu rất rõ. Vì thế khi La Linh vừa ra lệnh cả hai đã nhanh chóng nhảy tới đưa tay chộp bắt Tiểu Phượng Tiên ngay.
Tiểu Phượng Tiên biết hai ả là người của Thượng Quan Hân đường chủ nội cung đường nên hơi lúng túng chưa quyết định được có nên đối địch hay không thì đã bị hai nàng nọ tóm chặt lấy rồi.
La Linh nhìn thấy nàng nọ bị bắt thì mừng rỡ đưa mắt nhìn xung quanh nói lớn:
- Chư vị cô nương. Tại hạ là người được Cung chủ tuyển chọn làm tướng công. Nay tại hạ nhờ vị cô nương nào có mặt ở đây ra tay cởi bỏ y phục của tiểu cô nương này để tại hạ thưởng thức một chút.
Bọn thiếu nữ thấy chàng anh tuấn như vậy thì đã có nhiều nàng thấy thích mê rồi. Nay lại thấy chàng tỏ ý muốn họ giúp đỡ thì không ai bảo ai liền xông lại cởi tung y phục trên người Tiểu Phượng Tiên.
Lúc này trước cặp mắt của gần hai chục vị cô nương. Thân hình Tiểu Phượng Tiên trần truồng như nhộng. l. vú đều hiện ra nhìn rõ mồn một.
La Linh ngắm nhìn nàng ta thì cũng phải công nhận nàng nọ quả có sắc đẹp hơn người. Chẳng trách nàng ta lại dám kênh kiệu xem thường nam nhân như vậy.
Tiểu Phượng Tiên bị lột truồng ra rồi thì vừa thẹn vừa tức giận lớn tiếng chửi rủa:
- Đồ nam nhân hôi thối. Ngươi định cậy đông ức hiếp ta thì có gì hay. Mau buông ta ra để ta trừng trị ngươi.
La Linh thấy nàng nọ hung hãn như vậy thì càng tức giận. Nỗi ấp ức bị kẻ khác khống chế bắt trở thành công cụ truyền giống lại bùng lên. Chàng vốn chỉ định lột truồng ả nữ nhân này ra trước mặt mọi người cho bỏ ghét, nhưng bây giờ chàng đã thay đổi ý định. Chàng quyết phải làm cho ả phải chịu một phen nhục nhã mới hả được cơn giận.
La Linh nghĩ vậy liền quát bọn thiếu nữ giữ tay nắm chân Tiểu Phượng Tiên cho thật chặt. Rồi chàng bỗng lột phăng miếng vải nhỏ dưới hạ thể để lộ ra trước mắt nữ nhân con c*c của mình đang trở nên to lớn, cứng ngắt.
Chàng nắm lấy con c*c sụt nhanh vài cái rồi đâm nó từ phía sau vào l. mỹ nhân.
Tiểu Phượng Tiên thất thanh la lên oai oái ra sức vùng vẫy. Nhưng làm sao nàng ta vùng ra được trước sự đeo bám của 4,5 người thiếu nữ đang vây chặt.
Chính vì thế, cái l. của Tiểu Phượng Tiên nhanh chóng bị con c*c khống chế. Nàng nọ dù vùng vẫy thế nào thì ở hạ thể cũng đã cảm nhận được cái l. đang bị một cái gì đó cứng ngắt đâm được một phần vào l. rồi.
La Linh cảm giác thấy cái l. Tiểu Phượng Tiên đang bó sát lấy con c*c của chàng chặt chẽ vô cùng.
Chàng hiểu rằng l. nàng nọ phải là l. trinh mới có được sự sít sao như vậy.
Con c*c của chàng vì vậy cứ nhấp ra nhấp vào một đoạn trong cái l. đang co bóp dữ dội.
Còn Tiểu Phượng Tiên lần đầu tiên mới biết được mùi vị nam nữ *** nhau là như thế nào. Nàng vốn nghĩ và xem thường cái giống dư thừa trên thân của bọn nam nhân hôi thối. Vì thế đối với con c*c của gã cụt tay Vô địch thần quyền nàng cảm thấy hết sức ghê tởm.
Không ngờ bây giờ đây cái thứ nàng khinh khi kia lại đang thụt ra thụt vào trong l. nàng.
Nhưng mà nàng không hiểu tại sao cái thứ này lại làm nàng sướng như vậy. Lúc ban đầu thì vài cái thụt ra thụt vào trong l. chỉ khiến cho nàng cảm thấy đau đớn, khó chịu. Nhưng sau rồi thì cái l. nàng lại thấy sướng sướng làm sao. Mà không hiểu vì lẽ gì hai vú nàng lại trương nở lên khó chịu quá. Nàng chỉ muốn có ai đó thò tay bóp vú nàng cho đỡ tức một chút. Nếu mà được như vậy thì mới tuyệt làm sao.
Về phần La Linh thì vừa *** vừa để ý phản ứng của Tiểu Phượng Tiên. Chàng thấy nàng ta càng lúc càng chống cự yếu dần. Rồi thì không còn thấy nàng ta chống cự gì nữa mà chỉ còn chổng mông đít lên để cho c*c chàng dễ dàng thụt vào sâu hơn nữa mà thôi.
La Linh nhận ra ngay cái l. của thiếu nữ đã bắt đầu ra nước. Con c*c chàng mỗi lúc rút ra, thụt vào lại thấy có một ít nước rỉ ra đọng vào thân c*c.
Thân hình của Tiểu Phượng Tiên đã bắt đầu có hiện tượng phản ứng mạnh mẽ. Cái l. nàng hẩy hẩy về phía sau để cố gắng cho con c*c chàng cắm vào sâu hơn để l. thêm sướng.
Nhưng mà bản thân La Linh lại không muốn đâm sâu con c*c của chàng hơn nữa. Vì thế mỗi lúc cái l. thụt về phía sau thì c*c chàng lại lùi ra xa thêm một đoạn.
Tình cảnh l. c*c ** nhau giữa thanh thiên bạch nhật và trước mặt các thiếu nữ khiến cho cả bọn đều há hốc mồm tròn mắt ra mà xem.
Đây là chuyện chưa từng thấy từ trước tới nay vì trong các trò chơi này thông thường nam nhân chỉ là kẻ phục tùng. Khi nào bọn nữ nhân Vạn Hoa Cung muốn cho bọn chúng ** thì mới được đ. chứ còn bây giờ, con c*c của La Linh lại là kẻ làm chủ. Rõ là cái l. của Tiểu Phượng Tiên đang ra sức thụt về phía sau để tìm kiếm con c*c của La Linh mới thật là quái dị.
Còn về cảm nhận của Tiểu Phượng Tiên thì sao. Nàng nọ bị La Linh làm cho *** l. đến mức xuất khí ra dầm dề. Vậy mà đến lúc cần con c*c đâm ngập lỗ l. thì lại bị chàng từ chối. Mỹ nhân vừa thèm vừa tức la lên oai oái. Cảnh tượng này khiến cho bọn thiếu nữ không khỏi bật cười khúc khích.
Mọi người đang hứng thú theo dõi hoạt cảnh thì bất ngờ trong trường xuất hiện thêm một người. Người này chẳng phải ai khác chính là Đường chủ nội cung đường Thượng Quan Hân.
Thượng Quan Hân vốn thấy bọn thiếu nữ tập trung đông đúc thành một vòng tròn thì cứ tưởng rằng bọn chúng đang chơi trò gì. Nhưng đến khi nàng vào tận nơi mới hay kẻ đang làm trò chính là La Linh.
Thượng Quan Hân vừa tức vừa thẹn. Nàng đã biết La Linh được ân sủng của Cung chủ chọn làm tướng công của Vạn Hoa Cung. Nhưng nàng tưởng chuyện này sẽ được tiến hành đối với hàng ngũ cấp cao như nàng mới đúng. Tại sao La Linh lại chọn một con bé tầm thường thuộc hàng nhị sứ trong ngoại tam đường để mà hành lạc trước mắt mọi người như vậy.
Thượng Quan Hân còn đang tức giận thì thấy mọi người xung quanh cười ồ thì vội quay người lại. Nàng để mắt nhìn thì thấy La Linh đang cầm con c*c cứng ngắt nhầy nhụa nước dịch từ từ lùi dần. Trong khi đó, ở phía trước, cái l. của Tiểu Phượng Tiên thì đang rỉ rỉ nước dâm rỏ vài giọt xuống đất. Cái mông trắng nõn của nàng nọ cứ lùi dần lùi dần theo hướng của con c*c. Điều này cho thấy cái l. đang bị con c*c thu hút hết sức mạnh mẽ rồi.
Nhìn thấy cảnh đó Thượng Quan Hân không khỏi phì cười. Nàng bước nhanh lại tóm lấy La Linh nhấc bỗng lên vai miệng quát lớn:
- Mau theo ta!
Rồi thân hình Thượng Quan Hân rời khỏi mặt đất phóng vụt qua khỏi đám đông nhắm về phía tây đi thẳng.
Bọn thiếu nữ đều rú lên tỏ ý hết sức tiếc rẻ. Dường như cảnh tượng l. c*c bám lấy nhau đã làm cho không ít nữ nhân cảm thấy hạ thể bắt đầu rỉ nước. Nhưng mà bây giờ La Linh đã bị Thượng Quan Hân bắt đi mất rồi. Quần nữ đành rủ nhau tản đi. Trên khoảng đất trống giờ chỉ còn một mình Tiểu Phượng Tiên đứng nhìn về phía trời tây thở dài rầu rỉ. Nàng cảm thấy cả tâm hồn lẫn thể xác nàng đã bay theo người ta mất rồi.
Thượng Quan Hân đưa La Linh về căn tịnh xá. Căn tịnh xá nàng ở khá yên tỉnh nằm cách xa hẳn nơi quần thể kiến trúc xung quanh. Nếu nhìn từ xa, nó chẳng khác gì như một quần đảo trơ trọi giữa những lầu gác mọc lên san sát.
Thượng Quan Hân đặt La Linh đứng giữa căn ph*ng khách sảnh rộng chừng 4 trượng. Xung quanh ph*ng khách bày la liệt những bức phù điêu chạm khắc hết sức công phu.
La Linh hơi ngẩn người trước khung cảnh khác lạ. Chàng nhìn ra xung quanh mà không để ý bản thân con c*c chàng vẫn còn đang cứng ngắc và nhầy nhụa dịch chất.
Thượng Quan Hân không khỏi đỏ mặt khi nhìn thấy con c*c đang sửng cồ của chàng thiếu niên tuấn mỹ. Nàng cảm thấy hạ thể nóng bừng lên với một đòi hỏi hết sức lạ lùng.