Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 289: Cứu hay là không cứu

- Tả hộ pháp, ngài xem kế tiếp tôi nên làm như thế nào, tôi hoài nghi người nam kia đã phát hiện ra tôi, ánh mắt hắn nhìn tôi của không ổn. Tôi lại tiếp tục ở lại đại học BJ chỉ sợ không có giá trị gì.

 Trần Viện chú ý cẩn thận mà hỏi.

 Cô cũng không muốn trở về đối mặt Tiêu Thần, ánh mắt tên kia tuy rằng trong sáng, nhưng thật là sắc bén đấy.

 Mình là người dị năng có dị năng là tuệ nhãn dường như bị hắn nhìn thấu vậy, loại cảm giác này thực khó chịu mà

 Tả hộ pháp líu lo cười nói:

 - Ha ha, Elena, cô có thể bỏ danh hiệu hoa hậu giảng đường sao? Trong đại học BJ có không ít người theo đuổi cô mà

 - Tả hộ pháp ngài chê cười, đó đều là nam sinh, họ như bọn háo sắc, không có gì giá trị lợi dụng

 Trần Viện nói gấp, không biết Tả hộ pháp này lại nghĩ ra chủ ý cùi bắp gì đây.

 - Đại học BJ là một trong trường đại học tốt nhất nước Cộng hoà, học sinh trong đó cũng có một số là có lai lịch lớn đấy, dù sao đây là nước Cộng hoà dưới chân thiên tử nha.

 Tả hộ pháp cười tà nói

 - Nếu bên người Lăng Điệp Hi có cao thủ như vậy, ta nghĩ nhiệm vụ của cô ta, cô không cần thi hành, ta sẽ phái người khác đi xử lý cô ta

 - Cảm ơn ngài, Tả hộ pháp

 Trần Viện vội đáp tạ, tuy nhiên cô lập tức liền buồn bực

 - Tuy nhiên…

 Tả hộ pháp tươi cười thật sự là tà ác, một đôi tay lạnh như băng đột nhiên đè xuống hai vai Trần Viện, Trần Viện cả người run lên.

 Mặc dù Trần Viện thường xuyên làm việc dưới tay y, nhưng tại gian phòng không ánh sáng này, cô vẫn cảm thấy đáy lòng sợ hãi. Tên này không phải là muốn ở trong này xxoo mình chứ? Vậy phải làm thế nào! Làm thế nào mới tốt!

 - Tả hộ pháp... Ngài…

 Trần Viện run rẩy thanh âm muốn lui về sau.

 Tay tên Tả hộ pháp tựa như khối băng, không hề có sức sống, không hổ là nổi danh vì sự âm u lạnh lẽo! Nghe nói tên này khi ở nước ngoài là một kẻ hái hoa, không biết có phải là sự thật hay không, nếu là thật vậy mình gặp họa rồi

 - Ha ha, nếu cô không chịu ở lại đại học BJ, hơn nữa thân phận cũng có khả năng bị người nam thần bí kia nhìn thấu, vậy cô cũng không còn giá trị lợi dụng…

 Tả hộ pháp hai tay gắt gao đè lại đầu vai Trần Viện, một chân mạnh mẽ tiến lên, chắn giữa hai chân Trần Viện, để ngừa cô đột nhiên cho một chiêu từ hạ bàn

 Trần Viện bị Tả hộ pháp hù cho sợ tới mức không nhẹ, người này nói lời này chẳng lẽ là muốn xử lý mình?

 - Tả hộ pháp. . Xin ngài tha cho tôi đi, tôi đi theo ngài cũng hơn một năm…

 Trần Viện khóc lóc cầu xin tha thứ, tốt xấu cũng làm tay sai cho ông hơn một năm, nói giết liền giết ư.

 Tả hộ pháp âm u lạnh lẽo quát:

 - Hừ! Tổ chức là không thể bị bất cứ kẻ nào tiết lộ! Cô đã có khả năng bị người nam thần bí kia nhìn thấu, vậy thì phải chết

 - Nhưng, nhưng người nam kia cũng không biết rõ về tôi, tôi chỉ là biết hắn là cao thủ thôi.

 Trần Viện cảm giác mình rất oan, Tiêu Thần chỉ ra mặt cứu Lăng Điệp Hi mà thôi, hắn muốn nhìn rõ thân phận của mình vậy gần như là không thể nào.

 Đáng tiếc ý tưởng này của Trần Viện chỉ là tự mình biết thôi, Tiêu Thần bây giờ đang ở cách vách gian phòng, chuyện trong này, hắn hiện tại biết đến rõ ràng rồi. Chỉ có điều cái gọi là tổ chức này, thì phải đợi Tiêu Thần cho người tiến thêm một bước điều tra.

 …

 Tuy nhiên vấn đề có cứu Trần Viện hay không, Tiêu Thần và Daniel lại có kiến giải khác nhau

 - Đáng đời! Muốn hại người ngược lại mình bị giết, đây là cô tự tìm lấy!

 Tiêu Thần đã ra khỏi phòng học, đi tới trước cửa gian phòng kia, đương nhiên hắn không có ý định cứu Trần Viện, chỉ là muốn đi ngang qua nơi này, thuận tiện hiện thân

 Theo Tiêu Thần thấy, tốt xấu của một người phụ nữ trước tiên là xem ở phẩm chất thiện lương, loại giống Trần Viện như vậy, cho dù là hoa hậu giảng đường, bộ dạng đẹp đẽ vô cùng, Tiêu Thần cũng không có bao nhiêu hứng thú.

 - Chủ nhân, tôi nghĩ ngài nên cứu cô ta, dị năng của người phụ nữ này sẽ có trợ giúp rất lớn đối với ngài

 Daniel lại chủ trương muốn cứu Trần Viện.

 - Có thể có trợ giúp gì, chẳng lẽ còn có thể đem dị năng của cô chuyển sang người của ta hay sao?

 Tiêu Thần cũng có chút không cho là đúng, tuệ nhãn? Quỷ mới biết đó là một dị năng gì, hữu dụng hay không vẫn là hai cách nói

 Daniel trầm tư vài giây, nói:

 - Thế thì rất không có khả năng, muốn chuyển giao năng lực của người khác, chỉ có Ma vương của vũ trụ Hắc ám mới có thể. Chủ nhân ngài là người thừa kế ý thức thể của Chiến thần Đồ Long giả vũ trụ Quang Minh, hẳn là không thể

 - Tôi cũng chưa nói rõ, tôi chính là cảm giác cô nàng này là một người Chí âm chi khí, nếu đúng vậy, thì cô ta đối với tu luyện của ngài sẽ có trợ giúp rất lớn.

 Daniel nói

 - Người Chí âm chi khí? Đó là ý tứ gì?

 Từ sau khi có Daniel, Tiêu Thần có thể nói là tiếp xúc rất nhiều thứ thần thánh huyền ảo, cái gì không gian thứ ba, ba loại vũ trụ, âm phong, âm độc, Chiến thần vv… vì để mình sau này tiến quân Long vực, trở thành Chiến thần chân chính như Đồ Long giả đã cố gia cố cơ sở.

 - Tôi cũng không phải rất xác định, chỉ có điều có thể cảm giác được trong cơ thể cô nàng này hình như là có một cỗ khí thể rất âm trầm, so với âm phong trong cơ thể cô bé tên Tả Hàn kia còn lợi hại hơn. Chủ nhân ngài hẳn là nhớ rõ, trước đó tôi đề xuất chuyện ngài và Tả Hàn hợp thể chứ?

 Daniel hỏi.

 - Ừ

 Nghĩ đến cái kia Tiêu Thần còn cảm thấy có chút xấu hổ, Daniel con ngựa giống chết tiệt, không ngờ nghĩ ra chủ ý cùi mía như vậy.