( 17)

Tịnh Lan vui vẻ chạy ra mở cửa nhưng người đứng trước mặt làm cho cô thất vọng, đó không phải chồng cô mà là một người phụ nữ!

" Chị tìm ai vậy ạ? " Người phụ nữ đứng trước cửa nheo mắt nhìn cô như vật ngoài hành tinh.. một hồi mới khẽ mở miệng!

" Có Triết Phong ở nhà không? " Tịnh Lan đơ người là tìm chồng.. mà tìm chồng cô làm gì?

" Chồng không có nhà ạ " Mỹ Lệ nghe xong cau mày " Chồng? " đây là vợ Triết Phong? Sao có thể chỉ hơn một năm không gặp Triết Phong có vợ sao?

" Cô là vợ Triết Phong sao? " Tịnh Lan nghe vậy liền vội gật đầu, Mỹ Lệ đứng ngoài cửa khẽ thẩn thờ

" Phu nhân ai vậy? Sao không vào nhà? " lúc này tiếng Dì Bích ở trong bếp mới khẽ vọng ra!

" Tịnh Lan không biết ai hết.. chị vào nhà không? " Tịnh Lan từng nghe chồng nói nếu là khách của chồng thì phải lễ phép mời vào nhà! Mỹ Lệ không ngần ngại cởi giày bước vào!

" Cô tìm ai sao? " lúc này Dì Bích mới từ phòng bếp bước ra.. nheo mắt nhìn người phụ nữ kì lạ kia hỏi!

" Có Triết Phong ở nhà không? " Dì Bích cau mày khó chịu ở đâu ra cái cách hỏi người khác như vậy chứ? Không biết đâu ra thể loại này?

" Cậu chủ không có nhà " Dì Bích trả lời thờ ơ!

" Anh ấy,... " lời Mỹ Lệ chưa nói hết tiếng chuông cửa một lần nữa vang lên, Tịnh Lan không chờ ai phản ứng lập tức chạy ra mở cửa:

" Chồng,... " Tịnh Lan mở cửa vui vẻ mở miệng nhảy vào lòng Triết Phong:

" Em ăn tối chưa? " Tịnh Lan xoa đầu hôn lên chán cô dường như chưa nhận ra người phụ nữ kia trong nhà!

" Chưa Tịnh Lan chờ chồng về ăn " cô dụi đầu vào ngực Triết Phong nói, Triết Phong ôm cô vào lòng tay cởi giày của mình bỏ lên kệ.. nhưng tay khẽ khựng lại, ở đây sao lại có đôi giày cao gót? Ai đến nhà sao?

" Tịnh Lan ai đến nhà chúng ta sao? " nghe Triết Phong hỏi Tịnh Lan gật đầu:

" Vâng ạ.. là phụ nữ " Triết Phong cười khổ mang giày cao gót không lẽ con trai.. vợ hắn hài quá đi mất!

" Vào nhà thôi " Triết Phong ôm eo cô bước vào nhà người phụ nữ ngồi trên ghế sofa bí ẩn kia dần dần hiện rõ trước mắt, Triết Phong híp mắt là ai mà đến nhà hắn giờ này?

" Anh Phong " giọng nói này khiến Triết Phong khẽ sửng sốt chưa định hình được thì người phụ này đã nhảy đến ôm.. Triết Phong còn chưa nhận ra điều gì, Tịnh Lan thì bị ả ta đẩy qua một bên:

" Em nhớ anh quá đi mất "

" Chồng,... " cùng lúc hai giọng nói vang lên khiến Triết Phong bừng tỉnh.. nhẹ đẩy Mỹ Lệ ra đỡ Tịnh Lan!

" Em có sao không? " Mỹ Lệ bị bơ khẽ tức giận.. nhưng vẫn có nhịn xuống!

" Anh Phong anh không nhận ra em sao? " Triềt Phong lúc này mới quay đầu nhìn người phụ nữ này hơn 1 năm hắn không gặp nhưng chẳng có gì khác!

" Cô đến đây có việc gì? " Triết Phong ôm Tịnh Lan ngồi lên ghế

" Sao anh lại lạnh nhạt với em như vậy? " dường như Triết Phong bỏ qua câu hỏi của Mỹ Lệ, tay nhẹ xoa lên tay của Tịnh Lan:

" Chồng chị ấy hỏi kìa " Tịnh Lan khẽ nhỏ giọng nói bên tai Triết Phong!

" Em không cần quan tâm đâu.. đói chưa? " Tịnh Lan khẽ nhìn Mỹ Lệ một cái rồi quay qua phía Triết Phong gật đầu! Bỏ mặt Mỹ Lệ đứng ở phòng khách Triết Phong ôm thẳng cô vào phòng ăn!

" Phong anh không còn yêu em sao? " Triết Phong khẽ dừng bước:

" Tối rồi mời cô về cho chúng tôi còn nghỉ ngơi " Nói xong Triết Phong đi thẳng vào:

" Em không đi đâu hết " Triết Phong chẳng để tâm Mỹ Lệ có làm loạn hay không?

" Dì Bích tiến khách " Tịnh Lan nãy giờ ở trong vòng tay Triết Phong chỉ im lặng, cô suy nghĩ về vấn đề người phụ nữ kia hỏi Triết Phong.. Chồng cô yêu người phụ nữ đó sao? Vậy sẽ không còn yêu cô nữa sao?

Triết Phong ôm Tịnh Lan ngồi xuống ghế

" Bảo bối em đang nghĩ gì? " Tịnh Lan nhẹ lắc đầu

" Anh là chồng em sao lại không nhìn ra hả? " Tịnh Lan cụp mắt Triết Phong đôi phần cũng đoán được!

" Đồ ngốc đừng có suy nghĩ linh tinh anh chỉ yêu mình em thôi.. không được buồn nữa hôm nay kỉ niệm ngày cưới mà nhìn em xem? " lời Triết Phong chưa ngắt thì Mỹ Lệ một lần nữa xông vào

" Triết Phong anh không nói rõ em sẽ không đi "