Tác giả: Minh Dạ

Tuần trước, cô giáo dạy môn Quốc Phòng của tôi có dặn dò cả lớp về nhà chuẩn bị tài liệu để hôm nay học bài.

Chủ đề cần chuẩn bị đó chính là Ma túy.

Tại sao phải chuẩn bị về ma túy mà không phải những cái khác? Bởi vì, đó là do cô dạy môn này tự nhiên được các cụ báo mộng trong lúc nửa đêm, sau đó truyền lại cho chúng tôi chuẩn bị bài.

Cũng chẳng biết các cụ báo hiệu cái gì mà để cô khiến cho học sinh rơi vào cảnh than ngắn than dài với cuộc sống thế này! Sao các cụ kia lại không độ tôi nữa vậy?! Hay là dạo này do tôi không chuẩn bị quà biếu các cụ...

Tôi đang mải mê suy nghĩ thì nghe thấy tiếng của cô giáo vang lên.

"Cả lớp trật tự! Hôm trước cô có nói chúng ta chuẩn bị trước bài ma túy và tác hại của nó, hôm nay sẽ thuyết trình.

Các bạn chuẩn bị hết chưa?" Cô giáo nói.

Cả lớp đồng thanh đáp: "Rồi ạ!" Tôi cũng đáp lại rất to, nhưng tiếng nói của con tim đang vang vọng trong lòng tôi lại là: Đã làm cái gì đâu!

Cô đến chỗ bục giảng, lấy cái thước kẻ và đi xuống phía cuối lớp: "Vậy nhóm nào lên trước? Tôi đi xuống đây để nhường sân khấu cho các bạn biểu diễn."

Thằng A bên kia đứng dậy, giơ tay phát biểu: "Em thưa cô, nhóm bọn em biểu diễn trước ạ!"

Cô giáo gật đầu, nhìn về phía nhóm thằng A: "Vậy mời nhóm bọn em lên biểu diễn!"

Thế là thằng A bước lên bục giảng, nó lấy quyển vở cuộn tròn lại, giả làm cái mic, cầm lên nói: "Alo, xin chào tất cả quý vị và các bạn, các vị khách quý đến tham gia chương trình talk show(*) của chúng tôi ngày hôm nay!"

(*) Talk show: Chương trình trò chuyện, tức talk show (Mỹ) hay chat show (Anh), là một chương trình truyền hình hoặc phát thanh mà một nhóm người ngồi lại với nhau để thảo luận một số chủ đề mà người dẫn chương trình đưa ra.

Thằng A nói xong, nó nhìn xuống dưới, thấy cả lớp vẫn đang im lặng, bèn nói: "Ơ kìa chúng mày, vỗ tay đi! Vỗ tay to vào!"

Thế là cả lớp cười ha hả, kèm theo đó là tiếng vỗ tay vang dội khắp lớp học.

Thằng A thấy hài lòng với biểu hiện của cả lớp, nó lại tiếp tục nói: "Trong buổi talk show ngày hôm nay, chúng tôi xin giới thiệu một vị khách mời vô cùng đặc biệt, đó là giáo sư Nguyễn Văn B.

Quý vị hãy nhiệt liệt chào mừng giáo sư..."

Thằng A đang nói bỗng nhiên dừng lại, nó ngoảnh mặt xuống dưới lớp, nói: "Ơ kìa, giáo sư sao không lên sân khấu đi, định đợi người rước kiệu mang lên à?!"

Cả lớp hướng về phía thằng B cười rộ lên, thằng B sau lần này sẽ được làm nhân vật nổi tiếng của lớp.

Thằng B: "..." Mẹ nó! Không nhìn bố mày đang chuẩn bị lên đây à?! Chốc về gặp nhau ở cổng trường!

Sau đó thằng B bước nên bục giảng, thằng A liền bật chế độ "MC tài năng" lập tức nói: "Mời giáo sư ngồi.

Rất cảm ơn giáo sư đã đến với buổi talk show ngày hôm nay! Vậy không biết là giáo sư có thể trả lời một số câu hỏi mà chương trình đưa ra không?"

Giáo sư B gật đầu, bước đi một cách chậm rãi, đi từng bước một lên bục giảng, rất có phong thái của một giáo sư.

Thế nhưng sự thật nó chỉ là một thằng đóng giả giáo sư.

Thằng A lại nói tiếp: "Giáo sư có thể giải đáp cho tôi biết được rằng ma túy là gì? Và nó gây ảnh hưởng như thế nào đến con người vậy?"

Thằng B: "Ma túy là..."

Màn talk show tiếp tục diễn ra, nó xoay quanh chủ đề ma túy.

Tuy nhiên, trong lúc hỏi đáp, thằng A vẫn tạo thêm một chút tình huống hài hước.

Chẳng hạn như bây giờ.

Thằng A đứng lên, cúi người chào một cái: "Cảm ơn giáo sư đã tham gia buổi talk show của chúng tôi ngày hôm nay! Cũng cảm ơn quý vị đã lắng nghe! Xin hãy tặng cho chúng tôi một tràng pháo tay thật to để chúc mừng đi nào!"

Tiếng vỗ tay của cả lớp vang lên.

Trong bầu không khí ấy, thằng A quay sang nhìn giáo sư B nói: "Xong rồi, giáo sư không đi về chỗ đi, đứng ở đây làm gì?!

Thằng B nhìn thằng A bằng nửa con mắt: "..." Bố mày biết rồi, không cần mày nhắc!

Cô giáo đi lên bục giảng, cầm thước kẻ gõ lên mặt bàn: "Thông qua màn trình diễn của các bạn vừa rồi, bạn nào có thể cho cô biết, ma túy là gì?"

Thằng Nam mồm mép nhanh nhảu nói: "Là chất gây phê ạ!"

Tôi cũng góp phần theo: "Là chất khiến con người ta trở thành siêu nhân đu dây điện ạ!" Ăn một viên đu hẳn một tuần!

Để hưởng ứng phong trào này, cả đám cũng bắt đầu nói.

Thằng nói dẫn đầu là thằng C.

Thằng C nói theo: "Là kẹo của người lớn để đi gặp cô tiên ạ!"

Kẹo cái mẹ! Tôi đúng là bội phục trí tưởng tượng của nó luôn, có khi nào nó đã từng ăn rồi nên mới biết không nhỉ?

Thằng D không để bản thân mình bị lạc loài, cũng nói theo: "Là cocaine, heroine, lá ngón..." Nó lải nhải cả đống tên các chất linh tinh hết ra.

Cô giáo: "Thôi, các cô cậu đừng có ở đấy mà chém gió linh tinh nữa.

Này cậu kia, ai bảo lá ngón là ma túy hả? Lá ngón không phải là mà túy đâu, đừng có nói bừa!"

Thằng D dùng vẻ mặt thấy hiểu sự việc đáp lại: "Vâng ạ! Lá ngón không phải là ma túy, ăn vào sẽ không bị nghiện, mà ăn xong sẽ được một vé đi chầu ông bà!"

Đám bạn bên kia cười to, nói thêm mấy câu trêu tức thằng D: "Hahahaha, hay là mày ăn thử đi? Bọn tao ủng hộ!"

Thằng D lắc đầu nói: "Không, chúng mày đi mà thử, tao vẫn chưa muốn đi chầu ông bà đâu!"

Cô giáo cầm thước gõ vào mặt bàn, ý bảo cả lớp trật tự.

Sau đó cô tiếp tục giảng bài: "Ma túy chính là những chất gây nghiện, gây ra ảo giác cho người sử dụng..."

Đám con trai: "Có được thực hành hút ma túy không cô?"

Cô giáo nhìn về phía đám con trai đó và nói: "Tôi còn chưa muốn đi bóc lịch, các cậu muốn đi bóc lịch thì cứ đi mà thực hành." Cô dừng một chút, bước đi đến chỗ bàn giáo viên, lấy một số tài liệu về biểu hiện của người bị nghiện và giới thiệu cho cả lớp:

"Đây là biểu hiện của những người bị nghiện ma túy, vậy các em có biết tại sao những người nghiện ma túy lại sợ nước không?"

Tôi thấy câu hỏi của cô quá là đơn giản, tự hỏi sao hôm nay cô lạ vậy, bình thường cô toàn đưa ra các câu hỏi khó mà.

Nhưng kệ vậy, dù sao đây cũng như là một cơ hội để tôi thể hiện tài năng của bản thân.

Vì thế, tôi liền xung phong phát biểu: "Em thưa cô, bởi vì những người đó sợ bị trôi đi cảm giác phê!"

Tôi vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng cả lớp cười to.

Khi tôi quay mặt nhìn lại, đập vào mắt tôi là ngững ánh mắt có vẻ trầm trồ kì lạ của đám bạn.

Ủa? Chẳng nhẽ mình nói sai cái gì hả?

_________________________

Hoàn chương 20

21/04/2022.