*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.CUỘC SỐNG THƯ THÁI CỦA NHƯ Ý - CHƯƠNG 10
Tác giả: Cửu Nguyệt Vi Lam
Editor: Hạ Hà
Trình Như Ý ung dung nhẹ nhàng kéo ba con con mồi lớn tới trước mặt các hộ vệ, vì hình tượng của bản thân nên khụ khụ, nàng quyết định để cho hộ vệ tìm mấy chiếc xe đẩy tay* để kéo con mồi về.
(*) Xe đẩy tay: ai xem phim cổ trang là hay thấy mấy cái xe này lắm nè
Đám hộ vệ hoảng sợ, tinh thần hoảng hốt chạy đi tìm xe đẩy tay.
Dây thần kinh của tiểu thiếu niên Trình Du tương đối thô, cậu chẳng thấy tỷ tỷ mình kinh hãi thế tục đến thế nào, trái lại cậu đang lo lắng cho hôn sự của tỷ mình sau này.
Xung quanh có vài cậu ấm biết Trình Như Ý.
Vừa nghĩ đến lúc nãy còn mời vị Đại tiểu thư này vào đội đi săn thú cùng thì chân run hết cả lên, hận không thể quay ngược thời gian đập chết mình lúc nói mấy lời ngu xuẩn kia.
Trời ạ, bọn họ không ngờ rằng vị đại tiểu thư Trình Như Ý thanh danh không tốt này trông thì xinh đẹp yêu kiều thế mà hung tàn, bạo lực nhường vậy.
Về sau nhìn thấy nàng ta nhất định rẽ đường vòng mà đi.
Lỡ như nàng ta mà không vui một cái...!Mấy cậu ấm này còn chẳng dám tưởng tượng xem dáng vẻ mình khi mất mạng sẽ như thế nào nữa.
Hồi sau, Trình Như Ý phát hiện vài cậu ấm lập đội săn thú chạy trốn rồi cứ thế chạy...!chạy...
Trình Như Ý ngơ ra: "..." - Nàng đáng sợ đến vậy cơ à?
Trình Du thấy cảnh này thì vẻ mặt như sống không còn gì luyến tiếc, lẩm bẩm trong miệng: "Xong rồi, thế là xong rồi...!chắc chắn về sau không ai dám muốn tỷ tỷ nữa rồi, hic!"
Trước kia, cứ cho là thanh danh tỷ tỷ không tốt đi nhưng vẫn có rất nhiều người luyến mộ tỷ tỷ cơ mà.
Bây giờ tỷ tỷ có sức lực lớn vô cùng, một thân quái lực mà bị truyền đi thì...!Những người đó chắc chắn sẽ bị doạ chạy luôn.
Trình Như Ý nghe thấy đệ đệ nói vậy thì cạn lời, trợn trắng mắt, vỗ một phát vào đầu cậu rồi rất chi là tự tin nói:
"Nói vớ vẩn gì đó, tỷ tỷ của đệ đẹp như vậy, người ái mộ tỷ của đệ xếp hàng đống đấy nhé.
Làm gì có chuyện không ai muốn, đừng có nhọc lòng nữa!"
Chị đại từng nói rồi, nhan sắc là chính nghĩa, đàn ông đều là cái loại xem mặt.
Nàng lúc đó mới mười lăm tuổi vẫn còn chưa thành niên, nhưng vì lớn lên xinh đẹp mà ở thời mạt thế là vậy nhưng lại có rất nhiều cường giả theo đuổi.
Haizz, rõ là tiểu cô nương Trình Như Ý đã quên nơi đây là cổ đại, đâu còn là thời mạt thế cường giả được tôn vinh, không có liêm sỉ, không có giới hạn trước kia của nàng nữa.
Các hộ vệ run run khóe miệng: "..."
Bọn họ nhìn thoáng qua hai con lợn rừng to lớn và một con gấu đen cũng to lớn nốt.
Ngoại trừ một con đại lợn rừng có vết thương đổ máu ra thì một con lợn rừng và gấu đen còn lại rõ ràng là bị đánh tới bất tỉnh sau đó đánh chết.
Sức mạnh này, sự chính xác này...!Quá đáng sợ.
Nếu là Đại tiểu thư của trước kia thì đúng là có không ít quý công tử thầm ái mộ.
Nhưng hiện giờ, một vị tiểu thư có quái lực lại hung tàn thì khụ khụ, có khi họ còn sợ mình tránh không kịp ấy chứ.
"Tỷ, thật ra tỷ nên để con mồi lại trong núi rồi kêu các hộ vệ vào nâng ra, như vậy thì đã không để lộ ra sự thật về quái lực của tỷ rồi." Trình Du xoa xoa chỗ bị tỷ tỷ vỗ, thấy dáng vẻ tự luyến của tỷ tỷ nhà mình thì khóc không ra nước mắt, nói.
Thôi được rồi, dù sao cũng đã lộ, tỷ tỷ không gả được cho người ta thì cậu nuôi tỷ tỷ cả đời vậy.
(Ed: Má ơi cậu em đáng đồng tiền bát gạo ghê chưa, 10đ bé ơi, em xứng đáng có 10 người eo.)
Nghĩ đến đấy, Trình Du cảm thấy gánh nặng của mình càng thêm nặng, cậu phải nỗ lực hơn nữa để tích góp bạc mới được.
Các hộ vệ sốc rồi: "..."
Dường như họ vừa nghe được một tin tức khủng khiếp lắm lắm.
Nghe được ý tứ trong lời nói của tiểu thiếu gia thì có vẻ đại tiểu thư vẫn luôn che giấu sự thật mình có sức mạnh cực lớn...
Lúc này xung quanh vẫn còn một ít đội săn thú.
Bọn họ nghe được tiểu thiếu niên mặc cẩm y kia nói thì bừng tỉnh hiểu ra, không nghĩ tới một thiếu nữ nhu nhược xinh xắn nhưng vậy mà trời sinh đã có thần lực.
Nghe nói thiếu nữ kia là Đại tiểu thư con vợ cả của phủ Trường Nhạc Hầu...
Khoảng một nén nhang sau, hộ vệ tìm được bốn chiếc xe đẩy tay lớn, đằng trước mỗi chiếc xe đẩy tay đều có hai con tuấn mã lôi kéo, thêm vào đó là bốn xa phu.
Bốn vị xa phu này sau khi nhìn thấy những con mồi này thì kinh ngạc vô cùng, không nghĩ tới hộ vệ của hai vị thiếu gia tiểu thư này lại lợi hại như vậy, săn được con gấu mù này mà chẳng chút thương tích.
Lúc này đây, Trình Như Ý không nhúng tay vào nữa, phân phó những các hộ vệ phân ba con con mồi lớn ra riêng rồi đặt chúng lên ba chiếc xe đẩy tay.
Còn một chiếc xe đẩy tay dư lại thì chất hết gà rừng, thỏ hoang, hươu bào, sơn dương lên.
Sau khi tất cả đã ổn thoả, Trình Như Ý dẫm bàn đạp nhảy lên lưng ngựa, kéo dây cương, chuẩn bị lên đường hồi phủ, ai ngờ khi nhìn sang đệ đệ nhà mình, thế mà lại tấy cậu chẳng thèm quan tâm đến kỵ mã của mình, bò lên trên chiếc xe đẩy tay có con gấu đen lớn, rồi ngồi cùng gấu đen, vẻ mặt đắc ý vô cùng.
"Tỷ tỷ, đệ không cưỡi ngựa đâu, đệ muốn ngồi xe đẩy tay cơ."
Trình Như Ý nhìn cậu, cạn lời cực kỳ: "Tùy đệ, đệ thích là được." Dù sao con gấu đen ấy cũng đã bị nàng đánh chết.
Các hộ vệ: "..." Có tiểu thiếu gia tùy hứng như vậy, lòng này mệt quá.
Dọc theo đường đi, đội ngũ bọn họ hấp dẫn không ít ánh nhìn của người khác, Trình Du khoe khoang nghểng cao đầu nhỏ, cậu chàng như một chú gà trống nhỏ sau khi chiến thắng đầy kiêu hãnh.
Sau khi đi vào cửa thành, Trình Du còn càng làm nhiều động tác đa dạng hơn.
Không thầy dạy cũng hiểu, cậu bày con gấu đen lớn thành vài tư thế, rất hưởng thụ ánh mắt hâm mộ kinh ngạc cảm thán của mọi người.
Còn về phần Trình Như Ý, nàng cảm thấy hình như những người này nhìn nàng bằng ánh mắt quái quái, dường như có chút né tránh.
Không nghĩ ra thì không nghĩ đến làm gì nữa.
Sau đến giờ Dậu rồi, nàng nhanh chóng chạy nhanh về phủ để xử lý con mồi, cho chúng và hầm băng, chứ không thời tiết đang nóng nực, con mồi để bên ngoài lâu dễ bị hỏng.
Đoàn người cứ với phong cách như vậy mà hồi phủ.
Bọn hạ nhân phủ Trường Nhạc Hầu đều bị số con mồi Đại tiểu thư và tiểu thiếu gia vào núi thu hoạch được làm cho chấn động, những con gà rừng, thỏ hoang, hươu bào và dã sơn dương hôn mê đều bị Trình Như Ý sai người nhốt chúng nó vào chuồng gia súc đã được làm ổn thỏa.
Dung Tố Tố biết được hai đứa con nhà mình săn được lợn rừng và gấu đen thì cực kỳ hứng khởi.
Một bên nghe con trai nhà mình mặt mày hớn hở nói chuyện lúc đi săn thú, một bên thì hứng thú bừng bừng đi vòng quanh gấu đen lớn tò mò đánh giá.
Con gấu đen này lớn thật, quan trọng nhất chính là da lông còn nguyên vẹn, lột da con gấu này có lẽ sẽ được chiếc áo khoác lông gấu.
"Con nói là lợn rừng và gấu đen đều do tỷ tỷ con săn được và kéo về ư?" Sau khi Dung Tố Tố nghe được đến đây thì trên khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ trở nên kinh ngạc.
Nàng là biết khuê nữ nhà mình từ mấy ngày trước sau khi mắc bệnh rồi tỉnh lại thì bất ngờ trên người có quái lực, nhưng không nghĩ tới khuê nữ nhà mình lại mạnh đến như vậy, săn được gấu mà chẳng chút thương tích đã thế con bé còn nhẹ nhàng một mình kéo ba con mồi nặng gần nghìn cân đi nữa chứ.
Thật, thật quá tốt rồi!
Xem sau này ai dám bắt nạt khuê nữ nhà ta.
Trong lòng Dung Tố Tố vui rạo rực.
"Vâng ạ, tỷ tỷ lợi hại lắm."
Dọc theo đường đi, Trình Du nghĩ thông suốt rồi, tỷ tỷ bại lộ việc có quái lực, gả cho người ta hay không không còn quan trọng nữa, chẳng phải còn có thể kén rể sao?
Dựa vào thân phận cùng với địa vị của phủ Trường Nhạc Hầu, mấy tên học sinh nghèo muốn ở rể nhà cậu chắc chắn không ít.
Cho dù thế nào, tỷ tỷ có quái lực thì sẽ không bị người khác bắt nạt nữa.
- ---------------------------------
p/s: Tui là tui hơi bị thích nhóc em Ngư Ngư đó nhớ =)))))).