Đúng hai giờ chiều, Ken có mặt tại phòng làm việc của Lion.

Vừa bước vào sảnh, suýt chút nữa nữ tiếp tân không nhận ra Ken.

Có thể nói hôm qua biết được Ken là kẻ có tiền nhờ vào chiếc siêu xe mà Ken chạy thì hôm nay khác hoàn toàn.

Một thân đồ hiệu, trên tay đeo chiếc đồng hồ mặc dù không biết là nhãn hiệu gì nhưng chắc chắn là rất mắc tiền.

Với chiều cao 1m85 của Ken kèm với một gương mặt rất đẹp trai, đây là người yêu trong mộng của biết bao nhiêu cô gái.

Khí chất của Ken so với ngày hôm qua khác một trời một vực.

"Bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền a!" Nữ tiếp viên thầm nghĩ trong lòng.

Mọi vấn đề về thủ tục và giấy tờ thì hôm qua Ken với Lion cũng đã nói chuyện xong hết với nhau rồi.

Hôm nay chủ yếu là ký giấy tờ và chuyển tiền thì căn biệt thự trên đường Beverly Hills sẽ chính thức thuộc về Ken.

Đáng lẽ Ken cũng muốn ký vào ngày hôm qua rồi, nhưng hôm qua thì Ken chưa đủ tiền, phải chờ bán hết số bitcoin vào tối qua thì hôm nay mới có thể ký.

"Đây là hợp đồng bán nhà, ngài đọc kỹ nếu như không có vấn đề gì thì chúng ta có thể bắt đầu"

Lion nói với Ken.

Sau khi đọc hết mọi chi tiết trong hợp đồng, cảm thấy không có giấy tờ gì thì ngay lập tức 18 triệu đô được chuyển vào tài khoản công ty của Lion.

Căn biệt thự này chính thức thuộc về Ken.

"Hợp tác vui vẻ, nếu sau này ngài có bất cứ nhu cầu nào về nhà đất hoặc xây dựng sữa chữa thì hãy liên hệ cho tôi, công ty chúng tôi cũng có một công ty con chuyên về xây dựng"

Lion mĩm cười bắt tay với Ken, đây là một trong những khách hàng lớn nhất mà Lion đã từng giao dịch nên hắn vội vàng tạo mối quan hệ với Ken.

"Rất vui được làm việc với anh, Lion"

"Ta cũng định sẽ xây một ngôi biệt thự, hi vọng tới lúc đó sẽ có cơ hội hợp tác"

Ken rất hài lòng với thái độ của Lion, dù hôm qua nhìn Ken rất tầm thường nhưng vẫn giữ thái độ rất chuẩn mật với Ken, tốc độ làm việc cũng nhanh.

Một tiếng sau Ken có mặt lại tại khu nhà trọ cũ.

Ban đầu Ken định về đây chở hai vali đồ hôm qua đã thu xếp sẵn để qua nhà mới nhưng bây giờ có một vấn đề.

Lúc nãy ở trung tâm mua sẵm Ken đã mua rất nhiều quần áo, chất kín cốp xe Aventador rồi còn bỏ thêm cả vào bên trong xe nữa mới đủ chỗ.

Giờ 2 cái vali bên phòng trọ này để đâu bây giờ?

"Thôi thì bỏ lại có ai muốn lấy thì lấy, dù gì hai vali đó cũng toàn quần áo, mình cũng có mặc những bộ đồ đó nữa đâu?"

Trước giờ Ken cũng chả có gì giá trị, cùng lắm chỉ có dàn máy tính để làm việc là mắc tiền nhất trong nhà.

Nhưng qua nhà mới Ken cũng định sẽ mua một bộ máy tính mới nên cũng không mang qua theo.

Đem hai chiếc vali bỏ xuống đường, ngắm nhìn lại một lần khu nhà mình đã sống những năm gần đây.

"Có lẽ đây là lần cuối cùng mình đứng ở khu này, từ hôm nay sau khi rời khỏi đây, mình sẽ là một doanh nhân thành đạt, một người khác!"

Nói nhỏ một câu mà chỉ có mình Ken nghe thấy rồi bước lên xe, chiếc xe dần dần lăng bánh đi thẳng về hướng Beverly Hills.

Một tiếng sau, chiếc xe lăng bánh vào ngôi biệt thự.

Lúc trước Ken cũng có một hai lần chạy ngang qua khu nhà, nhìn hết ngôi biệt thự này tới ngôi biệt thự khác.

Lúc đó Ken thầm nghĩ cần cho mình vào ở khu này vài ngày thôi cũng đã mãn nguyện lắm rồi chứ đừng nói tới việc mua nhà ở đây.

Với thu nhập của Ken nếu như không có hệ thống thì có làm mấy đời cũng không thể nào mua nổi.

"Không ngờ mình cũng có ngày này, đi siêu xe ở biệt thự a!"

Cảm thán một câu, Ken từ từ đi dạo một vòng xung quanh biệt thự.

Mặc dù hôm qua đã đi qua một lần rồi, nhưng lúc đó là đi xem cùng một lúc hai căn.

Vã lại lúc đó Ken cũng tập trung chủ yếu là môi trường xung quanh chứ cũng chưa xem thật kỹ ngôi nhà.

Căn biệt thự có 6 phòng ngủ, 8 phòng tắm.

Vừa bước vào cổng là một bãi sân có thể đậu vừa tầm 6-7 chiếc xe.Bên trong còn có gara có thể đậu thêm 4 chiếc nữa.

Căn biệt thự có tổng cộng hai tầng cùng với một tầng hầm.

Ở lầu một là phòng khách cùng với nhà ăn thông với nhau.

Tất cả cửa đều được làm bằng kính để có thể ngắm nhìn thành phố từ trong nhà.

Ngoài sân là một sân cỏ rộng rãi, tiếp theo đó là một hồ bơi vô cực nằm sát mép đồi.

Chỗ này mà làm party tiệc tùng thì phải gọi là hết ý.

Trên lầu hai là bốn phòng ngủ cho khách và một phòng ngủ master.

Ở trên đây còn có phòng làm việc, phòng tập thể dục, phòng xem phim và quầy bar.

Còn phía dưới tầng hầm thì là phòng cất rượu, chủ yếu hiện tại thì được dùng như nhà kho.

"Có thời gian có thể cãi tạo thành nơi để xe"

Ken là một người rất có đam mê với siêu xe, chiếc Aventador chắc chắn không phải là chiếc duy nhất Ken mua mà chỉ là khởi đầu nên việc cãi tạo tầng hầm thành chỗ để xe trưng bày là cần thiết.

Sau khi đi loanh quanh căn nhà một hồi thì cũng đã tới bảy giờ tối, vì là bữa đầu dọn tới cũng chưa kịp nấu nướng gì nên Ken quyết định đặt đồ ăn nhanh về.

Sau khi ăn xong định đi quán bar chơi một tí như thường lệ nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại thôi.

Không biết tại sao nhưng từ hôm có hệ thống tới giờ thì Ken luôn có cảm giác lo sợ mỗi khi tới chỗ đông người.

Sợ có người biết bí mật của mình, sợ có người cướp tiền của mình, sợ có người mỗ xẻ mình ra nghiên cứu.

"Chắc đây là vấn đề khi bỗng nhiên giàu quá nhanh, vài ngày sẽ hết"

Ken thầm nghĩ.

Ở một mình Ken luôn cảm thấy không an toàn, nhìn ai cũng thấy người ta muốn cướp tiền của mình.

Vã lại căn biệt thự này cũng quá to, ở một mình khiến Ken cảm thấy hơi cô đơn.

"Cũng nên thuê vài tên vệ sĩ, một hai người giúp việc"

Mười một giờ khuya, sau khi uống xong vài chai bia thì Ken lên giường đi ngủ.

Đây là thói quen của Ken, luôn uống vài lon bia trước khi đi ngủ.

Nằm lên giường loay hoay một hồi không ngủ được, Ken luôn cảm thấy hôm nay cứ thiếu thiếu điều gì đó.

"Vãi đái, vậy mà quên đánh dấu"

"Hệ thống, đánh dấu"

"Chúc mừng túc chủ đánh dấu thành công, thu được viên thuốc đặc biệt"

"Viên thuốc đặc biệt là cái gì, công dụng như thế nào"

Ken vội hỏi hệ thống.

Hai hôm nay đánh dấu đa số toàn được tiền, đây là lần đầu tiên đánh dấu được vật phẩm sử dụng nên Ken rất trông chờ vào nó.

"Viên thuốc đặc biệt có tác dụng cường hóa thân thể, trí óc của túc chủ"

"Chỉ cần mặc niệm lấy ra rồi uống như thuốc bình thường là được"

Âm thanh robot của hệ thống đáp lại.

Mặc niệm trong đầu lấy viên thuốc ra.

Nhìn viên thuốc trên tay cũng chả khác gì những viên thuốc bình thường, Ken suy nghĩ một hồi rồi cũng quyết định nuốt xuống.

Dù sao thì hàng của hệ thống cũng không thể nào có hại gì với mình được.

"Sao ta vẫn thấy bình thường, có gì xảy ra đâu?"

Sau khi nuốt viên thuốc một hồi vẫn không thấy việc gì, Ken lại một lần nữa hỏi hệ thống.

"Xin túc chủ yêm tâm, thuốc của hệ thống sẽ cãi tạo túc chủ một cách âm thầm"

"Chỉ cần túc chủ ngủ một đêm, sáng hôm sau tỉnh dậy sẽ hoàn thành"

Nghe hệ thống nói vậy thì Ken cũng an tâm phần nào.

Hôm nay là một ngày mệt mỏi, chạy vòng vòng chỗ này chỗ kia cả ngày.

Hoặc cũng có thể là do công dụng của viên thuốc đặc biệt.

Chỉ vừa nhắm mắt được một tí thì Ken đã chìm sâu vào giấc ngủ.