Hôn lên trán Nhạc Tâm một cái, Trì Lan Thần hơi oán giận nói, “Mấy ngày nay sao nàng không đến tìm ta, ta còn tưởng nàng bị người nhà giam lại chứ.”

Không bị giam nhưng cũng gần giống vậy, Bách thúc luôn nhìn chằm chằm, nên nàng không dám manh động, cũng may mấy ngày nay an phận, nên Bách thúc đối với nàng cũng yên tâm không ít, không trông chừng nàng nữa, nên mới có thể lén chạy đến đây.

“Xin lỗi chàng, trong nhà có việc nên phải trì hoãn, Lan Thần, thiếp đã có cách, chàng hãy yên tâm, chúng ta có thể ở bên nhau rồi.” Nếu như tiểu thư thực sự dễ nói chuyện, vậy nàng ấy sẽ không có tâm đi chia rẽ đôi uyên ương nàng đâu.

Ánh mắt Trì Lan Thần lóe lên, nữ nhân ngốc này bị gia tộc quản chế, phải nghĩ cách chạy đến đây?Nếu nàng không có bối cảnh cường đại, hắn sẽ không cưới nàng, cho dù thân thể này hấp dẫn đi nữa,đã lưu lạc đến dị thế, hắn nhất định phải làm nên chuyện đại sự.

“Cách gì? Nói cho ta nghe xem, liệu có khả thi không.”

Nhạc Tâm gật đầu, dựa đầu vào ngực hắn, cả người rơi vào lòng hắn, có vẻ rất hài lòng với tư thế này, Nhạc Tâm dụi nhẹ, không biết là vô tình hay cố ý nữa

“Tộc trưởng rất nghe lời một người, mấy ngày nay thiếp thăm dò, có vẻ người kia cũng là kiểu dễ nói chuyện, hơn nữa tuổi không lớn, nếu như thiếp đi xin giúp đỡ, người nhất định sẽ giúp.”

Tuổi không lớn lắm? Chủ tử? Chẳng lẻ thân phận của Nhạc Tâm là…nha hoàn?

“À, người đó là nam hay nữ? Sao tộc trưởng nàng lại nghe lời người đó?”

Mặc dù Nhạc Tâm tâm niệm không mang tai họa cho yêu tộc, nhưng dù sao nàng vẫn còn non nớt, lại nghe người yêu hỏi, càng không có khả năng đề phòng, ôn nhu trả lời, “Là một tiểu cô nương…cũng là ân nhân của tộc, cho nên tộc trưởng và các tộc nhân đều nghe theo lời nàng, hơn nữa thân phận của nàng cũng thật không đơn giản, mấy ngày nay, thiếp đều ở nhà nàng ấy, nàng ấy đưa mấy hạt giống rau dưa chưa từng thấy, thiếp giúp nàng ấy chăm sóc.”

Chỉ vài câu ngắn ngủi thôi, Trì Lan Thần đã nắm được rất nhiều thông tin, tia sáng kì dị liên tục lóe trong mắt hắn, ôm chặt người bên dưới, không cho nàng thấy biểu tình biến hóa của mình, nữ nhân khi yêu rất nhạy cảm, mấy câu này trên mạng thường nói.

Thân phận không đơn giản, còn là ân nhân, vậy so với Nhạc Tâm càng được coi trọng hơn rồi, nếu có thể nắm chặt nàng ta trong tay….Coi như khuôn mặt có xấu xí hắn cũng chịu, nơi này chuyện tam thê tứ thiếp là rất bình thường, nơi này chính là thiên đường của nam nhân nha!

Có điều phải giải quyết chuyện của Nhạc Tâm trước đã, để nàng đưa hắn về gặp người nhà, như vậy mới có cơ hội tiếp xúc với người kia, ha ha, hắn rất tò mò, không biết đó là gia tộc thế nào? Ngay cả Nhạc Tâm còn có bản lãnh lợi hại đến vậy, thế những người còn lại cũng không đơn giản rồi! Nếu có thể nắm chặt lực lượng này trong tay, vậy hắn có thể hô phong hoán vũ, thay đổi thiên hạ.

Nghĩ tới đây, Trì Lan Thần cảm thấy tim mình đập thật nhanh, xuyên qua thật tốt, thảo nào trong mấy tiểu thuyết xuyên không, nhân vật chính có thể kêu mưa gọi gió, được ông trời giúp đỡ, giống như hắn, chẳng những chiếm được thân phận quý tộc, đã vậy còn có cơ hội tốt đặt ngay trước mắt. Hắc hắc, không trở thành bá chủ thiên hạ cũng không được rồi.

“Nàng cảm thấy nàng ấy giúp chúng ta không? Nói không chừng nàng ấy sẽ cảm thấy ta không phải là người tốt,lừa nàng nên không giúp thì sao?”

Nhạc Tâm chợt ngẩng đầu, trừng mắt lại dịu dàng nói, “Làm sao có thể, Lan Thần tốt như vậy, tiểu thư nhất định sẽ thích chàng, chàng đợi mấy ngày nữa đi, thiếp sẽ nghĩ cách để tiểu thư gặp chàng.”

Đạt được mục đích, Trì Lan Thần che giấu đắc ý dưới đáy mắt, hôn lên gò má nàng, “ta chỉ là hơi lo lắng, Nhạc nhi có lòng tin là tốt rồi.”

“Đương nhiên, chàng chờ nha. “

Mà ở nơi khác, Chung Ly Tình Nhi không biết mình đã trở thành mục tiêu của người ta, vẫn còn đang hưởng thụ cuộc sống, áo đưa đến tận tay, ăn đưa đến tận miệng, thỉnh thoảng lên núi hái thuốc, đi dạo trong vườn rau, hoặc vào trong không gian chơi với hai đứa nhỏ, cuộc sống vui vẻ không lo không sầu, khiến cái người cao cao tại thượng nào đó tâm rục rịch, muốn đánh vỡ cuộc sống khoái hoạt này của nàng.

“Tiểu thư, Ngụy Thanh Thành ở phủ tướng quân cầu kiến.”

Ngụy Thanh Thành? Nghe có chút quen tai, “Cho hắn vào.”

“Dạ”

Đóng sách thuốc lại, Chung Ly Tình Nhi mặc cho Vô Diễm giúp nàng sửa sang lại quần áo, Vô Diễm làm y phục này tuy rườm rà nhưng vẫn thích hợp trong mấy tình huống kiểu này, gặp khách cũng không thất lễ, giảm bớt vài chuyện.

Quả nhiên là vị quan văn trung niên kia, Ngụy Thanh Thành hành lễ: “Thần Ngụy Thanh Thành, văn sĩ phủ tướng quân bái kiến Cửu công chúa.”

“Miễn lễ,Vạn Hầu Tướng Quân muốn ngươi truyền tin cho ta.”

“Dạ, tướng quân biết công chúa sẽ lo lắng về tình hình dịch bệnh, cố ý để thuộc hạ đến đây đưa tin mới nhất cho Cửu công chúa.”

Chung Ly Tình Nhi nhướng mày, cái này có phải là Vạn Hầu đang nịnh hót nàng không? “Vậy thì đa tạ, quả thật ta muốn biết tình hình cục thể thế nào.”

Ngụy Thanh Thành khom người, rũ mắt xuống, “Bẩm, tình hình bệnh dịch đã được khống chế,4 châu là Lương châu, Lâu Châu, Nguyên Châu cùng Giá Châu nằm ở thượng trung du nên gặp tai họa ít nhất, có thể nói, dịch bệnh không lan đến, nằm ở hạ trung du có Lan Châu, Tùng Châu, Hưng Châu và Khánh Châu thì tình huống còn khống chế được, nhưng dịch bệnh vẫn lan tràn, người chết rất nhiều, mà nằm ở hạ lưu là Thanh Châu, tình huống thế nào thần cũng không đề cập đến, Cửu công chúa cũng biết, Lệ Châu, Giang Châu và Cương Châu gặp tai hoạ rất nghiêm trọng, chỉ tốt hơn Thanh châu có một chút thôi, may mà hoàng thượng đã chuẩn bị tốt hết, cũng giúp đỡ các châu không ít, mọi người đều rất cảm kích.”

Xem ra chiếm được không ít dân tâm, Chung Ly Tình Nhi cười khẽ, làm hoàng đế phải cố gắng khống chế mọi thứ thật tốt, thật muốn quay ngược lại quá khứ, nhìn xem vị tổ tông của mình là người thế nào mà có thể tạo nên một Đằng Long thế này.

“Chuyện sau này ta sẽ không can thiệp vào nữa, có điều tình hình bệnh dịch được khống chế ta cũng yên tâm, thay ta cảm ơn Vạn Hầu Tướng Quân.”

Ngụy Thanh Thành khom người nói: “Vi thần nhất định chuyển cáo, trước khi đến, tướng quân có nói, công chúa làm ra đại nghĩa như vậy, khiến tướng quân vạn phần bội phục, chờ hết bận, nhất định sẽ đến cửa quấy rầy ngài.”

“Hoan nghênh ghé thăm.”

Người hỏi ta đáp vài câu, cuối cùng cũng đuổi được người đi, Mạc Ngữ đem điểm tâm mới làm lên, Thanh Liễu cũng rót một chén trà đưa đến, tiểu thư nói chuyện lâu như vậy còn chưa uống giọt nước nào.

Cầm một miếng điểm tâm bỏ vào miệng, cảm giác sảng khoái khiến nàng nheo mắt lại, nàng không thích ăn đồ ngọt, càng thích vị thanh đạm như vầy hơn, “Mạc Ngữ, tay nghề lại tiến bộ nha. “

Đó là vì có vị tiểu thư kén ăn như nàng, đồ không thích ăn thì sẽ không thèm động tay đến, Mạc Ngữ thầm nghĩ, trên mặt đầy ý cười.

Một ngày lại một ngày, trong chớp mắt đã một tháng, trời vẫn nóng nực như cũ, chỉ khi đến tối, gió thổi mát rượi, mới cảm gi1c là mùa thu đã đến, Nhạc Tâm lòng như lửa đốt, Lan Thần đã thúc dục nhiều lần, nhưng nàng vẫn chưa tìm được cơ hội nói chuyện riêng với tiểu thư, mặc kệ tiểu thư ở đâu, bên cạnh luôn có Vô Diễm theo hầu, coi như Vô Diễm thỉnh thoảng không ở bên, thì Mạc Ngữ cũng thay thế.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Lan Thần đã mất hứng, hắn khẳng định cho là nàng đang lừa hắn, nhất định cho là nàng không thương hắn, phải làm sao để Lan Thần gặp tiểu thư đây? Nếu như Lan Thần gặp được tiểu thư, nhất định sẽ tin tưởng nàng nói.

Buổi tối, Nhạc Tâm rầu rĩ không vui xuất hiện ở Trì gia, nhào vào lòng Trì Lan Thần, thật là phiền, tại sao nàng lại là yêu chứ? nếu như là người thì tốt biết bao, như vậy sẽ không bị quy tắc trói buộc mà có thể ở cạnh bên Lan Thần rồi.

Trì Lan Thần đương nhiên biết nàng đang phiền não cái gì, cố ý hỏi: “Làm sao vậy? Người nào chọc giận bảo bối của ta vậy?”

Nhạc Tâm dụi dụi vào ngực hắn, không nói lời nào, vốn nàng đáp ứng người ta mấy ngày thôi sẽ dẫn đến gặp tiểu thư, nhưng giờ còn chưa làm được, nghĩ tới việc này, trong lòng nàng liền khó chịu.

“Được rồi, được rồi, không tức giận, nào, ăn cái này, ta đoán hôm nay nàng sẽ đến, cho nên cố ý dặn trù phòng làm,, ăn ngon không? “

Nhạc Tâm ngoan ngoãn hé miệng, cắn yêu ngón tay cầm điểm tâm của người yêu, a, rất ngọt, từ đáy lòng ngọt ngào “Ăn thật ngon. “

“Vậy ăn nhiều một chút, ăn no có sức lực mới làm chuyện khác. “

Nhạc Tâm giơ quả đấm nhỏ: “Nhất định thiếp sẽ tìm được cơ hội.”

Thật vất vả,mấy củ cải trắng trong vườn đến mùa thu hoạch, Nhạc Tâm cuối cùng mới tìm được cơ hội hẹn riêng tiểu thư.

Sáng sớm hôm nay, Chung Ly Tình Nhi chỉ mới thức dậy còn chưa dùng điểm tâm, liền thấy Chúc Thủy chạy như điên vọt vào, hưng phấn không nói nên lời, “Tiểu thư, cây củ cải trắng đó lớn rồi, Chúc thủy có thể thu hoạch chưa?”

Chung Ly Tình Nhi ngẩn người, “Đi, chúng ta đi nhìn xem. ” Củ cải trắng a, nàng nhớ có một câu ngạn ngữ ‘Đông ăn cải trắng, hạ ăn gừng’, theo như lời bác sĩ, chỉ cần ăn đúng thời điểm, đây chính là thuốc bổ thiên nhiên nha.

Hơn nữa, củ cải trắng dù hầm hay xào nấu, thì mỹ vị đó…chậc, ngon không thể tả, nghĩ đến đây thôi, vốn còn chưa ăn điểm tâm, bụng đã đánh trống rồi, đợi ớt ra trái hết, nhất định phải làm pepper củ cải* mới được, mẹ làm món này rất ngon, nghĩ thôi mà muốn chả nước miếng rồi. Hiện giờ chưa thể ăn được, chỉ còn cách chờ mà thôi

*Snack nổi tiếng ở Trường Sa -Hồ Nam

Đoàn người đều tò mò theo sau lưng, muốn nhìn củ cải mà tiểu thư cực kỳ quan tâm này như thế nào, có vẻ ăn được đây, cũng không biết mùi vị ra sao, nhưng nhìn thần sắc này của tiểu thư, hẳn là rất ngon,bữa cơm bây giờ không thể thiếu được rau dưa xanh, mà có cái này, chắc rau xanh sẽ biến mất trên bàn cơm luôn.

Đi đến vườn rau, Chúc Thủy nhanh tay nhanh chân kéo ra một cũ cải trắng to tròn còn dính bùn đất lên, trên mặt tràn đầy hưng phấn, “Tiểu thư, đã có thể thu hoạch được chưa? có thể trực tiếp ăn luôn không?”

Chung Ly Tình Nhi nhận lấy củ cải này, quan sát thêm, lớn quá đi, giống như nước trong veo, chắc ngọt lắm, không biết nên nói do đất tốt nước ngọt nuôi dưỡng, hay là nói Chúc thủy quá giỏi đây.

“Rửa sạch rồi ăn sống cũng được, nhưng sẽ hơi chua, cắt thành sợi giống rau cải trắng rồi xào ăn cũng được, nhưng tốt nhất là nên hầm với xương làm canh mà uống, thịt củ cải …. Thanh Liễu, ta muốn ăn cái này. “