Lời bài hát cứ văng vẳng bên tai, đây là bài có từ rất lâu, khi cô còn chưa sinh ra đời, nhưng không hiểu sao Ái Ái rất thích, không hiểu sao cô cảm thấy lời hát rất thân quen. Có lẽ trước khi tai nạn gia đình cô thích bài hát này, những buổi chiều ba mẹ sẽ ngâm nga, anh chi em cô cùng nhau hát theo…..

- Khi em còn bé đã hứa đã gả cho anh, vậy mà khi anh quay về em đã là vợ của người khác, những vui buồn của em anh không nghĩ mình có cơ hội sẻ chia, thế rồi em li hôn, em vẫn không muốn dành thực hiện lời hứa với anh!

- Em thật sự không nhớ những chuyện trước đây, chuyện li hôn vẫn chưa chính thức, em không muốn mọi người bàn tán không tốt về anh.

Khi tâm trạng con người trở nên yếu ớt người ta dễ dàng hành động theo cảm xúc, rõ ràng Ái Ái chỉ muốn khuyên Diệp Thành không nên tiếp tục dành tình cảm cho cô, vậy mà không hiểu sao đến ở trên xe cô lại đồng ý cho anh theo đuổi???? Nếu bản thân cô đã hứa thì lại không nuốt lời, Ái Ái đang hối hận vì một phút chạnh long mà rủi ro quá lớn, sợ là không dễ dàng thoát khỏi anh, haiz, haiz…..

Sáng hôm sau Ái Ái đi làm với tâm trạng rất tệ, từ sau li hôn cô luôn buồn phiền, ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe, ngược lại Diệp Thành hết sức phấn khởi, vừa vào đã cười rạng rỡ, lững thững đến chỗ cô, đặt lên bàn ly nước cam và phần ăn sáng. Thật tế mọi người đã chú ý từ lâu, có dịp thì cùng ồ lên trêu chọc, vui vẻ có, ác ý có

- Người ta có chồng rồi anh Thành ơi

- Sao lại không mua cho e?

- Thật là không công bằng mà, em cũng muốn có!

Ái Ái nhức hết cả đầu, thật là phiền phức mà, tại sao lại nhận lời chứ, hừ hừ….. Diệp Thành nhận thấy cảm xúc cô thay đổi, anh không muốn công tình của mình thành công cóc vội vàng chuyển hướng sự chú ý

- Thôi nào, hôm nay anh mua là để tạ lỗi Ái mà, mọi người đừng ngạc nhiên thế chứ, làm việc làm việc thôi

Không thể cứ để như thế này, đã lỡ hứa thì không thể chối, nhưng con đường này sẽ không dễ dàng, phải cảnh cáo để chấm dứt, cô liền nhắn tin cho Diệp Thành

- Không để ai biết chúng ta tìm hiểu nhau, trước mặt người khác không được đến gần tôi, không đươc tỏ ra quan tâm, không can thiệp chuyện cá nhân, không liên lạc với tôi trước, nghĩ thêm được vấn đề nào sẽ nói tiếp, không nghe chúng ta tuyệt giao

Tin nhắn gởi đi Ái Ái bắt đầu lo lắng, Diệp THành không phải người hiền lành, thế nào cũng có cách ép buộc chuyện gì đấy,…. Cả ngày trôi mà bất an vẫn tồn tại, cô cảm thấy bản thân mình đang trong vòng nguy hiểm,….. Vậy mà cả tuần trôi qua nhẹ nhàng, Diệp Thành rất tuân thủ, ngủ quên trên chiến thắng nên Ái Ái quyết định thực hiện tứng ước mơ của mình, cô sẽ tự đi du lịch vào ngày cuối tuần. Nếu người ta cahỵ xe trong 3h thì cô chạy 4h, không gì là không thể, đi sớm một chút, về cũng sớm một chút, thế là ổn thỏa.

Bởi vì đi sớm nên đường khá vắng, cứ thế mà chạy một mạch đến suối nước nóng Hà Châu, hôm trước đi biển mà chưa hề được tắm rõ ràng là vô lý, tắm xong sẽ đi ăn đồ biển, thức ăn phiá sau bãi biển, chỗ đó ngon kinh khủng, xong cô sẽ đi bar với bạn bè nơi này, lâu lắm mới hẹn nhau, sang nai leo núi, cong lại tắm biển, xong đi về. Tuần sau lại đi nơi khác. Kề hoạch theo đúng như lịch trình, chỉ khác mỗi chỗ khi về đến nhà thì Diệp Thành đang ở trước cửa, đang vui cười hớn hở cô chợt chột dạ. Vào nhà không hiểu sao anh vẫn trầm mặc, vậy cô cũng không nói.

- Những điều khoản của em anh thực hiện đầy đủ, e có phải nên nâng hạng đạc quyền hay không?

- Đặc quyền gì?

-Em đi không nói lấy một lời, anh lại không được liên lạc trước, anh rất lo lắng, anh muốn lien lạc với em khi anh muốn

- Được rồi, đồng ý

- Em mệt rồi, đi ngủ chút đi, anh nấu cơm, lát dậy ăn một chút rồi chúng ta đi xem phim

- Được

Ngủ dậy thức ăn đã sẳn sàng, không ngờ Diệp Thành nấu ăn ngon đến thế, bộ phim về hành động, khá là hay, hai người vừa xem vừa bình luận, khoảng cách dường như rút ngắn nhưng Ái Ái vẫn không chú ý cho lắm.