Được rồi. Bây giờ là lúc phải nghiêm túc suy nghĩ tiếp theo phải làm sao.

Không biết rõ chính xác Hades đã dùng cách gì mà có thể nói ra lời không có trách nhiệm như vậy. Hiển nhiên là Âm Phủ có quy tắc hoạt động của Âm Phủ. Về căn bản Olympus không bao giờ để ý bình thường Hades và Poseidon làm cái gì. Chỉ cần họ không ngầm có mưu đổ lật đổ sự thống trị. Đừng ngây thơ hỏi ngươi làm sao biết bọn họ có đang ngấm ngầm mưu tính hay không. Nếu ngay cả điều này Zeus cũng không làm được thì thật uổng công hắn làm thần vương lâu như vậy. Trừ việc nắm giữ các sự tình, tôi bị mặc kẹt trong giấc mộng của chính mình, hơn nữa giấc mộng này được dựng nên từ ký ức hàng ngàn năm trước. Đôi khi sống quá lâu cũng không phải chuyện tốt, thậm chí ngay cả thời thiếu nữ của mình cũng chẳng còn có bao nhiêu ấn tượng. Dĩ nhiên thần linh cũng có tuổi thơ. Đừng tin những câu chuyện thần thoại kia. Cái gì mà vừa sinh ra một cái đã trưởng thành đều là lời nói bậy bạ, thậm chí sự thật là Athena cũng không phải từ đầu Zeus sinh ra 1 . Trừ việc bất tử, có thần lực ra, đại đa số thời điểm chúng tôi không khác loài người là mấy. Có lẽ chính vì như vậy mới phát sinh ra lắm chuyện kỳ quái. Nếu chúng tôi có thể vô dục vô cầu giống như thần tiên trong truyền thuyết tu chân phương Đông thì tốt biết bao.

Hades nói không muốn tôi phạm phải sai lầm giống anh ấy. Tôi không hiểu anh ấy nói ra những lời này là có ý gì. Xin nhờ, tôi không giống như anh ấy cưỡng ép người ta kết hôn còn không cho người ta về nhà. Mặc dù khi đó xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng việc tôi và Zeus kết hôn tuyệt đối không có bất kỳ người nào can thiệp vào. Chuyện Zeus không muốn làm, ai cũng không thể uy hiếp được hắn.

Chẳng lẽ Hades muốn tôi nhớ lại sự tốt đẹp của mối tình đầu, theo đó cải thiện mối quan hệ với Zeus, giống như những nữ thần khác, bày ra sự ôn nhu hay nhu mì của phái nữ? Muốn tôi nịnh nọt lấy lòng Zeus, không bằng giết tôi đi. Cho dù thời điểm tình cảm mặn nồng nhất, tôi cũng không thể làm được điều này.

Trời mới biết tại sao tôi sinh ra lại kiêu ngạo như vậy.

Cười khổ, anh ấy ném tôi vào trong hồi ức, chỉ vì chơi trò chơi giải câu đố sao? Nhưng thật sự tôi không cho là cái quá khứ vừa dài vừa thối nát còn rất ngu xuẩn kia có cất giấu cái bí mật gì. Trước kia có nghe một số nữ thần nói qua về vương quốc chiêm bao của thần ngủ, một khi đã rơi vào, nếu như không hoàn thành yêu cầu mà thần ngủ đã đưa ra, sẽ vĩnh viễn lạc lối trong cơn ác mộng của mình. Không biết có phải Hades dùng thủ đoạn lừa bịp, đào một cạm bẫy lấy linh hồn Đông Tử làm mồi dẫn khiến tôi ngoan ngoãn sa chân.

"Hera! Quá tốt, chị không bị làm sao cả!".

Từ phía trước một cô gái cuống cuồng chạy tới, khóc lóc ôm tôi, sau đó lấy quần áo tôi làm khăn tay, nhiệt tình quệt đầy nước mắt nước mũi ở phía trên. Thở dài bất đắc dĩ, tôi đẩy nàng ra, tâm tình phức tạp.

"Demeter, đừng khóc, ta chưa chết, cũng không bị cụt chân cụt tay".

"Nhưng mà, nhưng mà ta thật sự rất lo lắng, thật may chị không bị làm sao".

Nàng lau nước mắt. Tôi không nhớ rõ lần cuối cùng nói chuyện với nàng là từ bao giờ. Dù sao từ sau khi nàng sinh con cho Zeus hầu như không còn đến Olympus, thỉnh thoảng gặp lại chúng tôi đều giả bộ như không nhìn thấy đối phương. Không phải không nghĩ đến việc tàn độc trừng trị nàng, bắt nàng không được cấu kết làm bậy với chồng của tôi. Nhưng bất ngờ là Zeus cũng có ý không hy vọng nhìn thấy sự tồn tại của Demeter, vì vậy tôi không thể làm được gì khác ngoài sự im lặng nhẫn nhịn, mà nhiều nhất cũng chỉ là không mời nàng tới tham dự bất kỳ buổi tụ họp nào ở Olympus.

Nhiều năm như vậy, nghĩ tới Demeter, trong lồng ngực bùng lên một cỗ lửa giận không cách nào khống chế. Không phải là chỉ vì nàng ta và chồng tôi có tư tình, mà nhiều nhất chính là cảm giác bị phản bội. Chị cả Hestia của chúng tôi tính tình lạnh nhạt, cho đến tận bây giờ cũng chưa từng gần gũi với chúng tôi. Poseidon từ nhỏ đã là một tên khốn nạn. Hades lại trầm mặc ít nói. Bị giam giữ trong những năm tháng rất dài dưới hang động trong lòng đất, tôi và Demeter luôn ở chung một chỗ, không rời như hình với bóng. Tôi rất thích cô em gái ôn hòa nhã nhặn này, còn nàng có thể nhẫn nại cái tính xấu hay nóng nảy của tôi.

"A, đúng rồi, chị đã nhìn thấy Zeus chưa, nghe nói em ấy là em trai của chúng ta. Thật lợi hại, còn nhỏ như vậy mà có thể anh dũng chiến đấu. Nếu không phải nhờ em ấy, sợ rằng chúng ta còn tiếp tục bị phụ vương nhốt ở trong hang".

Có lẽ khi đó tôi đã an ủi nàng cái gì đó, tóm lại rất nhanh Demeter đã phá lên cười, sau đó kéo tay tôi hỏi không ngừng. Lần đầu tiên lên mặt đất, cho dù bên ngoài bởi vì đánh nhau mà loạn như một đống rác, nhưng đối với những vị thần đã bị nhốt lâu ngày như chúng tôi mà nói, đó là một cảnh đẹp vô cùng mới lạ.

Bỗng nhiên trở lại thời điểm còn quan hệ tốt với nàng, cho dù biết đó chỉ là tưởng tượng, nhưng trong lòng trăm nghìn cảm xúc đồng loạt xuất hiện, không khỏi thổn thức. Tôi và nàng từng coi nhau như kẻ thù không bao giờ chung đường. Demeter đứng trước mặt tôi bây giờ mặt dính đầy bụi, tóc rối tung, khóe mắt còn đọng lại vệt nước mắt chưa lau khô, nhưng miệng vẫn luôn mỉm cười, giống như những cô bé bình thường nắm lấy tay tôi, tò mò nhìn mọi thứ xung quanh, kể cả những vị thần đang cầm đao kiếm kia.

Demeter này không hề giống như trong trí nhớ của tôi. Demeter ở trong ấn tượng của tôi, luôn ưu sầu, cúi đầu vội vã đến rồi lại vội vã đi. Mặc dù nàng vì chuyện con gái mình bị Hades bắt cóc tới Âm Phủ đã từng đến náo loạn ở Olympus, nhưng mọi người đều biết, thực ra nàng cũng không phải quá yêu thương Persephone. Cho dù không có nhận thức về Olympus, nhưng cả hai mẹ con cùng ủy thân cho cùng một người đàn ông, quả thật có chút trái với lẽ thường. Tôi không thể không nói rằng lúc biết Persephone và Zeus có quan hệ không minh bạch, phản ứng đầu tiên nảy sinh trong đầu lại là khoái chí. Năm đó nàng đoạt đi chồng của tôi, kết quả cuối cùng lại bị con gái mình giáng một cái tát như vậy, thật sự khó mà khiến cho tôi không cảm thấy không cao hứng. 2

"Hera, có phải sau này chúng ta không cần ở trong hang động nữa phải không? Poseidon nói phụ vương chúng ta đã bị đánh đổ, chúng ta đã được tự do".

Demeter đứng trước mặt tôi nhanh nhẹn nói, trong mắt không giấu được niềm vui sướng mà tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Tôi có thể hận cái người là nữ thần nông nghiệp, nhưng đối với cô gái chưa phải nữ thần nông nghiệp này, tôi không thể hận được. Dù sao, chúng tôi cũng là chị em gái, đã từng cùng nhau kề vai chịu đựng bóng tối dài vô tận vượt qua mọi khó khăn. Thở dài, tôi kéo tay nàng.

"Nếu biết sau này xảy ra chuyện gì, ngươi còn có thể còn vui vẻ như bây giờ hay không? Nói cho ta biết, Demeter. Ngươi có từng hối hận vì tất cả những việc này hay chưa?"

Dĩ nhiên, nàng không nghe được câu hỏi của tôi, chẳng qua tôi chỉ tồn tại trong cái ảo ảnh này như một vị khách qua đường, trừ lặng lẽ nhìn lặng lẽ nghe, cái gì cũng không thay đổi được. Cho nên một khắc sau, Demeter kéo tôi, dồi dào sức sống chạy về phía mấy người bên kia, vui vẻ kêu lên.

"Poseidon, Hades, tốt quá, mọi người đều không sao cả".

Trên người bọn họ đều dính máu, trên mặt không cách nào che dấu được sự mệt mỏi sau cuộc chiến. Chỉ khác là giữa hai đầu chân mày của Hades là một tia chán nản, còn ánh mắt của Poseidon bừng bừng tỏa sáng. Bọn họ bước nhanh tới, xoa đầu Demeter một cái và thăm hỏi tôi mấy câu. Tôi có chút kinh ngạc, Hades thì thôi đi, nhưng Poseidon hận tôi và Zeus đến chết. Nếu không phải chắc chắn đây là trí nhớ của tôi, tôi cũng không dám tin hóa ra chúng tôi có quan hệ tốt đẹp như vậy.

"Poseidon, anh có nhìn thấy Zeus không? Em cảm thấy nó thật dũng cảm". 

Demeter hưng phấn nói, "Nó dùng chiến xa của mình đưa Hera đến đây, còn có ngựa có cánh, đây lần đầu tiên em nhìn thấy hình dáng của ngựa".

Poseidon hừ một tiếng, dường như có chút không vui. Không biết tại sao, anh em chúng tôi đều tóc đen mắt đen, chỉ có mình anh ấy mắt màu xám tro hẹp dài cùng mái tóc màu bạc, bởi vậy trên khuôn mặt đoan chính của anh ấy luôn mang theo một tia tàn nhẫn cùng với biểu cảm không có chứa bất kỳ tình cảm nào.

"Nhìn thấy rồi, tóc màu vàng, cả người đầy sấm sét. Mẹ thật thiên vị, dựa vào cái gì chúng ta bị giam giữ dưới lòng đất lâu như vậy, mà nó có thể hưởng cuộc sống tự do đắm chìm trong ánh mặt trời rực rỡ. Chẳng qua là nói lời ngon ngọt kích động những vị thần bất mãn với phụ vương chúng ta mà thôi, lại còn công khai tự xưng là thần vương kế nhiệm. Ta sẽ không thừa nhận sự tồn tại của đứa em này, hắn là thá gì chứ!".

"Đủ rồi, Poseidon, chú nói ít đi mấy câu đi. Nữ thần vận mệnh đã an bài, chúng ta không thể nào chống lại".

Hades điềm tĩnh nói, Poseidon vứt thanh kiếm trên mặt đất, nổi giận. Tính khí của anh ấy còn dữ dằn hơn tôi, đã nổi giận thì trừ Hades không ai dám đến gần anh ấy".

"Ta bất chấp hết. Bắt ta phải phục tùng một đứa con nít không biết chui ra từ chỗ nào, còn phải cúi đầu xưng thần với hắn, dù có giết ta, ta cũng không làm được".

"Các anh đừng ồn ào, nếu để mẹ bắt gặp, bà sẽ nổi giận". Demeter nơm nớp lo sợ nói, theo bản năng trốn tới sau lưng tôi.

Tôi kinh ngạc, bởi vì trong trí nhớ của tôi, không hề có cảnh này mới đúng. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, lúc đó tôi chỉ đang đắm chìm trong niềm vui được giải phóng, hơn nữa từ lúc sinh ra lần đầu tiên được ngồi xe ngựa kéo, căn bản không có chú tới xung quanh, ngẩn người suy nghĩ một mình. Hades và Poseidon nói những gì, hoàn toàn không có ấn tượng.

Hóa ra Poseidon bất mãn với Zeus bắt đầu ngay từ thời điểm gặp mặt...

"Im miệng, ít nhất bây giờ đừng có nói gì cả, chính nó giải thoát chúng ta từ dưới lòng đất, Poseidon, đó chính là em trai của chúng ta".

Nhìn thấy chiếc chiến xa màu vàng hạ từ trên trời xuống, Hades thấp giọng nói. Từ trong mũi Poseidon phát ra tiếng khụt khịt không vui, xoay mặt đi không nói. Khi đó tôi đơn thuần cho là anh ấy sợ Hades, bây giờ nhìn lại chắc anh ấy không muốn Zeus nhìn thấy chúng tôi bất hòa từ đấy nhìn ra sơ hở gì.

"Mọi người đều không sao cả".

Rốt cuộc Zeus cũng rửa sạch mặt mũi, đổi khôi giáp ứ đọng đầy vết máu sang bộ quần áo sạch sẽ hơn. Vẻ mặt tươi tỉnh nhảy xuống xe chạy tới chỗ chúng tôi, rất hưng phấn lần lượt ôm từng người chúng tôi, từng bước từng bước gọi tên chúng tôi.

"Thật tốt, rốt cuộc ta cũng nhìn thấy mọi người, có anh có chị của ta. Mọi người biết không, từ khi ra đời ta đã bị vây hãm trên hòn đảo kia. Bên cạnh trừ mấy tiên nữ huyên thuyên cùng mấy con trâu chỉ biết la hú, không có gì cả. Ta sắp cô độc chết mất. Bất quá, bây giờ, rốt cuộc cả nhà chúng ta cũng đoàn tụ. Thật tốt".

Hades mất tự nhiên gật đầu một cái, Poseidon tràn đầy địch ý trợn mắt nhìn hắn, không nhúc nhích. Chỉ có Demeter và hắn vui vẻ như vậy, nhiệt tình ôm hắn, một mực kêu "Em trai của ta". Khi đó tôi đang làm gì nhỉ? À, đúng rồi, tôi đần đần độn độn tiến lên kéo tay hắn, nói một ít lời cảm tạ. Còn bây giờ toàn bộ sự chú ý của tôi đều không đặt toàn bộ trên người hắn, mà tôi chú ý đến phản ứng của Poseidon và Hades.

Dường như bầu không khí lúc đó cũng không quá vui vẻ. Ở trước mặt một đám vị thần bị giam lỏng mấy ngàn năm than phiền rằng mình ở trên đảo rất cô đơn, đúng là Zeus không có đủ sự thông minh. Phỏng chừng Poseidon muốn phát hỏa, sợ rằng trong lòng Hades cũng chẳng thấy thoải mái, chỉ có Zeus không để ý, cho đến tận bây giờ hắn đều như vậy, chỉ chú tâm đến ý muốn của mình.

"Ỏ, Hera, chúng ta lại gặp mặt, như thế nào, ta không có lừa gạt chị chứ, bây giờ chị đã an toàn, hơn nữa cũng không có bất kỳ thứ gì có thể tổn thương đến chị".

Cuối cùng hắn cũng chuyển tầm mắt đến tôi, hết sức phấn khởi nói, tôi theo bản năng cười giả dối một chút, nhưng sau đó cảm thấy mình quá ngu ngốc.

"Đi thôi, đến chỗ mẹ của chúng ta, Hestia đang chờ chúng ta ở chỗ ấy".

Hắn nắm lấy tay tôi, lôi lôi kéo kéo bắt tôi lên xe. Khi đó tôi bị nụ cười sáng lạng của hắn làm cho choáng váng, không nghĩ ngợi gì liền cùng hắn đi. Mà giờ khắc này mới thấy mình ngu si đến cực điểm, làm như vậy bọn họ sẽ nghĩ như thế nào chứ, vùng vẫy quay đầu lại, quả nhiên Poseidon âm trầm nhìn chúng tôi, mà vẻ mặt Demeter đầy vẻ khó tin, kéo Hades không biết đang nói cái gì.

"Hera, chị nhìn này, đây là ta lấy được ở chỗ một nữ thần, rất xứng với chị đúng không?"

Zeus lấy ra một cái đai lưng thật dài màu bạc, phía trên khảm đầy đá quý, mong đợi nhìn tôi.

"Tại sao?"

Tôi mờ mịt hỏi hắn, khi đó tôi cảm thấy hắn là một người em trai đáng yêu thân thiết, hắn đối tốt với tôi là chuyện đương nhiên. Nhưng qua lâu như vậy ngẫm lại, cảm thấy hành động của hắn rất kỳ quái. Dẫu sao, hắn cũng không thể có biểu hiện nhiệt tình yêu gia đình của mình như vậy được, phải biết rằng hắn vừa mới giết phụ vương của mình.

Dĩ nhiên hắn không trả lời vấn đề này của tôi.

"Thật kỳ quái, chị luôn dùng ánh mắt như vậy nhìn mọi người sao? Luôn kiêu ngạo như vậy..."

Hắn quẳng đai lưng sang một bên, cười rộ lên. Tôi phỏng đoán lúc ấy mình không nhận lấy, còn nói cái gì đại loại như: "Đồ nhặt được ta không cần".

"Bất quá ta thích dáng vẻ cao ngạo của chị, Hera".

Hắn khoái trá nói, giật dây cương, chiến xa bay lên không trung.

Tôi cảm thấy có chút quái dị, tại sao trí nhớ lại xuất hiện tia sai lệch? Tại sao có rất nhiều chuyện không giống như trong trí nhớ của tôi?

Hades, rốt cuộc anh muốn làm gì?

Chú thích:

1. Theo thần thoại Hy Lạp, khi Metis (người vợ đầu tiên của Zeus) mang thai, Zeus đã được các nữ thần Vận Mệnh cảnh báo rằng: "Nếu Metis sinh ra con trai thì đứa con trai này sẽ lật đổ quyền lực của người cha, như Zeus đã từng làm đối với Cronus trước đây. Còn nếu Metis sinh ra con gái thì người con gái này sẽ có sức mạnh về trí tuệ và cơ thể ngang với người cha". Khi Metis biết Zeus có ý đồ với mình, nữ thần này đã tìm cách trốn tránh được trong một thời gian rất lâu bằng cách biến hóa ra nhiều hình dáng và con vật khác nhau. Nhưng rồi cuối cùng, Metis vẫn bị Zeus tìm ra. Zeus bắt chước người cha Cronus của mình khi xưa, Zeus liền nuốt chửng Metis vào bụng và yên tâm về đỉnh Olympus. Nhưng sau đó một thời gian một cơn đau đầu đã ập đến với Zeus. Thần Zeus không thể chịu nổi, đành nhờ thần Hephaestus dùng rìu bổ đầu mình ra. Từ đó, nữ thần Athena được sinh ra từ trong đầu của thần Zeus và trở thành một trong các vị thần của Olympus.

2. Theo thần thoại Hy Lạp, Persephone và Zeus đã tư thông với nhau sinh ra một đứa con trai tên là Zagreus. Zeus rất yêu quý đứa con này và có ý định lập nó thành người kế vị. Hera đã rất tức giận sai một vị thần khổng lồ Titans xuống đuổi giết Zagreus. Tên Titans kia đã gửi cho Zagreus một cái gương và khiến đứa trẻ mê đắm hình ảnh của chính mình qua tấm gương. Sau đó, Titans đã bóp cổ và ăn thịt Zagreus. Nữ thần Athena đã cướp được trái tim của Zagreus và đưa nó cho thần Zeus.

Sau này, khi thần Zeus qua lại với Semele đã chuyển trái tim của Zagreus vào người nàng, và từ đấy Zagreus chuyển thế thành thần rượu nho Dionysus.

Zeus còn vụng trộm với Persephone ở bên bờ sông Cocytus, sinh ra nữ thần âm mưu Melinoe.