Đột nhiên ta cảm thấy thật hạnh phúc

Oa ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ~ quả nhiên người lớn lên xinh đẹp ngay cả ưu đãi cũng nhiều. (tự kỉ…ta vậy là ko có ưu đãi à TT^TT)

Lập tức xuống dưới lầu, nhìn đến trên bàn cũng sớm đã đặt hảo bữa sáng.

Wase~ bánh mì + tương ô mai~

Wase ~ sữa......?!

“Nhược Nhược a ~ ” Thịnh Hi ca ca từ phía sau ôm lấy ta, nói với ta “Sữa là ta chuẩn bị riêng cho ngươi úc ~ “

“......” Suy nghĩ của ta nhất thời cứng đờ nhìn chằm chằm Thịnh Hi ca ca

Thịnh Hi ca ca giơ tay ra trên đầu của ta nhu a nhu tiếp tục nói

“Ai bảo ngươi lớn lên thấp như vậy ~ cư nhiên mới 155 ~ ta lão công ngươi đã 190 úc ~ “

“==|| ta không thừa nhận ngươi là lão công ta a ~”

“Hiện tại không phải sau này sẽ phải a”

Da mặt dày điển hình

“Sữa ta có thể lựa chọn không uống không? “

“Chỉ cần ngươi có thể tự cao lên”

T^T không ai khi dễ như ngươi vậy.

“Nam sinh chỉ cao đến 21 tuổi được chưa! Ta cũng 24 rồi!!!!!!”

“...... Úc ~ nam sinh phải cao đến 21 tuổi~” Thịnh Hi ca ca đưa tay bắt lấy cằm xoa xoa

“Vậy ngươi càng phải uống, ta mới 20 a còn phải cao thêm một năm úc~ lão bà phải ngoan ngoãn~ đem sữa uống xong~ đợi lát nữa lão công ta ngươi đi làm~ cam đoan siêu cấp phong cách~

Chốc nữa cực kì suất (đẹp)”

......Chốc nữa cực kì suất cũng là đối với ngươi chứ không phải ta! (chém nguyên đoạn suất đấy~)

.................. Kỳ thật...... Kỳ thật chốc nữa chốc nữa ta cũng dã man suất...... Bởi vì ta 24 nha, 155 nha lại còn mặc tây trang giày da đi đi làm...... Ngẫm lại cũng cảm thấy ác hàn, thật không rõ ta đây 2 năm như thế nào trải qua T^T

” “Áo...... Ngươi uy ta! “

“......” Thịnh Hi ca ca đầu tiên là sửng sốt một chút sau đó cũng rất vui vẻ nở nụ cười

“Hảo oa hảo oa, ngươi sớm nói đi~ ngươi sớm nói ta liền uy ngươi” Thịnh Hi ca ca lôi kéo ta đi đến bên cạnh bàn ăn, tự mình ngồi xuống trước tiếp đó...... tiếp đó ta bị bắt ngồi xuống trên đùi hắn.

Tiếp đó ~ Thịnh Hi ca ca rất tao nhã mở mứt hoa quả, lấy hai miếng bánh mì dùng dao nhỏ thoa lên bánh mì một chút mứt quả lại ghép lại đưa đến bên miệng ta. Đương nhiên rồi ~ bằng loại cá tính tham ăn ta đây~ mỹ thực trước mặt không ăn không phải uổng công~ kết quả là ta rất không tao nhã mở miệng lớn cắn vào...... nhưng mà sau đó......

“A ————————————————————————————”Hét thảm một tiếng kinh phá thiên (xé trời) Ta lại giật giật răng nanh sau đó nghe được thanh âm Thịnh Hi ca ca run run

” Nhược Nhược...... Ngươi cắn phải ngón tay ta...... Oa oa ~ ~!!!!! Ngươi đừng động...... Đau chết ta......” Chả trách. Vừa rồi ta còn ta còn nghĩ như thế nào mứt hoa quả lại có vấn đề, nguyên lai là vì vậy.

Ta ngoan ngoãn buông lỏng miệng ra, ngẩng đầu liền chứng kiến Thịnh Hi ca ca vẻ mặt ủy khuất. Ta chớp chớp con mắt đem ngón tay Thịnh Hi ca ca cầm lên nhìn: hai cái dấu răng thật sâu. Đột nhiên trong lúc đó phát hiện được răng nanh ta thật đúng là không tồi~ bằng không hai cái dấu răng kia làm sao đều như vậy mà~

Đang lúc đắc ý hết sức, Thịnh Hi ca ca lại mở miệng lần nữa:

“Nhược Nhược...... Ngươi phải chịu trách nhiệm”

“Này phải chịu cái gì trách nhiệm a!”

“Phải......là ngươi cắn ta...... Rất đau......”

...... Vẻ mặt lộ ra biểu tình khóc không ra nước mắt

“Vậy ngươi muốn ta chịu trách nhiệm như thế nào a?”

“Làm lão bà ta”...... Ta chỉ biết.

” “NO~! Muốn ta giúp ngươi bôi thuốc ta còn có thể miễn cưỡng đáp ứng.”

“Vậy ngươi giúp ta bôi thuốc.”

“......”

...... Nguyên lai đây là tự tìm phiền toái trong truyền thuyết

“Vậy cái hòm thuốc nhà ngươi ở đâu?”

“Trên tủ lạnh”

“Áo” Ta từ trên đùi Thịnh Hi ca ca nhảy xuống chạy đến tủ lạnh bên kia, đem một cái băng ghế nhỏ đặt dưới đất sau đó đứng lên, gần nửa ngày mới không dễ dàng lấy được hòm thuốc.

Ta cầm cái hòm thuốc đi đến chỗ Thịnh Hi ca ca, mở hòm thuốc, lấy thuốc mỡ và cây bông gòn. Ta đem cây bông gòn nhúng vào hộp thuốc mỡ, xoay xoay, nhấm một ít lấy ra, nâng tay Thịnh Hi ca ca lên dùng cây bông gòn bôi a bôi lên tay.

Chờ hết thảy hoàn thành ta lại đem cái hòm thuốc đặt lại chỗ cũ.

Lúc quay lại thấy Thịnh Hi ca ca cúi đầu suy nghĩ chuyện gì đó, để hắn nghĩ đi, ta ăn điểm tâm của ta.

“Nhược Nhược~” Thịnh Hi ca ca bỗng nhiên mở miệng “Ngô?”

“Nếu đem hết thảy cái ngươi vừa mới làm đối với thuốc mỡ và cây bông gòn, để ta làm trên người ngươi thì thật tốt~” ( ta nói a~ các nàng cứ liên tưởng cây bông gòn chọt chọt lọ thuốc mỡ là hiểu nghĩa câu này à~)