Vốn tưởng rằng sự tình đến đây chấm dứt, lại không ngờ Tần Phong lại chuyển mũi nhọn về phía Đức phi: "Đức phi giám sát không đủ, dẫn đến quản sự phủ nội vụ lớn mật làm bậy, có tội không nhìn, ngay lập tức đem cung vụ giao cho Tuệ phi, cấm túc nửa tháng.

”Đức phi không nghĩ tới Tần Phong lại đoạt cung quyền của nàng, lần này nàng thật sự có tâm muốn ăn Ngọc mỹ nhân.

Đương kim hoàng thượng không lập hậu, cung quyền luôn luôn là tứ phi quản lý, Tứ phi biểu hiện ở chung hòa thuận, kì thực đều tự tính kế, Đức phi dã tâm thật lớn, nàng khinh thường cùng các phi tần cấp thấp khác đùa giỡn chút thủ đoạn nhỏ để tranh sủng, dưới gối nàng có một công chúa, trước khi hoàng tử chưa sinh ra, đây chính là lợi thế lớn nhất của nàng, nàng một lòng hướng về phía hậu vị, cho nên ngày thường nàng đều biểu hiện đoan trang đại khí, quản lý cung vụ cũng chưa từng xảy ra sai lầm, uy tín trong cung rất cao, nể mặt Đại công chúa Hoàng thượng đối với nàng cũng có vài phần tình cảm, Mắt thấy nàng cách mục tiêu của mình càng ngày càng gần, hiện tại hết thảy đều bị Ngọc mỹ nhân hủy hoại!Đức phi trong lòng cực kỳ hận, cũng không dám biểu lộ ra một chút bất mãn, nàng thậm chí ngay cả vì mình cầu tình cũng không dám, chỉ là cúi đầu nhu thuận tiếp nhận.

Thấy nàng như vậy, sắc mặt Tần Phong hòa hoãn một chút, hắn cũng biết mình giận chó đánh mèo, bất quá Đức phi quả thật cũng có lỗi, chỉ là nàng chung quy là mẹ đẻ của Đại công chúa, đại công chúa là đứa con đầu lòng của hắn, hắn đối với đứa con đầu lòng của mình chung quy là có tình cảm, bởi vậy hắn mới tạm thời tước đoạt cung quyền của Đức phi, lại đem nàng cấm túc nửa tháng để tỏ vẻ trừng phạt.

Về phần Ngọc mỹ nhân, cũng là thật sự chọc đến hắn, sở dĩ lưu lại Ngọc mỹ nhân một cái mạng, bất quá là nể mặt Đức phi cùng đại công chúa, còn có một nguyên nhân chính là phụ thân của Ngọc mỹ nhân coi như dùng được, hắn tạm thời không muốn động đến nàng.

Minh Liễu chết, Ngọc mỹ nhân cũng bị trừng phạt, Đức phi mất đi cung quyền, cũng có nghĩa là sự tình đã chấm dứt, Tần Phong không có ý tiếp tục truy tìm.

Nhưng người sáng suốt đều biết, thủ phạm của sự tình lần này là Ngọc mỹ nhân, nếu không một cung nữ nho nhỏ ở Minh Liễu lấy đâu ra lá gan đi mưu hại cung phi đang được sủng ái?Hơn nữa việc này rõ ràng còn có điểm đáng ngờ, cung nữ trong cung đều có bạc tháng, cung nữ tam đẳng một tháng cũng bất quá chỉ là một lượng bạc, đại cung nữ như Minh Liễu một tháng là hai ba lượng bạc, năm trăm lượng bạc cũng không phải là số lượng nhỏ, nàng chỉ là một cung nữ đến đâu có một khoản bạc này?Những người ở đây đều biết, Tần Phong cũng hiểu được, Ngọc mỹ nhân mới là người đứng sau sai khiến, nhưng hậu cung cùng tiền triều luôn có quan hệ không thoát khỏi được, Ngọc mỹ nhân tuy rằng ngu xuẩn ác độc, nhưng phụ thân của nàng coi như miễn cưỡng dùng được, hơn nữa quan hệ Đức phi, bởi vậy Tần Phong mới có thể quyết định như thế.

Sự tình trải qua Hà Châu Nhi một chút cũng không bỏ sót bẩm báo cho Lăng Hoan, Lăng Hoan nghe xong chỉ cười khẽ một tiếng, phảng phất hoàn toàn không thèm để ý.

Sau đó Dương Cửu mang người đưa tới không ít vật phẩm quý giá, nói là Hoàng Thượng ban thưởng, Lăng Hoan trong lòng hiểu rõ, đây là Tần Phong đang bồi thường cho nàng.

Nhưng nàng cũng không cảm thấy cao hứng, Ngọc mỹ nhân tâm tư ác độc, lúc nàng còn là cung nữ đã từng có tiết nộ với nàng, lần này lại càng trực tiếp muốn hại nàng, nhân chứng vật chứng đều có, nàng vốn tưởng rằng Tần Phong sẽ cho nàng một lời giải thích, lại thật không ngờ Tần Phong chỉ đánh chết một cung nữ.

Minh Liễu đúng là đáng chết, nhưng càng đáng chết hơn là Ngọc mỹ nhân, đối với Lăng Hoan mà nói, Ngọc mỹ nhân muốn thương tổn hài tử của nàng, chính là tội không thể tha, chút trừng phạt này căn bản là không đủ.

Nhưng nàng thì ! ! đối với kết quả như vậy ngoại trừ tiếp nhận cũng không có biện pháp nào khác.

Lăng Hoan hít sâu một hơi, đè nén tức giận trong lòng, hành động này của Ngọc mỹ nhân thật sự là âm hiểm độc ác, nếu không phải mũi nàng đủ linh mẫn, chỉ sợ nàng đã trúng chiêu, mà thái độ của Tần Phong cũng làm cho nàng hiểu được, người đàn ông này không đáng tin cậy.

.