*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên mặt Lục Đan Ny một chút vui vẻ cũng không có, nhìn thấy Đường Tử Thiến, càng thêm sôi máu: "Cô đi đi! Tôi không muốn thấy mặt cô."
Bên cạnh còn có vài nhân viên công tác khác, thấy Lục Đan Ny tức giận như vậy, đều rất kinh ngạc, dù sao trước đó cô ta vẫn luôn biểu hiện dáng vẻ rất ôn hòa.
Đường Tử Thiến không phải trái tim pha lê, thời gian làm việc lâu như vậy, tình huống thế này là thường xuyên gặp phải. Phương Lan nháy mắt ra hiệu với cô, sau đó cô liền cúi đầu xoay người rời đi.
Đây là quảng trường ngoài trời, hậu trường chỉ có hai phòng làm việc tạm thời, Đường Tử Thiến chỉ có tự mình đi tìm một chỗ cách xa tầm mắt của Lục Đan Ny.
Mặc dù phần diễn của Lục Đan Ny đã hết, nhưng mà công việc chưa xong, sau khi chờ hoạt động kết thúc, còn phải ăn cơm với người tổ chức sự kiện.
Lục Đan Ny ở phòng hóa trang thay quần áo và tẩy trang, Đường Tử Thiến ngồi dưới một góc cây đại thụ ở quảng trường.
Ngồi hơn nửa tiếng, Phương Lan gửi cho cô một tin nhắn, kêu cô trở về khách sạn trước.
Sau khi ở khách sạn ngây người hai tiếng đồng hồ, Chung tỷ gọi điện thoại cho cô, nói mấy ngày này chị ta sẽ đi theo Lục Đan Ny, vừa vặn cũng không có việc gì gấp, nên cho Đường Tử Thiến nghỉ mấy ngày.
Tâm tình Đường Tử Thiến tức khắc rớt xuống đáy cốc, cô biết rõ đây là điềm báo sắp bị đuổi việc. Cô nhận sai với Chung tỷ, Chung tỷ lại trấn an cô, nói chỉ là cho cô nghỉ mấy ngày, kêu cô đừng suy nghĩ nhiều, qua mấy ngày thì sẽ kêu cô quay lại.
Lời nói cũng nói đến mức này, Đường Tử Thiến chỉ có thể nghỉ ngơi chờ đợi tin tức, đồng thời cô cũng chuẩn bị tốt tâm lý tìm công việc mới. Đầu tiên cô nhớ tới lời nói lúc trước Cố Hoành hỏi cô, có muốn làm trợ lý của anh hay không? Nhưng rất nhanh cô đã gạt bỏ cái suy nghĩ này. Trước không nói cô đi tìm Cố Hoành nói chuyện, Cố Hoành có thể chấp nhận cô không? (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nếu như Lục Đan Ny đuổi việc cô, cô lại đi làm trợ lý cho Cố Hoành, bọn họ ở cùng một đoàn phim, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt. Cô không thể để cho người tốt với cô bị khó xử.
Thực ra nếu thật sự bị Lục Đan Ny đuổi việc, cô cũng không hẳn khó tìm công việc, ở đây danh tiếng của cô cũng tạm được, tìm một công việc mới cũng không khó.
Cô rất nhanh đã thông suốt, ở khách sạn thu dọn đồ đạc xong xuôi, gọi một cú điện thoại cho mẹ, nói trở về thăm bà.
Đặng Thục Vân, mẹ của Đường Tử Thiến không khỏi lo lắng, hỏi: "Sao đột nhiên được nghỉ? Có phải công việc gặp chuyện gì rồi không?"
"Dạ không có." Đường Tử Thiến cười trấn an: "Gần đây không bận lắm, hơn nữa mấy ngày này đúng lúc chị đại diện rảnh rỗi nên đi theo minh tinh của con, cho nên con mới có cơ hội nghỉ phép. Với lại, con làm việc cũng hơn một tháng rồi, được nghỉ mấy ngày là chuyện bình thường. Mẹ đừng nghỉ nhiều quá."
Đặng Thục Vân yên tâm, cười nói: "Vậy con mau trở về đi, mẹ đi mua thức ăn, làm món mà con thích ăn."
"Dạ! Mẹ, con muốn ăn cánh gà chiên Coca(1) và cá om(2), còn có vịt xào gừng(3)."
"Biết rồi, biết rồi. Con, cái đứa ăn vặt này. Còn có gà nướng hạt dẻ(4) và giò heo kho(5), phải không?" Ai hiểu con gái bằng mẹ.
Đường Tử Thiến hiếm khi xấu hổ: "Mẹ, con nào có ăn nhiều như vậy, những món khác đợi sau khi con trở về thì cùng mẹ làm nhé."
*****
Hai ngày sau, phim trường trong Thành phố, Cố Hoành mới vừa quay xong một cảnh, cảnh diễn tiếp theo là buổi tối, ở giữa có rất nhiều thời gian, có thể trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Phòng hóa trang, chuyên viên trang điểm tháo trang sức, tóc giả cho anh.
Lý Húc ngồi ở bên cạnh chờ, anh ta nói rất nhiều, đột nhiên thay đổi phong cách, hỏi chuyên viên trang điểm: "Có phải hôm nay Lục Đan Ny quay lại đoàn phim không?"
Chuyên viên trang điểm gật đầu: "Ừ, cô ấy xin nghỉ ba ngày, đoán chừng buổi tối sẽ đến."
"Buổi tối à, vừa hay, buổi tối cô ấy có một cảnh diễn. Vậy thì tối nay tôi đã có thể nhìn thấy tiểu Tử Thiến của tôi rồi." Dáng vẻ của Lý Húc vô cùng hào hứng.
"Tử Thiến của cậu?" Ánh mắt hung ác của Cố Hoành nhìn anh ta từ trong gương.
Ánh mắt của anh quá mãnh liệt, Lý Húc vừa chạm vào một cái, giật cả mình. Tuy anh ta không biết mình có lỗi gì, nhưng trong tiềm thức sửa lời lại: "Tử Thiến của chúng ta."
Cố Hoành cười lạnh: "Cô ấy không phải của các người."
Lời nói của Cố Hoành quá chân thật, quả thực làm cho người ta suy nghĩ lung tung, nhưng mà với sự thẳng thắn anh ta vô cùng hiểu rõ, Lý Húc tin chắc Cố Hoành chỉ tích cực đơn thuần mà thôi. "Vâng, cô ấy không phải của chúng ta, cô ấy là của chính mình."
Cố Hoành không nói thêm gì nữa. Thật ra bây giờ tâm tình của anh cũng không tệ, dù sao rất nhanh sẽ nhìn thấy Thiến Thiến của anh.
Nhưng mà, buổi tối lúc quay phim, hy vọng của Cố Hoành và Lý Húc rơi vào khoảng không.
Lục Đan Ny mặc phục trang xinh đẹp, lúc xuất hiện giống như tiên nữ hạ phàm, đôi mắt của bọn họ cũng chưa nhìn thẳng một chút, mà là tìm kiếm người bên cạnh cô ta.
Khi phát hiện đi theo bên cạnh cô ta chỉ có Phương Lan và Chung tỷ, Lý Húc nhíu mày, lẩm bẩm: "Sao không thấy Tử Thiến?" Sau khi anh ta nói xong nhìn về phía Cố Hoành, ý thức được hỏi anh cũng vô dụng, anh ta nói: "Tôi đi qua hỏi một chút!"
Thật ra anh ta chỉ là nói ra chuyện mình muốn làm, cũng không phải trưng cầu sự đồng ý của Cố Hoành. Bây giờ Cố Hoành không cần anh ta, cũng sẽ không quản chế anh ta quá nhiều. Chính là không ngờ tới, Cố Hoành nói: "Đi đi."
Điều này đại biểu anh rất ủng hộ.
Nhưng mà tính tình của Cố Hoành lãnh đạm như vậy, vì sao phải ủng hộ anh ta đi quan tâm một trợ lý nhỏ.
Có chút phức tạp, Lý Húc khó hiểu, lại không có thời gian suy nghĩ nhiều.
Lý Húc rất nhanh chạy đến trước mặt các cô gái xinh đẹp, anh ta chào hỏi Lục Đan Ny và Chung tỷ, sau đó chờ mong tốt đẹp hỏi: "Tử Thiến đâu?"
Nụ cười của Lục Đan Ny ngưng trệ, bước nhanh một bước cách xa người quan tâm Đường Tử Thiến.
Chung tỷ và Phương Lan đều biết Lục Đan Ny không vui, mấy ngày qua vì chú ý đến tâm tình của cô ta, Chung tỷ kêu phòng quan hệ xã hội của công ty đem những tin tức trên mạng có liên quan Đường Tử Thiến đều đè xuống.
"Tử Thiến nghỉ phép về nhà rồi." Chung tỷ mỉm cười trả lời.
Lý Húc không khỏi lo lắng: "Tại sao đột nhiên về nhà, là trong nhà có chuyện gì sao?"
Chung tỷ: "Không phải, cô ấy ở đoàn phim hơn một tháng cũng chưa được nghỉ phép, đúng lúc tôi có thời gian, nên tới thay ca cho cô ấy, lần sau thì đến lượt Phương Lan nghỉ."
Giọng điệu của Chung tỷ rất nhẹ nhàng, Lý Húc yên lòng, vẻ mặt lại rất mất mát: "Thời gian này không có Tử Thiến ở đây, tôi thật cô đơn."
Chung tỷ cười nhạo anh ta, nói: "Cậu có ý đồ bất chính à."
Lý Húc ngại ngùng, cười ha ha kêu các cô giữ bí mật.
Lý Húc quay lại bên cạnh Cố Hoành, nói với Cố Hoành Đường Tử Thiến nghỉ phép.
Cố Hoành không lên tiếng, trầm mặt, như có điều suy nghĩ.
Buổi tối kết thúc công việc lại là đêm khuya, trên đường trở về khách sạn Lý Húc đã ngủ gật, chỉ muốn nhanh chóng trở về giường lớn mềm mại ấp áp của anh ta.
Đi thang máy lên lầu, sau khi trong thang máy chỉ còn Cố Hoành và Lý Húc, Cố Hoành nói: "Cậu đi điều tra xem, lúc Lục Đan Ny tham gia sự kiện đã xảy ra chuyện gì, đừng thông qua bọn người Lục Đan Ny điều tra."
Lý Húc kinh ngạc: "Anh nghi ngờ Tử Thiến nghỉ...... Được, tôi đi điều tra!" Lý Húc không ngủ gà ngủ gật nữa.
Cố Hoành thấy Lý Húc đối với Đường Tử Thiến quan tâm quá mức, nhíu mày nói: "Cậu chuyên tâm làm việc." Đừng có động tâm tư khác!
"Hiểu được!" Lý Húc không nghĩ nhiều, Cố Hoành có chút tâm tắc.
Lý Húc rất giỏi hỏi thăm tin tức, đáng tiếc Cố Hoành quá khiêm tốn, quá đạm bạc, anh ta không có chỗ phát huy, bây giờ chuyện này với việc anh ta thích Đường Tử Thiến có liên quan, anh ta hết sức nghiêm túc tích cực.
Bởi vì quá muộn, Lý Húc không thể quấy rầy người khác, vì vậy chỉ ở trên mạng tìm tòi tin tức, đi dạo rất nhiều Tieba(*), cuối cùng một bài viết bị anh ta phát hiện có liên quan đến chuyện ngày hôm đó.
(*) Tieba (Baidu Tieba): (Bách Độ Thiếp Ba) là nền tảng truyền thông lớn nhất tại Trung Quốc do công ty Baidu thành lập. Baidu Tieba là một diễn đàn thảo luận dựa trên từ khóa, nơi người dùng có thể tìm kiếm thông tin thông qua một thanh tìm kiếm. Diễn đàn này bao gồm các cuộc thảo luận xoay quanh gần như mọi chủ đề có thể thảo luận. Nhiều người gọi Baidu Tieba là Reddit phiên bản Trung Quốc.Tiêu đề bài viết là "Đoán xem đây là trợ lý của ai". Trên ảnh chụp, Đường Tử Thiến ngồi dưới cây đại thụ, khuỷu tay đặt tên đầu gối, hai tay chống cằm, đang ngẩn người. Có lẽ là bởi vì tiêu đề này không đủ thu hút, nên bài viết này rất ít bình luận.
Tin tức liên quan đến chuyện Cố Hoành bế trợ lý nhỏ ở thời gian trước, Lý Húc rất rõ. Vừa rồi anh ta vẫn luôn quay chung quanh từ khóa "Lục Đan Ny" tìm kiếm, lúc này anh ta tìm được từ mấu chốt rồi —— "Trợ lý", rất nhanh đã phát hiện mấy bài viết khác về Đường Tử Thiến.
Trong đó có một bài viết vừa đăng lên vài phút, tiêu đề là "Tiếp tục xóa bài viết của tôi à, dám làm không dám nhận!" Nội dung bài viết rất thẳng thừng, nói trước đó đăng mấy bài viết đều bị xóa, vốn dĩ chỉ là phun tào(*) không định nói là ai, nhưng bây giờ lại muốn nói hơn. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Lục Đan Ny ngày thường giả vờ đơn thuần, giả vờ hiền lành, nhưng thật ra tính khí lớn lại nhỏ mọn, đối với trợ lý rất hung dữ. Trong bài viết còn có một tấm ảnh, mặc dù do ánh sáng khá mờ, cộng thêm ảnh chụp chỉ là bóng lưng, nhưng mà người quen sẽ nhìn ra đó là Lục Đan Ny và Đường Tử Thiến. Trên ảnh chụp Đường Tử Thiến cúi đầu rời đi, Lục Đan Ny nhìn chằm chằm cô.
(*) Phun tào: hay nói mấy lời lải nhải, như rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm, châm chọc...Tính cách của Đường Tử Thiến thoải mái, ngày thường đi đường cũng rất có tinh thần phấn chấn, cúi đầu bước đi như vậy, rõ ràng là tâm tình không tốt.
Có thể khiến cho tâm tình của cô không tốt, nhất định chịu ủy khuất không nhỏ.
Lý Húc rất đau lòng, hơn nữa rất tức giận.
Trước tiên anh ta gọi điện thoại cho Cố Hoành, cũng mặc kệ anh ngủ hay thức.
Cố Hoành chưa có ngủ, rất nhanh đã nhận điện thoại, sau khi nghe Lý Húc nói xong, anh trầm mặc chốc lát, nói: "Tôi biết rồi." Anh cúp điện thoại, không chút do dự gửi một tin nhắn cho Đường Tử Thiến.
Lý Húc là người nóng tính, anh ta cho rằng Cố Hoành có thể chỉ là bởi vì đã từng có quan hệ chủ tớ cho nên hỏi thăm một chút, không có ý định giúp Đường Tử Thiến. Trên thực tế chuyện này cũng không có gì giúp đỡ, đi làm công cho người ta, bị boss mắng là chuyện quá bình thường, đặc biệt là trợ lý minh tinh, là nghề nghiệp rất dễ bị khinh bỉ.
Lý Húc cũng là trợ lý nên đồng cảm, muốn lập tức gọi điện thoại cho Đường Tử Thiến hỏi rõ tình hình. Cho dù không thể giúp cô hết giận, cũng có thể giúp cô đổi công việc. Mới vừa tìm ra số điện thoại của Đường Tử Thiến, bất ngờ thấy thời gian đã là 2 giờ sáng rồi, do dự một chút, anh ta không gọi.
Hơn 6 giờ sáng hôm sau, Đường Tử Thiến thức dậy xem di động, điều đầu tiên đôi mắt nhìn thấy là tin nhắn của Cố Hoành.
[ Thức dậy gọi điện thoại cho tôi.]
Đường Tử Thiến đọc ra giọng điệu ra lệnh, vì thế lập tức gọi điện thoại cho anh.
Lúc này Cố Hoành đang ngồi trên xe đi đến phim trường, Lý Húc lái xe.
Điện thoại vừa thông, Đường Tử Thiến vội hỏi: "Cố tiên sinh, có chuyện gì sao?"
Cố Hoành: "Hôm đó Lục Đan Ny tham gia sự kiện, trút giận lên người cô?"
Đường Tử Thiến vạn vạn lần không ngờ tới anh là vì chuyện này, sửng sốt một chút liền nói: "Chuyện nhỏ mà thôi, không sao."
Nửa tiếng trước, Lý Húc đã nghe được thêm nhiều tin tức, Cố Hoành đã biết vì sao Lục Đan Ny tức giận, cũng biết vì sao Đường Tử Thiến nghỉ phép. Chuyện này, ở trong cái giới này quả thật là một chuyện rất nhỏ, Đường Tử Thiến cũng không tính bị ủy khuất bao nhiêu, đổi lại người khác, an ủi một chút là được.
Nhưng mà, Cố Hoành rất không vui, cô bé anh đã từng rất cưng chiều, thật vất vả lắm mới xuất hiện trong thế giới của anh một lần nữa, nhưng lại ở trong phạm vi biết rõ của anh bị ủy khuất, trong lòng anh thực sự khó chịu, muốn giữ cô ở bên cạnh mình, đem những thứ xấu xa kia ngăn chặn ở bên ngoài.
__________
(1) Cánh gà chiên Coca:(2) Cá om:(3) Vịt xào gừng:(4) Gà nướng hạt dẻ:(5) Giò heo kho:_________