Editor: Hanna

Cho nên, nếu em nhìn thấy soái ca mà không dời mắt, thay đổi thất thường nay Tần mai Sở...... Hừ!”

Lời nói bay bổng, âm cuối ngân lên cùng với nheo mắt tao nhã lưu chuyển.

Cô gái nhỏ nghe vậy, chính là vươn đầu lưỡi phấn nộn ra, nhanh nhẹn đem ngón tay đưa bánh ngọt cuốn vào trong miệng mình.

Ừ, thực ngọt!

Cảm thấy thỏa mãn mềm mại cọ cọ trên vai cậu, ngáp một cái, tiếng nói nhỏ nhẹ.

”Anh là đang phủ nhận mình là soái ca sao? Hay là muốn đổi họ, trước đổi là Tam? Sau đổi thành Tứ? Trước đổi thành Tần? Sau đổi thành Sở?”

Cô gập tay xoa nhẹ hai mắt, bộ dáng có chút mệt mỏi: “Anh hỏi cha mẹ nuôi một chút xem họ có đồng ý hay không...... Bằng không em nhiều nhất cho là......Hướng Trữ, Mộ Ninh.”

Cô gái nhỏ bị cơn buồn ngủ đánh bại, hô hấp rất nhanh trở nên đều đều.

Tiểu Chấp Mặc giơ tay làm cho cô ngủ thoải mái một chút, dừng ở gần ngay khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hồng nhuận, giống như được phủ tầng ánh sáng ấm áp, anh mặt mày đang trong trẻo nhưng lạnh lùng giống như vầng trăng xa xa kia, ánh trăng ngồi bên cầu dịu dàng quấn lấy thân ảnh cô gái nhỏ.

Tiếng máy bay xẹt qua không trung, lưu lại đám mây trắng bị phá tan thành tầng tầng lớp lớp, biến mất không dấu vết.

Giống như thời gian một đi không trở lại.

.........................

Vấn đề có muốn trưởng thành hay không, trong tiếng cười cùng mỗi ngày líu ríu của Tiểu Quỷ Đạm, có vẻ bé nhỏ không đáng kể.

Đối với cô mà nói, năm ba và năm bốn ý nghĩa chính là......Toan Toan lấy càng nhiều giấy khen cho mình gấp máy bay.

Trình Hiểu Nguyệt đại diện cho các cô gái khác bắt đầu lập bè kết phái, nói những vấn đề thần thần bí bí.

Cô ta sẽ cùng Tần Như Ca cùng đi toilet, cùng dính như keo.

Không phải bởi vì Toan Toan không muốn, mà là cô nghĩ trong lúc cậu đợi mình, sẽ bị bạn học khác như hổ rình mồi, thỉnh thoảng còn có thể nhận được thư tình.

Các bạn càng ngày càng lớn bắt đầu có khái niệm “Người theo đuổi” này.

Trong các nhà khoa học, giáo viên, chủ tịch nước cùng tỷ phú tên tuổi nổi tiếng, Tiểu Quỷ Đạm như cũ vẫn muốn trở thành Tề Thiên Đại Thánh.

Một cây Kim Cô Bổng ha ha ha ha, tư thế oai hùng tiêu sái, chuyên trị yêu ma quỷ quái cứu vớt thiên hạ.

Vì thế, trong quá trình gian khổ tìm đọc các loại tư liệu, trong một ngày chủ nhật trời trong nắng ấm sau khi do dự suốt hai tuần, cô nàng lôi kéo Toan Toan bước về phía đường có lớp võ thuật của cung thiếu nhi.

Đứng tấn mồ hôi ướt đẫm, cắn chặt khớp hàm cũng không nhúc nhích, cứng cỏi mà chấp nhất......

Khẳng định không phải Tiểu Quỷ Đạm!

Không đến hai mươi phút, hai đứa bé từ bên trong đi ra, cô gái nhỏ cầm trên tay một cây kem, toi công cho vào miệng.

Trên cánh tay cậu bé đeo túi sách màu hồng, cầm trong tay giấy ướt vừa đi vừa giúp cô nàng lau, đối với một hai lần đưa đến bên môi lại tràn đầy tỏ vẻ thực bất đắc dĩ, “Em có thấy qua Tề Thiên Đại Thánh ăn kem sao? Em có thấy qua Tề Thiên Đại Thánh uy Đường Tăng ăn kem sao?”

Tự mình tưởng tượng ra hình ảnh, lại không dám nhìn thẳng.

Ngoan ngoãn đứng ở vạch kẻ cho người đi bộ chờ đèn xanh, Tiểu Quỷ Đạm liếm chút khóe môi, ung dung phản bác: “Vậy anh có thấy qua Tề Thiên Đại Thánh không luyện võ thuật mà chuyển sang học múa sao? Vậy anh có thấy qua Tề Thiên Đại Thánh không uy Bạch Long mã mà uy con thỏ sao?”

“.................”

Cái con thỏ lấy không ít chú ý của Ninh Chấp Mặc là ông nội Hứa bảo người đặc biệt đưa từ Hà Lan tới, cả bộ lông thuần khiết được bọc bằng vải ka-ki, mắt to đen bóng cùng cô gái nhỏ giống nhau như đúc.

Bởi vì Ôn Tình bị dị ứng với lông, Tiểu Quỷ Đạm lại không nỡ tặng người khác, vắt óc suy nghĩ biện pháp.

Trong hành lang đầy đồ đạc lấy ra cái hộp liền thành nhà của thỏ con.

Trước sau cái hộp khoét thành cái lỗ, phía trước thông ra vườn rau, phía sau thông với chỗ vệ sinh, mười ngày một lần tổng vệ sinh.

Từ cung thiếu nhi trở về hôm nay vwfaf vặn đến ngày mở hộp tắm rửa cho con thỏ.

Lúc tin buồn truyền đến, mở cái nắp hộp ra cô gái nhỏ chính là hướng về phía Toan Toan chu miệng oán giận, ép buộc con thỏ béo bị cô nàng ép thành hình chữ nhật......