Cô gái nhỏ dưới chân bước vài bước.

Cuộc đối thoại của hai người tiếp tục truyền đến, trong giọng nói là sự hâm mộ không hề che giấu chút nào.

”Ngươi hiện tại cũng bị mê hoặc không được a! Nhưng mà người ta có một tiểu thanh mai trong vinh hoa, nghe nói là vị kia nhà Hứa gia đâu......”

”Ta biết! Không phải lần đầu tiên còn cùng nhau đến đây nhìn Meo Meo sao? Cùng nhau lớn lên cảm tình cũng thật bình thường......Tựa như giống với Tiểu Phách Vương......”

”Như thế nào mà giống nhâu?!”

Một nhân viên cửa hàng trong đó cười nhạo một tiếng, dùng một loại ánh mắt ngươi không biết nội tình, thực thương hại nhìn đồng nghiệp của mình, rủ rỉ nói.

”Con Meo Meo kia căn bản là mèo Scotland của Tiểu Phách Vương, là vị thái tử gia sợ tiểu thanh mai biết con Tiểu Phách Vương kia đột tử mà khổ sở, cố ý tìm con khác thay thế......”

Nghĩ một chút, cô tiếp tục bổ sung nói.

”Nghe ông chủ nói, vẫn là mất rất nhiều công sức đặc biệt tìm đến con giống như vậy, cũng lừa dối cô gái nhỏ kia hơn nửa năm......Ngươi cảm thấy tình cảm này cùng tình cảm vớiTiểu Phách Vương bạn bè như vậy giống nhau sao?”

Một nhân viên khác nghe được sửng sốt một chút, sau khi lấy lại tinh thần, không ngừng thở dài.

”Nhỏ như vậy mà hiểu chuyện như vậy, nhỏ như vậy liền như vậy......Hình mẫu tổng tài lạnh lùng bá đạo, thật là ngược cẩu! Sắp đến năm mới rồi, hai đứa bé vẫn thế sao?!”

”Cắt!” Người phụ nữ tung tin bắt đầu khinh thường, “Ngươi cho là cái này gọi là ngược cẩu? Vừa rồi Tần Họa cùng con trai nói cái gì, ngươi nghe thấy không?”

Nhân viên cửa hàng vẫn nghe vỗ ngực mình một phen, ân, trái tim vẫn còn.

Cô nuốt một ngụm nước bọt: “Ta vừa vặn đi tiêm cho chó......Mau nói một chút, nghe xem cách giáo dục con cái của diễn viên cùng tôi có khác gì không!”

Một cái vỗ bất ngờ vào ót của cô, vị tung tin kia nhìn lại với ánh mắt xem thường.

”Cái gì dục nhi bí tịch nha! Là thái tử gia nói với mẹ, cô gái nhỏ muốn thhu dưỡng con chó nhỏ, bị hắn cự tuyệt, bởi vì con chó này nhìn qua bộ dáng chính là sinh bệnh......Vừa rồi ngươi không phải cũng nhìn thấy, quả thực chỉ có thời gian vài ngày, gan đều bị cắn rụng một mảng, như thế nào sống được lâu đây?”

Lẳng lặng lắng nghe, Tiểu Quỷ Đạm đứng ngoài cửa bị rèm cửa ngăn trở, kiễng chân nhỏ nghiêng đầu hướng bên trong nhìn.

Một loạt giường nằm ngay tại đại sảnh, hiện tại là đêm khuya, chỉ có con chó nhỏ vừa cứu kia nằm ở giường nhỏ ngoài cùng.

Chân trước châm hai cây kim, chất lỏng bán trong suốt đang từng giọt từng giọt rớt xuống.

Đầu, thân mình, đuôi, tất cả đều quấn đầy băng vải, một vòng lại một vòng.

Bao gồm bụng, giống như là mặc thật dày quần áo du hành vũ trụ, có chút buồn cười, làm cho buồn cười đến đau lòng người.

Nó nhắm mắt lại, cả người tựa hồ cũng có chút bất an run rẩy......

Lúc ấy ta đang băng bó, có chút thất thần, chợt nghe Tần Họa hỏi thái tử gia, vì sao không nói nguyên nhân cho cô gái nhỏ, cùng nhau đưa đến đây, cùng nhau bên cạnh con chó nhỏ lúc nó qua đời......”

”Thái tử gia trên mặt thần sắc đề không có một chút buông lỏng, trả lời vân đạm phong khinh.”

”Tôi bây giờ vẫn còn có ấn tượng sâu sắc, cậu bé bảy tám tuổi, như thế nào hiểu được nhiều như vậy!”

Cô cố ý thắt cái nút, kết quả thiếu chút nữa không bị ánh mắt như dao của đồng nghiệp giết chết, thế này mới học ngữ điệu của Tiểu Chấp Mặc nói ra.

Nhưng là, thanh âm cao ngạo của hắn, rất quen thuộc rất quen thuộc, không ai có thể bắt chước được.

Mặc dù như vậy, nội dung trong lời nói như trước không sai chút nào lọt vào trong tai cô gái nhỏ.

”Nếu con chó nhỏ thật sự chết, Tiểu Quỷ Đạm không chừng sẽ khóc thành cái dạng gì đâu, cùng với như vậy, còn không bằng khiến cho em ấy cảm thấy con là mộ người lạnh nhạt, con chó nhỏ được người lạnh nhạt thu dưỡng, khỏe mạnh mà sống......”

”Mẹ, người cũng không phải không biết, mỗi lần đều là như vậy......”

Tiếp theo là một tiếng thở dài, bất đắc dĩ như thường ngày.

”Cô ấy rơi nước mắt, con càng đau lòng.”