Chương 2: Cô là Tiểu Đạm Đạm (1)
Editor: Nhã Y Đình
Mẹ Hứa là một nữ cường nhân trong sự nghiệp nhưng đến năm 30 tuổi lại kết hôn với đối tác làm ăn. Sau đó, mối quan tâm hàng đầu của bà là gia đình và con cái.
Lúc đầu, bà cũng không quá quan tâm đến chuyện kết hôn, sinh con. Nhưng lần trở lại thành phố A tham dự tiệc đầy năm con trai của một người bạn thân. Hôm đó, cậu nhóc xinh xắn, lanh lợi ngọng nghịu gọi mẹ Hứa một tiếng "Dì ơi!" rồi cười với bà. Dáng vẻ thật đáng yêu.......
Mẹ Hứa bị dụ dỗ, đột nhiên thay đổi 180 độ.
Một năm sau.
Mẹ Hứa nằm nghiêng trên giường bệnh, ở bên cạnh có một Tiểu Gạo Nếp nhỏ nhắn, trắng hồng, khuôn mặt to bằng lòng bàn tay. Cái mũi, miệng, đôi mắt đều cực kỳ nhỏ nhắn.
Cô nhóc này rất khác với những đứa bé khác.
Ngoại trừ lúc mới sinh thì khóc một lúc, những lúc khác Tiểu Gạo Nếp cũng không khóc quấy gì. Khi đói bụng chỉ kêu vài tiếng mà thôi.
Thỉnh thoảng, khi nói chuyện phiếm với mấy sản phụ giường bên, mẹ Hứa đều nhận được những ánh mắt hâm mộ của mấy bà mẹ kia. Ngược lại, ba mẹ Hứa lại nghĩ rằng, chẳng thà con gái mình ầm ĩ một chút để bọn họ có thể dỗ dành, ôm nựng con thì hai người họ mới có cảm giác trở thành ba mẹ.
Không nỡ để con gái bị đói, ba Hứa thử đủ loại phương pháp kỳ quái.
Có lúc, ba Hứa sẽ mở phim kinh dị hoặc bất ngờ làm mặt quỷ dọa con gái......
Đối mặt với những hành động ngây thơ của ba Hứa, Tiểu Gạo Nếp chỉ ngáp một cái rồi nhắm mắt ngủ.
Trẻ con được nuôi bằng sữa mẹ nên có giấc ngủ rất say mà lâu. Mẹ Hứa nhẹ nhàng hôn lên chóp mũi trắng trẻo của con gái cảm thấy xúc động không thôi. Bà đã lăn lộn trên thương trường nửa đời người, có tình yêu, có gia đình. Lúc trước vì trêu chọc con trai bạn thân là sẽ sinh vợ cho nó...... bây giờ bà có con gái thật. Cảm thấy thật kỳ diệu!
Ba Hứa về nhà nấu cơm trưa rồi lại mang vào cho vợ. Lúc vào phòng bệnh thấy mắt vợ đỏ hồng, vội vàng đặt hộp cơm xuống, bước qua nhẹ nhàng ôm mẹ Hứa vào lòng, "Sao vậy em?"
Mẹ Hứa cũng thản nhiên, quay đầu lau hết nước mắt vào áo ba Hứa, đôi mắt đỏ hồng nhìn ông xã mình, nhẹ nhàng hỏi: "Đặt tên cho con gái chúng ta là Hứa Đạm Đạm được không?"
Hóa ra là thế......
Ba Hứa yên tâm, gật đầu như gà mổ thóc, cực kỳ tán thành: "Em thích là được!"
Mẹ Hứa thỏa mãn hừ nhẹ một tiếng rồi mới chậm chạp ngồi xuống. Mới sinh chưa được một tuần nên sản phụ phải nghỉ ngơi nhiều.
Ba Hứa nhanh nhẹn kéo bàn ăn, rồi bày biện đồ ăn cho mẹ Hứa, lại sợ mẹ Hứa suy nghĩ linh tinh: "Bà xã, có da có thịt mới tốt nha!"
mẹ Hứa thấy dáng vẻ hăng hái của ba Hứa thì hơi nhíu mày: "A......? Tốt như thế nào?"
Ba Hứa nịnh nọt: "Có da có thịt mới cảm thấy rất mềm mại! Em xem, hôm nay anh làm trứng xào cà chua em thích đó!"
Ở ngoài cửa vang lên một giọng nói giòn giã: "Ở đâu có trứng xào cà chua ạ? Con thích ăn nhất món đó ạ!"
Sau đó, cửa bị đẩy ra, một cậu nhóc xinh xắn chạy vào phòng bệnh.
"Ninh Chấp Mặc! Con đi chậm thôi đừng dọa đến em gái nhỏ!" Một cô gái trẻ tuổi đi theo sau nói.