Vô Song hiện tại có hứng thú với viên hạch đen này hơn nhiều so với thứ trên người Oni.
Trong mắt Vô Song, cái đám Ngư Quỷ này yếu vô cùng, nếu Oni là sản phẩm nhân tạo thì Ngư Quỷ chắc hẳn cũng vậy nhưng mà là một sản phẩm thất bại dù sao nó quá yếu.
Đến khi chính thức bắt đầu xem xét Ngư Quỷ thì Vô Song mới biết là mình nhầm.
Trong số 7 con Ngư Quỷ bị Vô Song giữ lại, hắn trực tiếp giết 5 con để tạo mùi mà gọi Oni đến về phần 2 con còn lại Vô Song chỉ chém vào chân chứ không có giết.
Đôi chân bị chặt, Ngư Quỷ gần như cũng không thấy đau, hai con Ngư Quỷ kia bắt đầu bò đi, bắt đầu lết trên mặt đất.
Nhìn hai con Ngư Quỳ đang lết, Vô Song lại có điều suy nghĩ, dù sao chúng vừa chết thì mùi hôi xuất hiện nhưng bị chặt đứt hai chân thì lại không có cái gì.
Vô Song bắt đầu lại gần quan sát, trực tiếp chặt thêm hai cánh tay của Ngư Quỷ khiến hai đầu Ngư Quỷ đến cả lết cũng lết không xong.
Tiếp theo một tay cầm lấy đầu nó mà nâng lên, lúc này ánh mắt Vô Song mới híp lại, Vô Song vậy mà có thể cảm nhận được ma khí trên người Ngư Quỷ.
Ma khí trên người Ngư Quỷ quá yếu nên Vô Song lúc trước không nhận ra nhưng mà hiện tại lại gần thì mới thấy, lượng ma khí trên người Ngư Quỷ có khí còn nhiều hơn trên người Oni.
Vô Song có thể dựa vào khả năng của mình mà xác nhận vị trí ma khí, trực tiếp lấy kiếm đâm vào ngực Ngư Quỷ sau đó móc ra một vật.
Đường kiếm của Vô Song chưa đủ giết Ngư Quỷ vì vậy nó sẽ không chết... hoặc ít nhất không chết trước khi vật này được tháo ra.
Khi vật này rời khỏi cơ thể, con Ngư Quỷ này mới chết hơn nữa không có mùi hôi.
Làm theo cách tương tự, Vô Song thu được viên hắc hạch thứ hai.
Cả hai viên hạch này đều nhỏ hơn hạch của Oni nhiều nhưng mà bọn chúng lại đang từ từ xoay tròn, hơn nữa hai viên hạch này được tạo nên từ thuần ma khí.
Vô Song có thể cảm nhận được gì đó từ hai viên hạch đen này, thế là hắn cứ theo ý mà làm, trực tiếp bóp nát một hạch cùng một thùy trên người Oni, khi đó dị biến xảy ra.
Khi chịu lực bóp nát của Vô Song đương nhiên ma khí lại sinh ra nhưng thay vì rất nhanh tan vào trong thiên địa thì ma khí lại bị hai viên hạch đen trong tay Vô Song hút lại, hoàn toàn hấp thu.
Tiếp theo Vô Song có thể thấy được cả hai viên hạch đen lớn lên một chút, tuy chỉ là một chút nhưng rõ ràng nó lớn lên.
Quan sát được tình hình này, Vô Song lại trực tiếp hủy đi thêm một viên hạch đen nữa đồng thời hủy nốt một viên thùy xanh cuối cùng mà Vô Song có.
Ma khí lại sinh ra, ma khí cũng không biết mất mà bị hấp thu, bị viên hạch đen hoàn toàn hấp thu sau đó nó lại lớn lên.
Lúc trước, nó chỉ lớn bằng một viên bi nhưng bây giờ đã phát triển ngang với một miếng bánh trôi, sinh sinh lớn thêm đến hai vòng.
"Thứ này vậy mà có thể hấp thụ ma khí? ".
Vô Song lần này không khỏi phải nhìn cái đám Ngư Quỷ thêm vài lần thậm chí Vô Song cảm thấy... Ngư Quỷ rất có khả năng... tiến hóa.
Cái đám Ngư Quỷ này đến cả thân thể đồng bạn cũng nuốt nhưng mà ai biết được nuốt xong thì sản sinh ra cái gì?, dù sao hắc hạch bên trong Ngư Quỷ quả thật có thể phát triển, quả thật có thể hấp thụ ma khí mà trở nên lớn hơn, Vô Song có hoài nghi rất lớn rằng Ngư Quỷ hoàn toàn có thể mạnh lên, hắc hạch của nó càng lớn thì Ngư Quỷ sẽ càng mạnh sau đó bắt đầu tiến hóa thành một giống loài mới.
Vô Song đoán không sai bởi vì trong hồi ký của Tiêu Dao Tử, vị tiền bối này cũng nói như vậy hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy sinh vât tiếp theo mà Ngư Quỷ tiến hóa thành.
Sinh vật này ở trong truyền thuyết Phù Tang gọi là Kappa đồng thời được Tiêu Dao Tử gọi là... Thủy Quỷ..
Ngư Quỷ sống thành bộ tộc gần các nguồn nước nhưng chúng không chân chính sinh sống dưới nước, chỉ có Thủy Quỷ mới sống dưới nước hơn nữa số lượng cực kỳ hạn chế, trong hồi ký của Tiêu Dao Tử thì tại Bồng Lai Tiên Đảo này bản thân Thủy Quỷ còn cao cấp hơn cả Hung Quỷ, tức là Kappa còn ở dạng hình thái sinh mệnh cao hơn Oni nhiều.
Dĩ nhiên những vấn đề này Vô Song không biết, Vô Song hiện tại chỉ biết là mình cần tìm một tổ đội.
Vô Song giết Thiên Vũ Trung là bởi vì ngứa mắt, kẻ như Thiên Vũ Trung chỉ có thể làm chậm bước tiến của Vô Song bởi vì hắn quá coi trọng chính mình, quá thích nắm trong tay mọi vât, lấy mình làm trung tâm, dạng người như vậy chết sớm lúc nào hay lúc đó, chí ít Vô Song không muốn đồng bọn hợp tác với mình như vậy.
Vô Song trước khi lên Bồng Lai Đảo thì đã chọn được đội ngũ cho mình, đầu tiên không thể không có Thiên Vũ Chính Tắc, thứ hai chính là Dương, thứ ba là Luha còn cuối cùng chính là Thiên Vũ Huân.
Thiên Vũ Chính Tắc thì không cần phải nói, Vô Song có một niềm tin rất mãnh liệt vào hắn hơn nữa Vô Song thủy chung cảm thấy cơ duyên của Thiên Vũ Chính Tắc nằm ở nơi này, đây là nơi giúp hắn hoàn thành quá trình thuế biến.
Dương cũng không có gì để nói, nữ tử này đầu tiên là mạnh, thứ hai là hợp ý Vô Song, thứ ba nàng có liên quan tới Nam Lĩnh, cho dù không nhiều nhưng liên quan thì vẫn cứ là liên quan, Vô Song đối với Nam Lĩnh thủy chung vẫn luôn tò mò.
Về thằng nhóc Luha, bản thân Luha đương nhiên mạnh vô cùng, nó che đậy rất khéo nhưng sao có thể che mắt được Vô Song?, Vô Song có thể thấy rõ bản thân Luha đã lộ ra uy, ngoài cái vấn đề này ra mái tóc Luha còn màu trắng, khí chất của đứa bé này cũng cực giống Vô Song, trên đời quả thật không mấy khi được thấy một người như vậy, đừng nói chỉ là mang Luha nhập đội mà bản thân Vô Song còn muốn mang tiểu tử này theo mình rời khỏi Phù Tang.
Về phần người cuối cùng tức Thiên Vũ Huân, nàng thật ra chỉ có thể kéo chân sau, không mạnh mẽ gì cho cam bất quá Vô Song với nàng có một đoạn duyên phận, tạm coi là quen biết, Vô Song sẽ không muốn thấy nàng chết trên Bồng Lai Tiên Đảo, ngoài ra nữ tử gọi là Huân này chính là người trong mộng của Thiên Vũ Chính Tắc, vì cái lý do này Vô Song càng muốn bảo hộ nàng.
Tự mình chọn ra đội ngũ, Vô Song đương nhiên phải bắt đầu đi triệu tập cái tổ đội của mình.
Vô Song biết đi vào sâu trong cánh rừng kia sẽ rất nguy hiểm, có thể hiện tại Vô Song đủ sức đi xuyên qua nhưng ai biết sau này còn có cái gì?.
Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì đi cùng đoàn đội, cái đạo lý này Vô Song hiểu.
Nếu cái hòn đảo này chỉ cỡ Đào Hoa Đảo thì Vô Song chắc chắn lựa chọn đi một mình nhưng mà nơi này gần như là "đảo tư nhân" của Đế Thích Thiên, khắp cõi thiên hạ này trừ Trường Sinh Chân Nhân ra có ai dám đi một mình?.
Đám Oni xuất hiện ở nơi này tuyệt đối không yếu, với sức của Dương chỉ sợ gặp hai con Oni cùng lên nữ nhân này đã khó mà chịu nổi, ngay cả Dương còn như vậy thì đừng nói tới Thiên Vũ Huân cùng Thiên Vũ Chính Tắc, từ đó Vô Song đại khái nắm được những đồng đội mình cần tìm cũng ở đâu đó quanh cái rìa rừng rậm này, bọn họ khó mà tiến sâu vào trong được.
Dĩ nhiên ngoại trừ Luha ra, thằng nhóc kia rất mạnh, trong mắt Vô Song bản thân Luha hoàn toàn có sức chém cái đám Oni ra bã, một mình thằng nhóc này không phải không có khả năng đi xuyên khu vực rìa ngoài mà tiến vào bên trong, vì cái suy nghĩ này mục tiêu tìm kiếm của Vô Song gói gọn trong ba người Dương – Thiên Vũ Chính Tắc cùng Huân.
Xác định khu vực, xác định mục tiêu, Vô Song rất nhanh vận khinh công, bắt đầu tiến hành tìm kiếm.
_ _ _ _ _ _ _ __
Vô Song không được cầm bút ký của Tiêu Dao Tử vì vậy không rõ các khu vực ở đây phân chia ra sao.
Quỳnh Hương cùng tổ đội của mình được cầm bút ký của Tiêu Dao Tử nhưng mà bản bút ký này chỉ đề cập tới phần "tối" nhưng không giải thích gì.
Ngoài ra trong cái bản bút ký của Tiêu Dao Tử còn đề cập tới khu vực thứ 3 gọi là Thạch Thành.
Thạch Thành cũng không được Tiêu Dao Tử nói kỹ, Tiêu Dao Tử miêu tả rất sinh động những sinh vật ở gần khu vực thứ ba tức là gần Thạch Thành nhưng mà bên trong Thạch Thành có gì thì Tiêu Dao Tử không biết bởi vì Tiêu Dao Tử ngày đó bị ngăn cản lại ở chính Thạch Thành.
Rất nhiều năm trước, có 7 kẻ ngăn cản Tiêu Dao Tử xuyên qua Thạch Thành bởi vì đi xuyên qua Thạch Thành chính là vùng tối.
Sau khi ngăn cản Tiêu Dao Tử, đuổi Tiêu Dao Tử khỏi Bồng Lai Tiên Đảo, 7 kẻ thủ hộ Thạch Thành còn có 6.
Lại thêm vài năm nữa, 6 kẻ thủ hộ Thạch Thành chỉ còn lại 5, lý do của việc này cũng là bởi Tiêu Dao Tử, kẻ chết đi trong 6 người chịu thương thế quá nặng, cố thế nào cũng không sống được.
Rất nhiều năm sau, khi lại có người đặt chân lên Bồng Lai Tiên Đảo, vẫn là Thạch Thành kia nhưng chi có 5 người thủ hộ.
Giờ phút này một trong 5 người thủ hộ ra khỏi Thạch Thành, hướng về rìa ngoài mà đi bởi vì hắn cảm nhận được một loại khí tức quen thuộc, một loại khí tức mà cho dù ngàn năm, vạn năm qua đi hắn sẽ không quên.
"Ebisu, ngươi tính đi đâu?".
Kẻ này cơ hồ không ngờ mình rời đi rất bí mật nhưng vẫn bị ngăn lại, vẫn bị người gọi tên, hắn quay đầu về phía nơi phát ra âm thanh, trong ánh mắt nhíu chặt lại.
"Mikoto, ngươi hình như chưa đủ quyền hạn cản ta? ".
Mikoto nghe vậy, khoanh tay lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
"Đại kế trước mặt, nhất định phải đặt đại sự lên trước, nhiệm vụ của ngươi là ở Thạch Thành ".
Ebisu cũng không quan tâm lắm, cười gằn mà nói.
"Ngươi sợ ta sẽ bị làm sao?, ta chính là thần linh bất tử bất diệt, thế gian này ai có thể làm gì ta? ".
Mikoto nhìn Ebisu, cũng không biết nói kẻ này thế nào, ánh mắt hướng về phía rìa đảo.
"Cơn gió hôm nay thổi đến rất khác rất khác, cơn gió hùng mạnh vô cùng, cơn gió kia... nguy hiểm ".
Lời của Mikoto nói rất thần bí nhưng mà Ebisu sao có thể không hiểu.
Năm đó 7 người bọn họ chịu thua trước một cơn gió, một nam nhân có thể tạo ra gió.
"Kẻ kia chết rồi đúng không? ".
Ebisu dừng lại một lúc rồi lên tiếng.
Mikoto đương nhiên hiểu kẻ kia là ai, từ đó gật đầu.
"Kẻ kia đã chết nhiều năm, có thể gọi ra được cơn gió giống hắn chỉ sợ là truyền nhân của hắn ".
"Theo những gì ta biết, truyền nhân của hắn quả thực ở Phù Tang, nếu là người này cơn gió kia càng nguy hiểm ".
Ebisu không cho là đúng, thản nhiên đáp.
"Hắn đã chết, cơn gió này không phải cơn gió vài chục năm trước, ta cũng không phải là ta thời điểm đó, có gì phải sợ?, cùng lắm chỉ đi nhìn một chút, sẽ không ảnh hưởng tới kế hoạch của phụ thân".
Ebisu nói rồi cũng chằng quản Mikoto nữa, cứ thế rời đi, một đường hướng ra ngoài rìa vực.
Ở đảo này, Ebisu chính là thần linh còn Mikoto?, hắn chỉ là khách nhân.
Về phần cơn gió kia, cơn gió kia cũng có cái tên của mình, nói gọi là Tiêu Dao Ngự Phong, tuyệt học số một của Tiêu Dao Phái, là thứ giết chết hai trong số Thất Thần của Bồng Lai Tiên Đảo.