Vô Song đã từng gặp Đại Quốc Chủ một lần, dĩ nhiên chỉ là nhìn thấy từ đằng xa, bản thân Vô Song thật ra cũng không quá rõ về khí chất của con người này.
Nếu muốn hỏi về khí chất của Đại Quốc Chủ thì Thiên Thánh là người rõ ràng nhất, Đại Quốc Chủ thực sự là một bậc đế vương, hắn mang theo thứ khí thế thượng vị giả, lật tay làm mưa úp tay thành mây, trong cái thứ thượng vị giả kia còn có một loại bá đạo không thể nghịch.
Cùng câu hỏi này nếu mang ra hỏi Lý Thương Hải thì Lý Thương Hải sẽ cho Vô Song một câu trả lời khác, một câu trả lời khác biệt hoàn toàn.
Trong mắt Lý Thương Hải bản hân Đại Quốc Chủ đầy vẻ cao cao tại thượng, cứ như không thuộc về thế gian này, trong người hắn có một vẻ đạo mạo nhưng lại chẳng phản cảm, có cái gì đó siêu phàm thoát tục cách ly trần thế nhưng lại mang theo sức hấp dẫn vô cùng, một thứ mị lực như có như không.
Với Lý Thương Hải, nàng dùng ánh mắt của kẻ dưới nhìn kẻ trên, nàng quả thật so không nổi với Đại Quốc Chủ.
Với Thiên Thánh thì Thiên Thánh lại dùng ánh mắt của hai kẻ ngang nhau, của địch nhân nhìn địch nhân, hai người trên tính chất là đồng cân đồng hạng.
Vô Song thì sao?, tuy chỉ nhìn thấy Đại Quốc Chủ một lần duy nhất, chỉ từ đằng xa nhìn thấy hắn chống lại thiên kiếp nhưng Vô Song có thể nhìn thấy một loại nghịch ý, nghịch thiên ý, một loại điên cuồng bất chấp.
Ba người, ba hoàn cảnh khác nhau nhìn thấy ba Đại Quốc Chủ khác nhau.
Giờ khắc này đến phiên người thứ tư được thấy một Đại Quốc Chủ hoàn toàn khác biệt.
Đại Quốc Chủ giờ khắc này một thân tiên phong đạo cốt, trên người mặc một bộ quần áo bằng vải gai giản dị vô cùng, khuôn mặt của hắn hoàn toàn là một khuôn mặt thiếu niên chưa trưởng thành nhưng ánh mắt sâu vô cùng, ánh mắt như có thể hút lấy toàn bộ thiên địa, khi nhìn vào ánh mắt kia khiến người ta bất giác bị hút cả hồn vào lúc nào không hay.
Nếu là người khác sẽ rất kỳ dị thậm chí là lố bịch nhưng mà khi nhìn Đại Quốc Chủ hiện tại không một ai có cảm giác này, cho dù khuôn mặt của hắn trẻ trung bao nhiêu nhưng cái ánh mắt cái thần thái thì như trải qua ngàn năm tan thương.
Nhìn Đại Quốc Chủ lúc này nói xa thì xa mà nói gần thì gần, vẻ tiên phong đạo cốt của hắn cách biệt với thế tục nhưng cũng giản dị vô cùng, tuyệt đối không thể liên hệ với Đại Quốc Chủ hai ngày trước đây.
Đại Quốc Chủ ngồi trong một gian nhà trúc, tất cả các dụng cụ đều bằng trúc, một phần kiến trúc khác biệt hoàn toàn với Thạch Thành, với Cung A Phòng.
Hai chân khoanh trên bồ đoàn, bàn tay trắng nõn nhè nhẹ pha trà, chén trà trên bàn cực kỳ nhỏ gần như là chén nước cúng trên ban thờ vậy tuy nhiên Đại Quốc Chủ lại không làm dù chỉ một giọt chảy ra ngoài.
Tự mình rót ba chén trà, Đại Quốc Chủ lúc này mới ngẩng đầu lên mở miệng.
"Khách từ phương xa tới không thể lập tức đón tiếp, lão quả thật không làm đúng đạo chủ nhà rồi".
Giọng nói nhè nhẹ hiền lành mang theo cái vẻ tang thương, giọng nói đi sâu vào tâm hồn con người.
Trong căn nhà trúc này ngoại trừ Đại Quốc Chủ chỉ có hai người.
Một người là Anh Đinh Thiên Hoàng một người là Mikami.
Cả Anh Đinh Thiên Hoàng cùng Mikami đều xuất hiện trong bộ Kimono truyền thống, hôm nay Mikami đặc biệt đẹp, đẹp theo cái nhìn của người Phù Tang.
Nàng trang điểm rất đậm nhất là lông mày, lông mi cùng đôi bờ môi, đôi bờ môi đỏ mọng hút hồn vô cùng.
Làn da Mikami vốn trắng bóc như trứng gà lúc này lại được phủ bằng một lớp phần trắng, gần như nàng muốn dùng mọi cách tôn dung mạo của mình lên vậy.
Mái tóc đen búi cao ở trên, kéo dài ở dưới, nơi tận cùng có kết lại bằng một cái nơ bằng vàng ròng.
Mikami ở bên Anh Đinh Thiên Hoàng... cứ như hoàng hậu của Phù Tang Quốc vậy.
Anh Đinh Thiên Hoàng thì lại ăn mặc bình thường hơn nhiều, trên người chỉ là bộ Kimono màu xám, mái tóc búi cao tạo thành một chỏm kéo ra phía sau, so với vẻ lộng lẫy cùng cao quý của Mikami rõ ràng có chút không hợp.
Anh Đinh Thiên Hoàng dùng hai tay tiếp nhận chén trà của Đại Quốc Chủ, một hơi cạn sạch sau đó chỉ thấy cả người thanh mát, sức sống căng tràn cơ thể, ánh mắt của Thiên Hoàng lập tức sáng lên.
Thiên Hoàng nhìn Đại Quốc Chủ trước mặt cười cười mà đáp.
"Người là bậc thượng tiên trên trời, sao Sakuramachi dám trách người chứ, là ta đường đột đến đây rồi ".
Đại Quốc Chủ gật đầu, Thiên Hoàng không xưng bản hoàng mà lại lấy tên thật Sakuramachi ra để xưng hô đã chứng tỏ Thiên Hoàng về một mặt nào đó chấp nhận Đại Quốc Chủ, đây là ý vị cực kỳ trọng đại.
Thiên Hoàng cũng không rõ Đại Quốc Chủ nghe thấy xưng hô này liền nhẹ liếc Mikami một cái, một cái nhìn đầy ẩn ý.
Thiên Hoàng lại không nghĩ gì nhiều tiếp tục mở miệng.
"Đại Quốc Chủ, Sakuramachi nghe nói Mikami là con gái của người? ".
Đại Quốc Chủ nghe vậy gật đầu, dùng cái nhìn trìu mến với Mikami, cái nhìn của cha với con gái.
Mikami nhìn thấy ánh mắt của Đại Quốc Chủ liền nhẹ cúi đầu, sắc mặt nàng đỏ lên, ngay cả lớp phấn trên mặt cũng không thể hoàn toàn che đi rặng mây đỏ trên má.
Cái nhìn lần này là nhìn cho Thiên Hoàng xem khiến Thiên Hoàng thật sâu tin tưởng, Đại Quốc Chủ cùng Mikami quả thật đã diễn đến mức Lô Hỏa Thuần Thanh.
Mikami vừa xấu hổ cúi đầu một tay vừa đưa ra nhẹ nắm vào tay Thiên Hoàng, bàn tay yếu đuối của nàng thậm chí còn khẽ run lên.
Ngồi bên cạnh Mikami, Thiên Hoàng rõ ràng cảm nhận được cơ thể nàng đang khẽ run, trái tim Mikami đập nhanh hơn nhiều.
Thiên Hoàng thấy vậy lập tức cười cười, đưa một tay ra nhẹ vỗ lấy lòng bàn tay Mikami, quả nhiên tay của nữ nhân này dần dần an tĩnh lại.
Trong giờ khắc này Đại Quốc Chủ rốt cuộc mới mở miệng.
"Lão khoảng thời gian gần đây tiến vào trạng thái minh tưởng không có cách nào thoát ra ngoài, mang hồn phách thần du vạn dặm, đến khi hồn phách trở lại thân thể thì người trên đảo mới báo không thấy Mikami đâu".
"Lão một đời không có con, Mikami là nghĩa nữ của lão, trong khoảng thời gian này thực sự làm phiền.. Thiên Hoàng rồi ".
Đoạn này Đại Quốc Chủ liền dừng lại nửa nhịp, nửa nhịp để Thiên Hoàng nhận ra vài điều, chí ít Thiên Hoàng cảm thấy Đại Quốc Chủ có chút cự tuyệt, có chút ngăn cách với chính mình.
Dĩ nhiên.. cái này mới đúng, cái này mới càng thêm thích hợp.
Thiên Hoàng vừa nghe Đại Quốc Chủ nói xong lập tức đáp.
"Quốc Chủ không cần gọi Thiên Hoàng này Thiên Hoàng nọ, ngài là tiền bối, ta là vãn bối, chi bằng cứ gọi vãn bối là Sakuramachi đi ".
"Mikami nào có gây phiền phức gì cho Sakuramachi, tiền bối không cần phải lo lắng trái lại... Sakuramachi thực sự rất thích nàng, có nàng ở bên ta mới cảm thấy thế giới này đáng sống, thế giới này ngoại trừ quyền thế, địa vị tranh đấu liên miên bất tuyệt ra còn có màu hồng của tình ái".
Thiên Hoàng nói xong càng thêm nắm chặt tay Mikami.
Đại Quốc Chủ lúc này mở to mắt nhìn cả Mikami cùng Thiên Hoàng sau đó mang ánh mắt xoáy thật chặt vào Thiên Hoàng, ánh mắt của hắn không có uy áp nhưng mà lại có một thứ ma lực công kích kỳ dị vô cùng.
Thiên Hoàng cũng không sợ hãi mà đưa mắt đối diện Đại Quốc Chủ, dùng hoàng quyền mà đối lại thần vận của Đại Quốc Chủ.
Thiên Hoàng Sakuramachi nào phải vật trong ao, ít nhất hoàng quyền của Thiên Hoàng không phải là giả hơn nữa hắn chắc chắn không cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với bất cứ ai, bản thân không đủ mạnh mẽ sao có thể dám mở đầu cho cuộc chiến giữa Thần Đạo cùng Bái Nguyệt Giáo đây?, sao có thể đối đầu với thách thức của phủ Đại Tướng Quân đây?.
Phải một lúc sau Đại Quốc Chủ mới thu hồi ánh mắt lại mà nói.
"Ý của Sakuramachi tiểu hữu là?, thứ cho lão thật sự không hiểu ".
Thiên Hoàng thấy Đại Quốc Chủ thu lại ánh mắt thì người cũng hơi thở ra một hơi, lấy nửa nhịp hô hấp sau đó mới đáp.
"Ý của Sakuramachi rất rõ ràng, muốn xin tiền bối gả Mikami cho Sakuramachi, vãn bối muốn nàng là Thiên Hậu ".
Một câu nói đã nói ra ý định của Thiên Hoàng lần này.
Đại Quốc Chủ nghe vậy liền không đáp, Đại Quốc Chủ trái lại trầm ngâm rất nhiều như cân đo đong đếm việc gì đó cực kỳ hệ trọng vậy.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Đại Quốc Chủ mới nói.
"Việc của Xuất Vân không rõ Thiên Hoàng biết được mấy phần ".
Đại Quốc Chủ lại xưng hô Thiên Hoàng hơn nữa nhắc đến Xuất Vân, cái này là Thiên Hoàng biết việc chính giờ khắc này mới đến.
Thiên Hoàng gần như chẳng cần suy nghĩ gì mà đáp.
"Thứ cho Sakuramachi nông muội, ta không biết bất cứ thứ gì về Xuất Vân Quốc, nếu có gì chưa tròn xin tiền bối cứ nói ".
Đại Quốc Chủ gật đầu, ánh mắt như nhìn về phương trời xa xăm, ánh mắt mang theo vô tận tang thương.
"Lão thật ra đã sớm phi thăng thành tiên nhân chỉ là ở phàm giới có ma vật khóa thân của lão khiến lão không thể đi, không thể an tâm rời đi ".
"Vài trăm năm trước, lão đã có thể trở thành tiên nhân rời xa trần thế nhưng mà lão không đành nhìn Phù Tang diệt vong, Phù Tang dù sao cũng là quê hương của lão vì vậy lão ra tay một lần, trấn áp một ma đầu ".
"Ma đầu này kinh khủng vô cùng, nói hắn có công dĩ nhiên là đại công nhưng trên người hắn lại mang nghiệp lực, ngày hắn ngồi vào vị trí Thiên Hoàng ắt Phù Tang vong, hắn chính là hóa thân của Bát Kỳ Đại Xà trong truyền thuyết, sinh vật này sẽ nuốt chửng cả Phù Tang ".
Thiên Hoàng vốn là người sùng Thần Đạo, vừa nghe đến đây đã đoán ra được gì đó.
"Ý của tiền bối là Nobunaga?, là lãnh chú Nobunaga? ".
Theo truyền thuyết Phù Tang, Nobunaga đúng là hóa thân kiếp sau của Bát Kỳ Đại Xà.
Đại Quốc Chủ chậm rãi gật đầu sau đó hắn một hơi uống hết ly trà ban đầu, sau khi uống sạch mới chậm rãi đứng lên, đầy vẻ thần bí mà nói.
"Đi thôi, lão dẫn Thiên Hoàng đi gặp ma vật, nhân tiện nói với Thiên Hoàng ý nghĩa của Xuất Vân ".