Đại điện tràn ngập khói hương, cho dù với thị lực của Giác Viễn cũng chỉ có thể thấy mơ hồ ấy vậy mà trong cái khói hương đặc biệt này lại có người đang thi châm, hơn nữa còn thi châm lên đầu người khác.
Thi châm trong hoàn cảnh này tuyệt đối không dễ huống hồ còn là bộ vị liên quan tới sinh tử, là nơi nguy hiểm như vậy?, người thi châm này nhất định phải có khả năng châm cứu cực kỳ cao cường, tuy không bằng thần y đương thời nhưng chỉ sợ cũng không kém quá nhiều, đương nhiên việc này còn chứng minh rằng người bệnh cực kỳ tin tưởng kẻ thi châm.
Người bệnh ở đây là Giác Viễn, người thi châm chính là Y Thánh.
Trong làn khói kia, Y Thánh đứng sau lưng Giác Viễn mà bắt đầu thi châm cho ông, mỗi cây châm của Y Thành dài đến 15 cm, mỗi cây đều cắm ngập vào đầu Giác Viễn, nhìn mà có chút ghê người.
Y Thánh dám lấy một chữ Y ở đầu không phải vì hắn gọi là Trương Y mà bản thân Y Thánh thật sự có tạo nghệ cực cao về y thuật thậm chí Y Thánh đạt đến trình độ của Thần Y đương thời tuy nhiên Y Thánh rất khi vì người khác chữa bệnh, Y Thánh đã chuyển hẳn sang một con đường riêng, một con đường mà chưa y sư nào đi.
Nói theo ngôn ngữ hiện đại thì Thần Y trong thiên hạ giống với bác sĩ vậy, chuyên chẩn bệnh cứu người thậm chí là giải phẫu nhưng mà Y Thánh lại là một bác sĩ tâm thần, đương nhiên trong thế giới này thì năng lực của Y Thánh cũng không dừng ở mức đó dù sao Y Thánh đã đi được rất xa trên con đường linh hồn.
Y Thánh coi đỉnh cao của việc chữa trị nhân thể là Thần Y vậy thì đỉnh cao của viêc chữa trị linh hồn sẽ là Thánh Y, lấy Thánh đối nghịch với Thần, từ đó cái tên Y Thánh mà Trương Y sử dụng lại càng đúng, lại càng hợp ý người này.
Giác Viễn Đại Sư bị chịu phản phệ nhưng không phải phản phệ về mặt nhân thể hay nội lực mà nó phản phệ về tinh thần, tại thế giới này Kiếm Vực hay thậm chí Kiếm Giới đều được xây dựng dựa trên linh hồn, dựa trên tinh thần, cái này cũng đã không cần phải giải thích nhiều.
Giác Viễn chưa thể chạm tới "Giới" nhưng lại mạnh mẽ thúc đẩy Hỏa Giới liền khiến linh hồn thương tổn, sử dụng cách này quá nhiều thậm chí làm thần trí không minh mẫn cuối cùng sẽ tẩu hỏa nhập ma nửa điên nửa dại vì vậy không phải vạn bất đắc dĩ thì Giác Viễn sẽ không vận dụng Hỏa Giới của chính mình.
Giác Viễn chịu phản phệ vốn không thể nhanh chóng khỏi được, chí ít phải tĩnh dưỡng cả tháng nhưng mà lần này Trương Y đến thì lại khác, trên thế giới này có bao nhiêu người đạt được năng lực như Y Thánh thì không rõ nhưng toàn Trung Nguyên cũng chỉ có một người này.
Giác Viễn thân là Cửu Dương Thần Tăng, làm người hiền hậu mà thừa uy nghiêm đồng thời ánh mắt của Giác Viễn rất cao, toàn bộ Trung Nguyên số người được Giác Viễn khâm phục chỉ tính trên đầu ngón tay, trong Tứ Thánh của Võ Đang bản thân Giác Viễn cũng chỉ bội phục một mình Y Thánh thậm chí còn gọi Y Thánh là kỳ nhân.
Với tạo nghệ của Y Thánh thì hai chữ kỳ nhân này hắn thực sự xứng đáng được nhận.
Y Thánh sau khi thi châm cho Giác Viễn liền nhắm mắt lại, thân ảnh rất nhanh lùi về phía sau, lúc này có thể thấy trên người Y Thánh ướt đẫm mồ hôi bất quá Y Thánh cũng tỏ ra không mấy quan tâm, chữa trị cho Giác Viễn xong Y Thánh liền cười nói.
“Quá trình thi châm rất thành công, thêm vài lần nữa đại sư liền có thể trở về trạng thái đnhr phong tuy nhiên ta vẫn khuyên đại sư, đại não của người đã chịu tổn hại tương đối lớn, cái cách kia sau này vẫn ít dùng một chút nếu không cho dù là ta cũng sẽ lực bất tòng tâm “.
Giác Viễn nghe vậy cười khổ, sau đó chắp tay lại hướng về phía Y Thánh.
“A di đà phật, cũng may có lão bằng hữu ngươi tới đây nếu không ta phải chịu đau đớn thật lâu, thật sự không thoải mái, về phần cách kia nếu không phải vạn bất đắc dĩ ta cũng không sử dụng”.
Giác Viễn quả thật thân thuộc với Trương Y vô cùng, chí ít khi nói chuyện với Trương Y thì Giác Viễn cũng không khách khí như đối với Vô Song, điều thú vị là Giác Viễn hơn Trương Y đến 30 tuổi, bọn họ cũng có thể coi như một đôi bằng hữu tương đối thú vị.
Thế gian không ai biết Giác Viễn mới là đệ tử đầu tiên của Trương Tam Phong, đương nhiên điều này chính Giác Viễn cũng không biết, tại thế giới này ngay từ khi thu được Cửu Dương Chân Kinh bản thân Giác Viễn đã được Trương Tam Phong âm thầm giúp đỡ rất nhiều cũng âm thần dạy bảo rất nhiều, nếu không có Trương Tam Phong đứng sau thì chỉ bằng một Giác Viễn trong nguyên tác Kim Dung thì không có tư cách so đấu với Vô Danh Thần Tăng, lại càng không có vị trí hôm nay.
Về phần Trương Y đương nhiên là đệ tử cuối cùng của Trương Tam Phong, là đệ tử cuối cùng mà Trương Tam Phong đích thân công nhận.
Hai người cách nhau 30 tuổi, một là đệ tử đầu tiên của Trương Tam Phong, một là đệ tử cuối cùng của Trương Tam Phong, giữa hai người không thể nói là không có duyên bằng hữu.
Trương Y sau khi chữa trị cho Giác Viễn rốt cuộc liền hỏi ra vấn đề quan trọng nhất.
“Đại sư, ta cùng ngươi là bằng hữu nhiều năm, cũng không có gì đáng để che giấu, lần này ta tới Nam Thiếu Lâm vốn là vì ta bói ra đại hung quả, bói ra Dược Vương gặp hung vận quấn thân liền tới đây trợ giúp Nam Thiếu Lâm cùng Dược Vương Cốc bất quá việc này hình như đã giải quyết xong? “.
Giác Viễn quá quen thuộc Trương Y, đối với toán thuật của Trương Y cũng chẳng nghi ngờ thế là cười hỏi.
“ Với bản tính của ngươi chắc chăn không thể không tiếp tục reo quẻ, lão nạp không biết ngươi reo quả xong vận mệnh của Dược Vương biếtn thành gì? “.
Trương Y lần này có chút nhíu mày nhưng vấn đáp.
“Là quẻ đại cát đại lợi, rõ ràng là đại hung vì vái gì mới qua một ngày lại biến thành đại cát đại lợi?”.
“Ta ngày đó dùng toán thuật bói ra, đây là đại hung vận của cả Nam Thiếu Lâm lẫn Dược Vương Cốc, hung vận thậm chí lan đến cả Nam Thiếu Lâm mới phải “.
“Đại sư ngươi hy sinh một cái giá lớn mà mở Hỏa Giới, chẳng nhẽ nói đại sư một mình thay đổi quẻ tượng?”.
Trương Y nói câu này xong cũng không tin cho lắm, bởi theo Trương Y bản thân Giác Viễn còn không có năng lực này, muốn thay đổi đại hung quẻ thậm chí phải có 3 đế vị hợp lực xuất thủ, Giác Viễn rất mạnh, nhị sư huynh Trương Địa ở trong Dược Vương Cốc cũng không yếu nhưng mà chỉ bằng hai người thì không đổi vận được.
Giác Viễn lạ gì Trương Y nữa, chỉ nghe đến đây liền biết Trương Y không tin với chính câu nói vừa rồi vì vậy Giác Viễn cười cười.
“Lão nạp cũng không có cái năng lực này, nói thật lần đó ở Dược Vương Cốc cho dù lão nạp mở ra Hỏa Giới chỉ sợ cũng không có mạng mà về bất quá ba ngày trước có một quý nhân lên núi, là vị quý nhân này giúp đỡ Nam Thiếu Lâm cùng Dược Vương Cốc vượt qua hung kiếp”.
Trương Y nghe vậy liền giật mình thậm chí càng không tin, nếu có quý nhân hiển lộ thì làm gì có chuyện đây là quả đại hung?, cho dù toán thuật của Trương Y khó mà tính ra chính xác được vị quý nhân kia như thế nào thì cũng phải hiểu được đại khái, nếu thiên mệnh chú định có quý nhân phù trợ Nam Thiếu Lâm cùng Dược Vương Cốc vượt qua khốn cảnh thì đây chắc chắn không phải quẻ đại hung, Trương Y chắc chắn cũng chẳng lo lắng mà một đường tiến về Nam Thiếu Lâm như vậy.
Ngoài việc này ra, Trương Y còn cảm thấy tò mò, quý nhân kia rốt cuộc là ai?.
Quý nhân có thể giúp đỡ Dược Vương Cốc cùng Nam Thiếu Lâm chí ít phải là đế vị, trong ba đế vị mà Trương Y vẽ ra trong đầu thì nhị sư huynh chắc chắn sẽ là người thủ hộ Dược Vương Cốc, bảo vệ Dược Vương Cốc, về phần Giác Viễn cùng mình sẽ giải quyết vấn đề bên ngoài, trong ngoài giáp kích mà giải quyết khốn cảnh.
Người có thể thay thế Trương Y hoặc là phải có năng lực đặc thù như Trương Y hoặc phải cực mạnh, chí ít cũng không dưới nhị sư huynh Trương Địa của hắn thậm chí có khi còn mạnh ngang Giác Viễn.
Toàn bộ võ lâm thú thật người như vậy không nhiều, Trương Y nghĩ nghĩ một chút rốt cuộc lại đáp.
“Quý nhân trong miệng đại sư là Đoàn Hoàng Gia sao?”.
Tại thế giới này Đoàn Thị Đại Lý là chư hầu của Đại Thanh, hoàng đế của Đoàn Thị không thể xưng "đế vương", không thể xưng "hoàng thượng", không thể xưng "đế" vì vậy chỉ có thể gọi mình là quốc vương, dùng quốc vương để xưng hô, tuy nhiên chung quy mọi việc đều có ngoại lệ, tại Đại Lý có một người dám xưng hoàng, có một người được Đại Thanh công nhận là hoàng đế, người này chính là khai quốc hoàng đế của Đoàn Thị – Đoàn Tư Bình.
Đoàn Tư Bình là hoàng đế, cho dù không chuyên tu đế thuật nhưng trên người có long khí gia trì, bản thân là khai quốc hoàng đế liền có long khí rất mạnh, quẻ tuọng không thể đoán ra được người này, không tính được người này cũng là dễ hiểu.
Trong đầu Trương Y lúc này chỉ còn nghĩ ra mỗi Đoàn Tư Bình, dù sao Thiên Hạ Ngũ Đế đương thời cũng chỉ có một mình Đoàn Tư Bình là thích hợp xuất hiện ở nơi đây, cũng có thể phù hợp điều kiện giúp đỡ Giác Viễn.
Thiên Hạ Ngũ Đế đương thời là năm đế vị cao thủ mạnh nhất Trung Nguyên, bản thân Đoàn Thị Đại Lý nằm ở giữa Tây Vực cùng Trung Nguyên, về mặt địa lý cũng không hẳn thuộc Trung Nguyên nhưng Đại Lý vốn phụ thuộc Đại Thanh, Đại Lý giống như "công quốc; ở hậu thế vậy vì thế Đại Lý có thẻ tạm coi là biên thùy phía tây của Đại Thanh, Thiên Hạ Ngũ Đế tất có một vị trí của Đoàn Tư Bình.
Trong Thiên Hạ Ngũ Đế, Giác Viễn thậm chí được coi là yếu nhất, là miễn cưỡng nhất để ngồi vào vị trí này vì vậy nếu Đoàn Tư Bình tới đây, một người còn mạnh hơn cả Giác Viễn đương nhiên có thể giúp Giác Viễn giải quyết khốn cảnh.
Giác Viễn nghe Trương Y hỏi bản thân lại nhẹ cười một tiếng, nếu Vô Song không đến thì Giác Viễn thật sự sẽ cho người đi cầu viện Đoàn Hoàng Gia – Đoàn Tư Bình bất quá Vô Song đã đến thì sẽ không có việc này.
“Nói cũng thú vị, người này có liên quan tới phái Võ Đang các ngươi”.
Lần này Trương Y lại càng giật mình, căn bản không hiểu gì cả.
Đoàn Tư Bình làm gì có quan hệ với Võ Đang hơn nữa từ giọng điệu của Giác Viễn thì chắc chắn không phải Đoàn Tư Bình, lúc này Trương Y triệt để không thể đoán ra được thế gian sao lại có nhân vật này.
Võ Đang Tam Thánh, Địa Thánh là đế vị vậy Thiên Thánh có phải không?, đáp án tất nhiên là đúng nhưng mà đánh chết Trương Y cũng không tin Thiên Thánh xuất hiện ở nơi này.
Ngay lúc Giác Viễn còn đang duy trì cảm giác thần bí đối với Trương Y thì Giác Viễn lại như cảm ứng được gì đó để rồi thản nhiên nói ra.
“Lão bằng hữu, ngươi cũng không cần đoán già đoán non, ngươi sắp gặp được người đó rồi”.
Giới Ngục của Nam Thiếu Lâm nằm ngay trong Cực Dương Tự.
Cực Dương Tự được xây dựng rất đơn giản, lấy đại phòng của Giác Viễn làm đại môn, từ đại phòng của Giác Viễn sẽ có hai con đường đi vào bên trong Cực Dương Tự, hướng đến các công trình khác.
Giới Ngục nằm dưới lòng đất Cực Dương Tự, vị trí của nó đại khái nằm ở trung tâm hậu viện Cực Dương Tự.
Vô Song sau khi làm giao dịch với Tử La Lan dĩ nhiên phải đi gặp Giác Viễn dù sao Giác Viễn không mở miệng thì ai có thể đưa được Tử La Lan ra đây?.
Vô Song rời khỏi Giới Ngục, lần này không thấy tiểu hòa thượng đâu nhưng mà cũng sẽ không cần tiểu hòa thượng dẫn đường, cứ thế theo đường cũ mà đi, rốt cuộc hướng về chính phòng.
Vén tấm màn che từ phía sau, thân ảnh Vô Song rốt cuộc xuất hiện trong chính phòng, lúc này Vô Song mới giật mình phát hiện ở trong chính phòng ngoài Giác Viễn ra còn có người.
Khi Vô Song xuất hiện, đồng thời Trương Y cũng thây Vô Song, tuy khói trong chính điện rất dày khiến mọi việc phi thường khó quan sát nhưng Trương Y vẫn đại khái nhìn ra Vô Song là nữ..
Vô Song rất đặc biệt, phi thường đặc biệt bởi nhìn Vô Song không khác gì nữ nhân bình thường, không hề có nội lực, cũng chẳng có võ công.
Đây là nhận xét đầu tiên Trương Y, trong mắt Trương Y bản thân Vô Song không thể là đế vị cao thủ, đương nhiên Trương Y biết có những người phi thường giỏi che giấu bản lĩnh hoặc che đi sự tồn tại của chính mình, Trương Y là một ví dụ.
Cảm thấy kỳ lạ về Vô Song, Trương Y gần như bệnh nghề nghiệp, tự mình bấm đốt ngón tay sau đó càng ngày càng kinh ngạc thậm chí là kinh sợ.
Ngón tay Trương Y bấm liên tục, các đốt ngón tay như nhảy múa ấy vậy mà tất cả các kết quả đều là "vô nghiệm", Trương Y đến cả một chút chút gì cũng không nhìn thấy, cũng không cảm giác?.