Cực Võ

Quyển 2 - Chương 337: Long Tượng Cổ Phật.

Có một câu hỏi rất hay, nếu chỉ luyện ngoại công thì tìm ai để luyện.

Thiên hạ võ lâm mười người nghe câu hỏi này, có 7 người trực tiếp chọn Thiếu Lâm Tự, Trung Nguyên Thiếu Lâm Tự đại danh đỉnh đỉnh, có ai không biết, có ai không hay?.

Ba người cuối cùng liền sẽ chọn Tây Vực Mật Tông.

Vậy đáp án nào đúng nhất?, thật ra rất khó để phán xét, muốn xem đâu là thiên hạ đệ nhất luyện thể môn phái thực sự quá khó, mãi cho đến khi Long Tượng Cổ Phật xuất hiện, người này liền chứng minh cho toàn bộ thiên hạ biết, Mật Tông thể thuật vượt qua Thiếu Lâm.

Tại sao lại nói như vậy?, đáp án cũng là đơn giản, Long Tượng Cổ Phật là người duy nhất trong thiên hạ lấy thân thể thành đế, dùng thân thể đạt đến đế vị mà không hề liên quan đến nội lực.

Bằng vào hai pho tuyệt học Long Tượng Bàn Nhược Công cùng Thích Già Trịch Tượng Công, bản thân Long Tượng Cổ Phật thật sự thành đế.

Chỉ dùng thân thể thành đế, việc này thực sự phải nói là siêu khó, khó đến mức ngay cả Vô Danh Tăng của Thiếu Lâm cũng vô pháp hoàn thành, từ đó thánh địa luyện thể trong thiên hạ liền thuộc về Mật Tông.

Mật Tông thật ra là một liên minh chứ không hẳn là một môn phái.

Mật Tông bao gồm tứ đại môn phái, lần lượt là Thiếu Lâm Tây Vực, Kim Cương Tông, Hoan Hỉ Tông cùng Thanh Hải Tông, lấy tứ đại môn phái tập hợp mà thành Mật Tông.

Tây Vực không giống Trung Nguyên, bọn họ là rất nhiều quốc gia xen kẽ lẫn nhau, ngoại trừ Minh Giáo ra rất ít có tông phái nào có thể chiếm được một vùng đất lớn như vậy để truyền giáo.

Giáo đồ Minh Giáo bao phủ toàn bộ Ba Tư, căn bản không có bất cứ một đạo giáo nào đủ sức chen chân vào Ba Tư, tại Ba Tư thì Minh Giáo một nhà độc đại.

Giáo đồ của Minh Giáo dĩ nhiên cũng không chỉ giới hạn ở Ba Tư mà lan rộng ra toàn bộ Tây Vực, trong một cuộc chiến liên quan đền truyền giáo thì những môn phái khác tôn thờ đạo phật không thể không liên hợp với nhau.

Nếu không liên hợp, căn bản không thể truyền giáo, không có tư cách thu nhận giáo đồ, từ đó Mật Tông liền ra đời.

Trong tứ đại giáo phái hình thành Mật Tông, danh tiếng xấu nhất liên là Thanh Hải Tông.

Thanh Hải Tông tên ban đầu vốn gọi là Thanh Hải Hắc Giáo tọa trấn hắc hải.

Ban đầu sẽ không một ai nghĩ mời Thanh Hải Hắc Giáo tiến vào liên minh, nhân tuyển của chưởng môn ba giáo phái còn lại vốn là Thiên Long Tự.

Thiên Long Tự – Đoàn Thị Đại Lý tuy không hẳn là ở Tây Vực nhưng mà cũng đã tương đối gần, bản thân tin sùng đạo phật, thực lực không tính là mạnh nhưng lại có quốc vận Đại Lý duy trì, trừ khi Đại Lý diệt quốc nếu không Thiên Long Tự sừng sững không ngã, chỉ cần dựa vào điểm này quá đủ để mời vào liên minh, trở thành một phần của Mật Tông, trong cuộc chiến truyền giáo.

Minh Giáo tại sao lại mạnh?, nếu nói về lượng cao thủ, Minh Giáo vốn không thể đối kháng với Mật Tông nhưng ai bảo tại Ba Tư thì Mani giáo là quốc đạo?.

Tương tự như ở Đại Lý, Phật Giáo là quốc đạo, địa vị của Thiên Long Tự cực kỳ siêu phàm.

Theo kế hoạch ban đầu, tên của Thanh Hải Hắc Giáo sẽ bị loại ra nào ngờ Thanh Hải Hắc Giáo xuất hiện một kẻ tự xưng Long Tượng.

Long Tượng bằng sức mạnh của mình, ngạnh sinh thuyết phục tam đại chưởng môn còn lại, khiến Thanh Hải Hắc Giáo trở thành một phần của Mật Tông đồng thời đổi tên Thanh Hải Hắc Giáo thành Thanh Hải Tông.

Sau trận chiến này, Long Tượng liền thành danh, cũng trở thành Tây Vực đệ nhất cao thủ.

Long Tượng không chỉ có võ lực kinh nhân mà phật học của Long Tượng cũng vượt xa nhân thế, được xưng Cổ Phật lên ngôi minh chủ liên minh, trở thành Mật Tông Tông Chủ – Long Tượng Cổ Phật.

Tiếp theo Kim Cương Tông Chủ trở thành Kim Cương Cổ Phật.

Hoan Hỉ Tông Chủ trở thành Nhiên Đăng Cổ Phật.

Tây Vực Thiếu Lâm Tông Chủ trở thành Bát Nhã Cổ Phật

Đây cũng là tứ đại thần tăng của Tây Vực trong đó Long Tượng Cổ Phật là đế vị, ba người còn lại đều là ngũ tuyệt cao thủ, đặc biệt là Kim Cương Cổ Phật cùng Nhiên Đăng Cổ Phật chỉ sợ đều không dưới Thiên Sơn Đồng Mỗ.

Thế lực của Mật Tông từ đó phát triển với tốc độ siêu phàm, thế không thể đỡ, liên hợp tứ đại thế lực thực sự có thể áp Minh Giáo một đầu, khiến Minh Giáo thu mình hơn rất nhiều.

Cũng vì vậy Minh Giáo mới phải tập trung chuyển đường phát triển, từ Tây Vực chuyển về Trung Nguyên, hình thành Minh Giáo Trung Nguyên, bản thân Minh Giáo Ba Tư đã rất khó phát triển tiếp vùng đất tín ngưỡng của mình.

Nhìn vào trận chiến tranh đoạt tín đồ này đủ để thấy Long Tượng Cổ Phật là người có khả năng cỡ nào.

Một lẽ dĩ nhiên, một người như Long Tượng Cổ Phật thì Độc Cô Cầu Bại không thể không đến thăm.

Thời gian hiện tại cực kỳ gấp gáp, Độc Cô muốn tìm cách nhanh nhất tăng lực lượng cho Vô Song, vậy liền phải tìm tới người này.

Bản thân Đông Phương Bạch đã không có bất cứ cách nào nhanh chóng tăng lực lượng một cách đột biến nhưng mà Cơ Vô Song thì khác.

Cơ Vô Song chính là trời sinh tiên thai, lại được rèn luyện ở âm giới, trải qua ngũ long gia trì một thân, khi trở về dương gian liền ẩn trong huyền sinh quan, vượt qua âm dương nhị khí giữa hai giới, đây chính là tiên thể.

Loại thể chất như Cơ Vô Song đã vượt khỏi phạm trù tiên thiên thiên phú bình thường, loại thể chất này không đi học Long Tượng Bàn Nhược Công thì quá mức phí phạm đồng thời cũng chỉ có một mình Long Tượng Bàn Nhược Công có thể trợ giúp Cơ Vô Song lập tức tăng chiến lực lên một mảng lớn.

Nhiều người nghĩ Long Tượng Bàn Nhược Công gia trì nội lực nhưng căn bản không hề có, Long Tượng Bàn Nhược Công chỉ tăng cường sức mạnh thân thể, đạt đến cảnh giới thập long thập tượng.

Dùng lực phá van pháp, lấy sức mạnh kinh hãi thế tục trực tiếp ép nát nội lực, phá hủy mọi vật cản trước mặt, đây chính là Long Tượng Bàn Nhược Công.

Dĩ nhiên người luyện công này nếu thích hoàn toàn có thể đi tìm một bộ nội công khác song song học tập, tiếp tục gia trì nội lực bản thân.

Ví dụ điển hình nhất là Kim Luân Pháp Vương tại thế giới này, Kim Luân Pháp Vương bên ngoài thì tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Công về phần nội lực liền tu luyện Chuyển Luân Đại Pháp.

Đối với Độc Cô, Đông Phương Bạch còn rất nhiều thứ phải học của Vương Trùng Dương.

Đông Phương Bạch có thực lực của đế vị cao thủ nhưng hắn còn chưa có cái tầm của đế vị cao thủ, hắn phải học cách làm sao sử dụng được thực lực của chính mình một cách tốt nhất, loại công việc này không ai thích hợp hơn Vương Trùng Dương.

Với Cơ Vô Song, mục tiêu đương nhiên là phải đi tìm Long Tượng Cổ Phật.

Thời gian đếm ngược còn 13 ngày cho đến lúc Hạng Vũ hoàn thành tái sinh.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Long Tượng Cổ Phật lúc này đang ngồi trong mật thất, một cái mật thất không hề có chút ánh sáng nào.

Hai chân khoanh lại, hắn cứ như thế mang cả người ẩn vào trong bóng tối vô tận, như muốn che dấu sự tồn tại của mình với chính thế gian này.

Long Tượng Cổ Phật bao nhiêu tuổi?, hắn năm nay đã ngoài 60, tuổi tác tương đương Vương Trùng Dương.

Người này làn da như cổ đồng, thân cao khoảng 1m8, toàn bộ thân hình gầy như que củi, lộ ra cả xương, cứ như bị bỏ đói lâu năm vậy.

Long Tượng Cổ Phật... cách ngồi thiền cũng rất khác người, hai chân khoanh lại nhưng mà hai chân không chạm đất.

Long Tượng Cổ Phật ở trong mật thất, dùng đỉnh đầu chống xuống đất, cả người cứ như thế trong trạng thái ngồi thiền "ngược", kì dị vô cùng.

Long Tượng đang luyện công dĩ nhiên không muốn ai làm phiền mình vì vậy cái mật thất này bình thường cũng sẽ không có ai dám tiến đến.

Tâm thần không minh, thả lỏng toàn bộ thân thể, chính Long Tượng cũng không biết mình đang nghĩ gì, hắn cứ như thể để tâm thần mình bay theo chín tầng mây, không để ý đến bất cứ thứ gì xung quanh.

Cái trạng thái này một mực được giữ đến khi hành lang bên ngoài có tiếng bước chân vang lên.

Long Tượng mở bừng mắt, trong mắt có hai vệt kim quang, thực sự không ngờ trong mắt Long Tượng dĩ nhiên con ngươi cũng chuyển thành màu vàng, kỳ dị vô cùng.

Long Tượng khẽ chuyển thân, hai tay vốn đang chắp trước ngực liền khẽ động, lấy một tay chống xuống đất nâng cả cơ thể mình lên, hai chân đang khaonh liền duỗi thẳng hướng lên trời, cổ tay khẽ ngửa, cơ thể đổ về phía trước, sau đó lưng hơi cong lại, hai chân liền chạm đất, nửa người tiếp tục lần thứ hai cong nhẹ liền trở về trạng thái đứng thẳng.

Ở bên ngoài, tiếng bước chân rốt cuộc dừng lại, một giọng nói cung kính vang lên.

“Bẩm tông chủ, có Lâm nữ sĩ muốn đến cầu kiến”.

Hai hàng lông mày của Long Tượng khẽ giật giật, Lâm nữ sĩ ở đây chính là Lâm Triều Anh, Lâm Triều Anh trên lý thuyết địa vị không hề kém Nhiên Đăng Cổ Phật hay Kim Cương Cổ Phật bên cạnh hắn, nàng đích thân đến đây muốn gặp, Long Tượng cũng khó mà không gặp mặt.

“Ngươi dẫn Lâm nữ sĩ đến chính phòng, ta rất nhanh liền đi ra”.

Long Tượng tuy khó hiểu tại sao lâm Triều Anh lại đến đây nhưng động tác cũng không chậm, trong cái không gian chẳng có chút đèn này, hắn đưa tay ra vừa vặn lấy ra một chiếc ảo mỏng làm bằng tơ lụa, khoác tấm áo lên người, Long Tượng rất nhanh từ mật thất đi ra ngoài.

Bước chân ra khỏi cửa, cũng không rõ vì sao, thân thể khô đét của Long Tượng lại như được một loại khí sinh mệnh thổi vào, từng bắp thịt bắt đầu căng lên, từng đường cơ bắp lộ ra ngoài.

Phong cách ăn mặc của Long Tượng cũng thực sự rất đặc biệt, đầu tiên là một chiếc quần trắng bằng lụa tơ tằm thượng hạng, loại quần ống rộng cực kỳ thoải mái.

Nửa thân trên của Long Tượng khoác một tấm áo lụa trắng nhưng mà lại không hề che đi phần ngực, lộ hoàn toàn làn da màu cổ đồng cùng từng nét cơ bắp hoàn mỹ ra ngoài.

Hai ống tay áo rộng thùng thình chỉ lộ ra bàn tay của Long Tượng bên ngoài.

Nhìn Long Tượng ngoại trừ đầu không hề có tóc ra thực sự không thấy một điểm nào giống tăng nhân.

Bước ra khỏi cửa mật thất, Long Tượng hai tay chắp về phía sau, thản nhiên bước về chính phòng, bước chân của hắn rất khoan thai nhưng khoảng cách mỗi bước lại tương đối xa, nhìn cứ như Long Tượng đang lướt đi trên mặt đất vậy.

Không để Lâm Triều Anh phải chờ bao lâu, sau khi tăng nhân Mật Tông vì đám người Lâm Triều Anh pha xong một tách trà thì sau tấm bình phong, Long Tượng đi ra ngoài.

Long Tượng bước ra ngoài, khẽ mỉm cười hữu hảo với Lâm Triều Anh bất quá ánh mắt cũng không hề nhìn nàng, kim quang trực tiếp đánh giá hai người đi cùng nàng.

Lần này đi theo Lâm Triều Anh có hai người, một nam một nữ.

Nam trên người thuần một sắc tím, mặt cũng bị che đi, rất khó nhìn ra cái gì.

Nữ trên người một sắc lam y, dung mạo cũng không lộ ra ngoài nhưng khí chất hơn người, nàng đứng đó cho dù không lên tiếng, cho dù không lộ ra diện mạo nhưng cũng không ai dám bỏ qua, tuyệt đối chiếm lấy vị trí trung tâm của căn phòng, cho dù là Lâm Triều Anh đứng bên cạnh nữ nhân này cũng lộ ra vẻ kém sắc hơn rất nhiều.

Lâm Triều Anh đương nhiên không xấu, nàng đã có thể coi là mỹ nữ ấy vậy mà nữ nhân bên cạnh Lâm Triều Anh còn chưa cần lộ mặt đã cho người ta vô hình chung cảm nhận... nàng ta tuyệt đối đẹp hơn Lầm Triều Anh.

Dĩ nhiên hai người đi bên cạnh Lâm Triều Anh cũng chẳng khó đoán, một là Độc Cô, hai là Cơ Vô Song.

Một thân áo trắng bằng lụa tơ tằm phiêu phiêu trong gió, bàn tay lớn của Long Tượng đưa ra, hướng về Lâm Triều Anh, khẽ gật đầu rồi mỉm cười hữu hảo.

“Lâm nữ sĩ, không ngờ hôm nay lại có thời gian rảnh đến đây, không biết có phải có đại sự gì phát sinh hay chăng?”.

Long Tượng tuy để ý đến Độc Cô cùng Vô Song bất quá chỉ là một ánh nhìn mà thôi, sau đó lập tức lại coi Lâm Triều Anh làm chủ đạo, hướng về Lâm Triều Anh lên tiếng.

Đối với Long Tượng, Lâm Triều Anh thực sự phi thường kính nể, nàng là một dạng nữ cường nhân, trên đời có rất ít nam nhân làm nàng kính nể nhưng mà Long Tượng chắc chắn là một trong số đó.

Hướng về Long Tượng khẽ cười, Lâm Triều Anh dùng tay hướng về hai người Độc Cô cùng Vô Song.

“Đại sư, ta lần này đến đây cũng chỉ là người dẫn mối mà thôi, là hai vị đây muốn gặp đại sư”.

Long Tượng tỏ ra bất ngờ, sau đó mới chân chính xoay người nhìn trực diện Vô Song cùng Độc Cô mà nói.

“Không biết hai vị là?”.

Long Tượng năm nay bằng tuổi Vương Trùng Dương nhưng dung mạo hai người có chênh lệch rất lớn.

Ví dụ lấy Lâm Triều Anh làm mốc, dung nhan của Lâm Triều Anh đại khái giống với nữ nhân 30 tuổi thì Vương Trùng Dương chỉ giống một nam nhân ngoài 20, Vương Trùng Dương nhìn còn trẻ hơn Lâm Triều Anh gần 10 tuổi.

Về phần Long Tượng, hắn dung mạo đương nhiên trẻ hơn nhiều so với tuổi của hắn nhưng mà so với Lâm Triều Anh cũng già hơn nhiều, chỉ từ dung mạo mà xem thì Long Tượng cũng phải ngoài 40, dung mạo cho người ta một loại cảm giác uy nghiêm cùng già rặn.

Long Tượng lên tiếng thì Độc Cô cũng lên tiếng.

Đầu tiên Độc Cô cũng không vội đáp lời Long Tượng mà là hướng về Lâm Triều Anh.

“Triều Anh, ngươi trở về trước đi, trong trận doanh còn nhiều việc cần ngươi phải đứng ra”.

Lâm Triều Anh cũng rất thông minh, không hỏi nhiều, nàng hướng về Long Tượng khẽ cười.

“Đại sư, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, trong trận doanh quả thật còn nhiều việc cần ta giải quyết, ta vẫn là rời đi trước đi”.

Nhìn theo Lâm Triều Anh xoay người rời đi, Long Tượng mắt lộ vẻ tò mò.

Hắn không hiểu Độc Cô là ai, lại có thể làm Lâm Triều Anh nhún nhường như vậy?.

Đang trong lúc suy nghĩ, câu nói tiếp theo của Độc Cô làm Long Tượng giật nảy mình, trong mắt lập tức rụt lại.

Chỉ nghe Độc Cô mỉm cười mở miệng.

“Vốn nghe danh Long Tượng Bàn Nhược Công của Mật Tông đã lâu, nay mới có dịp nhìn thấy “.

“Thế gian đồn đại Long Tượng Bàn Nhược Công có tổng cộng 13 tầng, toàn bộ thiên hạ ngoại trừ một tiểu bối gọi là Kim Luân luyện đến tầng thứ 10 ra cũng chỉ có Long Tượng Cổ Phật luyện được đại thành 13 tầng”.

“Long Tượng Bát Nhã Công đại thành liền có thể trở thành đế vị, thuyết pháp này thực sự làm ta nửa tin nửa ngờ, nhưng mà nay gặp mặt ngươi ta mới dám chắc, cái thuyết pháp này vốn chỉ là lừa thầy dối người “.

Một câu nói, quả thật có thể làm cho Long Tượng Cổ Phật nổi lên sát tâm với Độc Cô.

Long Tượng Cổ Phật không giống Bát Nhã Cổ Phật, hắn xuất thân Thanh Hải Hắc Giáo.

Thanh Hải Hắc Giáo sau vài chục năm vốn đã tẩy trắng nhưng bản thân Long Tượng Cổ Phật chắc chắn không phải hạng người hòa nhã, lúc nào cũng nói nói cười cười hay là dùng phật pháp tịnh hóa người khác.

Đừng nói Long Tượng Cổ Phật, cho dù ở Mật Tông hay Thiếu Lâm không thiếu tăng nhân đi theo đường ‘chiến tăng’, lấy võ làm chủ, phật đạo... thật ra chỉ để ngoài miệng mà thôi.

Long Tượng trong lòng có sát ý nhưng mà Độc Cô cũng chỉ cười cười, ánh mắt yên tĩnh đến lạ mà nhìn đối phương.

Độc Cô thật ra đang cảm thấy phi thường vui vẻ, chuyến này mang Vô Song đến tìm đúng người rồi.