Cực Võ

Quyển 2 - Chương 210: Cáp Mô Công (2)

Hoàng Dược Sư thân là một trong ngũ bá, ông cũng phải hiểu thực lực của ngũ bá như thế nào.

Ông tuy thấy Vô Song làm đối thủ của Âu Dương Phong, chính ông cũng bội phục Vô Song tuổi tác không lớn lại có thể cùng Âu Dương Phong bất phân thắng bại nhưng tiền đề là Âu Dương Phong không sử dụng Cáp Mô Công.

Cáp Mô Công... nó có thể so sánh với Hàng Long Thập Bát Chưởng.

Cáp Mô Công là môn tuyệt học có sức công phá mạnh nhất thiên hạ hoặc chí ít trong cái thời đại ngũ bá phân tranh này.

Khi thấy Âu Dương Phong bị Vô Song bức ra sử dụng Cáp Mô Công, Hoàng Dược Sư lập tức liền muốn xuất thủ cứu Vô Song.

Mặc kệ Hoàng Dung ở bên cạnh, ông không kịp nói câu gì liền vận thân pháp, ông nhất định phải dùng toàn lực mà cứu con rể tương lai một mạng.

.......

Tại sao nói Cáp Mô Công là tuyệt học có sức công phá mạnh nhất thiên hạ?, cái này liền nhìn vào Hoa Sơn Luận Kiếm.

Hoàng Dược Sư từng ở Hoa Sơn Luận Kiếm, ông biết Cáp Mô Công phi thường lợi hại.

Hàng Long Thập Bát Chưởng là chưởng pháp chí cao trong thiên hạ nhưng bàn về uy lực công phá, nó không sánh nổi Cáp Mô Công, không có một chiêu một thức nào trong Hàng Long có uy lực so nổi với Cáp Mô Công.

Nhất Dương Chỉ rất mạnh, nó là chỉ pháp chí dương chí cương trong thiên hạ, tụ toàn bộ nội lực tại một điểm mà bắn ra, uy năng cực cường nhưng mà nó cũng không so được với Cáp Mô Công.

Cáp Mô Công của Âu Dương Phong chỉ có vèn vẹn năm chiêu.

.....

Chiêu đầu tiên trong Cáp Mô Công gọi là Cáp Mô Súc Lực.

Hai tay hai chân của Âu Dương Phong dạng ra, sau đó quanh người hắn xuất hiện một vòng bảo hộ màu xanh, đất đá xung quanh liền tung bay gần như trở thành một tấm màng phòng ngự cho Âu Dương Phong vậy.

Vô Song nhìn thấy cảnh này, triệt để giật mình.

Cáp Mô Công cực kỳ lợi hại, hắn đương nhiên biết việc này nhưng mà Cáp Mô Công động tác quá xấu, nó còn xa mới đủ cường đại để Vô Song vì nó từ bỏ vẻ tiêu sái của bản thân mình, vì điểm này Vô Song chưa từng tơ tưởng tới Cáp Mô Công.

Thân là người hậu thế, hắn vừa nhìn cũng biết Âu Dương Phong muốn dùng Cáp Mô Công chỉ là hắn không ngờ cảnh tượng cuối cùng lại ra cái này.

Tư thế của Âu Dương Phong phi thường chuẩn xác như trong phim ảnh bất quá bụi bay mù mịt xung quanh là cái gì?, lớp lá chắn xung quanh Âu Dương Phong là cái gì?.

Tiếp theo Vô Song thấy khuôn mặt Âu Dương Phong phồng lên, không chỉ khuôn mặt mà còn cổ họng rồi nguyên phần bụng dưới, nhìn không khác gì một con cóc, hình ảnh cực kỳ kinh khủng.

Trong hình dạng con cóc này, Âu Dương Phong triệt để trở nên xấu xí vô cùng hơn nữa theo hô hấp kì dị của hắn, độc khí toát ra càng ngày càng nhiều, mỗi lần hắn phình bụng ra rồi thu bụng lại như cũ Vô Song còn có cảm giác đây là nguyên một đám mây độc xuất hiện.

Đây là chiêu thứ hai của Cáp Mô Công, gọi là Cáp Mô Thổ Tức.

Tiếp theo cổ họng Âu Dương Phong mở lớn, lần này thì Vô Song triệt để thấy lạnh sống lưng.

Trong miệng của hắn tràn ngập độc khí, đại địa xung quanh như run lên vì hắn, nhìn Âu Dương Phong hiện nay không khác gì quái vật vậy, theo hắn mở miệng ra khí độc từ bốn phương tám hướng điên cuồng tụ lại, như một quả boom chuẩn bị được hắn bắn ra vậy.

Vô Song cũng không thể ngồi im nữa tuy nhiên Vô Song vẫn cảm thây Cáp Mô Công này của Âu Dương Phong có chút ‘dở hơi’.

Tạm không nói uy lực thế nào nhưng Âu Dương Phong nãy giờ chỉ đứng nguyên một chỗ, có cái tác dụng gì?, Vô Song biết nếu không phải là hắn tò mò muốn nhìn Cáp Mô Công trong truyền thuyết, hắn đã sớm xuất chiêu công kích Âu Dương Phong.

Vô Song thật sự không cảm thấy, Âu Dương Phong sẽ tránh được một chiêu của hắn.

Một lần nữa đề khí, Vô Song dồn toàn bộ nội lực tại thân lại, lại một chiêu Thiên Sơn Tam Hợp Chưởng đánh ra.

Thiên Sơn Tam Hợp Chưởng của Vô Song chắc chắn không yếu, nó thậm chí còn mạnh hơn Kháng Long Hữu Hối của Hồng Thất Công, hơn không chỉ một bậc.

Đối thủ là Âu Dương Phong một trong ngũ bá đương thời, cho dù ngũ bá hiện tại yếu hơn ngũ bá trong đầu Vô Song rất nhiều thì Vô Song vẫn dành cho đối phương sự tôn trọng nhất định, theo Vô Song một chiêu Thiên Sơn Tam Hợp Chưởng cường lực một kích, trong trạng thái không thể né tránh thiên hạ đúng là không nhiều người chịu nổi.

Chí dương chí cương nội lực lại hóa hình thành hỏa diễm, một hỏa chưởng của Vô Song mạnh mẽ đánh ra.

Thiên Sơn Tam Hợp Chưởng đi đến đâu độc khí bị đốt cháy đến đó, oanh kích thẳng mveef phía Âu Dương Phong.

Vô Song tin tưởng một chiêu này nếu Âu Dương Phong không làm ra hành động đón đỡ thích hợp, hắn không trọng thương thì cũng phải nằm trên giường tĩnh dưỡng vài ngày, căn bản không thể đánh tiếp.

Đáng tiếc suy nghĩ của Vô Song vẫn là sai rồi.

Thiên Sơn Tam Hợp Chưởng đánh tới, vậy mà khi nó nện lên lớp tường chắn mờ mờ ảo ảo của Âu Dương Phong, cảnh tưởng không thể tin nổi xuất hiện.

Chỉ thấy hỏa chưởng của Vô Song vốn đang thế không thể đỡ lại mạnh mẽ bị chặn lại sau đó theo vòng quay liên tục của lớp lá chắn mờ ảo kia, hỏa chưởng của Vô Song cũng bị hút vào, bị quay tròn xung quanh Âu Dương Phong, hỏa chưởng chưa hoàn toàn bị triệt tiêu nhưng đúng là theo mỗi vòng quay uy lực hỏa chưởng đều đang cấp tốc biến mất.

Lần này Vô Song mới giật mình phát hiện ra, Cáp Mô Công thực sự rất đáng sợ.

Nếu Cáp Mô Công cứ đứng im một chỗ mà ‘hít’ với ‘hà’ liền sẽ trở thành bia ngắm cho đối thủ, chiến đấu dạng này không khác gì tự sát tuy nhiên Cáp Mô Công lại tạo ra cho chủ nhân một lá chắn siêu cường.

Âu Dương Phong không di chuyển là đúng nhưng không phải ai cũng xuyên qua được lớp là chắn của Cáp Mô Công.

Nếu không xuyên qua được lớp lá chắn của Âu Dương Phong liền không thể gây uy hiếp cho hắn, nếu không thể gây uy hiếp cho hắn thì tốt nhất nên biết mình phải đối mặt với cái gì.

Ngay lúc này vọng vào tai Vô Song chính là âm thanh của Hoàng Dược Sư.

“Tiểu tử, mau chạy về phía lão phu”.

Hoàng Dược Sư một đường lao về phía Vô Song nhưng mà ông cũng bắt đầu có chút ‘cuống’.

Ban đầu vì tránh cho con gái dính phải độc khí của Lão Độc Vật, Hoàng Dược Sư liền mang Hoàng Dung cách thật xa trận chiến này, lại thêm một đường hứng thú nghe con gái kể chuyện ông cũng có chút lơ đãng trận chiến giữa Vô Song cùng Âu Dương Phong.

Đến khi phát hiện ra Âu Dương Phong sử dụng Cáp Mô Công, Hoàng Dược Sư liền lập tức chạy tới, muốn cứu Vô Song một mạng nhưng liền phát hiện ra đã muộn.

Cũng may Hoàng Dược Sư nhớ ra tốc độ của Vô Song cực nhanh vì vậy liền nói một câu vừa rồi, chỉ cần Vô Song chạy về phía ông, ông quả thật có thể vì Vô Song ngăn cản một chiêu Cáp Mô Công này.

Hoàng Dược Sư đương nhiên cũng có thể lựa chọn tấn công Âu Dương Phong, dùng một chiêu ‘Vây Ngụy Cứu Triệu’ nhưng mà viễn trình công kích duy nhất của ông là Đàn Chỉ Thần Công bất quá tạm không nói về khoảng cách quá xa, uy lực của nó muốn phá hủy phòng ngự của Cáp Mô Công cũng khó mà làm được.

Vô Song thấy vẻ mặt lo lắng của Hoàng Dược Sư, ánh mắt liền trở nên giật giật.

Vô Song không phải kẻ ‘vâng lời’ gì, hắn mang theo thiên hướng phản nghịch rất lớn hơn nữa hắn cũng không nghĩ mình sẽ thua Âu Dương Phong.

Một chiêu Cáp Mô Công mà thôi, chẳng nhẽ vô địch thiên hà?.

Không hề có ý tứ di chuyển, Vô Song một lần nữa vận công.

Trên đầu Vô Song lần này rất nhanh xuất hiện sáu đóa hoa mai, cảnh tượng này cũng giống với Quỳ Hoa lúc trước chỉ là sáu đóa hoa mai mày tương đối nhỏ, hình dáng chỉ giống với những đóa hoa mai bình thường mà thôi.

Những đóa hoa này cũng không mang theo màu trắng như tại Thiên Sơn, đây là những đóa hoa mai thuần một sắc đỏ, là ‘hỏa mai’.

Tiếp theo sáu đóa hỏa mai chỉ còn lại hai đóa, bốn đóa kia liền hợp lại làm một, trực tiếp tạo trên tay Vô Song một cái hỏa ấn ký mờ mờ ảo ảo.

“Tam hợp không được, chẳng nhẽ tứ hợp cũng không được?”.

“Thiên Sơn Tứ Hợp Chưởng”.

Tam Hợp Chưởng là hỏa chưởng, Tứ Hợp Chưởng là hỏa mai.

Một đóa hoa mai màu đỏ, cứ như thế được Vô Song đánh ra.

“Dương Xuân Bạch Tuyết”

“Dương Quan Tam Điệp”

“Dương Ca Thiên Quân”

“Ngạo Dương Tựa Hỏa”.

Đóa hỏa mai lao tới, sau đó khi va chạm cùng lớp lá khí độc của Âu Dương Phong, lập tức bạo nộ, cứ như một biển lửa giáng xuống Âu Dương Phong vậy.

Cùng lúc này, Âu Dương Phong mở miệng ra, hắn cũng tụ khí đủ rồi.

“Chu Cáp Diệt Địa ”.

Chiêu thứ ba trong Cáp Mô Công, rốt cuộc xuất hiện.

Miệng của Âu Dương Phong mở lớn như con ếch chuẩn bị săn mồi vậy, sau đó khí độc trực tiếp bắn ra, lao thẳng về phái Vô Song theo đường thẳng, oanh kích thẳng vào đóa hỏa mai của Vô Song, hai siêu cường chiêu thức cứ như vậy oanh kích vào nhau.

Hai chiêu này mạnh đến nỗi, cho dù Hoàng Dược Sư đang lao tới cũng phải cấp tốc lùi lại, vẻ mặt lần đầu xuất hiện vẻ hoảng sợ.

.....

Bất kể là Chu Cáp Diệt Địa hay Thiên Sơn Tứ Hợp Chưởng, về một mặt nào đó sức công phá đều không khác gì tuyệt học áp đáy hòm của Hoàng Dược Sư, cho dù chiêu thức mạnh nhất của Bắc Cái hay Nam Đế cũng chỉ đến thế này mà thôi.

Hai người va chạm, phải nói là lần đầu tiên Vô Song nhìn thấy một chiêu thức uy lực đáng sợ như thế này, thân thể hắn thậm chí còn không vận dụng nổi Lăng Ba Vi Bộ, trực tiếp bị lực ba động đánh bay đi.

Vô Song từng so chiêu cùng Kiều Phong, cũng từng bị ba động lực bức lùi lại nhưng Vô Song có thể xác nhận, lần này so với lần đó uy lực gấp 10 lần thậm chí càng hơn.

Uy lực lần va chạm này trực tiếp làm Vô Song phun ra một búng máu, vẻ mặt hắn tái lại, chính hắn cũng không rõ mình bị đánh bay đi bao xa, cả người lăn lộn trên mặt đất, cho đến khi hắn có thể dùng tay chống xuống mặt đất, cố gắng giảm tốc độ bắn đi rồi mượn thêm khinh công của bản thân mà ổn định thân thể, hắn mới có thể ngước đầu lên mà nhìn Âu Dương Phong.

Âu Dương Phong hiện tại tuyệt đối chẳng tốt hơn Vô Song bao nhiêu, mái tóc rối bời, áo ngực rách toác, hai tay hai chân của hắn lúc này vẫn cứ bám vào mặt đất nhưng lại để lại bốn đường thật dài trên nền đất cứng rắn, cả người vẫn đang điên cuồng run rẩy.

Bất quá... Âu Dương Phong vẫn là tiếp tục há mồm rồi.