Cô vẫn đi cửa tiệm kia, từ sau lần mua quần áo đó, cô tiện thường xuyên ghé thăm, mỗi lần đi, đều chỉ cho phép cô bé thực tập lúc trước tiếp đãi cô, để cho nhân viên khác đỏ mắt ghen tỵ.

"Bà chủ đã tới, giữa trưa có mẫu mới, đang muốn gọi điện thoại cho ngài đó."

Cô bé lúc trước, giờ đã là nhân viên chính thức của cửa hàng, mỗi lần nhìn thấy Lan San, còn kích động hơn thấy mẹ ruột.

Từ khi quen biết thần tài Lan San này, cô là người mà cả cửa hàng, bao gồm cả cửa hàng trưởng đều hâm mộ ghen ghét.

Lan San thử một chiếc áo khoác vàng nhạt mang hơi hướng phục cổ thức, đơn giản rộng rãi, quần áo xinh đẹp, vô cùng hợp với cô.

Nhất là áo khoác này hiển lộ ra một sự khiêm tốn xa hoa, chỗ cổ tay có nút bạc khảm thủy tinh, giơ tay nhấc chân ẩn hiện quý khí.

"Ánh mắt của cô thật tốt, bộ quần áo này không sức tưởng tượng, mặc trên người cô vô cùng thích hợp..."

Lan San nhìn trái nhìn phải hai lần, cảm thấy cũng không tệ: “Là vậy sao, tôi cũng thấy không tệ, gói lại cho tôi."

Giang Dao Tuyết vừa vào cửa thì nhìn trúng quần áo mà Lan San đang mặc, kiêu ngạo kéo cô nhân viên lại nói:

"Quần áo trên người cô ta, lấy một cái size L tới cho tôi."

Nhân viên cửa hàng nhìn hai bên một chút vô cùng khó xử: “Thật xin lỗi cô Giang, size L chỉ có một chiếc đó, vị khách này đã thử rồi, nơi này còn có rất nhiều mẫu mới, có hai mẫu vô cùng thích hợp với cô."

"Tôi không cần cái nào khác, cô đưa cái trên người cô ta cho tôi, cô ta mua nổi sao?"

Nhân viên cửa hàng cúi đầu không nhìn cô ta, trong lòng nghĩ thầm người ta đúng là có tiền hơn cô đó.

"Cô đây cũng là khách quen của chúng tôi, cô xem..."

Ý khác của mấy chữ khách quen là, người ta cũng có tiền như cô.

Giang Dao Tuyết liếc nhân viên cửa hàng một cái: “Hừ... Khách quen thì sao, tôi ra gấp hai giá, bảo cô ta cởi ra đi."

Mới vừa nói xong thì thấy Lan San xoay người, đợi đến lúc thấy mặt mũi của Lan San, sửng sốt một phen, chợt cười khẩy nói: “A, tôi tưởng là ai, hóa ra là bà chủ nhà họ Minh."

Trước kia cô ta cũng có hiềm khích với Lan San, hiện giờ gặp, lại thấy cô chỉ có một mình, đương nhiên không bỏ qua cho cô.

Trước kia Lan San ra cửa, luôn luôn rất huênh hoang, không mang theo hai ba trợ lý nữ tuyệt đối không ra ngoài.