Trong màn đêm, năm chiếc xe màu đen lấp lóe ánh đèn báo hiệu, tiếng còi hú vang vọng ở trên không trung, gào thét lao đi băng băng ở trên đường lớn. Khiến cho người dân ở ven hai bên đường hiếu kỳ, sôi nổi quẳng ném ánh mắt nhìn ra.
Năm chiếc xe cảnh sát đang hộ tống một chiếc Audi, trong xe máy di động của Yến Thanh Đế vẫn nằm trên sàn, hình ảnh và cuộc nói chuyện bên trong màn hình di động, không ngừng xoay chuyển vang vọng ở bên tai ba người Yến Thanh Đế, Lăng Vân Phong cùng Lăng Vĩ. Thanh âm giống như ma âm từ dưới cửu u vực sâu, không ngừng kích vào tâm thần của ba người!
- Ngày mai, tôi cùng Lăng bí thư sẽ mở một cuộc họp báo. Đến lúc đó, ông phải đến tham dự, trong buổi họp báo ngày mai, ông cần phải ưng thuận hứa hẹn, hai nhà máy hóa chất của tập đoàn Anh Hoa sẽ làm theo yêu cầu của Thành ủy Đại Liên và Tỉnh ủy Liêu Ninh, ngừng kinh doanh sản xuất và tiến hành chỉnh đốn, cho tới khi nào đạt đủ chỉ tiêu về an toàn lao động. Trừ bao nhiêu đó ra, ông còn phải hứa hẹn, sẽ bồi thường cho tất cả những người bị hại ở trong sự kiện ô nhiễm hồi tháng ba!
- Ông hãy làm theo những gì tôi nói, tôi cam đoan hai nhà máy hóa chất của tập đoàn Anh Hoa, một tháng sau lại sẽ đi vào hoạt động sản xuất giống như trước kia! Mặt khác, tôi cam đoan với ông, trong vòng mấy năm tới, ông không cần phải biếu xén quà cáp cho bất kỳ người nào!
- Thân phận của tôi, ông đã hiểu rõ ràng. ông cảm thấy lời tôi nói, nhóm quan chức ở Đại Liên, thậm chí là tỉnh Liêu Ninh, sẽ có người dám phản bác hay sao?
Ở trong tiềm thức của Yến Thanh Đế, lấy thân phận Yến đại thiếu gia như hắn, Đằng Nguyên ngay cả tư cách liếm giày cho hắn cũng đều không có!
Ở trong cái suy nghĩ này, cho nên thời gian ngày đó gặp mặt cùng Đằng Nguyên, Yến Thanh Đế đã không hề phòng bị gì. Kết quả, Đằng Nguyên chẳng những ghi âm cuộc nói chuyện ngày hôm đó, mà hắn còn âm thầm ghi hình thêm nữa!
Điều này làm cho Yến Thanh Đế vô cùng phẫn nộ, và cũng lo lắng rất nhiều! Lấy chỉ số thông minh của hắn, hiển nhiên là phi thường rõ ràng, sau khi đoạn phim này truyền lên internet, thì sẽ gây nên ảnh hưởng to lớn đến mức nào.
Ở trong thời đại này, một số tên phú nhị đại, quan nhị đại, dựa vào thân phận ngưu bức của ông cha mình, mà khi đối mặt với dân chúng bình thường thì luôn luôn ngẩng cao đầu, đem chính bản thân mình huyễn tưởng thành thượng đế, dùng ánh mắt khinh rẻ mà nhìn xuống những người dân bình thường.
Cái hành vi này của bọn chúng, đã khiến cho tầng lớp nhân dân lao động phi thường bất mãn!
Ở dưới tình huống này, Yến Thanh Đế nói những lời như vậy, thì cũng chẳng khác nào âm thầm bắt tay trong cùng với Đằng Nguyên, và tương đương tự giáng cho mình một cái bạt tai đau đớn!
Dù sao...ở trong buổi họp báo, hắn đã cam đoan là sẽ tiến hành giám sát chặt chẽ hai nhà máy Lăng Hóa và nhà máy Nhật Hóa, khi nào chỉnh đốn phù hợp với yêu cầu an toàn lao động mà nhà nước quy định, thì mới cho tiếp tục sản xuất kinh doanh.
Hơn nữa...những lời nói của Yến Thanh Đế, cũng tương đương là gián tiếp thừa nhận, chuyện tình Đằng Nguyên tặng quà cáp, biếu xén cho Lăng Vân Phong!
Lúc này, trong ô tô, Yến Thanh Đế thần sắc trắng bệch như tờ, giống như bệnh nhân mắc phải chứng kinh phong bình thường. Toàn thân không ngừng run rẩy, cùng hình tượng uy phong ngày thường là hoàn toàn tương phản.
Đây là một cái hình ảnh trào phúng cực điểm!
Đồng dạng cũng là một cái tát yên lặng không có tiếng động!
Cái tát này tuy rằng không vang, nhưng lại rất là đau đớn!
Người ban tặng cho hắn cái tát này, vẫn chính là Trần Phàm!
- Yến...Yến thiếu gia!
Trong lúc Yến Thanh Đế thần sắc trắng bệch như tờ, thì đồng thời Lăng Vân Phong ở bên cạnh cũng mạnh mẽ ngồi dậy, cả người giống như vừa được rót vào một cỗ lực lượng bình thường. Khẩn trương túm lấy cánh tay của Yến Thanh Đế, run giọng hỏi:
- Hiện...hiện giờ, chúng ta phải làm gì đây?
Làm gì bây giờ ư?
Yến Thanh Đế không có hé răng.
- Yến thiếu gia, chúng ta phải nghĩ ra phương án bồ cứu, xoay chuyển cái tình hình bất lợi này. Nếu không thì hậu quả sẽ rất khó lường!
Kinh hãi qua đi, Lăng Vân Phong đã bình tĩnh trở lại rất nhanh, ở hắn xem ra, hiện giờ Yến Thanh Đế và hắn đang cùng treo trên một sợi dây mỏng manh, Yến Thanh Đế sẽ vì tương lai của bản thân, mà nghĩ ra phương án sửa chữa sai lầm.
- Mẹ kiếp, tôi hiểu chứ...Nhưng bây giờ có thể nghĩ ra phương án nào đây?
Lăng Vân Phong nhắc nhở, nhất thời đã làm cho Yến Thanh Đế nổi giận, hắn quát lớn lên một tiếng, nói:
- Lăng Vân Phong, tình hình đã đến nước này, ông cũng đừng nghĩ là tôi có thể cứu nổi ông. Bản thân tôi còn đang không biết phải ứng phó như thế nào nữa đây!
Thấy Yến Thanh Đế nổi giận, buông ra những lời lẽ trở mặt như vậy, thì Lăng Vân Phong đương trường trợn mắt há hốc mồm ra. Còn Yến Thanh Đế thì mang biểu tình dữ tợn, nỗi sợ hãi ẩn sâu dưới biểu tình dữ tợn là không cách nào hủy diệt!
Thổ bồ tát qua sông, tánh mạng bản thân cũng khó bảo toàn!
Lời dự đoán của Long Nữ, lúc này đã trở thành sự thật rồi!
Nhất thời, bầu không khí bên trong ô tô liền rơi vào sự im lặng quỷ dị, im lặng đến mức có thể nghe được tiếng tim đập của Yến Thanh Đế và tiếng Lăng Vân Phong thở ra hổn hển.
Theo sau, ngay khi Lăng Vân Phong muốn há miệng nói chuyện. Thì chiếc Audi đang chạy băng băng vững vàng, đột nhiên giảm tốc độ, trọng tâm của ba người Yến Thanh Đế dúi về phía trước, trực tiếp đụng phải hàng ghế phía trước, đầu óc choáng váng ngất ngây.
- Két...
Tiếng lốp xe ma sát với mặt đường sinh ra thanh âm rin rít chói tai. Sau đó...chiếc Audi liền dừng bánh, giữ khoảng cách cùng chiếc xe cảnh sát ở phía trước còn chưa đến ba thước.
- Chạy xe như thế à?
Chiếc Audi vừa dừng bánh, Lăng Vân Phong chẳng quan tâm đến đau đớn, mà hướng lên phía trước gầm rít với tài xế. Dường như muốn thông qua phương thức này, để tiêu trừ đi căng thẳng ở trong lòng.
Đối mặt với cơn lửa giận của Lăng Vân Phong, gã tài xế không dám phản bác điều gì.
- Mẹ kiếp, còn ngây ra đó làm gì? Mau xuống xe kiểm tra xem có chuyện gì!
Lăng Vân Phong lại gầm lên, giống như một con chó điên, hoàn toàn không còn giữ được phong phạm của một vị đại tướng nơi biên cương nữa.
Gã tài xế không dám lãnh đạm, theo bản năng muốn mở cửa xe ra, bước xuống dưới.
Nhưng gã tài xế còn chưa kịp mở cửa xe, thì chiếc xe cảnh sát ở phía trước đã dạt sang hai bên đường. Để cho ba người Yến Thanh Đế có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng ở phía trước.
Phía trước, có mấy chiếc xe hơi đang chặn ngang đường đi, nương theo ánh đèn xe hơi, có thể nhìn thấy rõ ràng, một đám người đang đứng ở trước mặt ô tô.
Cầm đầu là một người đàn ông có thân hình hơi mập mạp, ở sau lưng người đàn ông kia, có thêm mười mấy bóng người, diễn cảm trên mặt mỗi người đều mười phần nghiêm khắc.
Trông thấy người đàn ông này xuất hiện ở trước đường đi, Lăng Vĩ hai mắt tròn xoe!
Lăng Vân Phong hai mắt tròn xoe!
Yến Thanh Đế hai mắt cũng tròn xoe!
Bởi vì...chỉ cần là nhân viên đang công tác trong bộ máy nhà nước. Thì đều sẽ biết thân phận của người đàn ông đang đứng ở kia.
Hắn là nhân vật số một của Kỷ ủy TW!
Hắn là một trong số những nhân vật, đứng ở trên đỉnh kim tự tháp quyền lực!
Và hắn còn là Diêm Vương gia, trong lòng của toàn bộ nhóm quan tham ô hủ bại!
Nhìn thấy người đàn ông được mệnh danh là Diêm Vương kia, xuất hiện ở ngay phía trước. Vô luận Yến Thanh Đế, hay là Lăng Vân Phong cùng Lăng Vĩ, nhịp hô hấp của ba người trong lúc nhất thời đã trở nên cực kỳ dồn dập. Trong con ngươi dần dần bị cảm xúc hoảng sợ bao trùm, nỗi sợ hãi ở tận sâu trong tâm linh, làm cho thân mình của bọn hắn không ngừng run rẩy lên.
Ở phía trước, người đàn ông được xưng là Diêm Vương Gia, nhìn thấy cửa chiếc xe Audi chậm chạp không mở ra, thì khẽ quay đầu sang nhìn gã thủ hạ, phân phó một câu gì đó.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn Nghe thủ trưởng phân phó, một người đàn ông trung niên mang theo cặp công văn, nhấc chân lên bước về phía chiếc xe Audi.
Đồng thời, hai người thanh niên mặc âu phục màu đen, cũng bám sát theo ngay ở phía sau.
Rất nhanh, người đàn ông trung niên đã bước tới gần chiếc xe Audi, hai gã thanh niên ở phía sau hắn, diễn cảm lạnh lùng, không nói hai lời, trực tiếp bước lên, vươn tay mở cửa xe Audi ra.
Oanh!
Cửa xe vừa mở, ba người Yến Thanh Đế trong lòng hung hăng chấn động.
Theo sau...một thứ chất lỏng màu vàng, từ giữa hai đùi của Lăng Vân Phong chảy
"ồ ồ" ra, không thể kìm chế nổi. Nhất thời, nội thất bên trong chiếc Audi sang trọng, tràn ngập mùi hương gay mũi, làm cho người ta phi thường khó chịu!
Người thanh niên xuất thân từ đơn vị đặc công vừa mở cửa xe ra, thì chậm rãi lùi về phía sau, nhường chỗ cho người đàn ông trung niên mang cặp công văn bước lên.
Người đàn ông thân là thư ký của nhân vật số một Kỷ ủy TW, nhìn thoáng qua ba người Yến Thanh Đế, sau đó dùng ngữ khí băng sương vô tình hỏi:
- Phan bí thư nhờ tôi hỏi các vị, có cần ông ấy phải tới đây mời các vị bước xuống xe hay không?
Có cần không?