Chương 19
Cô chính là giám đốc của trung tâm thương mại Hòa Bình – Hàn Đông Vy, năm nay gần 28 tuổi, đã trở thành giám đốc trung tâm thương mại, tiền đồ không thể đo lường.
Cô nhìn toàn bộ quá trình Trần Gia Bảo dạy dỗ Bảy Xà, trước kia cũng không để ý, nhưng chờ sau khi Trần Gia Bảo dùng kim châm làm Bảy Xà tê liệt, cô hoàn toàn khiếp sợ.
Bình thường chỉ có bác sĩ Đông y mới có thể dùng kim châm, hơn nữa có thể xác định huyệt vị chính xác như Trần Gia Bảo, tuyệt đối là bác sĩ Đông y vô cùng giỏi, trong lòng lập tức nghĩ như vậy.
Hiển nhiên không ít người chung quanh đều biết cô đều đã bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
Trần Gia Bảo nở nụ cười nghiền ngẫm, vươn tay chỉ vào Bảy Xà, nói: “Thế nào, cô muốn ra mặt cho bọn họ?”
“Không không không, cậu hiểu lầm rồi.”
Hàn Đông Vy lễ phép cười nói: “Tôi là giám đốc của nơi này, tôi thành thật xin lỗi vì để hai người vô duyên vô cớ bị làm phiền.”
Sau khi dứt lời, sắc mặt của Hàn Đông Vy nghiêm túc nói với thư ký đang đứng phía sau lưng mình: “Thư ký Lưu, hai vị này là khách quý của Trung Tâm Thương Mại, sau này họ đến đây mua sắm đều phải được hưởng chiết khấu bảy mươi phần trăm trên mỗi sản phẩm, ngoài ra, những bảo vệ phụ trách ca này đã chểnh mảng công việc, đuổi việc hết đi.”
“Em hiểu rồi, chị Hàn.” Thư ký Lưu hết sức kinh hãi, chiết khấu bảy mươi phần trăm trên mỗi sản phẩm, đây là một cái giá tương đối lớn, cho dù có để xin lỗi thì cũng không cần thiết phải giảm một khoản lớn như vậy chứ?
Mọi người xung quanh vừa kinh hãi cũng vừa hâm mộ.
Trong nháy mắt, sắc mặt của ban bảo vệ trực cổng như đưa đám, ngồi bệt xuống đất khóc không ra nước mắt, nói: “Tiêu rồi, tiêu rồi, mất việc làm rồi.”
Có lợi thì ai lại không nhận, Trần Gia Bảo cười hì hì nói: “Vẫn là chị phân rõ phải trái, cảm ơn ý tốt của chị.”
Một lúc sau, Hàn Đông Vy cung kính đưa danh thiếp của mình cho Trần Gia Bảo, nói rằng: “Cậu Trần, tuy là có hơi đường đột nhưng mà mong cậu xác nhận lại một chuyện.”
“Được, chị cứ nói.” Trần Gia Bảo tò mò đáp.
“Xin hỏi, cậu thật sự hiểu biết về y học sao?” Hàn Đông Vy hơi căng thẳng hỏi.
“Không sai.”
“Giỏi lắm sao?”
Bỗng nhiên, Trần Gia Bảo đánh giá Hàn Đông Vy một lúc, trong mắt ẩn chứa ý cười đùa giỡn, đáp lại: “Gần đây miệng của chị tương đối khô, hơn nữa còn thấy đắng, tính tình nóng nảy, mất ngủ hay mơ, mà lại hay mơ thấy những điều không tốt, tôi nói có đúng không?”
“Sao cậu lại biết?” Hàn Đông Vy vô cùng kinh ngạc, bởi vì những điều mà Trần Gia Bảo nói đều chính xác hoàn toàn.
Chẳng qua là chuyện nước bọt trở nên đắng, mất ngủ hay mơ thì bác sĩ Đông Y có thể nhìn ra được thông qua sắc mặt, nhưng mà ngay đến cả chuyện mơ thấy những điều không hay cũng biết được thì tên Trần Gia Bảo này cũng cao siêu quá rồi?
Trần Gia Bảo cười nói: “Bây giờ đang trong mùa hè, ngũ hành thuộc hệ đất, nhìn sắc mặt của chị hơi hơi ố vàng, rõ ràng là tỳ vị và dạ dày có vấn đề dẫn đến thận có phần suy nhược, thận ảnh hướng đến giấc ngủ nên đương nhiên là tối ngủ sẽ khiến chị mộng mị, ngoài ra, chị còn có dấu hiệu của việc kinh nguyệt không đều, khi về nhớ mỗi ngày ăn hai quả táo đỏ, bồi bổ máu, uống thêm Lục Vị Địa Hoàng Hoàn nữa thì tốt.”
Kinh nguyệt không đều?
Gương mặt xinh đẹp của Hàn Đông Vy hiếm khi đỏ lên một chút, âm thầm xì một tiếng, ngay sau đó lại kinh ngạc mừng rỡ nói: “Quả nhiên là cậu Trần rất giỏi, ở chỗ tôi có một bệnh nhân, có lẽ là sẽ cần đến sự giúp đỡ của cậu, không biết cậu có thể đến thăm khám một chút không? Đương nhiên là cho dù có chữa khỏi hay không thì chúng tôi vẫn sẽ hậu tạ.”