Edit: VạnChu Chân gật đầu, đối với giải thích của Lý Tưởng rất tán đồng, nàng là xuất thân từ binh chủng đặc công nữ, tất nhiên là biết quy luật của tay súng bắn tỉa khi ngắm bắn.
Chỉ là làm cho nàng giải thích không được, đó là Lý Tưởng làm sao lại biết nhiều như vậy?
Quy luật khi ngắm bắn của tay súng bắn tỉa, người thường căn bản không thể biết, trừ phi là người xuất thân bộ đội đặc chủng mới có thể biết được chuyện quy luật này.
“Tên Đao Ba này chết có chút oan uổng a!” Chu Chân không hỏi Lý Tưởng vì sao biết nhiều như vậy, có hỏi Lý Tưởng cũng sẽ không nói, liền chuyển đề tài để nói.
Lý Tưởng cười lạnh một tiếng, nói: “Bọn chúng là muốn thị uy với chúng ta.”
“Thị uy?” Chu Chân sửng sốt, khó hiểu nói, “Tại sao phải thị uy với chúng ta?”
Lý Tưởng nói: “Phát súng đầu tiên không có bắn trúng mục tiêu, bắn thêm một phát, cho thấy bọn chúng là có cấp bậc đấy. Đồng thời cũng là cảnh cáo chúng ta không được lộ ra, nếu không, vừa ló đầu ra, giết.”
“Không có khả năng.” Chu Chân không tin lời nói của Lý Tưởng, hơi lộ ra nửa cái đầu.
“Cô muốn chết à!” Lý Tưởng kéo Chu Chân lại, đột nhiên nghe được tiếng súng “bụp”, một bên cửa sổ bị đạn đục một lỗ, chính là chỗ ban nãy Chu Chân lộ ra nửa cái đầu.
“Bọn chúng ngay cả cảnh sát cũng dám giết.” Chu Chân giận tái mặt, quát nói.
Lý Tưởng cười nhạt, nói: “Cảnh sát chỉ là hù dọa được dân chúng bình thường thôi, đối với sát thủ, không có cái gì gọi là cảnh sát cả, chỉ có mục tiêu.”
“Làm sao bây giờ? Lẽ nào chúng ta cứ bị vây ở chỗ này sao?” Chu Chân thật muốn lao ra bắt lấy hai tay súng bắn tỉa kia, hảo hảo thẩm vấn xem bọn họ rốt cuộc do ai phái tới.
“Nếu không thì sao?” Lý Tưởng thấy súng Đao Ba ca chơi để trên bàn, báng súng lộ ra một nửa, hắn đá bay một cái ghế, vừa vặn đập vào trên báng súng, cây súng rơi xuống.
Lý Tưởng lăn một vòng, một phát tóm được cây súng kia, sau đó mũi chân đá mọt cái vào chân bàn, “Soạt” cơ thể bay ngược lại, trong nháy mắt trở về lại chỗ cũ.
“Anh muốn làm gì?” Chu Chân thấy thế không nhịn được hỏi.
“Hừ hừ, bọn chúng thị uy với chúng ta, chúng ta cũng thị uy lại bọn chúng.” Lý Tưởng trước giờ chưa từng bị kẻ khác áp chế, điều này làm cho hùng tâm của hắn nổi lên, quyết tâm muốn cùng đối thủ so đấu kỹ thuật bắn súng một lần, xem kỹ thuật của ai chính xác hơn.
Ở trong team của Lý Tưởng có một tay súng bắn tỉa phải nói là đứng đầu thế giới, là anh em sinh tử với nhau, Lý Tưởng không có việc gì thì cùng hắn học kỹ thuật bắn súng, mấy năm trôi qua, kỹ thuật của Lý Tưởng đột nhiên tăng mạnh, cho dù không bằng người anh em kia của hắn nhưng cũng không kém bao nhiêu.
“Anh, anh biết cái này?” Chu Chân hai mắt trợn lớn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Lý Tưởng.
“Ha ha, coi như cũng được, không có việc gì chơi một chút.” Lý Tưởng giật xuống một sợi tóc, quan sát hướng gió, sức gió.
“Anh làm gì?” Chu Chân không hiểu nhìn Lý Tưởng, không rõ hắn làm như vậy làm gì.
“Quan sát hướng gió, sức gió.” Lý Tưởng trong lòng tính toán đại khái, nhìn ngoài cửa sổ, nói, “Đối phương bắn ba phát, một người trong đó bắn hai phát, một người bắn một phát.”
“Vậy thì sao?” Chu Chân có chút khẩn trương, trong lòng bàn tay cầm súng cũng chảy mồ hôi ra.
Lý Tưởng cười cười, rút ra điếu thuốc hút, hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra một làn khói.
“Anh có thể đừng có hút thuốc được không?” Chu Chân có chút ghét mùi thuốc lá, vẩy vẩy tay, chán ghét nói.
Lý Tưởng nhún nhún vai, nói: “Không có biện pháp, tôi chỉ có hút thuốc thì đầu óc mới có thể vận động nhanh chóng được, cô nếu không quen có thể trốn sang một bên, ở đây giao cho tôi là được.”
“Hừ, tôi không tin anh.” Chu Chân đảo mắt, tức giận nói.
Lý Tưởng cười không quan tâm, lặng lẽ tính toán khoảng cách giữa bọn họ với đối phương, hồi lâu sau nói: “Nhìn từ quỹ tích cùng lực đạo của đạn bay tới, một tay súng bắn tỉa trốn ở góc 9h, cách nơi này chừng 500m, Chu cảnh quan, nơi đó có phải có một tòa nhà cao tầng không?”
Chu Chân nhìn xuyên qua cửa kính, thấy hướng 9h quả nhiên có một tòa nhà cao tầng đang xây dựng, nhất thời sửng sốt, không thể không bội phục sự phán đoán chính xác của Lý Tưởng, gật đầu nói: “Đúng thế, góc 9h có một tòa nhà cao tâng đang xây dựng giữa chừng.”
Lý Tưởng “ừm” một tiếng, lạnh nhạt nói: “Giết Đao Ba ca cùng với lúc nãy bắn cô một phát, hẳn là do tay súng bắn tỉa kia làm?”
“500m? Sặc, kỹ thuật bắn súng của tên đó cũng thật đáng sợ.” Chu Chân líu lưỡi, khoảng cách 500m còn có thể một phát trúng mục tiêu, tay súng bắn tỉa này cũng thật đáng sợ.
“Đáng sợ hơn chính là tay súng bắn tỉa khác, hắn ở góc 3h, khoảng cách 900m, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, đó là giết Dương tổng, về phần những người khác hắn sẽ không quản.” Lý Tưởng dựa vào quỹ tích, lực đạo 3 viên đạn bay tới, tinh tường đoán được hai tay súng bắn tỉa không ở cùng một chỗ, cùng với cấp bậc của bọn họ bất đồng nhau nữa.
“Anh làm sao biết?” Chu Chân kinh ngạc hỏi.
Lý Tưởng nói: “Đạn của tay súng bắn tỉa là bị đặc chế rồi, nhưng bất kể thế nào mà nói, động lực đều bị hoàn cảnh xung quanh ảnh hưởng, phải căn cứ hoàn cảnh chung quanh, theo quỹ tích, lực đạo đạn bay tới tổng hợp phán đoán, có thể đại khái đoán được vị trí tay súng bắn tỉa cùng cấp bậc của hắn, lẽ nào những thứ này lúc cô tham gia quân đội huấn luyện viên không dạy cô sao?”
“Anh làm sao biết tôi đã từng đi lính?”Chu Chân theo bản năng hỏi ngược lại, chờ khi phát giác sự tình có chỗ không thích hợp, cả giận nói, “Anh dụ tôi nói hả.”
“Ha ha, chính cô muốn nói, tôi cũng đành để cô nói a!” Lý Tưởng cười to nói.
“Anh...” Chu Chân tức giận không biết nói gì.
“Chu cảnh quan, nghĩ cách để cho tay súng bắn tỉa kia bắn tiếp một phát súng đi.” Lý Tưởng nắm chặt báng súng, bình ổn hô hấp, tay súng bắn tỉa bình thường chọn nhiều chỗ nấp, đây là tự lo cho an toàn của bản thân, bắn ra một phát súng, chỗ nấp bại lộ, bọn họ sẽ đi tới chỗ nấp khác.”
Cho nên hắn phải dụ đối phương nổ súng, chỉ cần đối phương vừa nổ súng, hắn có thể nhanh chống tập trung vào vị trí tay súng bắn tỉa.
“Được.” Chu Chân cũng không hỏi vì sao, lúc này nàng trở nên tín nhiệm Lý Tưởng không gì sánh được, lần nữa lộ ra nửa cái đầu, sau đó lập tức lui trở về.
“Bụp” lại là một phát súng.
“Tao đợi chính là cái phát súng này.” Lý Tưởng đột nhiên đứng dậy, nạp đạn lên nòng, giơ súng, nổ súng, động tác làm liền một mạch, không hề có chút đình trệ.
“Đoàng” Lý Tưởng sau khi bắn một phát súng, ngay tại chỗ lăn một vòng, trốn vào một góc phòng.
Tại một tầng nhà cao tầng cách 500m, một gã toàn thân mặc hắc y sau khi vừa bắn một phát súng, định đổi địa điểm khác, chợt nghe được âm hưởng, giật mình nói: “Chết cmnr.” Một viên đạn nhanh như chớp bay tới, xuyên thấu qua ống ngắm, đục một lỗ trên não phải của hắn.
Tay súng bắn tỉa kia sau khi thẳng tắp ngã xuống, thân thể run rẩy vài cái liền không có tiếng hít thở nữa.
Một phát súng đoạt mạng mục tiêu.
Sau khi Lý Tưởng bắn một phát súng đó, điều chỉnh hô hấp, vẫn còn một tay súng bắn tỉa nữa, tay này so với tay ban nãy còn khó đối phó hơn.
“Thế nào rồi?” Chu Chân vội vàng hỏi.
Lý Tưởng làm một động tác “OK”, biểu thị hắn thành công rồi.