Vì vậy, trong tranh phát ra một trận bạch quang chói mắt, như ánh nắng mặt trời, làm hắn không mở mắt ra được. Không lâu lắm, bức tranh cổ hóa thành một đạo bạch quang, bay vào trong cơ thể hắn.

“Ầm” hắn cảm giác cả người chấn động kịch liệt một chút, trong đầu thật giống như nhiều hơn một thứ gì đó. Nhưng không đợi hắn nhìn kỹ đồ vật trong đầu, người hắn như đạn bắn rơi vào trong sông, “Bủm” trong nháy mắt liền bị nước sông nhấn chìm.

Cá sấu hung mãnh, mãng xà to lớn, còn thật nhiều sinh vật khác ngửi được mùi máu tanh, tất cả đều bao vậy lại. Ngay tại lúc này, trong cơ thể hắn tỏa ra một đạo bạch quang sáng chói, lực lượng to lớn tỏa ra ngoài, “ào ào” dấy lên sóng lớn cao tới mười thước, cá sấu, mãng xà tới gần trong nháy mắt bị bạch quang làm nát bấy.

Mà hắn, bị nước xông chảy xiết ép, lâm vào trong hôn mê sâu, đến khi tỉnh lại, phát hiện mình được một bộ lạc cứu.

Bởi vì nơi đó y học không phát triển, hắn chỉ có thể dựa vào y thuật chính mình tiến hành chữa trị, nằm suốt một năm, ngoại thương nghiêm trọng mới chậm rãi hết.

Ở một năm nơi này, ngày này qua ngày khác xem cổ họa trong đầu, không biết từ lúc nào, trong đầu hắn nhiều hơn một cổ tin tức.

Tâm pháp tu luyện cửu dương thần công.

Có lúc, Lý Tưởng cảm thấy mình thật giống như trong giấc mộng, “Cửu dương thần công” không phải tuyệt thế thần công chỉ tồn tại trong tiểu thuyết võ hiệp sao? Làm sao trong thế giới hiện thực cũng tồn tại chứ.

Hắn dựa theo “Cửu dương thần công” tu luyện tâm pháp, một năm sau, tu luyện ra nhiệt khí lưu hùng hậu, làm thực lực hắn đại tăng.

Khi đan điền hắn có chân khí, cổ họa lại có phản ứng, trong đầu hắn lại nhiều hơn mấy loại bí tịch võ học.

Thái cực thần công.

Hàng long chưởng.

Nhất dương chỉ.

Cùng với mấy loại phi đao, cước pháp, cái này làm cho hắn hoàn toàn không cách nào tưởng tượng.

Sau một năm này, thương thế của hắn khỏi, thực lực đột nhiên tăng mạnh, phen kỳ ngộ này thật giống như mộng, cho tới bây giờ hắn cũng không có thích ứng kịp.

Cái bức cổ họa này, rốt cục có lai lịch gì.

(Vạn: Đm ta ngất, clg k biết nữa, cổ họa này hơn cả bí truyền của các siêu cấp thế gia cổ võ trong các truyện nữa ấy)

Hắn cũng xem như bác cổ thông kim, cổ kim trong và ngoài nước hắn kiến thức qua vô số, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua một bức họa như vậy.

Cuối cùng, hắn chỉ có thể buông tha, có lẽ, nên biết cuối cùng sẽ biết. Nếu muốn điều tra ra bí mật cổ họa, thì nhất định phải điều tra ra ai là hắc thủ sau màn.

Lý Tưởng từ trạng thái nhập định tỉnh lại, “Thái cực thần công” cùng “Cửu dương thần công” hoàn mỹ dung hợp, âm dương tương hỗ, làm thực lực hắn càng tiến triển không ít.

Sắc trời đã tối, mấy cô gái trong biệt thự đều đã ngủ, trong tai hắn đều có thể nghe được rõ ràng tiếng hít thở của ba cô gái, cười một tiếng, không biết tại sao, cùng ba cô gái ở chung một chỗ, tâm tính hắn biến thành bình tĩnh lạ thường, chợp mắt một lúc, cũng không gặp ác mộng nữa.

Hắn không suy nghĩ lung tung nữa, luyện công xong, cất ấm chén đi ngủ.

Ngày mai, hẳn là thời điểm hắn tiến hành kế hoạch.

12h rưỡi khuya, trong một văn phòng xa hoa bên đường phố sầm uất trong thành phố Giang Châu, tầng 36 cao ốc Khải Lý, Dương Tư Niệm ngồi ở trong phòng làm việc lớn như vậy, đầu dựa vào ghế giám đốc, dùng tay xoa xoa huyệt Thái dương.

Ngày hôm nay, cường độ công việc cao, làm cho nàng có chút chịu không nổi.

Thiết Thủ đẩy cửa đi vào, thấy Dương Tư Niệm đang nhắm mắt dưỡng thần, liền định lui ra ngoài.

“Vào đi.” Dương Tư Niệm biết Thiết Thủ tới, mở hai mắt ra nói.

Thiết Thủ bất đắc dĩ cười một tiếng, liền đóng cửa đi vào, ngồi ở đối diện Dương Tư Niệm.

“Phượng Phượng đâu? Nàng gần đây như thế nào? Có còn nháo trốn nhà bỏ đi không?” Dương Tư Niệm đứng dậy rót cho Thiết Thủ ly trà nóng, nhưng lại rót cho mình cafe.

“Nàng khá tốt, gần đây cùng bạn khuê mật chung một chỗ, hôm nay còn uống say đấy, nghỉ ngơi trong biệt thự của bạn khuê mật của nàng. Yên tâm đi, ta phái người 24 tiếng đều giám thị nàng, không có việc gì.” Thiết Thủ thấy Dương Tư Niệm không ngừng uống cafe, dùng kích thích xua đuổi mệt mỏi, ân cần nói, “Dương tổng, thân thể quan trọng, đã trể lắm rồi, nếu không ngươi đi về nghỉ trước đi.”

“Không cần, ta khá tốt, có một số việc còn không xử lý xong, cuộc họp ngày mai phải dùng, ta sửa sang lại tài liệu rồi về.” Dương Tư Niệm ưu nhã uống cafe, nhàn nhạt hỏi, “Thiết Thủ, điều tra như thế nào?”

Thiết Thủ áy náy nói: “Tài liệu người này rất khó điều tra, bối cảnh tương đối phức tạp, ta ngay cả tin tức Dương gia đều đem ra hết, cũng rất khó đem toàn bộ sự tích của hắn điều tra ra được.”

“Hả, thật sao? Đúng là một người có ý tứ.” Dương Tư Niệm khóe miệng lộ ra một nụ cười mê người, ánh mắt khẽ nhếch, trong tròng mắt chớp động một loại quang mang khác thường, “Nói một chút tình huống ngươi điều tra được đi.”

Thiết Thủ nói: “Hắn gọi Lý Tưởng, thân thế mơ hồ, thân phận mơ hồ, giống như chuyện trước năm 10 tuổi đều trống rỗng, ta dùng vô số thủ đoạn cũng không điều tra được.”

“Còn có chuyện như vậy.” Dương Tư Niệm hứng thú, buông ly cafe xuống, nhận lấy tài liệu Thiết Thủ đưa tới, cẩn thận nhìn.

Thiết Thủ nói tiếp: “Hắn 10 tuổi xuất ngoại, bị một người Mỹ gốc Hoa thu nuôi, sau đó người Mỹ gốc Hoa kia có con, hắn lưu lạc tứ xứ. Sau đó được viện mồ côi thu nuôi, mới trải qua cuộc sống bình thường.”

“Thân thế tương đối lận đận.” Dương Tư Niệm gật đầu một cái, “Nói tiếp.”

Thiết Thủ nói: “Chúng ta điều tra rất lâu, mặc dù không điều tra ra tin tức hữu dụng gì, nhưng là chúng ta phát hiện mấy điểm khả nghi.”

“Ha, mấy điểm nào?” Dương Tư Niệm xem xong văn kiện, để cho Thiết Thủ nói một chút cái nhìn của hắn.

Thiết Thủ nói: “Thứ nhất, người này lưu lạc tứ xứ, theo lý thuyết, không nên được lính đánh thuê chiêu mộ. Nhưng là khi hắn ghi danh tham gia lính đánh thuê, liền được liên minh lính đánh thuê quốc tế coi trọng, một điểm này để cho người ta thấy kỳ quái.”

“Chẳng lẽ hắn có chỗ nào hơn người?” Dương Tư Niệm cau mày hỏi.

Thiết Thủ gật đầu nói: “Hắn thân thủ vô cùng mạnh mẽ, nói hắn là cao thủ một chút cũng không quá. Để cho người ta kinh ngạc chính là, hắn học thức uyên bác, trên thông thiên văn dưới tường địa lý (Vạn: giống mình thế, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, đi mây về gió, vạn sự đều thông =)))))))), ngay cả những cái khó nhất, hắn đều biết, nhất là ở phương diện vũ khí, có thiên phú hơn người.”

Dương Tư Niệm nói: “Chính là nói, nếu không có trải qua đặc thù huấn luyện, tuyêt đối không có tư chất vượt trội như vậy.”

Thiết Thủ nói: “Đúng vậy, hắn 10 tuổi được người Mỹ gốc Hoa thu nuôi, 12 tuổi bị lưu lạc, nhưng là từ khi hắn 12 tuổi đến 17 tuổi, chúng ta hoàn toàn không điều tra ra hắn đã trải qua gì. Nói cách khác, trong 5 năm này, hắn trải qua cái gì, học cái gì, chúng ta cũng không biết.”

“Ừ, nói một chút điểm thứ hai.” Dương Tư Niệm tin tưởng năng lực của Thiết Thủ, nếu là ngay cả hắn cũng không điều tra được, như vậy người khác khẳng định cũng không điều tra được.

Thiết Thủ nói: “Điều thứ hai, có người quấy nhiễu chúng ta điều tra hắn.”

“Ai?” Dương Tư Niệm cả kinh, cau mày hỏi.

“Không biết, bất quá đối phương thủ pháp vô cùng lão luyện, rất có hệ thống, giống như là một chuyên ngành quốc gia vậy, nếu ta đoán không sai, rất có thể là cục an ninh quốc gia.” Thiết Thủ cũng là bách tư bất đắc kỳ giải (trăm mối mà vẫn không có cách giải).

“Cục an ninh quốc gia? Chẳng lẽ hắn là người của cục an ninh quốc gia?” Dương Tư Niệm hoảng sợ đứng bật người dậy.