Editor: Puck

Được người con gái mình yêu nóng bỏng ôm vào ngực như vậy, còn miệng đổi miệng mà nói câu, “Hôn em.”

Là người đàn ông bình thường cũng sẽ không kiềm chế được sức quyến rũ, Úy Nam Thừa biết rõ cô nhóc vì sợ anh trừng phạt cô, cho nên mới cố ý quyến rũ anh như vậy, nhưng không tự chủ được mà hôn lên.

“Ưm...” Trong đầu Thiên Ca Tuệ cố gắng nhớ lại tình huống xem phim sex tối hôm qua, phụ nữ bên trong đều làm đến mất hồn, nghe khiến cô đều hơi không chịu được.

Bàn tay nhỏ bé lục lọi vào trong quần áo chú, sờ loạn một lúc, ăn đậu hũ điên loạn.

“Ừ %#[email protected]*!” Thiên Ca Tuệ rầm rì kêu loạn, bắp đùi còn mơn trớn phía dưới Úy Nam Thừa, tỏ vẻ rất vội vàng.

“Roẹt” một tiếng, váy Thiên Ca Tuệ rách.

Nằm trong dự đoán, nằm trong dự đoán, xem ra cô có thể giải quyết chú.

Úy Nam Thừa nâng cái mông Tuệ Tuệ, để cho cô cưỡi trên người mình, cảm giác toàn là thịt, chẳng lẽ cô nhóc thúi lại không mặc...

Cúi đầu nhìn lại, suýt chút nữa chảy máu mũi, lại là quần chữ T

Thiên Ca Tuệ học cách mỗi lần chú cởi quần áo cho cô mà cố sức cởi từng nút áo, nói lầm bầm: “Không thích, từ nay về sau không được mặc áo sơ mi nữa, nhiều nút quá!”

Phì! Úy Nam Thừa chịu hết nổi bị cô chọc cười, trừng phạt bằng cách cắn trên vành tai cô, khiến Thiên Ca Tuệ run rẩy một trận, cái mông cọ cọ trước, vừa vặn để tại phía trên vật nào đó.

“Em ma nhân tinh * này!” Hô hấp của Úy Nam Thừa dồn dập cởi áo lót gần như trong suốt của Tuệ Tuệ ra, cắn một cái lên bánh bao nhỏ, gặm nuốt, mút vào.

(*) ma nhân tinh: Cô gái nhỏ nghịch ngợm tinh quái khiến người ta mê muội, người ta điên rồ (Theo baike).

Ngay lập tức, trong phòng tràn đầy hơi thở mập mờ, hai người đều hơi thở không ra.

“Ừm... Ừ... A... Em muốn.” Trên người Thiên Ca Tuệ chỉ còn lại một chiếc quần lót chữ T, cái mông còn rất không yên phận cạ cạ phía dưới ông xã, tiếng kêu quyến rũ.

“Em muốn cái gì?” Úy Nam Thừa nhịn đến mồ hôi đầy đầu, trong giọng nói thong dong đều là khẩn trương.

Cô càng khó nhịn, anh càng muốn hành hạ cô, ai bảo cô không nghe lời một mình chạy tới Manhattan.

“Hu hu... Em muốn anh...” Trong lòng Thiên Ca Tuệ có luồng lửa đang thiêu đốt, trống rỗng, thật khó chịu! Nhưng chú lại cố tình tư tưởng xấu mà không cho cô, làm cho cô khó chịu!

Nghe Thiên Ca Tuệ thổ lộ trắng trợn như vậy, Úy Nam Thừa sao có thể không động lòng, vốn ba ngày nay buổi tối nào anh cũng rất muốn Tuệ Tuệ, mà bây giờ vừa thấy mặt, Tuệ Tuệ còn chủ động nhiệt tình khác thường như vậy, anh thật sự hơi ăn không tiêu.

Tăng sức, xé rách quần lót chữ T mỏng như cánh ve, ngón tay đưa về phía vùng đất tinh tế...

“Trứng thối... Em muốn mà...” Thiên Ca Tuệ bứt rứt mà uốn éo người, kể từ sau đêm sinh nhật gạo sống nấu thành cơm chín với chú, hai người thực chiến rất nhiều lần, đối với Thiên Ca Tuệ mới nếm thử tình hình mà nói, khó tránh khỏi hơi mới lạ, mà với Úy Nam Thừa cấm dục bao nhiêu năm như vậy, cũng coi là bộc phát duy nhất, mỗi lần đều muốn cực kỳ mãnh liệt, gần như khiến Thiên Ca Tuệ không chịu nổi.

Cũng làm cho cô hoàn toàn nhận thức được XOXO tươi đẹp và vui vẻ.

Nghe tiếng rên rỉ dịu dàng đáng yêu của Thiên Ca Tuệ, Úy Nam Thừa cảm giác bụng sắp trướng lên, nâng cái mông Tuệ Tuệ lên, ép xuống, tiến vào.

“Ừ, mùi thơm trên người em quá nồng rồi, trang điểm cũng quá dày, đi tắm một cái.” Vừa nói vừa đi tới toilet, dọc theo đường đi cố ý đẩy lên khiến Tuệ Tuệ kêu oa oa.

“Hu hu... Em chán ghét anh...” Tròng mắt như sương mù của Thiên Ca Tuệ liếc nhìn người đàn ông trước mắt cố ý treo ngược khẩu vị của mình, hai chân khép lại dùng sức đạp mông anh.

“Anh đi đây...” Úy Nam Thừa cố nhịn nụ cười chế nhạo nói, thật ra anh cũng nhịn rất vất vả!

“Người xấu!” Thiên Ca Tuệ không thuận theo uốn éo người, muốn càng nhiều.

Khoảnh khắc khi mở nước nóng ra, Úy Nam Thừa hung hăng rung động, hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên, sau đó là tiếng thở dốc nặng nề, tiếng rên nũng nịu đan xen tiếng nước chảy “Rào rào rào”.

Tiếng lòng lay động người.

...

Từ phòng tắm đến sa lon phòng khách, rồi đến trên bàn, cuối cùng là trên giường... Hai người đổi n địa phương, đầy phòng cũng tràn ngập mùi vị kiều diễm mất hồn.

Sau khi giằng co mấy lần như thế, Thiên Ca Tuệ không còn sức xoay người, vùi đầu trong ngực Úy Nam Thừa, thầm nói: “Rốt cuộc mình làm chú hay bị chú làm?”

“Chúng ta giải quyết lẫn nhau.” Úy Nam Thừa khẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng sưng lên của cô.

“Vậy chuyện lật trời hôm nay rồi, sau này anh đừng nhắc lại nữa!” Trong mơ mơ màng màng cô vẫn không quên để người khác làm giấy cam đoan.

“Ừ.” Úy Nam Thừa khẽ hôn lên má cô, ôm thỏ trắng nhỏ yên ổn ngủ.

Hai người xuống lầu lần nữa đã là buổi sáng hôm sau rồi, Cốc Châu Dần vắt chéo chân ngồi trên ghế sa lon, cười đến quỷ dị, “Như thế nào? Tối hôm qua đại chiến mấy trăm hiệp hả? Xem tinh thần hai người uể oải, gương mặt đỏ thắm, sẽ không phải đến rạng sáng mới ngưng chiến chứ, vậy sao còn không đi ngủ thêm chút nữa, dậy sớm như thế rất tổn thương thân thể đó!”

Úy Nam Thừa liếc nhìn cậu ta, “Đừng tưởng rằng chuyện này cứ tính như vậy.”

Cốc Châu Dần tỏ vẻ bình thường, Thiên Ca Tuệ lại không thuận theo, vội vàng nói: “Tối hôm qua anh đã đồng ý với em.”

“Ngoan, có thể không truy cứu trách nhiệm của em, nhưng cậu ta, không được.” Úy Nam Thừa dụ dỗ thỏ trắng nhỏ trong ngực, tối hôm qua quả thật làm cô mệt muốn chết rồi, nhìn tất cả trên người cô đều là dấu vết của mình, tâm tình thật tốt.

Thiên Ca Tuệ nhìn ánh mắt buồn bã đến khóc của Cốc Châu Dần, tỏ vẻ em đã hết sức. Sau đó hai cánh tay ôm cổ Úy Nam Thừa làm nũng, “Ông xã, em rất đói ~”

“Haizzz... Hai người quá không phúc hậu! Ngọt ngào ngay trước mặt người độc thân như tôi!” Cốc Châu Dần chống đầu thở dài thật dài.

“Bên ngoài phụ nữ thích anh xếp thành một hàng dài chờ đợi đấy.” Thiên Ca Tuệ nháy mắt trêu ghẹo.

“Nhưng mà, anh chỉ chung tình với em!” Cốc Châu Dần thâm tình khẩn thiết nhìn Thiên Ca Tuệ, vui vẻ dập dờn trong con mắt lưu ly màu xanh nhạt.

“Tuệ Tuệ chỉ có thể thuộc về một mình tôi.” Úy Nam Thừa lạnh mặt nhìn về phía bạn tốt, ý cảnh cáo trong mắt nồng đậm, về sau cười giỡn như thế không cho phép mở lại!

Trong lòng Thiên Ca Tuệ ngọt ngào, cô rất thích chú bá đạo đó ~

Thừa dịp Úy Nam Thừa đi phòng ăn cầm thức ăn, Cốc Châu Dần lập tức bu lại, “Như thế nào? Tối hôm qua có phải rất kịch liệt không? Hiệu quả không phải rất rõ ràng?”

Thiên Ca Tuệ đỏ mặt gật đầu, sao chỉ dùng kịch liệt để hình dung chứ, quả thật quá kịch liệt!

Về phần hiệu quả ư, vẫn đủ rõ rệt.

Mặc dù buổi sáng eo mỏi chân đau, nhưng vừa nghĩ tới tối qua, rất thẹn thùng đó...

Mấy ngày kế tiếp, Úy Nam Thừa mang theo Tuệ Tuệ chơi rất nhiều chỗ, lấy quá khứ của bản thân phơi bày ra trước mặt cô, để cho cô hiểu rõ mình.

Trong công viên, hai người tay cầm tay đi trên đường mòn trong rừng, ngọt ngào giống như tình nhân mối tình đầu.

Mấy ngày nay tâm tình Thiên Ca Tuệ đặc biệt tốt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn luôn là đóa mây hồng, mặt mày cũng không che giấu được nụ cười, nhìn cái gì cũng cảm thấy vui vẻ.

“Thừa Thừa, khi đó tại sao anh lại chọn nghề IT?” Thiên Ca Tuệ ôm cánh tay ông xã, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi.

Trải qua mấy buổi tối nghiêm khắc dạy dỗ, với người đàn ông của mình, Thiên Ca Tuệ chuyển từ “Chú” sang “Thừa Thừa” rồi, vốn vừa bắt đầu cô thà chết chứ không chịu khuất phục.

Nhưng sau đó Úy Nam Thừa hành hạ cô từng chút một, cố ý đùa chơi cô, trêu chọc cô, bởi vì cô cầu khẩn thế nào cũng không cho cô, cuối cùng cô mới vạn bất đắc dĩ gọi cái tên buồn nôn như vậy.

Cho nên, Thiên Ca Tuệ rút ra được kết luận: Bản thân mình chẳng giải thích nổi gả cho sói xám lớn, dường như ngay cả cơ hội đổi ý cũng không có, buổi tối mỗi ngày chỉ biết giày vò cô!

Hu hu... Úy Nam Thừa là yêu nghiệt phúc hắc!

“Có hứng thú từ cấp ba, đại học mới chân chính tiếp xúc, một khi tiếp xúc thì muốn ngừng cũng không ngừng được.” Úy Nam Thừa nhớ lại chuyện cũ.

“Vậy ông nội nhất định rất đau lòng, ông vẫn hy vọng anh làm lính.” Trong lòng Thiên Ca Tuệ có một cảm xúc không nói ra được.

“Anh biết rõ kỳ vọng của ông nội với anh, nhưng có nhiều sở thích và hứng thú không tự chủ được, dù sao xã hội này thế hệ chúng ta đối diện với nhiều cám dỗ lắm, lựa chọn cũng quá nhiều, không thể chỉ một vả lại cố chấp chỉ muốn một việc, ông nội đã tiếp nhận sự thật này.” Sao Úy Nam Thừa lại không hiểu.

“Ừm, anh nói rất có đạo lý, vậy em hỏi anh một vấn đề nữa?” Đôi mắt Thiên Ca Tuệ sáng lấp lánh hỏi.

“Nói...”

“Trước kia anh từng có bao nhiêu bạn gái?”

Úy Nam Thừa sững sờ trong nháy mắt, từng có bao nhiêu bạn gái? Thành thật nghiêm túc tính toán ra, phải là từng có một.

Thiên Ca Tuệ thấy anh không trả lời, còn tưởng rằng có nhiều hơn một, trong lòng khó tránh khỏi nổi lên vị chua, càng nghĩ càng khó chịu, bản thân mình chưa có mối tình đầu đã lập gia đình, thua thiệt lớn!

“Một.” Giọng nhàn nhạt, nghe không ra cảm xúc.

“Chỉ có một?” Mắt Thiên Ca Tuệ là sương mù điển hình, nhìn giống như bị che lên một tầng sương, hơi uất ức lập tức có cảm giác sương mù, người nhìn thấy rất lo lắng.

“Sao vậy? Em hy vọng anh có mấy à?” Thiên Ca Tuệ chê cười sờ lỗ mũi Thiên Ca Tuệ.

“Cũng không khác lắm.” Thiên Ca Tuệ lầm bầm một tiếng, em đương nhiên mong đợi một anh cũng không có!

“Ghen sao?” Tâm tình người nào đó vô cùng tốt.

“Mới không có, em cảm giác mình rất thiệt thòi, còn chưa nói yêu đương đã gả cho một cao thủ tình trường!” Thiên Ca Tuệ dẩu môi cực kỳ uất ức.