“Úy tổng nói rất đúng, hai người đều có tiếng ở thành phố W, từ nhỏ thanh danh đã lan xa, thêm vào đó Úy tổng là nhân tài kiệt xuất trong giới IT, đại danh như sấm dội bên tai!” Chu Thự Quang tâng bốc vang dội.

“Chu tổng quá khen!”

“Tán gẫu trò chuyện gì mà vui vẻ vậy?” Hứa Nhiêu cười duyên đẩy cửa phòng, một bộ trang phục gợi cảm xinh đẹp này khiến Chu Thự Quang hoàn toàn ngây người nhìn.

Úy Nam Thừa chỉ khẽ liếc cô một cái, hình như rất phản cảm với cách ăn mặc hôm nay của cô, biết rõ núi có hổ còn cứ chạy về phía núi có hổ, đây không phải phong cách của Hứa Nhiêu.

“Hứa tiểu thư hôm nay thật xinh đẹp không gì sánh được!” Ánh mắt Chu Thự Quang nhìn không chớp rồi, đứng dậy kéo tay ngọc của người đẹp, kéo về phía bên cạnh mình.

Hứa Nhiêu không để lại dấu vết rút tay ra, ngồi bên cạnh Úy Nam Thừa, nói cười duyên dáng, “Cám ơn Chu tổng ca ngợi.”

“Hứa tiểu thư qua bên này ngồi.” Chu Thự Quang vỗ vỗ vị trí bên cạnh.

“Chu tổng, nhân vật chính của hôm nay là ngài và Úy tổng của chúng tôi, tôi chỉ là một vai phụ.” Dứt lời, vỗ tay một cái, lập tức có hai báu vật hấp dẫn đi vào, mặc còn lộ liễu hơn Hứa Nhiêu, một ngồi bên cạnh Chu Thự Quang, hận không thể dính vào trên người ông ta.

Mặc dù Chu Thự Quang chưa ăn được đậu hũ của Hứa Nhiêu, không cam lòng, nhưng hiện giờ hai người đẹp trong ngực, cũng không dư thừa tâm tư.

Hứa Nhiêu nhếch miệng lên lộ ra nụ cười hung dữ: Chu Thự Quang, dám đánh chủ ý lên tôi, ông chưa đủ tư cách!

Người đẹp rót rượu hết ly này đến ly khác, Chu Thự Quang nhanh chóng có vẻ say, tay cũng không sạch sẽ.

Ánh mắt bén nhọn của Úy Nam Thừa liếc mắt nhìn Hứa Nhiêu: Cô đang làm cái gì vậy?

Trong lòng Hứa Nhiêu rất uất ức, anh Thừa, nếu không phải vì anh, ngay cả nói một câu với Chu Thự Quang em cũng ngại bẩn! Anh lại không hiểu nỗi khổ tâm của em.

Khóe miệng gắng gượng tách ra một nụ cười, “Vì hợp đồng.”

“Ký hợp đồng có thể có rất nhiều phương thức!” Úy Nam Thừa hạ thấp giọng.

“Nhưng như vậy nhanh nhất, không phải sao?” Giọng Hứa Nhiêu hơi lạnh.

Úy Nam Thừa im lặng, sao Hứa Nhiêu lại không hiểu làm như vậy là làm nhục chính cô ta!

Mà anh, Úy Nam Thừa cũng không thiếu một tờ hợp đồng này!

Đứng dậy, không chút lưu tình rời đi.

Lòng Hứa Nhiêu lạnh lẽo đồng thời đột nhiên lại hơi vui vẻ, chẳng lẽ anh Thừa đang ghen sao? Là đang lo lắng cho mình sao? Lo lắng cô bị tên háo sắc này bắt nạt sao?

Đột nhiên, tâm tình của cô tốt hơn nhiều, càng như vậy, hợp đồng càng ở tình thế bắt buộc!

Liếc mắt nhìn nam nữ sẽ lập tức trình diễn cảnh nóng trên ghế sa lon, lấy điện thoại di động ra ấn nút quay camera, len lén đặt trong góc trên ghế sa lon, lại vừa dễ dàng chụp hình ảnh không chịu nổi, cầm giỏ lên đi ra ngoài.

Cũng trong lúc đó, phòng bao kiểu mở một nửa phía bên kia quán bar, ba nam ba nữ ngồi, theo thứ tự là Quế Bá Lăng, Đổng Yên, Hạ Lan Thu, Thiên Chỉ Dương, Thiên Ca Tuệ, Hứa Du.

Sáu người vừa uống rượu vừa trò chuyện trời đất, không khí rấthòa hợp.

“Hôm nay ra ngoài chính là phát tiết, mọi người tôi có đề nghị, tới chơi trò chơi kích thích một chút được không?” Quế Bá Lăng thần bí nói.

“Trò chơi gì kích thích một chút?” Đổng Yên tò mò hỏi.

“Anh Lăng, ba chúng em còn là học sinh vị thành niên, không cho phép anh dạy hư chúng em.” Thiên Ca Tuệ nghiêm trang nói.

“Tuệ Tuệ, em cứ không tin anh Lăng của em như vậy, tuyệt đối không vào nhà cướp của, làm xằng làm bậy, hành động đê hèn đồi phong bại tục!” Quế Bá Lăng thề với trời.

→__→lll

Ngay cả đồi phong bại tục cũng lôi ra hết, quả thực không còn gì để nói.

“Cậu có thể không thừa nước đục thả câu nữa không, nói mau, nếu có ba người cảm thấy không có ý nghĩa, vậy cậu tự lên sân khấu biểu diễn, chưa thoải mái không cho phép trở lại!” Thiên Chỉ Dương tức giận nói.

“Chúng ta chơi trò chơi đặc biệt.”

“Cái gì gọi là trò chơi đặc biệt?” Đổng Yên là một cục cưng tò mò.

Quế Bá Lăng cười như trộm nói: “Yên Nhi em nhất định là đời sau của Đổng Ngạc phi, dáng dấp nhìn thấy đã thương, làm cho người ta vừa gặp đã thương!”

“Anh Lăng, không được phép đánh chủ ý lên Yên Nhi! Cô ấy là hoa đã có chủ!” Thiên Ca Tuệ lập tức ngăn cản suy nghĩ xa xôi của Quế Bá Lăng.

“Tiểu Quế tử, có phải cậu ngứa da không, nói nhanh một chút!” Thiên Chỉ Dương không thể nhịn được nữa.

“Cái gọi là trò chơi đặc biệt chính là chúng ta tùy tiện nói ra một đặc biệt, nếu như chỉ có một người đáp ứng thì thắng, nếu như có hai người đáp ứng, vậy thua, thua thì lên sân khấu biểu diễn một điệu nhảy ngẫu hứng, như thế nào?” Hai má lúm đồng tiền đáng yêu nhộn nhạo bên má Quế Bá Lăng.

Năm người đồng thời im lặng, trong lòng đều nghĩ: Đây coi như cách chơi gì?

“Giới hạn sáu người chúng ta hay bao gồm tất cả mọi người ở đây?” Hứa Du vẫn trầm mặc đột nhiên hỏi.

“Chỉ cần trong phạm vi tầm mắt của chúng ta là có thể, chỉ cần người khác nghe thấy là được.”

“Vậy có phải chúng ta cần thay đổi vị trí không?” Thiên Ca Tuệ cảm thấy ở trong xó xỉnh này sẽ có ít người tới.

“OK, không thành vấn đề, chúng ta đi qua quầy rượu bên kia như thế nào?” Quế Bá Lăng dẫn đầu đứng dậy.

Mấyngười này thật sự nhàm chán tới cực điểm rồi, haizzz...

“Nếu do tôi đề nghị, vậy tôi bắt đầu trước.” Quế Bá Lăng nói xong quét mắt nhìn năm người bọn họ một vòng, ánh mắt sắc bén.

Ngoại trừ Hứa Du và Hạ Lan Thu tương đối lạnh nhạt, ba người kia đều rất tò mò Quế Bá Lăng sẽ gọi ra đặc biệt gì?

“Đổng Ngạc phi.”

“A...” Đổng Yên rất nhanh chóng phối hợp há mồm, không trách được cô phát ra một âm tiết, thật sự rất vô tình!

“Tiểu Quế tử, cậu giở trò lừa bịp!” Thiên Chỉ Dương đen mặt cả giận nói.

“Đúng vậy, đây coi là đặc biệt gì? Hơn nữa anh vừa mới nói ra, Yên nhi chỉ bị anh lừa!” Thiên Ca Tuệ rất oán giận.

“Sao lại không tính, không phải chỉ có một mình Yên Nhi trả lời sao, đặc biệt này vốn chỉ dành riêng cô ấy, độc nhất vô nhị, tại sao lại gọi là ăn vạ!” Quế Bá Lăng không chịu nhận thua.

“Tiểu Quế tử quả thật không phạm quy, chỉ lợi dụng pha trò thôi.” Hứa Du cười giúp cậu ta giải vây.

“Xem đi, đại ca lên tiếng, mấy người còn dám có ý kiến.” Quế Bá Lăng cười hả hê.

Tất cả mọi người khinh bỉ nhìn cậu ta, yên lặng không nói gì.