VĂN ÁN:
Trích đoạn một:
Một cục cưng chống nạnh trừng người đàn ông : “Khuôn mặt quá mê người, vóc người quá hoàn mỹ, công phu trên giường quá tốt, rất có tiền, mấu chốt là cung cấp nòng nọc nhỏ thế nhưng lại sinh ra tiểu phiên bản hoàn mỹ như con đây sao? Ba như vậy rất đào hoa, dễ trêu hoa ghẹo nguyệt, làm sao bảo đảm người phụ nữ của con nửa đời sau hạnh phúc?”
Người đàn ông: “… Phụ nữ của cháu? !”
Cục cưng tiếp tục “cây ngay không sợ chết đứng”: “Con từ trong bụng mẹ bò ra, không phải là phụ nữ con chẳng lẽ là của chú?”
Người đàn ông: “… Không có ba con có thể từ trong bụng của mẹ đi ra sao?”
Trích đoạn 2:
Cực cưng tiết lộ bí mật: “Mẹ mẹ, cha đến đây, cha còn hối lộ con, không cho phép ta tiết lộ bí mật!”
Người phụ nữ rất bình tĩnh: “Đến đâu rồi?”
Cục cưng: “Lầu dưới.
”
Người phụ nữ không bình tĩnh: “Con trai, còn không mau báo cảnh sát!”
Cục cưng: “…”
– –
Cục cưng: “Mẹ mẹ, cha lại nữa rồi.
”
Người phụ nữ tiếp tục sử dụng chiêu cũ: “Nói với mẹ làm gì, trực tiếp báo cảnh sát.
”
Cục cưng rất vô tội: “Báo, có thể báo nhưng chú cảnh sát nói: Hoắc tiên sinh có lệnh, bọn họ còn dám xen vào việc của người khác, liền tìm người phá cục cảnh sát!”
Người phụ nữ: “…”
Trích đoạn 3:
Người đàn ông: “Mộ Niệm Thần,em lại đem một cục cưng giấu đi?” Đang khi nói chuyện, cánh tay trực tiếp đem người phụ nữ đang trợn mắt há mồm áp đảo dưới thân, chuẩn bị trước XX lại OO…
Người phụ nữ “cây ngay không sợ chết đứng”: “Hoắc Cảnh Sâm, anh đã cướp đi một đứa, hơn nữa, nếu tôi không đem giấu riêng một đứa vậy ai nuôi tôi sống ? !”
Hai cục cưng nghe lén một lúc rồi đối mặt với nhau, hai tiểu vũ trụ hừng hực lửa giận.
Cục cưng số một lật bàn: “Cái gì, mẹ, con là cha cướp đi ? !”
Cục cưng số hai lật bàn: “Cái gì, cha, còn con là mẹ trộm được ? !”