"Cái người phụ nữ ác độc đó cậu muốn nhìn thấy cô ta để làm gì? Hỏi tung tích đứa bé ? Hay là cậu muốn theo đuổi cô ta ? Cậu bây giờ không có đi tìm người phụ nữ khác và cũng không đi tìm phụ nữ để quan hệ tình dục,
mà chính là vì đợi cô ta? Nếu như cậu muốn đi hỏi tung tích của đứa bé
thì tôi hiểu, nhưng, cậu vì cô ta mà không đi tìm phụ nữ thì cậu chính
là bệnh thần kinh! Chưa từng thấy qua người đàn ông nào si tình như cậu! Cô ta đối với cậu có điểm nào đáng giá vậy? Nếu như tìm được cô ta
người thứ nhất không buông tha cô ta chính là tôi! Mẹ cậu cũng sẽ không
bỏ qua cho cô ta! Thời điểm cậu cầu xương tủy cứu mạng, thế nhưng cô ta
lại chạy trốn mặc kệ cậu sống chết như thế nào, cậu nói xem loại phụ nữ
như thế này cần để làm gì? Hôn mê hôn mê, cậu làm tôi tức chết mất,
chúng ta đừng nói cái đề tài này nữa, tôi đi kiểm tra phòng." Mike giận
đến hô hấp không trôi chảy, anh ta lập tức rời đi, nếu không, anh ta sẽ
đánh Hoắc Khải Địch hai quyền đầu!
Thân thể Hoắc Khải Địch đã hồi phục cần phải đi tìm phụ nữ XXOO, phải
vượt qua sinh hoạt tình dục bình thường thì mới vượt qua giai đoạn dị
thường, bệnh của Hoắc Khải Địch không phải là bình thường mà là bệnh
bạch cầu. Nếu như không tìm phụ nữ thì tính khí của cậu ta sẽ càng ngày
càng nóng nảy. Thời điểm không khống chế được mạch máu sẽ bạo liệt, cho
nên chuyện XXOO này, đối với Hoắc Khải Địch mà nói vô cùng quan trọng!
Không XXOO thì lấy đâu ra đứa bé? Trong kho Bệnh viện t*ng trùng đã
không có t*ng trùng của Hoắc Khải Địch rồi. Hoắc thị cần đứa bé!
Năm thứ nhất này rất quan trọng, nếu như một năm cậu ta không tìm phụ
nữ, như vậy, rất khó bảo đảm cậu ta sẽ không phát bệnh lần nữa, nếu như
phát bệnh lần nữa, Mike chính là Thần Tiên cũng khó cứu sống cậu ta.
Nhớ tới tình cảnh lần trước cấp cứu Hoắc Khải Địch, Mike bây giờ vẫn còn sợ hãi ở trong lòng. Nếu như nói Mike không căm hận Phạm Hiểu Hiểu, vậy không có thể! Nếu như nói Hoắc phu nhân không muốn giết Phạm Hiểu Hiểu, vậy càng không thể nào!
Cố tình, Hoắc Khải Địch cái người này lại muốn đi tìm người phụ nữ ác
độc kia! Mike giận đến máu trong cơ thể mạnh mẽ đâm tới cơ hồ hộc máu.
Anh ta đã đem hậu quả nghiêm trọng không có XXOO đối với Hoắc Khải Địch
nói qua quá nhiều lần, nhưng, Hoắc Khải Địch vẫn coi như không nghe
thấy!
-- --
Sau hai giờ, Mike trở lại phòng làm việc, không ngờ, Hoắc Khải Địch vẫn
còn đang chờ anh ta. Mike rốt cuộc hiểu rõ -- Hoắc Khải Địch có lời nói
rất quan trọng còn chưa nói.
Gỡ ống nghe bệnh xuống, cởi áo khoác trắng xuống, Mike nghiêm trang nghiêm túc ngồi xuống đối diện đại tổng tài.
"Nói đi, trừ cái đề tài người phụ nữ ác độc kia, cái gì tôi đều nguyện ý nghe."
"Mike, cảm giác của tôi nói cho tôi biết -- mạng của tôi là cô ấy cứu!"
Hoắc Khải Địch nhìn chằm chằm Mike, ánh mắt kiên định nói chuyện.
Mike châm chọc vẻ mặt nhún nhún vai: "Cậu ở đây đơn phương! Cậu ở đây tự mình đa tình! Cậu ở đây bịa đặt hoàn toàn! Cậu yêu người phụ nữ ác độc
kia cho nên mới gỡ tội cho cô ta! Là Lãnh Tiểu Điệp cứu cậu! Nếu như
không tìm được Lãnh Tiểu Điệp cậu có thể có ý nghĩ này, nhưng là, hiện
tại Lãnh Tiểu Điệp đang ở trong nhà cậu, mấy ngày trước tôi còn tự kiểm
tra cho cô ấy, xương tủy hai người các cậu rất tương xứng, đại tổng tài, người có xương tủy tương xứng với cậu không phải là trăm vạn trong ngàn vạn phần mà là một trên vài tỉ phần cậu hiểu không?! Tôi khẳng định
chín mươi chín phầm trăm cái thế giới này cũng chỉ có một người là lãnh
Tiểu Điệp có thể cứu cậu, cậu hiểu không?!" Giọng nói chuyện của Mike ở
bên trong, ra vẻ đối với Hoắc Khải Địch cực kỳ thất vọng.
Đại tổng tài anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong cơ trí, lại bị Phạm
Hiểu Hiểu người chưa có gặp mặt một lần chơi đùa cho mất hồn mất vía!
Cái người phụ nữ Phạm Hiểu Hiểu này, thật đúng là khắc tinh của Hoắc
Khải Địch!
"Mike, tôi biết rõ các người cũng không tin, nhưng trong lòng tôi cảm
giác chính là như vậy! Chính là Phạm Hiểu Hiểu đã dùng xương tủy của đứa bé cứu tôi! Lãnh Tiểu Điệp khẳng định là không phải là người cứu tôi,
khẳng định không phải! Bởi vì thời điểm tôi gặp Lãnh Tiểu Điệp thì tôi
không có bất kỳ cảm giác cảm kích nào, ngược lại, chính tôi ở tại trong
phòng trẻ của cửa Hắc Ưng kia, tôi lại có cảm giác rất ấm áp rất say mê, mà ở sâu trong nội tâm có cảm ân cảm xúc đang cuộn trào, Mike, cậu
không phải là tôi, cậu không có loại cảm giác đó, loại cảm giác này chỉ
có thể hiểu ý không thể nói được, tôi cũng vậy không nói chính xác, xác
thực, nhưng là lòng của tôi nói cho tôi biết mạng của tôi chính là đứa
bé của tôi cứu, là Phạm Hiểu Hiểu dùng xương tủy đứa bé của tôi đã cứu
tôi!" Hoắc Khải Địch càng nói càng kích động.