Liên Dung Tranh Tử Hãm, cái tên này Dung Hủ đến nay hãy còn ký ức mới mẻ.

Lần trước nhìn thấy cái tên này là bởi vì đối phương đăng một tấm ảnh mình đang ngủ, gây ra oanh động trong giới fan. Bởi vì tấm ảnh chụp kia, Dung Hủ nhận định fan này hẳn là người trong đoàn phim «Tầng mây màu đen», hơn nữa sau đó đối phương lại đăng một trăm vé xem phim «Tầng mây màu đen», Dung Hủ lại càng thêm khẳng định: đối phương không phải là một nhân viên đoàn phim bình thường.

Một trăm vé xem phim, tiêu phí còn trong vòng một vạn nguyên.

Nhưng lúc này đây, Liên Dung Tranh Tử Hãm trực tiếp quyên một trăm vạn!

Người có thể không chớp mắt một cái mà quyên ra một trăm vạn từ thiện, tuyệt đối không có khả năng chỉ có được một trăm vạn. Ít nhất phải có được tài sản mấy ngàn vạn thậm chí cả tỷ, mới có thể hào sảng quyên ra một trăm vạn như vậy. Phải biết, ngay cả mấy công ty lớn lúc quyên tiền, đa phần đều hận không thể để mọi người đều biết, lan truyền thanh danh cho mình.

Im lặng không lên tiếng mà quyên ra một trăm vạn như thế, người như vậy ở trong giới tuyệt đối không có khả năng là hạng người vô danh.

Lập tức, trong lòng Dung Hủ liền có vài cái tên. Dựa theo lịch sử lên tiếng của Liên Dung Tranh Tử Hãm đến xem, khả năng đối phương là người ngoại quốc không lớn, dù sao thì fan đó nói tiếng Trung rất trôi chảy, còn biết dùng từ ngữ internet, còn biết chume! Đây sao có thể là người ngoại quốc?

Vậy chính là vài vị nữ diễn viên hạng một và nữ ca sĩ hạng một Hoa Hạ ư?

Ôn Tuyền, Hạ Mộ Nhan, Nghiêm Liên Thu, Quan Ngưng Cầm…

Các cô ấy đều có đến làm khách mời «Tầng mây màu đen», có thể chụp được ảnh, cũng có tài chính để quyên tiền.

Nhưng mà, hết thảy vẫn có chút không hiện thực.

“Các cô ấy nhìn thế nào, cũng không giống như là người sẽ nói ra… mấy lời như, chume đi…”

Thiếu niên nhíu mày lại, thấp giọng lẩm bẩm.

Rất nhanh, La Thiến liền gọi điện thoại cho Dung Hủ, xác định việc PR kế tiếp. Lần này fan tự động cử hành hoạt động từ thiện là một chuyện tốt, cũng được nhóm dân mạng ủng hộ và khen ngợi, có fan nguyện ý quyên trợ trăm vạn, đây là lòng từ thiện cá nhân của đối phương, tuy rằng có khả năng sẽ tạo ra một ít phiền toái, nhưng nói tóm lại, có thể trợ giúp càng nhiều người cần thiết.

Vì phòng ngừa tiểu nhân vu hãm rằng Liên Dung Tranh Tử Hãm là Dung Hủ tự mình chuẩn bị, La Chấn Đào quyết định lén lút liên hệ bạn fan đó, lấy danh nghĩa hội hậu viên fan, phát một phần thưởng cho đối phương, cảm ơn cô ấy mạnh mẽ ủng hộ hoạt động. Sau đó lại lấy chuyện này đăng một bài thông báo, xác định sự việc là hành vi cá nhân của fan, kể từ đó, sẽ không ai có thể lấy chuyện này nói xấu Dung Hủ.

Phương án này nghĩ rất tốt, Dung Hủ lập tức đồng ý, mà còn tình nguyện ký mười một bản CD single «Thất dực». Trong đó một bản trực tiếp đưa cho Liên Dung Tranh Tử Hãm, mười bản khác chọn ngẫu nhiên trong số những fan quyên tiền, miễn phí đưa tặng.

Việc này không nên chậm trễ, La Thiến lập tức liên hệ Liên Dung Tranh Tử Hãm. Cô cũng liên hệ với fan lớn của Dung Hủ, bảo đối phương chú ý một chút, khống chế ngôn luận của nhóm fan, đừng để bị anti dẫn dắt tiết tấu.

Giờ phút này, fan weibo của bạn đại gia trắng giàu đẹp đó đã trực tiếp đột phá ba vạn!

Nhấn vào weibo của trắng giàu đẹp sama, status của vị sama này không có bất luận chỗ nào đặc sắc, vừa không có các đoạn ngắn hài hước ngọt manh, cũng không có gì đáng yêu thú vị. Tất cả weibo, đều tựa như một ngày ba bữa cơm thổ lộ với Dung Hủ, một cái weibo mới nhất chính là hệ thống tự động share weibo quyên tiền.

Nếu như không có tấm ảnh ngủ và sự kiện quyên tiền trăm vạn, một fan bình thường như vậy, tuyệt đối sẽ không khiến cho bất cứ ai chú ý.

Nhưng hiện giờ, fan của cái weibo này đang lấy tốc độ mỗi phút một trăm mà gia tăng. Không ngừng có thông báo bình luận weibo, lại có thông báo share và like. Di động luôn rung rè rè, nhìn cách nói “ôm đùi”, “vây xem đại gia” giống như nói giỡn của nhóm fan, bạn fan ấy im lặng úp di động ở trên bàn, nhắm mắt làm ngơ.

Cách một bức tường, Dung Hủ đang thương thảo với La Thiến nên giải quyết vấn đề như thế nào, Tần Trình thì vẻ mặt lạnh nhạt ngồi ở trên sofa đơn, ánh mắt trấn định, hai tay ôm ngực.

Ừm, cái gì cũng không phát sinh, cái gì… cũng không phát sinh.

… Làm sao có thể không phát sinh hả!

Mười phút sau, đại khái là cảm thấy một chút phiền chán với cái di động không ngừng rung này, Tần Trình cầm lấy di động, tắt hết toàn bộ công năng thông báo của weibo. Nhưng mà ngay khi hắn chuẩn bị trực tiếp tắt máy giả chết, một cái tin nhắn lại đột nhiên chui vào trong mắt hắn.

[ Thiến Thiến đại mạo hiểm: Liên Dung Tranh Tử Hãm, chào ngài, tôi là trợ lý La Thiến của Dung Hủ. Cảm ơn ngài trong hoạt động quyên tiền tình yêu “Thất dực”, ủng hộ hoạt động của chúng tôi. Khoản tiền của ngài chúng tôi sẽ đưa đến vùng núi nghèo khó ngay từ đầu, xin ngài yên tâm, đồng thời chúng tôi có mấy món quà nhỏ muốn đưa cho ngài, xem như cảm ơn ngài, ngài có thể cho tôi một địa chỉ không? 🙂]

Trong con ngươi tối đen của người đàn ông hiện lên một tia kinh ngạc, cũng không trả lời ngay.

Bên kia, La Thiến nhìn thấy tin nhắn của mình đã được đọc, nhưng lại chưa được hồi âm. Cô suy tư một trận, gửi một tin nhắn cho Dung Hủ: [ tiểu Hủ, Liên Dung Tranh Tử Hãm kia có khả năng không quá tin tưởng tôi là trợ lý của cậu, bằng không cậu gửi tin nhắn cho cô ấy, chứng minh thân phận của tôi một chút đi? ]

Một phút đồng hồ sau ——

[ Dung Hủ: chào bạn, @Thiến Thiến đại mạo hiểm, đây chính là trợ lý của tôi ^_^]

Tần Trình: “!!!”

Hồi lâu sau, bạn fan ấy mới hồi âm ——

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: chào cậu. ]

Vốn dĩ chỉ là chứng minh thân phận La Thiến một chút, bỗng nhiên nhìn thấy những lời này, Dung Hủ hơi hơi sửng sốt, tiếp đó cong khóe môi, trả lời: [ cám ơn bạn quyên tiền, thật vui vì bạn có thể thích tôi ❤️❤️❤️] hàng chữ này vừa mới đánh ra, Dung Hủ liền híp mắt, ngưng mắt nhìn hai chữ “chào bạn” ngắn gọn của đối phương.

…Trên weibo thoạt nhìn là fan trung thành của cậu, mỗi ngày đều không ngừng thổ lộ, sao lúc nói chuyện với người thật, hình như có chút lạnh nhạt?

Loại ý nghĩ này còn chưa rời đi từ trong đầu Dung Hủ, cậu đã thấy bạn fan đó hồi âm câu thứ hai.

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: ừm, không cần cảm ơn. ]

Dung Hủ: “…”

Nói đạo lý, đây căn bản không phải thái độ mà một fan trung thành hẳn nên có đi!!!

Cuộc nói chuyện phiếm này có khả năng tiếp tục tiến hành không lớn, Dung Hủ tùy tiện tìm một cái cớ, liền kết thúc đối thoại, bảo La Thiến toàn quyền tiếp nhận. Lật xem quá trình đối thoại lạnh nhạt mà lại cứng ngắc của mình với bạn “Liên Dung Tranh Tử Hãm” đó, trong đầu Dung Hủ bỗng nhiên hiện lên một chút cảm giác quen thuộc, nhưng cậu còn chưa kịp bắt lấy loại cảm giác quen thuộc này, hết thảy lại đột nhiên biến mất.

Loại trạng thái đối thoại này hình như đã gặp ở nơi nào rồi, rốt cuộc là chỗ nào chứ…

Mà trong phòng cách vách, Dung Hủ tuyệt đối không biết, bạn Liên Dung Tranh Tử Hãm đó đang vô cùng đau đớn nhìn màn hình di động của mình. Xét thấy bạn fan này luôn luôn mặt than, ngoại trừ đóng phim, rất ít khi biểu hiện ra cảm xúc nội tâm, vì thế biểu hiện vô cùng đau đớn của hắn, chính là siết chặt di động, lần lượt gõ một đoạn lời nói dài vào khung đối thoại, nhưng mà chờ đến lúc muốn gửi đi, liền biến thành  ——

『 Ừm, không cần cảm ơn. 』

Mắt mở trừng trừng nhìn Dung Hủ tận lực chấm dứt đối thoại, Liên Dung Tranh Tử Hãm đưa tay che mặt, môi mím lại, không muốn nói chuyện nữa.

Cơ mà có vài chuyện không phải là giả chết có thể giải quyết, La Thiến tiếp tục muốn địa chỉ liên hệ của Liên Dung Tranh Tử Hãm, đối phương từng bước ép sát, dù Liên Dung Tranh Tử Hãm tỏ vẻ không cần khách khí như thế, La Thiến cũng vẫn không buông tha. Đến cuối cùng, Liên Dung Tranh Tử Hãm nhìn lời La Thiến nói, lại nhìn nhìn số fan weibo tăng vọt của mình, chần chờ một lát, bạn fan này gọi một cú điện thoại.

“Hửm? Hiện tại gọi điện thoại cho tôi làm gì, có điều vừa vặn, Tần Trình, lễ phục tham gia giải Kim Phượng hai ngày nữa đã đưa đến, lần này đặt lễ phục ở tiệm A, ngày mai cậu tới công ty một chuyến, chúng ta thử tạo hình chút. Lần này «Môn đồ» đề cử không ít giải thưởng, cậu cũng được đề cử nam chính, tuy rằng năm rồi cậu mới lấy được ảnh đế Kim Phượng, năm nay còn có vài đối thủ mạnh mẽ, cho nên khả năng nhận thưởng không lớn, nhưng chúng ta vẫn phải trận địa sẵn sàng đón quân địch.” Nói một tràng xong, Từ Tấn mới bỗng nhiên nghĩ đến: “A đúng, cậu gọi điện thoại cho tôi làm cái gì?”

Giọng nam trầm thấp từ tính xuyên thấu qua sóng điện, vững vàng truyền vào tai Từ Tấn: “Cho tôi một cái địa chỉ và số điện thoại, tôi muốn gửi đồ qua, tôi muốn địa chỉ và số điện thoại không tiết lộ bất cứ tin tức gì về tôi.”

Nghe vậy phút chốc sửng sốt, hồi lâu, Từ Tấn mới kinh ngạc nói rằng: “Cậu muốn gửi cái gì, thần bí như vậy?”

Giọng điệu Tần Trình thản nhiên nói rằng: “Văn kiện quan trọng.”

Từ Tấn: “… Cậu cho rằng tôi sẽ tin sao?”

“Vậy đem họ tên và số điện thoại vợ anh cho tôi là được.”

Từ Tấn: “Rốt cuộc cậu muốn làm cái gì! Cậu muốn làm gì vợ tôi! Tôi cho cậu biết, cô ấy không thích cậu, cô ấy chưa bao giờ xem phim của cậu, cô ấy tuyệt đối không thích «Mộ Thanh», «Môn đồ» năm nay của cậu cô ấy căn bản không có đến rạp chiếu phim xem, cũng không có xem qua ba lần! Tôi với cô ấy quen biết cũng không phải bởi vì cô ấy là fan của cậu, không phải!”

Tần Trình: “… Cho tôi một cái địa chỉ và một số điện thoại.”

Dường như là để phòng ngừa người đàn ông đó nhắc lại cô vợ nhà mình, Từ Tấn sảng khoái cho Tần Trình một cái địa chỉ và số điện thoại. Vốn dĩ hắn cho chính là số điện thoại một người bạn tốt phái nam, ai biết Tần Trình lại muốn số điện thoại phái nữ. Điều này làm cho chuông cảnh báo của Từ Tấn càng reo lên mãnh liệt, nhanh chóng cho số điện thoại một người bạn nữ ngoài giới.

Trước khi ngắt điện thoại, Tần Trình còn giọng điệu thanh lãnh nói rằng: “Đừng nói chuyện này cho bạn của anh, cứ nói đồ vật là anh muốn gửi, không liên quan tới tôi.”

Từ Tấn: “… Được.” Chỉ cần không bàn tới vợ hắn, cái gì cũng có thể!

Chuyện này, đến đây, liền xem như vẽ một dấu chấm hết.

La Thiến lấy được địa chỉ và số điện thoại, cô theo lẽ đương nhiên mà đem địa chỉ và số điện thoại này nói cho Dung Hủ và La Chấn Đào. La Chấn Đào cũng không biết đối phương, Dung Hủ nhìn chốc lát, trong trí nhớ cũng không có cái tên này.

Người này tuyệt đối chưa từng tham gia đoàn phim «Tầng mây màu đen», chỉ có thể nói, đây nhất định là một thân phận giả.

Dung Hủ không có chú ý nhiều về cái địa chỉ này nữa, cậu mở trang chủ của Liên Dung Tranh Tử Hãm ra, lại cẩn thận lật xem. Liên Dung Tranh Tử Hãm này thật sự là một ngày thổ lộ với mình ba lượt, dù quên ăn cơm, chỉ sợ cũng chưa quên thổ lộ. Trừ cái đó ra, mấy tháng gần đây, hình như cô ấy cũng thích CP mình và Tần Trình, thường xuyên đánh tag #Trình Dung# trên weibo.

Bất luận thế nào, ngoại trừ đặc biệt đại gia lại còn có được ảnh mình ngủ, fan này thật sự dường như chỉ là một fangirl bình thường, fan CP bình thường… A không đúng, cô ấy còn rất biết bán manh.

Khi Dung Hủ quyết định buông tha, chuẩn bị đi bận rộn chuyện khác, khóe mắt cậu đột nhiên liếc đến một cái weibo ba ngày trước của Liên Dung Tranh Tử Hãm.

“Ơ? Đăng lúc rạng sáng năm giờ?”

Trong lòng đã mơ hồ nhận ra một chút không đúng, Dung Hủ lại lật weibo, sau đó kỳ quái phát hiện, trong mấy tháng gần đây, thời gian Liên Dung Tranh Tử Hãm đăng weibo, có chút không thích hợp. Trước đó cô ấy đều dựa theo thời gian một ngày ba bữa cơm, đúng giờ đăng weibo. Nhưng mấy tháng gần đây, thời gian của cô ấy trở nên rất không bình thường.

Một tháng trước coi như còn được, chỉ sớm hơn thường ngày vài giờ.

Nhưng một tháng gần đây! Thế mà toàn bộ đều là đăng weibo ở thời gian rất kỳ quái!

Trước kia sáng sớm tám chín giờ, biến thành buổi tối chín mười giờ; giữa trưa mười hai giờ, biến thành rạng sáng một hai giờ; buổi chiều bốn năm giờ, biến thành rạng sáng năm sáu giờ.

Thật giống như lệch múi giờ!

“Mấy tháng gần đây cô ấy xuất ngoại ư?”

Trong đầu hiện lên suy nghĩ này, Dung Hủ lại nghĩ nghĩ, đột nhiên trợn to hai mắt. Cậu nhanh chóng liên hệ La Chấn Đào, yêu cầu đối phương thăm dò mấy sao nữ từng tham gia phim «Tầng mây màu đen» như Ôn Tuyền, Hạ Mộ Nhan, có ai gần đây xuất ngoại quay phim hay không.

Tuy rằng La Chấn Đào cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn bắt đầu tra xét, còn tỏ vẻ, qua mấy ngày cho Dung Hủ đáp án.

Chờ Dung Hủ xử lý xong tất cả công việc, đã là chạng vạng sáu giờ. Ánh hoàng hôn mờ nhạt chậm rãi rơi xuống phía tây, ánh sáng nhuộm đỏ phía chân trời, hình thành ráng màu mỹ lệ mê say.

Rốt cuộc Dung Hủ để điện thoại di động xuống, ra cửa chuẩn bị ăn cơm chiều. Cậu vừa mới mở cửa, chợt nghe bên cạnh cũng truyền đến một tiếng cửa mở. Dung Hủ kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vẻ mặt Tần Trình cũng có chút mệt mỏi, cũng khẽ kinh ngạc nhìn mình.

Dung Hủ mỉm cười: “Không nghỉ ngơi tốt sao?”

Tần Trình im lặng một chốc: “…Ừm.”

Dung Hủ nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi cũng không nghỉ ngơi được, xảy ra một chút việc.”

Tần Trình: “… Tôi cũng xảy ra một chút việc.”

Thiếu niên kinh ngạc nhìn người đàn ông một cái, sau đó cười cong môi: “Nhìn dáng vẻ của anh, dường như đã xử lý tốt. Buổi tối muốn ăn cái gì? Tôi có hơi muốn ăn sủi cảo, ngày hôm qua bảo chị Tiểu Thiến mua vỏ sủi cảo, vốn định một mình tôi gói ăn… A đúng, Tần Trình, anh biết làm sủi cảo không?”

Đề tài cứ như vậy bị chuyển hướng, trong phòng bếp ấm áp yên lặng, ánh đèn vàng ấm áp bao phủ trên thân hai người đàn ông. Dung Hủ cầm lấy một cái tạp dề màu đen, nhất thời sắc mặt Tần Trình cứng đờ, ý cười bên môi thiếu niên càng thêm xán lạn vài phần, người đàn ông chỉ đành mở hai tay ra, để thiếu niên giúp mình buộc tạp dề.

Loại động tác giống như ôm chầm này, khiến vành tai Tần Trình có chút đỏ lên, nhưng Dung Hủ lại giống như không có phát hiện, thế mà lại càng thêm tới gần! Thân thể người đàn ông cứng ngắc đến vô cùng, chờ đến khi buộc xong, thiếu niên nâng con ngươi trong suốt lên, khẽ cười nói: “Tôi cũng không biết làm sủi cảo cho lắm, chúng ta cứ tùy tiện gói nhé?”

Tần Trình ra vẻ trấn định gật đầu: “Được.”

Ngoài cửa sổ là cảnh đêm thành thị phồn hoa huyên náo, trong cửa sổ lại là hai người cùng nghiên cứu lớp học làm sủi cảo. Trên khuôn mặt tuấn mỹ sắc nét của người đàn ông dính một chút bột mì, trên tóc thiếu niên cũng dính chút màu trắng. Mặc cho ai cũng không ngờ, một siêu sao siêu cấp và một tiểu sinh đang hot thế mà lại trong một buổi đêm an tĩnh thế này, đồng tâm hiệp lực đi nghiên cứu làm sủi cảo như thế nào.

Đương nhiên, không nói quá trình như thế nào, cũng mặc kệ trong lúc đó Dung Hủ cười bao nhiêu lần, vành tai Tần Trình đỏ bao nhiêu lần, một giờ sau, sủi cảo vẫn xuống nồi.

Chờ đến khi vớt ra, Dung Hủ nhìn một bát sủi cảo sứt sẹo, im lặng nhìn thoáng qua bên cạnh, dùng ánh mắt ý bảo: anh nếm thử trước đi?

Tần Trình hạ mắt, cũng trả về một ánh mắt:… cậu nếm thử trước.

Dung Hủ nhếch khóe môi: hơn một năm này cảm ơn anh quan tâm, đương nhiên là anh nếm thử trước.

Môi mỏng của Tần Trình nhếch lên: mẹ muốn tôi chăm sóc cậu, cũng là cậu nếm thử trước mới tốt.

Anh nếm thử.

Cậu nếm thử.

Anh trước.

Cậu trước.

Dung Hủ: “…”

Tần Trình: “…”

Cuối cùng, hai người bị ép bất đắc dĩ, đồng thời kẹp một cục bột hoàn toàn nhìn không ra là sủi cảo, bộ dạng còn tròn hơn cả bánh bao, đồng thời để vào trong miệng. Nhưng mà ngay khoảnh khắc khi cục bột vào miệng, hai người lập tức mở hai mắt, kinh ngạc nhìn về phía đối phương.

Dung Hủ: “… Còn rất ngon nhỉ?”

Tần Trình gật đầu, trong mắt xẹt qua một chút ý cười khó phát hiện: “Ừm.”

Vào lúc ban đêm, hai người rất nhanh giải quyết một nồi sủi cảo tướng tá cực tệ, nhưng nếm vào lại ngon ngoài ý muốn. Sau đó Dung Hủ bắt đầu nghiên cứu bộ phim mới, Tần Trình ở bên cạnh lật xem kịch bản đó, thường thường đề xuất một chút ý kiến.

Ngày hôm sau, hai người vẫn cắm chốt ở trong nhà, cùng nghiên cứu kịch bản. Đối với nội dung phim, có khi còn phát sinh một ít tranh luận, nhưng cuối cùng luôn đạt thành nhận thức chung. Chờ đến khi thương thảo ra một kết quả, Dung Hủ sẽ tỉ mỉ lấy bút viết cảm tưởng của mình ở ngoài rìa kịch bản, mỗi lúc thế này, Tần Trình liền rũ mắt, nhìn thiếu niên.

Ánh nắng dịu dàng chiếu trên người thiếu niên, tinh xảo tốt đẹp như tinh linh.

Bộ dạng thiếu niên nghiêm túc chuyên chú, so với trước đây… càng xinh đẹp hơn vài phần.

Chờ đến lễ trao giải Kim Phượng buổi tối, Dung Hủ mặc áo ngủ ngồi ở trên sofa, xem trực tiếp. Trên đùi cậu đặt một quyển kịch bản thật dày, mà trong TV, tinh quang rực rỡ, vô cùng náo nhiệt.

Dung Hủ vẫn luôn cúi đầu cẩn thận nghiên cứu kịch bản, chờ nghe thấy người đàn ông đó đi ra, cậu mới ngẩng đầu. Lúc tầm mắt chạm vào đối phương tức khắc ngơ ngẩn, khí tràng lạnh lùng cường đại của người nọ xuyên qua màn hình TV lạnh như băng, không hề trở ngại mà truyền đến trong mắt mỗi một người xem. Hắn và đoàn phim «Môn đồ» đồng thời bước trên thảm đỏ, nhưng mà trong toàn bộ đoàn phim, hắn vĩnh viễn khiến người ta chú ý tới đầu tiên.

Nhìn hồi lâu, chờ sau khi đoàn phim «Môn đồ» rời khỏi thảm đỏ, Dung Hủ cong cong khóe miệng, tiếp tục nghiên cứu kịch bản.

Đêm đó, đoàn phim «Môn đồ» đạt được những giải thưởng lớn là giải phim nhựa tốt nhất, đạo diễn tốt nhất, nữ chính tốt nhất, biên kịch tốt nhất. Đây là một bộ phim nam chính, nhưng nam chính quan trọng nhất lại không có đạt được giải ảnh đế, điểm này cũng không thể nói Tần Trình sắm vai nam chính không có thực lực, thật sự là đối thủ của hắn quá mức cường hãn, diễn cuộc đời huy hoàng của một vận động viên cụt tay, có diễn xuất, lại có tình cảm.

Khi toàn bộ thành viên đoàn phim «Môn đồ» lên đài lĩnh giải phim nhựa tốt nhất, người xem ở hiện trường điên cuồng hô tên Tần Trình. Bọn họ giống như đang hô lên tín niệm và sinh mệnh của mình, mà người đàn ông đó cũng giơ cúp phượng hoàng vàng kim trong tay lên, khí thế bình tĩnh mỉm cười với bọn họ.

Ngưng mắt nhìn hình ảnh trên TV, Dung Hủ dần dần híp mắt, ý cười bên môi càng tăng lên vài phần.

Hai ngày sau, Dung Hủ rời khỏi thành phố B, đến thành điện ảnh Tượng Sơn, chuẩn bị quay phim «Mê thành».

Hết chương 69

Dung Dung: nói đạo lý, Liên Dung Tranh Tử Hãm này thật sự là fan tôi sao? Còn cao lãnh hơn cả tôi…

Tần Tranh Tranh: QAQ trong lòng bảo bảo khổ…