Việc đầu tiên Tần Trình làm là xóa cái weibo này, đồng thời đăng một cái weibo mới, cũng kèm hình ảnh chính xác.

Nhưng mà, thời gian đã muộn. Nếu chỉ là một nick nhỏ bình thường đăng cái weibo như vậy trong trang chủ fan, có khả năng còn không có cái gì chú ý. Khẳng định sẽ có fan vì tìm theo tag mà nhìn thấy tấm ảnh này, nhưng lực truyền bá sẽ không rộng như vậy.

Nhưng mà chủ tiệm thuỷ quân chịu trách nhiệm lại cực kỳ tẫn trách mà… hỗ trợ nâng cái weibo này lên đầu trang chủ của fan.

Ngắn ngủn hai giờ, bao gồm hơn 2000 fan thuỷ quân chất lượng cao mà chủ tiệm alimama đưa, cái nick weibo Liên Dung Tranh Tử Hãm này đã có hơn 4000 fan!

[ đậu xanh rau má! Sao ảnh chụp wuli Dung Dung lại không còn không còn không còn! Ngao ngao ngao còn muốn liếm liếm lại!! May mắn tôi đã lưu lại]

[ cầu ảnh! Tôi đã tới chậm một bước, nghe nói po chủ này có ảnh đẹp của nam thần nhà tôi, sao hiện tại lại không còn! ]

[ nhìn quần áo Dung Dung mặc trong ảnh chụp hình như là trang phục diễn, kiểu tóc cũng là kiểu tóc lúc đóng Lăng Tiêu! Cho nên nói, po chủ kỳ thật là nhân viên công tác đoàn phim «Tầng mây màu đen» ư? 23333 không nghĩ tới nhân viên đoàn phim thế mà cũng thích wuli Dung Dung! Hơn nữa còn là đảng Trình Dung, ha ha ha, cờ lớn không ngã!!! ]

Không sai, tấm ảnh này là lúc quay «Tầng mây màu đen», Tần Trình bớt thời giờ chụp ra.

Thời gian dài, quay phim cường độ cao khiến mỗi người trong đoàn phim đều mỏi mệt không chịu nổi, khi đó hẳn là đang quay một cảnh đêm, liên tiếp đều là cảnh diễn của Tần Trình và Du Tư Ngữ, không có cảnh của Dung Hủ. Vì thế khi Tần Trình quay xong cảnh của mình quay về chỗ nghỉ ngơi, liền nhìn thấy thiếu niên gầy gò mệt mỏi ở trên ghế, lẳng lặng ngủ.

Màu xanh đen trên mắt thiếu niên đều bị phấn che khuất, nhưng mà khi cậu không phòng bị ngủ say, một tia buồn ngủ và yếu ớt liền không hề che lấp mà lan ra. Rõ ràng lúc quay phim tinh lực dồi dào, nhiệt tình mười phần, nhưng đến khi nghỉ ngơi, cậu ấy rốt cuộc khó nén mỏi mệt.

Tần Trình đem áo khoác ở một bên nhẹ nhàng đắp trên người Dung Hủ, lại đi rót một ly nước. Chờ đến khi quay về, Dung Hủ còn đang ngủ say. Bốn phía nơi nơi đều là nhân viên công tác lui tới, Tần Trình suy tư một khắc, mới lén lút đứng ở vị trí cách ba bốn mét, giấu điện thoại di động dưới ống tay áo, lặng lẽ chụp một tấm.

Tấm ảnh này chụp ra hiệu quả tốt dị thường, người đàn ông nào đó mỗi ngày đều sẽ lấy ra trộm nhìn hai cái.

Nhưng hiện tại… thế mà lại bị mấy fan đó thưởng thức!!!

Khóe môi thoáng mím lại, Tần Trình nhìn các loại xin ảnh của fan dưới weibo mình, vốn dĩ còn có chút bất mãn, nhưng khi nhìn thấy thế mà lại có rất nhiều fan không ngừng bình luận “Trình Dung vương đạo”, “Trình Dung không thể nghịch”, hắn tỉnh bơ nâng khóe môi lên, tạm thời đánh mất suy nghĩ xóa cái nick nhỏ này.

Phong ba ảnh chụp một đêm truyền khắp giới fan, ngay cả La Chấn Đào cũng nghe thấy. Hắn ta tìm chốc lát, mới tìm được tấm ảnh ngủ say đã bị nguyên chủ xóa đi, lập tức gửi Dung Hủ.

Sáng ngày hôm sau, Dung Hủ nhìn thấy tin nhắn của La Chấn Đào, mày chậm rãi nhăn lại.

Tấm ảnh này nhất định là chụp trong lúc quay «Tầng mây màu đen», nhưng mà Dung Hủ cũng không nhớ rõ khi nào thì mình ngủ một giấc lúc đang diễn. Hơn nữa nhìn độ rõ ràng của ảnh chụp, hẳn là chụp cách một khoảng.

Đoàn phim mỗi ngày đều có nhiều nhân viên công tác đi lại như vậy, thậm chí còn có rất nhiều khách mời và người đại diện, trợ lý của bọn họ đến đoàn phim, thật sự muốn tìm ra là ai chụp tấm ảnh này, so với lên trời còn khó hơn.

Trừ khi trực tiếp đến hỏi nguyên chủ.

La Chấn Đào rất nhanh trả lời: [ anh nhắn tin cho po chủ kia, đối phương không có hồi âm. Tiểu Hủ, anh cảm thấy cậu thật sự cần một trợ lý có thể quản lý fan, ở phương diện này anh không rảnh quan tâm, tiết lộ ảnh chụp không phải chuyện xấu gì, vào lúc này cũng có thể sinh ra tác dụng tuyên truyền điện ảnh, nhưng lần sau nếu có ai tiết lộ ảnh chụp không tốt, vậy liền không xong. ]

Dung Hủ cũng lập tức hồi âm: [ được, anh La, mấy ngày nay liền phiền toái anh suy xét việc trợ lý một chút. ]

Sau khi lại hàn huyên chốc lát với La Chấn Đào, Dung Hủ mở weibo ra, gõ vào năm chữ.

“Liên dung… tranh tử hãm?”

Dung Hủ mở weibo fan này ra, cẩn thận nhìn nhìn. Điểm thứ nhất cậu chú ý tới là weibo mới của đối phương.

Loại giọng điệu bán manh như “Dung Dung”, “chume” cũng không phải khiến Dung Hủ để ý nhất, cậu tương đối để ý, là một cái tag đối phương đánh ra: #Trình Dung#.

Thiếu niên cau mày suy nghĩ chốc lát, cuối cùng nhẹ nhàng lắc đầu, cảm thấy vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.

Không ngờ cậu và Tần Trình lại có một ngày tạo thành CP?

Nhớ rõ lần trước cậu có CP, đối tượng CP hình như là Diệp Kiều. Khi đó «Tranh giành» đang hot, CP “Đông Ly Lan × Mặc Sĩ Diêu” hấp dẫn vô số người xem chú ý, CP “Lan Diêu” phát hỏa ước chừng ba tháng, chờ đến khoảng thời gian này nhiệt độ mới hơi lui một ít. Nhưng nghe La Chấn Đào nói, đến hiện tại hai người bọn họ vẫn có rất nhiều fan CP, vẫn yên lặng manh bọn họ trong các diễn đàn lớn của internet.

Về phần thế mà lại có người thích CP cậu và Tần Trình?

“Chẳng lẽ là vì Lăng Tiêu và Cố Minh Tu… ừm, ánh mắt quả thật rất sắc, coi như đã đoán đúng.”

Dung Hủ mặt không đổi sắc lật xem weibo fan này, khi cậu nhìn thấy fan này gần như một ngày quét thẻ ba bữa cơm mà thổ lộ với mình, tuy rằng ở mặt ngoài không hề dao động, nhưng khóe miệng lại nhịn không được mà co rút.

Chờ kéo xuống chút nữa, khi nhìn thấy fan này thế mà lại thực chán ghét CP “Lan Diêu”, cậu hơi có một tia kinh ngạc, nhưng mà không nghĩ quá nhiều.

Ừm, nói tóm lại, đây là một fan rất thích bán manh, lại tương đối trẻ trâu.

Cẩn thận nhớ lại những nhân viên công tác mình từng gặp khi quay phim «Tầng mây màu đen», minh tinh cùng với trợ lý của bọn họ, Dung Hủ lại không tìm ra một ai tương tự fan này.

Trong số mấy nhân viên công tác nữ, nữ minh tinh và nữ trợ lý, quả thật có fan của cậu, nhưng các cô ấy nhìn qua đều rất bình thường, thấy thế nào… cũng không giống như là người sẽ nói ra mấy lời như “chume chume chume”.

Sau khi xem xong weibo của fan này, Dung Hủ liền trực tiếp rời giường. Cậu hoàn toàn không nhớ rõ thật lâu thật lâu trước kia, kỳ thật mình đã từng nhìn đến một cái weibo bán manh của fan này, dù sao thì mỗi ngày cậu đều sẽ xem một ít bình luận và weibo của fan, nhớ không rõ cũng là chuyện đương nhiên.

Có điều từ nay về sau, Dung Hủ sẽ không bao giờ quên cái tên “Liên Dung Tranh Tử Hãm”. Không chỉ vì đối phương có thể là người từng hợp tác với mình trong giới, cũng bởi vì ở weibo trên cùng đối phương show ra một trăm vé xem phim «Tầng mây màu đen».

Hào sảng như vậy, không giống như là nhân viên đoàn phim bình thường, dù không phải là minh tinh, người đại diện, cũng ít nhất là trên phó đạo diễn.

Sau khi Dung Hủ ra cửa, phát hiện Tần Trình thế mà đã làm tốt bữa sáng.

Trình độ làm bếp của Tần Trình không phân cao thấp với Dung Hủ: chỉ có thể tính là lấp được bụng, nhưng tuyệt đối không tính là ăn ngon, cũng không khó ăn.

Chợt nhớ tới một sự kiện, sau khi Dung Hủ múc xong một thìa cháo cuối cùng, ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, cười hỏi: “Tôi nhớ lúc tôi vừa mới bắt đầu dọn đến nơi đây… có một ngày, anh làm rất nhiều đồ ăn sáng nhỉ?”

Tay Tần Trình lấy đũa nhất thời khựng lại, sau một lúc lâu, hắn bình tĩnh nói rằng: “Đó là mẹ dặn dò.”

Dung Hủ hơi hơi sửng sốt, cười gật đầu: “Hóa ra là dì Tần…”

Người đàn ông vẫn như trước cúi đầu gắp đồ ăn, môi mỏng lại bất mãn mà nhấp nhấp.

… Mới không phải bà ấy!

Sau khi ăn sáng, Dung Hủ vẫn luôn ngồi ở trong phòng khách xem kịch bản, Tần Trình thì trái lại nhận điện thoại không ngừng. Dung Hủ nghe, phát hiện cuối tuần hình như đối phương vào đoàn phim quay, nhưng cậu lại cảm thấy có chút không thể tin được: không phải La Chấn Đào nói, Tần Trình một năm nhiều nhất một bộ phim sao? Sao «Môn đồ» mới quay không tới một năm, hắn lại muốn đóng phim?

Chờ đến giữa trưa, Dung Hủ nấu bốn món một canh đơn giản. Trên bàn cơm, chỉ nghe giọng Tần Trình trầm thấp nói rằng: “Cuối tuần tôi phải đi New Zealand quay phim, hẳn là mấy tháng không ở nhà. Giữa lúc đó nếu có lễ trao giải thì có khả năng trở về, cậu có chuyện gì, có thể trực tiếp gọi vào di động tôi.”

Nhẹ nhàng đặt đũa xuống, Dung Hủ cười nói: “Anh đóng phim cho tốt là được, tôi sẽ tự chăm sóc mình, bên phía dì Tần tôi sẽ nói, anh không cần lo lắng.”

Tần Trình: “…Cậu có thể gọi điện thoại cho tôi, không có vấn đề gì.”

Dung Hủ bất đắc dĩ cười cười: “Anh yên tâm đi, tôi sẽ nói tốt với bên dì Tần.”

Tần Trình: “…”

Xế chiều hôm đó, hai người lại tùy tiện xem một bộ phim. Lúc này, Dung Hủ chọn một bộ phim Hán ngữ, do Ôn Tuyền làm diễn viên chính. Lúc nghe nói thiếu niên muốn xem phim Hán ngữ, Tần Trình giả như vô ý nói rằng: “Muốn xem phim của tôi không?”

Dung Hủ đã sớm có mục tiêu, trực tiếp vươn tay lấy bản DVD từ trên ngăn tủ xuống: “Xem bộ «Đế quốc hoàng kim» này đi.”

Tần Trình: “…” Sớm muộn gì cũng có một ngày, phải đem tất cả phim nơi này đổi thành của hắn!

Sau khi xem một buổi chiều, hai người cùng đến hoa viên dưới lầu tản bộ, an ninh tiểu khu này rất tốt, không cần lo lắng ở trong này gặp gỡ papparazi. Có điều tiếc nuối chính là mới đi không được hai bước, Tần Trình liền nhận được điện thoại của Từ Tấn, dường như có một việc gấp gì đó cần hắn đến công ty xử lý.

Ánh mắt Tần Trình thâm trầm ngưng mắt nhìn thiếu niên, đáy mắt cất giấu một tia mất mát, Dung Hủ không hề phát hiện cười phất phất tay với hắn: “Về sớm một chút.”

Chờ sau khi Tần Trình thật sự rời đi, thiếu niên tuấn tú xinh đẹp nho nhã một mình đi trên đường mòn hoa viên. Ánh trăng sáng tỏ như hoa xuyên thấu qua tầng mây loãng rải xuống đất, đem con đường đá lạnh như băng này phản chiếu ra một tầng sáng lạnh lùng.

Dung Hủ cúi đầu nhìn đá cuội xinh đẹp hai bên con đường, thật lâu sau, cậu mới xoay người lên lầu.

Đời trước vào thời kì nghỉ ngơi không cần đóng phim, cậu chưa bao giờ suốt ngày nhàn nhã như Tần Trình. Cậu thường xuyên hẹn bạn đến câu lạc bộ chơi bóng, có đôi khi cũng sẽ cùng bạn đến các nơi trên thế giới du lịch. Đời này bởi vì cậu mới đến thế giới này không lâu, chưa kết giao được bao nhiêu bạn cũng là bình thường.

Nhưng sao Tần Trình giống như cả ngày đều không có việc gì làm, vẫn luôn ở nhà vậy? Chẳng lẽ hắn không có bạn? Trước đó lúc quay «Tầng mây màu đen», quan hệ giữa hắn và Ôn Tuyền dường như rất tốt, gần dây hình như Ôn Tuyền cũng đang nghỉ ngơi, sao bọn họ chưa từng tụ hội?

Nghi ngờ thật nặng cuối cùng cũng không được giải đáp, không biết sao, buổi tối trước khi đi ngủ, Dung Hủ mở weibo Tần Trình ra, lướt lướt tới tận weibo lúc «Môn đồ» đóng máy vào mùa hè năm trước. Tiếp đó cậu lại mở diễn đàn fan tư nhân của người đàn ông ấy, nhóm fan nhiệt tình tăng vọt, trang đầu hai giây là có thể làm mới ra một topic hoàn toàn mới.

Vô số fan đều đang thảo luận «Tầng mây màu đen», thảo luận Cố Minh Tu.

Hôm nay, là ngày thứ tư «Tầng mây màu đen» công chiếu, một ngày phòng bán vé 180 triệu, thế tiến vẫn hung mãnh như trước!

Mà sáng sớm chín giờ ngày thứ năm, người chế tác âm nhạc nổi tiếng của Hoa Hạ Entertainment là Triệu Khôn đăng một cái weibo kỳ quái trên weibo cá nhân của mình: [ đêm nay chín giờ, cho các bạn một sự kinh ngạc. Không gặp không về ~ @đoàn phim «Tầng mây màu đen» ]

Nhóm fan sôi nổi kỳ quái, kinh ngạc thì kinh ngạc, vì sao còn muốn tag đoàn phim «Tầng mây màu đen»?

Ai biết, năm phút đồng hồ sau, đoàn phim «Tầng mây màu đen» thế mà lại share!

[ Đoàn phim «Tầng mây màu đen»: [cười trộm] [cười trộm] [cười trộm] không gặp không về ~ //Triệu Khôn: đêm nay chín giờ… ]

Triệu Khôn là người chế tác âm nhạc nổi danh trong giới âm nhạc Hán ngữ, cũng là đạo diễn âm nhạc của phim «Tầng mây màu đen». Hắn từng chế tác rất nhiều album có lượng tiêu thụ hơn trăm vạn, fan weibo vẫn có không ít, mà đoàn phim «Tầng mây màu đen» gần đây lại càng hot. Hai người vừa tương tác thần bí như vậy, lập tức hấp dẫn nhóm fan chú ý.

Qua mấy ngày nay, đề tài «Thất dực» đã sớm bị nhóm dân mạng không ngừng nhắc tới. Mỗi một khán giả từng xem qua «Tầng mây màu đen» đều hận không thể lập tức đi mua một bộ album Lăng Tiêu, đồng thời, bọn họ còn muốn có được DVD bộ phim này, cùng với bài hát «Thất dực» cuối cùng.

Vì thế sau khi Triệu Khôn có tương tác với đoàn phim, phản ứng đầu tiên của nhóm dân mạng chính là: [ chẳng lẽ có liên quan đến «Thất dực»?! ]

Nhóm dân mạng khẩn trương thấp thỏm chờ đến buổi tối chín giờ, hơn mười hai giờ chờ mong này, khiến cái tag #thất dực# được nâng lên top 10 hot search ngày đó. Sau đó chờ đến khi Triệu Khôn đúng giờ đăng một cái weibo, nhóm fan nháy mắt sôi trào!

[ Triệu Khôn: có một ca khúc tên là nhớ, có một ca khúc đáng để chúng ta chờ đợi đến vĩnh viễn! @Dung Hủ @đoàn phim «Tầng mây màu đen», bươm bướm mất đi cánh chim, chúng ta cùng để nó trở về trời xanh! {link video} ]

Hết chương 61

Dung Dung: tôi cảm thấy trong đám người tôi quen, tuyệt đối không có ai nói chume hết!

Tần Tranh Tranh: QAQ Dung Dung, em không biết bảo bảo sao oa oa oa…