Hoodie và Masky đang rập rình ở cửa bếp nhìn Slenderman, bố già của Slender Mansion giờ đang làm cái gì đó. Cả hai cứ thập thò, làm ông có cảm giác có đứa nào đang theo dõi mình. Slenderman đưa tay quẹt mồ hôi phủ trên sống mũi:

- Cuối cùng cũng xong.

Ông viết gì đó rồi vứt trên bàn, lau lau tay và đi ra ngoài. Masky nhìn theo bóng của Slenderman, anh thỏ thẻ:

- Triển khai!

Hoodie gật đầu, ngó nghiêng rồi rón rén đi vào trong bếp. Trên bàn ăn có một cái bánh màu vàng được trang trí đẹp mắt, chia sẵn làm nhiều miếng hình tam giác, bên cạnh cái bánh còn có dòng chữ " Cấm Ăn!"

Hoodie vò tờ giấy xong liệng nó trúng cái thùng rác ở góc phòng, anh vác đĩa bánh ra với Masky, cả hai chạy tót về phòng.

Masky cầm cái dĩa lấy phần cho mình với Hoodie, anh tháo mặt nạ ra, cười:

- Ăn thôi!

Hoodie cũng bỏ găng tay với mặt nạ ra, nói:

- Ta ăn cái này, Slendy có nói gì không?

- Ngài ấy không để ý đâu, ăn đi! Cheessecake (phô mai) à, đến với anh nào!

Dưới tay của Masky và Hoodie, cái bánh cứ hết dần hết dần, cho đến khi... chỉ còn 1 miếng, 1 miếng duy nhất! Quên nói, Slenderman đã vô tình cắt cái bánh ra thành 5 phần.

Hoodie nhìn miếng bánh nhỏ, nói sẽ:

- Cho tớ nhé?

Anh cầm dĩa lên định chọc cái bánh thì Masky chặn lại bằng dĩa của anh:

- Cậu ăn rồi, để tớ ăn với chứ!

- Nhưng cậu ăn hai miếng rồi còn gì?

- Cậu cũng thế thôi!

Cả hai nhìn nhau chằm chằm, mắt bắt đầu tóe tia lửa.

Jeff với Ben ngồi game ngoài phòng khách, lát sau Jeff chán, anh quăng trả Ben tay cầm rồi chạy vào bếp lục tủ lạnh tính kiếm đồ ăn vặt. Jeff phát hiện ra có tí vụn bánh rơi trên sàn, và nó dẫn đến phòng của Hoodie với Masky. Anh đi tới, áp tai vào cửa phòng của 2 Proxy, tiếng động bên trong làm Jeff giật mình.

Bên trong, Hoodie với Masky đang tranh nhau miếng bánh nhỏ bé vô tội ngon lành nằm chễm chệ trên bàn kia.

- Tớ gầy hơn cậu, nhường đi! - Hoodie kéo cổ áo Masky

- Cậu cao hơn tớ, vậy cậu phải nhường tớ mới đúng!

- Không đúng, cậu thấp nhưng cậu lắm cơ bắp, nhường người ốm đi!

- Không! Miếng đó là của tớ!

- Của tớ!

Cánh cửa bật mở, Jeff bước vào. Anh nhìn thấy hai cha Proxy đang ở trên sàn nhà: Masky ở dưới, Hoodie đeo trên người và tóm cổ áo của Masky, cả hai đang quát tháo nhau ầm ĩ. Jeff giật giật mắt, hai cái thằng này làm trò gì vậy không biết? Mắt Jeff chợt hướng sang cái bánh đang yên vị trên bàn, anh nghĩ một lát rồi lôi dao từ trong túi áo ra, vung lên và...

PHẬP!

Miếng bánh chia làm đôi nữa, nghe tiếng động, Masky với Hoodie quay ra nhìn, cả hai trông thấy lớp kem vàng vàng dính trên lưỡi dao của Jeff, Hoodie nhảy khỏi người bạn mình, chạy ra tóm lấy cổ tay Jeff, Masky cũng nhanh chóng đứng dậy, hằm hằm mặt lườm Jeff. Cả ba không hề biết là có một bóng dáng bé nhỏ hồng hồng vừa lướt qua.

- Ba Slendy ơi...

- Vào đi Sally!

Cánh cửa của phòng Slenderman bật mở, ông đang ngồi vừa uống trà vừa đọc một số tài liệu gì đó rất tập trung.

- Ba ơi, con có chuyện muốn "bẩm báo"!

- Để sau đi con gái, giờ ta bận lắm!

- Nhưng chuyện hệ trọng lắm ba à.

Nghe hai chữ"hệ trọng", ông thoáng giật mình nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt thản nhiên của Sally, ông cho rằng con bé chỉ đang gặp con côn trùng nào đó bấu trên váy hoặc là con bé sẽ nhờ ông tìm giúp Charlie. Ông cứ giữ nguyên trí kiến của mình:

- Ta nói rồi, ta đang rất bận, hệ trọng mấy cũng để sau đi!

Sally tiu nghỉu, cô bé quay lưng đi và không quên ném cho Slenderman một câu xanh rờn:

- Được thôi, nhưng nãy con nhìn thấy anh Jeff, Masky và Hoodie đang tranh nhau một mẩu bánh màu vàng vàng như phô mai.

Slenderman chết lặng, có lẽ nào???

- Và hình như cái bánh đó là của ba, ba phải mau chóng đi đoạt lại "thứ thuộc về mình" đi, không kẻo... Ơ? Ba ơi? Ba đâu rồi? - Sally đang mải mê thì quay sang đã chẳng thấy Slenderman đâu nữa.

Tại phòng của hai anh chàng "trên tình bạn, dưới tình bạn", đúng vào giây phút cả ba đang nhìn nhau "đắm đuối", Slenderman bước vào, nói:

- Masky, Hoodie, có việc...

Chưa nói hết câu, ông đã im bặt. Cái bánh trên bàn làm ông chú ý, Slenderman gằn giọng:

- Bánh của ta, đứa nào dám?

Masky và Hoodie đứng thẳng đối diện ông, Slenderman liếc hai Proxy trung thành thiện chiến của mình rồi liếc sang Jeff, thấy lớp kem bánh trên lưỡi con dao của anh, Slenderman đen mặt:

- Jeff...

Ông dùng xúc tu quấn chặt lấy Jeff, phẩy tay với Masky và Hoodie kiểu như xử lí nốt miếng bánh kia đi, xong Slederman lôi xềnh xệch Jeff ra ngoài.

- Tôi bị oan, Slendy, mau thả tôi ra, tôi bị oan thiệt mà... !

Cả một buổi tối, Ben với Sally chứng kiến cảnh Jeff bị Slenderman phạt, còn Hoodie với Masky thì hạnh phúc khi đã xử hết cái bánh kia mà không bị mắng.